Sau Khi Trao Đổi Thân Thể Với Crush

Chương 7



Lúc chúng tôi quay trở lại thì Chu Lịch đã gọi món xong, khi tôi ngồi xuống hắn còn đưa thực đơn cho tôi liếc mắt một cái, “Cô nhìn xem mình còn muốn ăn gì không?”

Trần Tần thò đầu tới nhìn một chút, liền có hơi bất ngờ nói, “A, cô bé, có phải cô yêu thầm tôi không đấy, mấy món cô gọi đều là tôi thích ăn”.

Chu Lịch: “… tôi gọi bừa thôi”.

Sau đó, Trần Tần lại hỏi hắn mấy câu, tên là gì, học chuyên ngành gì, quê ở đâu, hắn đều trả lời vô cùng chính xác.

Khiến tôi cực kỳ kinh ngạc.

Tên và chuyên ngành thì sách giáo khoa để trên bàn của tôi có ghi, nhưng quê ở đâu thì làm sao hắn biết được?

Sau khi ăn cơm xong, Trần Tần cứ nhất quyết muốn đưa Chu Lịch về ký túc xá, tôi cũng nói muốn đưa hắn, Chu Lịch không thể từ chối được, đành phải để chúng tôi cùng đi.



Đưa hắn về xong, tôi lại cùng Trần Tần về phòng ký túc xá nghỉ trưa.

Tôi ngủ không được, tuy rằng giường hắn rất thoải mái.



Chu Lịch gửi cho tôi một tin nhắn: Haha, cuối cùng thì tôi cũng đã biết vì sao cô lại muốn đưa tôi về, bây giờ toàn bộ các nữ sinh ở trong ký túc xá của cô đều đang xúm xít lại, hỏi tôi và cô có quan hệ gì.

Tôi cười đến sắp ngất đi.

Tôi trả lời hắn: À xin lỗi, chỉ là lòng tham hư vinh của phụ nữ mà thôi, cơ hội hiếm có như vậy còn gì.

Hắn: Cơ hội hiếm có? Là khó vô cùng đấy, tôi còn nhớ lúc trước tôi và Trần Tần đã từng nói nói nhau, nếu một ngày nào đó một trong hai chúng tôi có người biến thành nữ sinh, thì trước tiên là phải hiến thân chiều đối phương.



Tôi liền không biết xấu hổ trả lời: Cũng được, Trần Tần đẹp trai như vậy, tôi không thiệt.

Hắn:…

Tôi: Nhưng mà nếu có thể thì tôi vẫn hy vọng mình có thể hưởng thụ thân thể của Chu Lịch anh nhiều hơn, anh cảm thấy sao? Nước phù sa không chảy ruộng ngoài đó.

Hắn: Haha.

Tôi lại hỏi hắn: Nhưng làm sao anh biết quê tôi ở đâu?

Hắn: Cô đã nói cho tôi mà, cô bị bệnh à?

Tôi:?

Hắn: Này bầu ngực của cô đau quá, cô có thể nói cho tôi biết là tại sao không? Tôi có lên mạng kiểm tra, người ta nói là nguy cơ ung thư vú.

Tôi: Ha ha ha, không phải đâu, đó là vì tôi sắp tới kỳ kinh nguyệt, cho nên mới đau như vậy. Lúc đi tắm rửa, anh có thể lấy nước ấm phun lên sẽ đỡ hơn một chút.

Hắn:…

Tôi: À đúng rồi, mấy ngày nữa là đến rồi, băng vệ sinh tôi để ở cái hộp nhỏ trong tủ quần áo đấy.

Hắn:???

Tôi: Anh có thể trải nghiệm thời kỳ hành kinh của phụ nữ là đặc biệt như thế nào, sao hả có vui không?

Hắn: Trời ơi...

Tôi cười đến ho khan.

Lúc Trần Tần bò lên trên giường cũng hết sức kinh ngạc, “Chu Lịch mày đem điện thoại lên giường à?”

Sao? Hắn chưa bao giờ mang điện thoại lên giường?!

Sau đó khi tôi hỏi thăm, thì hắn lại không để ý đến tôi nữa.

Cậu bé đáng thương bị bà dì cả hù doạ đến choáng váng rồi.

____________

Tôi ngủ một giấc đến khi mặt trời xuống núi.

Lúc này các bạn cùng phòng của Chu Lịch mới vừa vận động trở về phòng, sau khi cởi giày lập tức chạy vào phòng tắm, chỉ để lại hai đôi giày hôi thối đến mức làm người ta ngất xỉu ở giữa phòng.

Trần Tần cũng bị mùi hôi này làm tỉnh giấc.

“Chu Lịch, tối nay có ra ngoài không? Hôm nay là sinh nhật của Trần An An đấy”.

“Trần An An là ai?”

“Sao mày mau quên thế, cô bé đồng hương với tao, đàn em nhỏ hơn chúng ta, thích mày đấy. Cô bé nhờ tao nhất định phải đưa được mày đến nơi”.

“Không đi”. Bị ngốc hay sao?! Lại đi ăn sinh nhật tình địch?!

“Này, nể mặt tao đi được không?”.

“Không đi, tao không thích cô ta”.

Nói xong tôi lại lo lắng lỡ như Chu Lịch thích cô ta thật thì sao?

May mắn là Trần Tần không khuyên răn nữa, mà trực tiếp nhảy xuống giường đi tắm.



Tôi gửi tin nhắn cho Chu Lịch: Chu Lịch, Trần Tần nói tối nay là sinh nhật của Trần An An, muốn mời anh, anh có đi không?

Hắn không trả lời.

Tôi nằm trên giường nghịch điện thoại của Chu Lịch, tải về một đống trò chơi và phim truyền hình, lại nhịn không được, đổi hình nền mặc định trong điện thoại của hắn.

Sau khi tôi làm xong tất cả mọi việc, thì bạn cùng phòng của Chu Lịch đã bắt đầu gọi cơm hộp, tôi cũng nhờ bọn họ đặt giúp tôi một phần.

“Chúng tôi ăn cơm vịt quay, cậu có ăn không?”

“Ăn chứ, thêm một phần ức nướng”.

Bọn họ đều hết sức kinh ngạc: “Chu Lịch hôm nay cậu rất kỳ lạ đấy”.

Tôi biết rồi, cái tên này rất có thể là không ăn ức vịt.



Tôi vội vàng sửa lời: “Thôi bỏ đi, một phần bình thường là được”.

Sau khi ăn cơm xong tôi lại đi tắm.

Bây giờ tôi đã bình tĩnh hơn lúc sáng rất nhiều, tuy rằng cũng rất muốn có liêm sỉ, nhưng sự hiếu kỳ vẫn nhiều hơn một chút.

Tôi hết sức cẩn thận bắt đầu quan sát kỹ cơ thể này.



Dáng người thật tốt, lại còn trắng trẻo, trắng đến mức khiến một nữ sinh như tôi cũng phải hâm mộ.

Tôi đã được như ý nguyện chiếm lấy thân thể này, nhưng tôi có thể làm được gì bây giờ?!

Tức quá đi thôi.

Sau khi ra ngoài, các bạn cùng phòng đã đeo tai nghe chơi điện tử, không màng xung quanh.

Chu Lịch trả lời tin nhắn, nói không đi.

Tôi hỏi hắn: Anh không thích Trần An An sao?

Hắn trả lời lại: Liên quan gì đến cô?!