Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi

Chương 32: Đáp án của thiên tài



Thần Vong Xỉ Hàn 0

Thitkhocaichua

Ông chủ khiêm bạn già bị người khác trộm mộ, cậu có nên đi báo cáo cho những bộ ngành liên quan, để nhanh chóng tiến hành khai quật bảo vệ?

Nhưng làm cách nào để mở lời thật tự nhiên mà không để người khác nghi ngờ?

Nhạc Kỳ Niên đang suy nghĩ, thì bên này tai nghe của Chử Quy truyền đến giọng nói của đạo diễn Giản Diệc Đạo.

"Hết giờ, đến thí sinh tiếp theo. Cậu nhanh chóng kết đi."

Chử Quy vội nói: "Tiểu Nhạc à, tấm gương kia có phải là Huyền Thanh bát quái kính hay không, chúng ta tạm thời để sau rồi suy xét. Hiện tại, cậu đã tìm ra đung bốn món văn vật thời Ung triều. Chúc mừng cậu."

Au đó Chử Quy làm hành động, nhân viên nhanh chóng hướng dẫn Nhạc Kỳ Niên xuống. Nhạc Kỳ Niên vừa đi theo nhân viên ánh mắt vẫn lưu luyến không rời nhìn qua bàn của giám khảo, tâm trạng có chút buồn bực mà bước xuống.

Trịnh Chiêu Vũ ôm hai tay, ngồi ở trên sô pha, đôi mắt như lóe sáng mà nhìn di động. Gã chính là từ nãy tới giờ vẫn luôn như vậy để xem biểu hiện của những thí sinh tiếp theo. Thấy Nhạc Kỳ Niên bước vào, liền ngẩng đầu lên, miệng cười nhưng tâm không cười hướng Nhạc Kỳ Niên nhẹ gật đầu một cái.

"Thiệt là tiếc quá nha Tiểu Nhạc." Ngoài miệng nói tiếc, nhưng giọng nói lại vô cùng vui vẻ, "Cậu có thể tìm ra hàng thật, nhưng lại bị thiếu một cái, thiệt không giống cậu chút nào. Nhưng cũng không sao, người có lúc này lúc khác, cậu cũng đừng nên nản chí, phải tiếp tục cố gắng thật nhiều."

Trong đầu Nhạc Kỳ Niên hiện tại chỉ nghĩ đến kính bát quái, nên chả quan tâm mà trả lời: "Cái Trinh huynh nói có thể gọi là 'Thất bại là mẹ thành công'. Thành công hômn nay của Trinh huynh, là chứng cứ rõ ràng nhất."

Trịnh Chiêu Vũ nghe xong không khỏi khựng lại đôi chút, có gì đó sai sai! Hình như gã đang nói móc thằng nhãi này, sao tự nhiên nghe nó nói xong lại cảm thấy như nó đang chửi mình trước giờ thất bại vậy?

Trịnh Chiêu Vũ nghĩ nghĩ định mở miệng nói, thì Chu Tín đè lại tay gã, lắc đầu, ý bảo gã đừng sốt ruột không nên tranh luận làm gì, đồng thời cũng dùng ánh mắt ý nói xung quanh còn người khác.

"Tiểu Vũ, xung quanh người nhiều, đừng để họ vin cái cớ mà thêm mắm dặm muối." Chu Tín nhỏ giọng nói

Trinh Chiêu Vũ đành nuốt những lời định nói ra. Đúng vậy, phòng này còn người, trong đó có cặp chị em sinh đôi quan hệ với Nhạc Kỳ Niên cũng không tồi, nếu thật sự có cãi nhau, thì những người khác đều nghiêng về người thân quen với mình, nói gã hạ nhục Nhạc Kỳ Niên, vậy thì lúc đó có mọc 15 cái miệng gã cũng không chối được.

Chu Tín lại nhẹ giọng khuyên: "Lần này hạng nhất nhất định là của cậu, không nên tranh chấp với kẻ khác làm gì. Còn nếu có người không phục, chỉ là do ghen ăn tức ở thôi."

Trịnh Chiêu Vũ nghe cũng hạ hỏa đôi chút.

Chu Tín đắc ý mà nhìn Nhạc Kỳ Niên. Chỉ tiếc là hôm nay Đường Vũ Thành không có ở đây, gã thật muốn nhìn sắc mặt Đường Vũ Thành thế nào khi gà nhà thua thảm hại, nhất định nhục đến mức không dám ngẩn mặt nhìn người.

Nhạc Kỳ Niên đâu thể nào nói ra cái kính bát quái đó đâu phải văn vật Ung Triều? Nhưng tư liệu tổ chương trình cung cấp cũng đã viết rõ như vậy, sao cậu có thể phản bác?

Chu Tín bên này nghĩ nghĩ, cảm thấy Đường Vũ Thành nhất định bỏ tiền hối lộ đáp án cùng tin tức, nên Nhạc Kỳ Niên lần nào cũng có thể chiếm spotlight. Lần này cũng không ngoại lệ.

Nhưng có lẽ lần này Đường Vũ Thành lấy tin sai rồi, ở đâu mà nghe ra cái tin kính bát quái là đồ dỏm. Nhưng sau đó lại có tư liệu của chương trình, mới khiến Nhạc Kỳ Niên không đoán được kính bát quái mới chính là hàng thật giá thật.

Ha, đúng là trẻ người non dạ. Chu Tín đắc ý mà nghĩ.

Gã lấy điện thoại, nhanh chóng book bàn ở nhà hàng, chuẩn bị hết chương trình liền đi ăn mừng.

Nghẹn lâu như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội lật ngược, ông chủ nhất định lần này sẽ nhìn gã với ánh mắt khác.

Bình luận trong phòng phát sóng vẫn như sóng vỗ bờ đê. Không ít id là thủy quân được Chu Tín mua, chính là bình luận không giấu nổi vui vẻ khi người gặp họa.

【 Nhạc Kỳ Niên rớt đài rồi. Giám khảo chuyên gia đều đã nói đó chính là Huyền Thanh bát quái kính, vậy mà cậu ta nói không phải, tạo nét cho cố. Cái tuổi gì bày đặt so với chuyên gia?】.

【 kì vậy chèn, mấy lần trước Nhạc Kỳ Niên đều đón đúng? Sao lần này lại sai? Tui thấy có gì đó lạ nghen. 】.

【 chỉ là một suy đoán, chương trình cố tình tạo drama cho gây cấn, chứ bán đáp án hết rồi. Ở đâu ra chuyện sai, còn lại mọi người tự hiểu】.

【 rồi nói mua là mua hả? Bớt vu oan giá họa người ta đi.】.

Người xem nhanh chóng lao vào battle, bình luận chạy nhanh còn hơn emiem rap, chữ muốn che hết cả màn hình, có thể nói thí sinh tiếp theo xuất hiện chắc cũng không thấy mặt mũi vì chữ đã giăng kín lối.

【 quản trị ơi, nhanh chóng giải tán đám đông đi, để người khác còn coi được tiếp. Thí sinh tiếp theo chuẩn bị lên sàn rồi, mấy má cãi nhau quài.】

Quản trị viên nhanh chóng đóng mấy cái bình luận chửi nhau, khung bình luận nhanh chóng vào nề nếp lại như cũ.

Thí sinh tiếp theo lên sàn, tổ chương trình lại lần nữa cho phun sương khói tạo hiệu ứng giống tiên cảnh, để thí sinh đi ra mờ ảo như tiên nhân.

Đến khi ánh đèn chiếu đến, người xem mới có thể thấy rõ, tóc vàng mắt xanh, trai nước ngoài nha.

Đây là lần đầu tiên người xem chương trình thấy người nước ngoài xuất hiện theo tư cách thí sinh ở chương trình nên không khỏi im lặng. Chương trình này giao thiệp rộng hen, mời cả bạn bè quốc tế tham gia? Anh trai nước ngoài này cũng hiểu huyền học sao?

Anh trai nước ngoài một cây đồ đen, nút cài đến tận cổ, tay còn cầm một cuốn Kinh Thánh.

Thiệt ra, anh trai nước ngoài này đã tham gia từ tập đầu, biểu hiện không quá xuất sắc cũng không quá tệ, tập 1 còn tìm được người trốn trong xe, nhưng tập 2 lại không tìm được phòng Mạn San từng ở. Đến tập 3 bắt cặp với một thí sinh khác thì tìm được bảo vật.

Chỉ là so với Nhạc Kỳ Niên cùng Trịnh Chiêu Vũ thì quả thật không nổi bằng. Nhưng tại anh trai là người ngoại quốc duy nhất, nên người xem cũng khá dễ tính, bình chọn cho cũng không ít, xem như mang tính hữu nghị.

Chử Quy nở nụ cười đầy nhiệt tình mà chào đón, "xin chào cậu, có vài người xem là người lần đầu xem, cậy có thể giới thiệu bản thân mình cho mọi người biết không?"

Anh trai tóc vàng nhanh chóng mở miệng dùng tiếng phổ thông vô cùng rõ ràng mà nói: "Xin chào, tôi là Vincenzo Di Ravenna. Đến từ nước Ý, là một thầy trừ tà."

Chử Quy lại hỏi: "Cậu sao lại muốn tham gia Ai là Thông Linh Vương? Để chứng minh thực lực, hay muốn giới thiệu về văn hóa của đất nước mình? Hay là, vì phần thưởng quán quân của chương trình?"

"Cùng bạn đánh cược."

Má nó biết trả lời ghê.

Chử Quy xấu hổ mà ho khan hai tiếng, tiếp tục hỏi, "Nói vậy, cậu là du học sinh ư? Cậu học chuyên ngành nào? Khoan trả lời, để tôi đoán thử xem, có thể là văn học hoặc là văn hóa dân tộc chuyên nghiệp đúng không?"

"Nông học.".

Chử Quy, "."

Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, anh trai khí chất thanh lãnh với cái danh 'thầy trừ tà' này, kéo quần cao đến chó cắn không tới mà đi là ruộng nha. Quá đẹp nhìn mà xốn cả mắt.

Bình luận trong phòng phát sóng lại một lần nữa 'haha' đến điên cuồng.

【 tiếng phổ thông của anh trai nước ngoài của chuẩn hơn tui là seo? Tui thẹn vì mình là người Hoa quốc! 】

【 để người nước ngoài tới giám định văn vật Hoa quốc, có làm khó người ta quá hông?? 】.

【 mẹ ưi, tao mới search tên của anh trai nước ngoài, dị mà ra anh trai thật sự được Giáo hoàng chứng thực 'thầy trừ tà'! 】

【 ha? Tui còn tưởng dân nghiệp dư, hèn gì người là là dân chuyên nghiệp nha?! 】.

"Vậy, Vincenzo," Chử Quy hướng tay về phía quầy đặt văn vật, "Cậu làm cách nào để tìm ra văn vật thật?"

"Tôi không quá am hiểu giám định, chỉ có thể làm hết sức."

Vincenzo sải bước mà đi hướng quầy triển lãm, ánh mắt nhìn từng món.

Tiếp theo bỗng nhiên hắn khụy gối, từ túi móc ra bộ bài Tarot, sau đó rút ra mấy tấm, xếp trên đất, nhìn bài mà trầm tư.

Chử Quy thấy không khí có chút lặng, liền hỏi: "Vincenzo, thì ra cậu xem bài Tarot. Nhưng không phải khi nãy cậu nói mình là thầy trừ tà ư? Tôi nghĩ cậu sẽ không thích mấy cái bài Tarot thế này"

Vincenzo nhìn chằm chằm bài Tarot, thất thần trả lời, "Không phải người Hoa quốc có câu 'Sư di trường kỹ dĩ chế Di' ư? Tôi đang áp dụng theo thôi."

+ sư di trường kỹ dĩ chế Di: học sở trường của phương tây để đánh phương tây.

Chử Quy, "."

Phòng phát sóng lại lần nữa là "Ha ha ha".

【 má ưi, tao cừ mún chít đây, anh trai này thiệt là đáo để, dị mà biết sư di trường kỹ di chê Di. Lấy tahfnh ngữ Hoa quốc để áp dụng.】

【 với thiên chúa, vu thuật thật là "Di" sao. 】.

【 khiến văn vật người ta thất lạc ở ngoại quốc, rồi chương trình để một người nước ngoài vào thi đấu. Thấy hay thiệt luôn, ăn trộm cũng có tư cách đến giám định văn vật nước người ta sao?】

【 mỏ chó không mọc ngà voi thì nín, đừng vì một cây đũa mốc mà đánh đồng cả bó đũa như thế! Ai mà biết được, gia đình của anh trai là người tốt thiện lương thì sao?】

Mỗi người có thời gian là 15 phút. Chử Quy nhìn chằm chằm đồng hồ đếm ngược, người xem cũng nhìn theo đồng hồ không rời, âm thầm cổ vũ cho thí sinh cuối cùng.

15 phút nhanh chóng trôi qua. Vincenzo dẹp bài, sau đó chỉ ra bốn món, "chúng nó là thật, còn là là giả."

Chử Quy nhìn phía giám khảo, "Xin mời chuyên gia cho đáp án".

Giáo sư Cổ đem microphone cầm lên, sau đó nói: "Vị thí sinh này tìm ra văn vật thật đều chính xác, nhưng đáng tiếc cậu còn thiếu một món."

Vincenzo nhướng chân mày, "Hả, món nào cơ?"

"Chính là cái kính bát quái!" giáo sư Cổ nói, quay phim cũng nhanh chóng cho kính bát quái một cái cận cảnh, "mặt gương đồng đó chính là văn vật thời Ung triều. Nó còn có một lai lịch rất thú vị. Chính là thời Ung triều, Ung Văn đế tín ngưỡng Đạo giáo, sách phong đạo sĩ Quân Nghê Vân làm quốc sư, món đó chính là của vị quốc sư kia."

Vincenzo liền cắt ngang lời giáo sư Cổ, "Nếu ngài nói như vậy, thì mặt gương đồng này chính là Huyền Thanh bát quái kính trong truyền thuyết của Quân Nghê Vân, nhưng tôi chỉ muốn nói một câu, chính là ngài lầm rồi."

Giáo sư Cổ sửng sốt. Ông công tác nhiều năm, không thể xưng là ngôi sao sáng trong ngành khảo cổ, nhưng ít nhất thâm niên cũng không cạn. Luận văn ông viết cũng không ít bào được đặng lên tập san, được vô số học giản trích dẫn làm bào luận, vậy mà người ngoại quốc này dám nghi ngờ ông?

Nhưng lạ là ở chỗ, hôm nay không chỉ cậu thanh niên ngoại quốc này, mà trước đó Nhạc Kỳ Niên cũng nói mặt gương không phải Huyền Thanh bát quái kính. Với thành quả nghiên cứu từ trước đến nay, giáo sư Cổ cũng hoang mang thầm nghĩ không lẽ ông nhầm thật?

Người xem trong phòng phát sóng cũng hoang mang không khác giáo sư Cổ.

【 nè mấy ní ơi, nãy anh Nhạc cũng nói vậy, rồi giờ anh trai nước ngoài cũng nói vậy! Có khi nào đây chính là đáp án của những thiên tài? Tự nhiên giờ tui cũng thấy cái kính đó hình như không phải Huyền Thanh bát quái kinh nha!】

【 nhưng mà các chuyên gia khảo cổ đã chứng minh đó chính là Huyền Thanh bát quái kính! Chẳng lẽ hai người ngoài nghề lại có thể so với các chuyên gia giáo sư khảo cổ?】

【 trong giới khảo cổ cũng tranh luận không ít vấn đề, ví dụ như mẹ ruột của Mậu Đỉnh cùng mẹ kế Mậu Đỉnh, nhưng giờ còn chưa có kết luận, huống chi là mặt gương】

Giáo sư Cổ chính là khách quan quan nghiên cứu, nên khi nghe Vincenzo nói cũng không trực tiếp phản bác, mà khách khí hỏi: "Cậu có chứng cứ gì sao?"

Chứ đừng giống Nhạc Kỳ Niên mà nhả cậu 'đừng bài Tarot để đoán.'

Anh mắt sắc bén của Vincenzo nhanh chóng đảo qua các vị giám khảo, cuối cùng dừng lại ở chỗ Quân Tu Ngôn.

Con ngươi xanh biếc mang ý cười, sau đó vuốt nhẹ mặt thánh giá trước ngực, "Đương nhiên có chứng cư. Có lẽ các vị ngồi đây đã nghe qua người truyền giáo Phương Tế Các?"

Đối với các học giả nghiên cứu lịch sử Ung Triểu, thì đại danh Phương Tế Các như sấm bên tai. Ông ấy là người Ý, đến Hoa quốc du lịch sẵn truyền giáo, tinh thông ngôn ngữ nhiều nước, còn am hiểu hội họa, được Ung Văn đế đãi ngộ, sách phong làm họa sư cung đình. Ông cũng từng lưu lại một bức chân dung bẳng tranh sơn dầu của Ung Văn đế, hiện đang được bảo tồn lại quốc bác trung, đó chính là bức tranh sơn dầu đế vương cực lỳ hiếm có còn lại trong lịch sử Hoa quốc.

Ngoài ra ông ấy còn có thói quen ghi nhật ký, đó cũng chính là văn hiến trân quý của các học giả nghiên cứu Ung triều đời sau.

"Ý cậu nói là vị họa sư cung đình Phương Tế Các?" giáo sư Cổ nói: "Tôi đương nhiên biết vị ấy, nhưng Phương Tế Các cùng Huyền Thanh bát quái kính có liên quan gì sao?"

Hiện tại ở Hoa quốc vẫn còn bản thảo của Phương Tế Các, giáo sư Cổ cũng đã từng xem qua, ông khẳng định trong đó không có viết gì về Huyền Thanh bát quái kính. Thông tin về kính bát quái, bọn họ chỉ có thể tìm được ở bản chép tay của Quân Nghê Vân đang được giữ ở Quân gia.

Không lẽ Vincenzo có được thông tin gì về kính bát quái? Đúng rồi, Vincenzo cùng Phương Tế Các giống nhau chính là người Ý, không lẽ cậu ta có thông tin.

Thầy trừ ta tóc vàng mắt xanh nhàn nhạt nói: "Phương Tế Các chính là tổ tông của gia tộc tôi. Ông trước khi mất đã để lại cho em trai mình thư từ cũng chính là gia tộc trực hệ của tôi. Vì thư từ tư mật, nên luôn được cất trong nhà, chưa từng đưa cho học giả nghiên cứu."

Giáo sư Cổ cùng giám đốc Giang không khỏi nhìn nhau, trong mắt không giấu được hưng phấn và kinh ngạc.

Thì ra chàng trai tóc vàng mắt xanh này lại chính là hậu duệ của người truyền giáo Phương Tế Các.

Còn giữ lại không ít thư của Phương Tế Các.

Đối với những học giả nghiên cứu lịch sử mà nói, thì những tư liệu văn hiến đó quý giá cỡ nào, nhưng trong mắt người thường thì đó chỉ là thư nhà, mà hoàn toàn không biết chỉ vài câu chữ thì những học giả nghiên cứu có thể phục hồi bộ dáng của cả một thời đại, thậm chí còn tìm ra chân tướng mà không ai biết trong lịch sử. Có thể nói đó chính là bảo tàng trân quý.

Hai người đồng loạt nhìn qua Quân Tu Ngôn.

Trong lịch sử Ung Triều, Quân Nghê Vân cùng người truyền giao Phương Tế Các cùng làm quan trong triều, quan hệ còn khá thân thiết. Hiện tại, ở nơi này có hậu nhân của Quân Nghê Vân cùng hậu nhân của Phương Tế Các, cái này không phải nói lên là quá khéo ư?

Giống như trong vận mệnh có một sợi dây trói buộc họ lại với nhau.

Quân Tu Ngôn bĩu môi. Nhìn y làm gì. Nhìn y với thằng nhãi thầy trừ tà kia giống bạn tốt lắm hả, hay là từ giây phút này y phải làm bạn với thằng nhãi đó. Khoải luôn, hổng có thân, khoải cue!

Phòng phát sóng trực tiếp nội nháy mắt sôi trào.

【 em trai ngoại quốc, có tự nhận không? Tôi cũng có thể nổ tổ tiên nhà tôi là xxx đó, còn để lại cho tôi bảo bối nữa.】.

【 mấy cái chuyện này ai dám đi nổ má. Huống hồ cậu ta đoán đúng hết mấy vật khác, giác quan thứ 9 của tui nói chính là cậu ta á. 】

【 cái này không phải tủ đè nữa mà, mà lạc đề luôn rồi.】.

Giáo sư Cổ xoa xoa đôi mắt, kiềm chế kích động, cố gắng dùng giọng điệu bình thường nhất có thể hỏi: "Không thể ngờ, cậu chính là hậu nhân của Phương Tế Các, vận mệnh đúng là quá diệu kỳ. Có phải hay không trong thư tay của Phương Tế Các có nhắc tới Huyền Thanh bát quái kính?".

Vincenzo gật gật đầu, "Tôi nhớ rõ trong một lá thư, ông có nói ở Hoa quốc đã thấy không ít đồ bói toán kỳ diệu, trong đó có một món là bảo vật truyền thừa của sư môn Quân Nghê Vân, gọi là kính bát quái. Cái kính này phía trước là mặt gương đồng, phía sau có một vết trầy, đó là do sư huynh Quân Nghê Vân vô ý làm rớt. Ông còn nói chiếc kính có năng lực thần kỳ, có thể chiếu rọi ra yêu ma quỷ quái. Tôi nghĩ, ông đang diễn tả đó chính là Huyền Thanh bát quái kính."

Thầy trừ tà tóc vàng mắt xanh xoay người, mặt hướng về phái quầy triển lãm, "Mà kính bát quái đặt nơi này không có vết trầy, cho nên tôi nghĩ nó chỉ là một loại đồ vật được phỏng lại. Hoặc là một chiếc kính bát quái cùng thời được đào lên, nhưng không thể nào là Huyền Thanh bát quái kính trong truyền thuyết. Nếu các vị không tin, có thể chờ hết chương trình, sau đó đến nhà tôi, tôi sẽ đưa những hình ảnh thư từ cho các vị xem."

Nói xong y vô cùng ung dung mà nhìn giám khảo, như đang chờ họ ra quyết định cuối cùng.

Giáo sư Cổ cùng giám đốc Giang kích động đến cả người phát run. Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng trong những lá thư đó họ tìm ra được thêm không ít bí mật lịch sử, trái tim hai vị học giả đập beng beng thiếu chút nhảy ra khỏi lồng ngực.

Đối với nhóm học giả bọn họ mà nói, không có gì vui vẻ hạnh phúc hơn cái chuyện khai quật được tri thức.

Giáo sư Cổ hận không thể chạy tới kéo Vincenzo chạy thẳng về Ý, để chính mắt coi những lá thư báu vật đó.

Chử Quy hiện tại thật không biết phải làm sao. Gã không biết nên thông báo là Vincenzo thành công qua vòng, hay nên thông báo cậu ta đã sai?

Nên chỉ biết nhanh chóng ứng biến, "Vincenzo, thi lần này cậu đã tìm ra những văn vật Ung triều chân chính, khi nãy giám khảo cũng khẳng định, mặt kính kia có phải hay không là Huyền Thanh bát quái kính, thì nó cũng chính là văn vật Ung triều. Cậu lại không tìm ra nó, nên tôi chỉ có thể nói 'thật đáng tiếc'."

Vincenzo nhún nhún vai, "Cũng do tôi không quá am hiểu.".

Hắn sau đó đi theo nhân viên mà xuống sân.

Chử Quy nhanh chóng nhìn màn hình, "Thời gian tiếp theo chính là giây phút bình chọn, chương trình sẽ đem số phiếu của các vị khán giả và giám khảo hợp lại, kết quả xem thí sinh nào có số phiếu thấp nhất sẽ bị loại. Nếu trong các thí sinh có mặt hôm nay, các vị yêu thích thích sinh nào xin đừng tiếc một phiếu mà bình chọn."

Nhưng bây giờ người xem ai còn quan tâm mấy cái bình chọn đó. Hiện tại họ chỉ quan tâm đến chuyện

【 alo nãy ai nói người ta tự nhận, xin cho tôi xem cánh tay nào? Người ta còn nói sẽ đem thư ra để cho chuyên gia nghiên cứu, vậy mà còn bị nói là nổ là xạo, tội nghiệp gì đâu! Trên thế giới có người tốt cũng có người xấu, có kẻ đi trộm văn vật nước khác, nhưng cũng có người như anh trai nguyện ý cống hiến thư từ cá nhân của gia tộc để nghiên cứu, mốt nói gì cũng nên suy nghĩ, đừng quơ đũa cả nắm nha!】.

【 nếu chúng ta cùng nước Ý giao lưu thường xuyên, cũng không nhốn nháo ra cái chuyện hôm nay? 】.

【 kỳ thật hai nước giao lưu rất thường xuyên, chẳng qua không ai có thể nghĩ đến cái thân phận của anh trai này, cả bảo bối trong nhà của anh trai. Người ta không khoe mẽ, sao ai biết được. Không lẽ xông vào nhà người ta lục thư nhà người ta ra đọc?????? 】.

【 ê bây ơi, bây ơi. Nói nãy giờ bây có quên gì không, hình như Nhạc Kỳ Niên cũng trả lời chính xác nha!!! Cậu ấy cũng nói cái kính không phải Huyền Thanh bát quái kính, nhưng sao cậu ta lại biết, cậu ta đâu có thư nhà như anh trai ngoại quốc, không lẽ bói ra thiệt hả chèn?】.

【 tôi khi nãy là người nói anh Nhạc mua đáp án, tôi quỳ xin lỗi anh Nhạc, anh Nhạc là Thần. Mọi người đừng ai cản tui, tui đi cạp bàn phím đây】.

【 bạn gì đó ơi đừng quá manh động, có ăn cũng ăn bàn phím thiệt nha, đừng lấy đồ ăn tạo hình bàn phím rồi nhai.】.

Người xem ồn ào nhốn nháo thảo luận, sau đó mới đi bình chọn

Mà ngoài phòng phát sóng, không ngoài dự đoán đó chính là # ai là Thông Linh Vương # lần thứ hai bước lên hot search. Theo sát phía sau chính là anh trai đẹp người Ý # Vincenzo #.

Thầy trừ tà có chứng nhận đến Hoa quốc du học ngành nông học nhanh chóng nổi tiếng. Weibo offical của hắn được ngành Nông học cùng khảo cổ học chuyên nghiệp đu theo ké.

Rất nhanh đã có kết quả số phiếu, Vincenzo không nghi ngờ chính là leo thẳng một đường hạng 1, phái sau chính là Trịnh Chiêu Vũ. Nhạc Kỳ Niên yên vị thứ ba.

Nhạc Kỳ Niên đối kết quả này nhưng thật ra không ngoài ý muốn. cái khiến cậu bất ngờ chính là thân phận của Vincenzo.

Tham gia mấy tập, ít nhiều cậu cũng có chút ấn tượng với Vincenzo, dù sao cũng là thí sinh nước ngoài duy nhất trong chương trình, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, hắn ta chính là hậu duệ của cái vị Phương Tế Các am hiểu hội hoa kia.

Lại nói tiếp, Phương Tế Các năm đó còn vẽ cho cậu bức chân dung, không biết giờ lưu lạc nơi nào.

Có lẽ đã thất lạc trong dòng thời gian. Nếu không nhìn người trong bức ảnh với hình cậu bây giờ, chắc có lời đồn quái dị ngay.

Đổi thành những người khác, khẳng định sẽ đem nguồn gốc rồi thân phận tổ tiên ra là cái tiền đề kiếm lời, tuyên truyền ba hoa chích chòe. Vậy mà Vincenzo lại có thể im lặng không nói đến ngày hôm nay.

Nếu không phải vừa vặn có cái Huyền Thanh bát quái kính này, nhất định Vincenzo cũng chả hé răng về cái thân phận là hậu duệ của Phương Tế Các đâu.

Thật giống như hắn nói, cái danh hiệu cũng có là gì.

Đầu tiên là Quân Tu Ngôn, hiện tại lại là Vincenzo. Giống như có bàn tay vô hình đưa bọn họ đến gần nhau.

Đáng tiếc Nhạc Kỳ Niên không phải là người hiện đại, cũng chả phải thanh niên hay coi truyện tranh, nếu không nhất định sẽ thốt một câu, "Thế thân sứ giả chi gian sẽ hấp dẫn lẫn nhau!".

Chương trình cũng nhanh chóng chuyển ống kính để thông báo các thí sinh đến sân. Sau khi tổng hợp phiếu, một thí sinh biểu hiện không tốt đã bị loại.

Giám đốc Giang vì muốn tuyên truyền cho viện bảo tàng, nên hy vọng các thí sinh có thể cùng nhau chụp một tấm hình trước cửa viện bảo tàng. Ông cũng đã viết sẵn thông báo, để sau có thể tuyên truyền.

Các tuyển thủ lần lượt theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia mà đứng vào vị trí. Nhạc Kỳ Niên vào chỗ thì sau lưng bỗng bị đụng một chút. Xoay người liền thấy khuôn mặt mang nụ cười châm chọc của Trịnh Chiêu Vũ.

Chu Tín đứng bên cạnh còn lộ liễu hơn. Không che được được đắc ý trên khuôn mặt mập, khi chiến thắng được Nhạc Kỳ Niên.

"Tiểu Nhạc à, tiếc ghê lần này cậu chỉ được hạng 3." Chu Tín cười thiếu điều miệng tét ra sau gáy, "Nếu thất bại là mẹ thành công, như vậy lần sau cậu khẳng định có thể đăng đỉnh nha!".

"Cái này còn chưa chắc." Nhạc Kỳ Niên bình tĩnh mà đáp lại, "Nếu lấy biểu hiện của Trịnh huynh, tôi chỉ sợ phải 2,3 kỳ nữa mới được hạng 1."

Trịnh Chiêu Vũ vẻ mặt nghiêm lại, sao gã cảm thấy Nhạc Kỳ Niên đang nói đểu mình?

Chu Tín bước đến bên cạnh Trịnh Chiêu Vũ, nhỉ giọng chỉ để hai người nghe được mà nói: "Nó thua nên mới nói cho hả giận. Cậu cần gì so đo với loại người này."

Nói cũng đúng. Trịnh Chiêu Vũ gật gật đầu. Gã còn phải cùng Chu Tín đi dự tiệc mừng, ai rảnh đi hơn thừa với đứa hèn như Nhạc Kỳ Niên, mà khiến tâm tình khó chịu.

Đoàn người ra cửa viện bảo tàng, thì giật bắn mình. Sao lại đông người thế này, không phải chương trình hôm nay quay không cho người hâm mộ đến ư? Những du khách này ở đâu ra?

Tập trung nhìn, gã mới phát hiện những người này không phải du khách. Trong tay bọn bọ không máy quay thì chính là micro, miệng ai cũng liên tục nói đến ồn ào, "Xin hãy nhận phỏng vấn của tôi."

Nguyên lai tất cả đều là phóng viên.

Là Chu Tín chuẩn bị rồi? Trịnh Chiêu Vũ nghĩ thầm. Chu Tín này mặt heo não lợn, nhưng lâu lâu cũng rất biết điều, còn biết sau khi quay chương trình còn chuẩn bị cho gã phỏng vấn.

Sửa soạn Hán phục trên người cùng ngọc bội bên hông, đang định mở miệng nói với một phóng viên đứng gần nhất. Ai ngờ phóng viên đó một bước lượt qua đời gã, đi thẳng đến chỗ Quân Tu Ngôn cùng Nhạc Kỳ Niên.

"Quân tiên sinh! Nhạc tiên sinh! Có thể phát biểu một chút về cảm nghĩ về giải thưởng hôm nay không?".

Vài cây bút ghi âm đồng loạt đưa đến trước mặt Quân Tu Ngôn. Y không khỏi ngơ ngác hỏi lại, "Cái gì giải thưởng?"

Y được thưởng, sao không biết nhỉ?

"Các cậu ở Bích Thủy Trấn bắt được cướp, vạch trần án mạng, chính phủ đặc biệt tặng thưởng hai vị ' thấy việc nghĩa hăng hái làm. Không lẽ hai vị không biết?"

- ----Còn tiếp-----