Sau Khi Tỏ Tình Với Ảnh Đế

Chương 22: Chào buổi sáng, Cố ảnh đế



Xúc cảm từ da thịt vô cùng chân thật, chân thật đến độ Thôi Âu Ninh vẫn còn đang mơ ngủ tỉnh táo hẳn lên. Bên cạnh có một đống thí sinh đang vây xem, có mấy người như thể bị dọa sợ mà che kín miệng. Mặc dù đang bị "xàm xỡ" nhưng Cố Chiết Phong cũng không rút tay lại chỉ trầm mặt nhìn Thôi Âu Ninh.

Thôi Âu Ninh tinh tế suy nghĩ một chút, trên gương mặt xinh đẹp của Cố Chiết Phong hẳn là đang viết "Ông đây đang vô cùng tức giận"

Thôi Âu Ninh lại nhéo nhéo tay, độ ấm theo dây thần kinh truyền thẳng đến não bộ khiến hắn ý thức được, đây đang là hiện thực.

Cuối cùng hắn cũng từ trong mơ tỉnh lại, vội vàng buông tay xin lỗi nói "Tôi... tôi không phải cố ý đâu"

Nhưng hắn vừa buông tay, sắc mặt Cố Chiết Phong lại càng trầm xuống.

Thôi Âu Ninh:.....? Người này là đang làm khó mình có phải không

Hắn nhìn bốn phía xung quanh, trong căn phòng lớn, tầng tầng lớp lớp các thí sinh cùng nhân viên công tác đứng đầy căn phòng

Có thể nói là vô cùng rầm rộ

Thôi Âu Ninh lại chuyển ánh mắt dời về người đầu têu, tươi cười ấm áp nói "Chào buổi sáng, Cố ảnh đế!"

Cố Chiết Phong vô cùng lạnh lùng nhìn đồng hồ nói "9h15p rồi, cậu dậy muộn 1 tiếng 15p, tôi cho cậu thêm 15p nữa, vệ sinh cá nhân thay quần áo rồi đến phòng tập, muộn một phút phạt cậu hít đất 100 cái"

Thôi Âu Ninh lại chết máy, mờ mịt chớp mắt.

Cố Chiết Phong như một cái máy lạnh lùng vô tình nói "Bắt đầu tính giờ"

Thôi Âu Ninh phản ứng muộn mất ba giây, rồi vội vàng xỏ dẹp chạy đi rửa mặt

Mười phút sau, Thôi Âu Ninh tận dụng từng giây cuối cùng chạy tới phòng tập. Hắn vốn dĩ cho rằng phòng tập vẫn giống như thường ngày, nhưng hôm nay phòng tập lại không giống mọi khi

Ngoại trừ Cố Chiết Phong, còn có vài anh quay phim, cùng với... chín đồng đội của hắn

Nếu không phải Cố Chiết Phong đang đứng ở đó, Thôi Âu Ninh còn nghĩ rằng mình đi nhầm phòng.

Lúc này, không khí trong phòng đang vô cùng kì quái, trừ máy quay phim lúc đang ghi hình thỉnh thoảng phát ra vài âm thanh, còn lại trong phòng yên lặng như tờ

Thôi Âu Ninh vừa đi vào, mọi người đều quay qua nhìn hắn, không còn cách nào khác liền giơ tay say "Hi!"

Cố Chiết Phong liếc nhìn hắn, lạnh mặt nói "Nhanh qua đây, bắt đầu luyện tập rồi"

Thôi Âu Ninh liền chạy vào vị trí, đứng ở cánh gà ngoài cùng

Đứng cạnh hắn là Lưu Nghi Vĩ, bình thường thấy hắn đều tám chuyện, nói cười hi hi ha ha chính là kiểiu thiếu niên dương quang, mà giờ đây đang vô cùng nghiêm túc, môi mấp máy, chân run rẩy, trên cổ chảy vài giọt mồ hôi lạnh, bằng mắt thường cũng có đang vô cùng khẩn trương.

Thôi Âu Ninh thấy thế không nhịn được mà an ủi "Không có việc gì đâu, Cố Chiết Phong cũng không ăn thịt cậu"

Lưu Nghi Vĩ khẩn trương nhìn Cố Chiết Phong, giật giật khóe miệng nói " Nếu ngài ấy nguyện ý, em lập tức tắm rửa sạch sẽ"

Thôi Âu Ninh nói "Cậu là đang tiếp tay cho người xấu"

Cố Chiết Phong họ nhẹ một tiếng, Thôi Âu Ninh nhanh chóng nghiêm túc trở lại

Cố Chiết Phong nói "Đầu tiên, tôi muốn nói vài lời. tôi đã xem hết phần thi của 120 thí sinh rồi, trong đó chọn ra người có biểu hiện kém nhất tiến hành đặc huấn trong vòng hai ngày"

Thôi Âu Ninh:....................Cảm ơn ngài coi trọng tôi như thế

"Nhưng các cậu dù sao vẫn là một nhóm, điều quan trọng nhất không phải là một người thể hiện tốt mà là mười người các cậu tạo thành một thể thống nhất, mỗi người đều phải có trạng thái tốt nhất"

"Cho nên nhiệm vụ của tôi hôm nay chính là muốn các cậu đạt hiệu quả chỉnh thể tốt nhất, hy vọng các cậu có một sân khấu ấn tượng, tạo ra hiệu quả hoàn mỹ nhất. Các cậu có lòng tin hay không?"

Mọi người cùng nhau hô "Có!"

Thôi Âu Ninh: Không có

Nội tâm Thôi Âu Ninh đang điên cuồng phỉ nhổ không ai nghe được thì Cố Chiết Phong gật đầu nói "Tốt lắm, vậy các cậu biểu diễn cho tôi xem một lượt trước đi"

Nhân viên hậu cần bật nhạc lên, mười người vào vị trí bắt đầu nhảy. Nhảy cho đến đoạn của Thôi Âu Ninh, hắn đứng ở giữa vỗ tay, những người khác thì quay cuồng nhảy xung quanh.

Đoạn này có hiệu quả không tệ nhưng mà Cố Chiết Phong lại hơi nhíu mày.

Mà Thôi Âu Ninh tự mình chọn đoạn này không hiểu sao có chút chột dạ

Biểu diễn xong, mọi người liền đứng thành hàng nghe Cố Chiết Phong nhận xét

" Lưu Nghi Vĩ, lực đạo ổn, tuy không cao nhưng khi nhảy có lực, rất thu hút người khác"

"Phù Cung, cơ thể của cậu rất thích hợp để nhảy, trạng thái cũng tốt, tiếp tục duy trì"

"Từ Cẩm, lực đạo của cậu phải mạnh hơn một chút, nhưng quản lý biểu cảm lúc nhảy rất tốt"

"Lâm Á Hà...."

Cố Chiết Phong mỗi người đều cho một lời nhận xét ngắn gọn, cho đến Thôi Âu Ninh, Cố Chiết Phong dừng một chút "Thôi Âu Ninh, kém cỏi như cũ"

Thôi Âu Ninh: Như dự đoán

Nhưng Cố Chiết Phong lại nói tiếp "Nhưng mà có tiến bộ rất lớn, tiếp tục cố gắng"

Thôi Âu Ninh:? Mình được khen? Mình được Cố Chiết Phong khen vũ đạo ư?

" Nhưng là...." Cố Chiết Phong lại nói tiếp "Vì sao phân đoạn solo của cậu lại ít thế, hơn nữa lại đơn giản như vậy?"

Mấy người kia quay mặt nhìn nhau, tuy Cố Chiết Phong nói lời này không mang ngữ điệu gì, nhưng người nói vô tâm người nghe hữu ý, mấy người trước đó đồng ý phân đoạn này cho Cố Chiết Phong đã có áy náy, nay lại nghe lời này liền cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Thôi Âu Ninh nói "Thầy Cố, đoạn này là tôi tự mình chọn"

"Vì sao lại chọn đoạn này"

"Bởi vì tôi nhảy kém, không muốn làm ảnh hưởng đến phần thi, liên lụy đến đồng đội cho nên liền lựa chọn một đoạn không quá khó"

Cố Chiết Phong đột nhiên không nói, những người khác cũng không dám nói lời nào, run bần bật đứng ở đó không dám nhúc nhích"

Cố Chiết Phong không nói gì nữa, hắn cũng không nói, đám người kia càng không dám nói gì, run bần bật không dám nhúc nhích, thở cũng không dám thở mạnh

Khoảng 2-3 phút sau, Cố Chiết Phong mới mở miệng thêm lần nữa "Tôi nhớ ngày đó có nghe đạo diễn nói, nhóm các cậu muốn cùng nhóm khác phân cao thấp"

Lưu Nghi Vĩ sửng sốt một chút rồi trả lời "Đúng...đúng là như vậy, là em cùng Thôi Âu Ninh, muốn cùng Hà Vi Long so ạ"

"Các cậu muốn so như nào?"

"Theo ý của đạo diễn là so phiếu bầu của khán giả có mặt ở trường quay trong vòng công diễn ạ"

Cố Chiết Phong chuyển hướng sang Thôi Âu Ninh nói " Vậy cậu cảm thấy, cậu nhảy như thế sẽ có người bình chọn cho cậu sao?"

Thôi Âu Ninh: Tôi cũng đâu có cần người ta bình chọn.

Nhưng Cố Chiết Phong hỏi như thế, Thôi Âu Ninh thấy nếu mình trả lời thẳng vậy sẽ không cho người kia mặt mũi đành phải uyển chuyển trả lời "Tôi hiện tại đúng là có chút kém mà Hà Vi Long và Lưu Nghi Vĩ đều là hai thí sinh suất sắc, nhưng chỉ cần có một phiếu bầu là tôi đã vui mừng rồi"

Nói xong câu đó, Thôi Âu Ninh ở trong lòng cho mình 10 điểm, quá tốt, vừa thế hiện mình có nỗ lực quyết tâm, lại thể hiện mình rộng lượng không để ý thắng thua, còn có thể quang minh chính đại bị loại.

Hoàn mỹ, mười điểm không có nhưng.

Nhưng Thôi Âu Ninh ngàn vạn lần không ngờ được, trước có Lưu Nghi Vĩ sau có Cố Chiết Phong trở thành chướng ngại vật trên con đường rời nhà chung, so với Lưu Nghi Vĩ thì Cố Chiết Phong càng khó chơi hơn.

Cố Chiết Phong không chút do dự nói "Không được, cậu nhất định phải thắng"

Thôi Âu Ninh:??????????

Cố Chiết Phong nói "Cậu là do tôi đích thân dạy, cậu muốn tôi thua sao?"

Thôi Âu Ninh: Oan uổng quá! Tôi không có ý này mà!

"Cho nên phần của cậu tôi sẽ sửa lại."

Thôi Âu Ninh: Chờ một chút....Nếu thế thì hắn lại phải luyện tập nhiều hơn sao?

- Nhất định vô cùng đặc sắc

Thôi Âu Ninh: Thế thì sẽ có nhiều người bình chọn cho tôi, tôi không thể bị loại rồi!!!!

"Khán giả sẽ nhớ kỹ cậu!"

Thôi Âu Ninh: Tôi không muốn! Tôi không cần! Tôi chỉ muốn điện thoại!!!!

Vì thế Cố Chiết Phong đánh nhịp nói "Nhiệm vụ buổi sáng hôm nay, thứ nhất chính là các cậu luyện tập chi tiết vũ đạo cho tốt, thứ hai là thay đổi lại vũ đạo trong phần của Thôi Âu Ninh, tất nhiên là sẽ không ảnh hưởng đến phần của người khác"

Một số người có chút lo lắng bị Thôi Âu Ninh tranh phần, nhưng nghe Cố Chiết Phong nói thế thì cũng yên lòng.

Trừ Thôi Âu Ninh

Bây giờ hắn chỉ muốn hút một điếu Bạch Hạc.

Luyện tập lại tiếp tục, đầu tiên Cố Chiết Phong chỉ ra những vấn đề đơn giản của một số người, sau đấy chỉnh sửa lại những lỗi nghiêm trọng hơn, cứ như thế cho đến lượt của Thôi Âu Ninh, đơn độc chịu trận.

Các đồng đội đều qua bên cạnh luyện tập phần của mình rồi, còn Thôi Âu Ninh giống như chịu chết bước đến.

Mà Cố Chiết Phong vẫn luôn hướng dẫn bằng miệng, đột nhiên lại đứng lên cầm lên cái thước trên bàn

Thôi Âu Ninh: Xin ngài mà, bình tĩnh chút đi

"Trong nhóm cậu là người có nhảy kém nhất, tiến bộ quá chậm, luôn không nhảy đúng nhịp, nhất định là đến giai đoạn bình cảnh rồi, lúc này cần có phải có động lực giúp cậu đột phá, hoặc là dùng ngoại lực bên ngoại, tạo động lực thúc đẩy cho cậu. Động lực thúc đẩy thì cũng có nhiều loại, nhưng mà nhanh chóng nhất, hiệu quả nhất nhất, chỉ có một thứ, đó chính là đau đớn"

Cố Chiết Phong nói "Cho nên, cậu mà nhảy không đúng, không có tiến bộ, hơn nữa không thể tự mình thay đổi, tôi quyết định sẽ áp dụng phương pháp giúp cậu tiến bộ"

Thôi Âu Ninh: Lời thoại này sao mà quen tai quá vậy? Tôi có thể cáo buộc ngài đạo văn không?

Nhìn thấy Cố Chiết Phong bước tới gần, Thôi Âu Ninh lại muốn chạy

Cố Chiết Phong giơ thước lên, ở trong tay vỗ nhẹ hai cái, làm tim Thôi Âu Ninh nhảy thót lên.

Ánh mắt Cố Chiết Phong nhẹ nhàng lướt qua, dừng ngay ở trên mông Thôi Âu Ninh.

Thôi Âu Ninh sợ hãi, chẳng nhẽ Cố Chiết Phong giữa ban ngày ban mặt lại đánh mông hắn.