Sau Khi Xuyên Không Quý Phi Chỉ Muốn Lười Biếng

Chương 4



7,

Tin tức Thẩm Hoán độc sủng tôi truyền đến tai Thái Hậu, lại có vài phi tần trâm ngòi thổi lửa, khiến Thái Hậu tức giận, hạ lệnh cho Thẩm Hoán không được đến tẩm cung của tôi.

Lệnh này được ban ra, cung nữ Mặc Nhi của tôi lo lắng đến phát khóc.

Tôi thì vừa cười vừa an ủi nàng ấy: “Không sao, không sao, đi tìm vài người cùng buôn chuyện đi.”

Kết quả, tôi cười còn chưa kịp nhe răng, đã nghe thấy thanh âm của thái giám.

“Hoàng Thượng chuyển lời, đưa Quý Phi đến Dưỡng Tâm Điện.”

“...”

Thẩm Hoán thật sự thông minh, hắn bị cấm không được đến, kết quả liền bắt tôi đi qua.

Đúng là biết lợi dụng sơ hở.

Hiện tại, hãy để tôi khóc.

Mặc Nhi an ủi tôi: “Nương nương, vui quá cũng đừng có khóc, người nhanh một chút.”

Cảm ơn vì nhắc nhở, tôi còn đang nghĩ đến uống Hạc Đỉnh Hồng sao cho thật ưu nhã.

8,

Trên đường đi đến tẩm cung của Hoàng Thượng, tôi gặp Lý Mỹ Nhân.

Nàng ta trực tiếp cản kiệu của tôi, sau đó nhìn tôi như hổ rình mồi.

Tôi từng đọc quả vô số sảng văn cung đấu, nhìn nàng ta tôi hiểu ngay là nàng ta muốn đấu với tôi.

Tốt, tốt, rất tốt.

Tốt nhất là đấu đến mức đưa tôi vào lãnh cung.

Đôi mắt tôi sáng lên, lập tức xuống kiệu nghênh đón nàng ta: “Muội muội, phải làm sao mới có thể phối hợp với muội, tá t muội một phát hay là phạt muội quỳ xuống đất?”

“???”

Lý Mỹ Nhân chắc chắn không nghĩ tôi sẽ phối hợp như thế, sửng sốt một lúc sau đó thăm dò: “Hay là tỷ đẩy ta một phát?”

“Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ.” Tôi cũng nói nhỏ dần, sau đó nhẹ nhàng vươn tay đẩy.

Thật ra tôi biết nàng ấy cũng là người xuyên không.

Nghe nói Lý Mỹ Nhân sinh ra trong phủ tướng quân, từ nhỏ thân thể đã ốm yếu, nhưng sau một lần bị người ta đẩy xuống nước, sau khi tỉnh lại giống như một người khác, ăn gì cũng ngon, thân thể khỏe mạnh.

Hơn nữa, nàng ta suốt ngày đòi vào cung để công lược Hoàng Đế, thế là đại ca của nàng ta nhờ người nhét vào.

Lý Mỹ Nhân ngã xuống đất, m á u từ trên đùi chảy ra: “Quý Phi nương nương, người… con của ta, đứa con đáng thương còn chưa thành hình của ta.”

Tôi xoa eo, lẳng lặng quan sát diễn xuất vụng về này của nàng ta.

Về phần m á u kia, chắc chắn là m á u gà đã được chuẩn bị sẵn.

Đừng hỏi vì sao tôi biết.

Trong m á u còn dính cả lông gà kìa…

Thừa dịp xung quanh hoảng loạn, tôi vội vàng ngồi xổm xuống nhặt lông gà lên.

Thật là, lỡ có người phát hiện thì xử lý kiểu gì, bất cẩn quá đấy.