Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Trở Nên Nổi Tiếng Nhờ Vào Bộ Phim Máu Chó

Chương 15



Đến khi người xem nhìn thấy tin tức các khách mời của <<Điền gian tiểu ốc>> đánh nhau trên weibo, hỗn chiến cũng vừa kết thúc, ngoại trừ Tống Thừa, những người khác đều chật vật, trong đó Trần Nghiêu rõ ràng nhất. Tóc rối bù như cái ổ gà, trên cánh tay còn lộ rõ vết cào, giờ phút này hắn tựa vào sô pha miệt thị một đám bại tướng dưới tay thở hồng hộc nói, "Ha ha! Bốn chọi một cũng không được, xem ra mấy người cũng đến thế là cùng."

Lưu Hàn nhận ra có vài người thích được voi đòi tiên, anh hít thở chậm lại rồi nói, "Cậu có khá hơn bao nhiêu đâu, chờ bọn này hồi sức cho cậu đẹp mặt!"

"Anh là người đàn ông không biết xấu hổ nhất mà tôi từng gặp, lại còn kéo tóc tôi!" Trần Mạn Đình nằm nghỉ trên sàn, cô thật sự không nghĩ tới Trần Nghiêu một chút phong độ thân sĩ cũng không có, lúc đánh nhau với những người khác còn không quên kéo tóc cô.

Chung Nhạc và Cố Hoài ngồi tựa lưng, anh ta liếc mắt nhìn Trần Nghiêu, "Chị Mạn Đình nói không sai, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người vô liêm sỉ như vậy."

Cố Hoài vì không muốn tụt lại phía sau cũng tức giận mắng Trần Nghiêu, "Già yếu phụ nữ trẻ em mà cũng không nương tay, da mặt dày như tường thành!"

Trần Nghiêu ngoáy lỗ tai, coi như bọn họ đang khen hắn, bốn đánh một cũng không biết xấu hổ còn trách hắn không hạ thủ lưu tình, hắn cười ha hả, dứt khoát nói với bọn họ không có khả năng,"Có thể làm cho tôi đứng im không đánh trả chỉ có người ấy của tôi thôi, đám cặn bã các người mà tôi không dùng hết toàn lực là đã tha cho các người một mạng rồi."

Lời vừa dứt, khán giả kinh ngạc lướt bình luận hỏi chuyện gì xảy ra, dù sao bọn họ cũng không nghĩ tới Trần Nghiêu có thể nói chuyện mình yêu đương ở trên chương trình.

【Vừa rồi tôi ù tai sao? Có ai nói cho tôi biết, vừa rồi Trần Nghiêu có nói người ấy không? 】

【Trời ạ, thần tượng mà tôi vừa mới đu sụp đổ nhanh như vậy sao?】

【Tin tức lớn như vậy mà không có paparazzi đưa tin】

【Ngày xưa sao nào có chuyện là paparazzi nhất định sẽ xuất hiện, nay mũi chó lại hỏng à? 】

【 Trong chương trình mà dám công khai tình yêu, chỉ cần nhiêu đó thôi, tui lọt hố 】

【 Cậu ấy là diễn viên, không phải idol, yêu đương bình thường mà】

【Có phải mọi người quên rồi không, thời gian trước Trần Nghiêu hoàn toàn mai danh ẩn tích, mọi người không tìm được người à】

【 Hướng dẫn @paparazi, có tin tức bùng nổ đây, mau điều tra kỹ đi】

【Trần Nghiêu 23 tuổi, đã đến tuổi kết hôn hợp pháp, yêu đương thì có làm sao? 】

【Tôi tò mò đối tượng của Trần Nghiêu là như thế nào】

Không chỉ khán giả, bọn Lưu Hàn cũng tò mò thần thánh phương nào mới có thể hạ gục Trần Nghiêu. Đúng vậy, trải qua một hồi đại chiến, quan hệ của bọn họ tiến thêm một bước, đồng thời cũng hiểu rõ tính cách Trần Nghiêu chó thật.

Cố Hoài loáng thoáng biết người ấy Trần Nghiêu nói là ai, ngày đó cậu ta cũng nhìn thấy cảnh Trần Nghiêu ôm Mạnh Đình Thâm vào lòng, lúc đó Trần Nghiêu còn khiêu khích mình.

Trần Mạn Đình là người tò mò nhất trong bọn họ, cô không tin trên đời lại có người nguyện ý làm người ấy của tên cực kỳ chó trước mắt này, cô quét mắt từ trên xuống dưới Trần Nghiêu, "Anh lừa bọn tôi à? Người như anh vẫn có thể có đối tượng á?"

"Đương nhiên, người kia của tôi vừa mềm vừa đáng yêu, lúc tức giận cũng chỉ tự hờn dỗi, siêu dễ dỗ." Nói đến Mạnh Đình Thâm, tim Trần Nghiêu như rót mật, hoàn toàn quên ước định với Mạnh Đình Thâm, hắn thấy hoài nghi trong mắt những người khác, chỉ vào Cố Hoài và Tống Thừa nói,"Không tin hỏi hai người bọn họ đi, bọn họ đã gặp qua rồi đó."

"??? "Cố Hoài và Tống Thừa mặt đầy dấu chấm hỏi, Trần Nghiêu nói thực sự là người mà họ đang nghĩ đến sao? Bọn họ nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng của Mạnh Đình Thâm, đáng yêu chỗ nào không thấy, hung thần ác sát ngược lại tràn đầy.

Rất rõ ràng, mấy người ở đây cũng không nghĩ tới trong bọn họ lại còn có người biết chuyện, Chung Nhạc cũng hỏi chuyện Cố Hoài, "Cậu ta nói thật hả? Các cậu đều đã gặp qua?"

Mấy vấn đề liên tiếp đập tới, Cố Hoài có chút luống cuống, cậu ta cũng chỉ gặp một lần mà thôi, hơn nữa Mạnh Đình Thâm căn bản chả đáng yêu chỗ nào, cậu ta chuyển ánh mắt sang Tống Thừa, " Ngày đó tôi trùng hợp đi ngang qua không cẩn thận gặp phải, cụ thể tôi không rõ lắm, không ấy anh hỏi Tống Thừa đi!"

Tống Thừa kịch liệt lắc đầu, "Em cũng chỉ gặp một lần, các anh cứ hỏi đương sự đi!"

Ánh mắt nghi hoặc quanh đi quẩn lại rơi xuống trên người Trần Nghiêu, hắn nhếch khóe miệng nghiêm túc nói, "Nói tóm lại anh ấy rất đáng yêu, tôi vừa nhìn thấy đã thích. Các người độc thân làm sao hiểu được tâm tình của tôi?"

"Ha ha! "Mấy người phát ra tiếng cười khinh thường, từ chối bị ép nhét cẩu lương. Lưu Hàn là người duy nhất không độc thân nhất thời đứng cùng một trận tuyến với hắn, cười vỗ vai Trần Nghiêu,"Tôi cũng cảm thấy vợ tôi đáng yêu nhất thế giới. Đám chó độc thân bọn họ vĩnh viễn không hiểu chúng ta có đối tượng thì hạnh phúc như thế nào."

Đầu gối mấy người giống như bị mũi tên đâm vài cái, Cố Hoài sâu kín nhìn anh một cái, nhếch miệng đáp trả, "Nửa năm mới tiết kiệm được ba trăm đồng tiền riêng làm sao hiểu sự tự do của bọn này, quý tộc độc thân!"

Trần Mạn Đình sửa sang lại quần áo của mình, theo sau Cố Hoài oán hận bọn họ, "Bọn tôi có rất nhiều trai xinh gái đẹp có thể từ từ chọn lựa, nào giống hai người các anh, ngoại trừ đối tượng ra không còn lựa chọn nào khác."

Chung Nhạc cùng Tống Thừa đứng ở một bên yếu ớt phụ họa, "Đúng vậy, độc thân muôn năm!"

Lưu Hàn và Trần Nghiêu liếc nhau, trong mắt tràn ngập quan tâm đối với đám chó độc thân, thản nhiên cười: "Bọn họ giống chó, loại mà lễ tình nhân chỉ có thể tự chơi với mình."

"...". Đam Mỹ Cổ Đại

Chó độc thân vs tình nhân đỉnh cao quyết đấu, chó độc thân thua! Những tên chó độc thân xem trực tiếp cũng bị 10.000 điểm sát thương, chua xót biện minh cho mình trên màn ảnh.

【 Bọn ta là thần tiên, yêu đương cùng phàm nhân là xúc phạm thiên điều, cho nên bọn ta độc thân là có lý do. 】

【Để tui giải thích cho mấy người nè, trận đấu này có nghĩa là từ chó đơn lẻ tiến hóa thành chó gầm gừ, và chúng đã sống độc thân ít nhất 30 năm】

【 Bá nghiệp chưa thành, làm sao vì nhà?】

【Tiểu cao thủ phiên dịch lại lên mạng, câu này cho thấy cậu ta còn còn chưa tốt nghiệp đại học, độc thân chưa tới 23 năm】

【 Tình yêu ngăn cản chúng ta thăng chức tăng lương, chỉ có độc thân mới có thể khiến chúng ta nỗ lực phấn đấu. 】

【 Câu này rõ ràng là động vật xã hội nói, nhiều tiền sống ít thời gian mới là nguyên nhân cuối cùng bọn họ độc thân, độc thân tuổi 25 trở lên 】

【...】

Trên màn ảnh đột nhiên xuất hiện một đống dấu chấm lửng, người xem trong lòng hận không thể kéo tay giải mã này vào danh sách đen, bọn họ cần hắn hỗ trợ phiên dịch sao? Cái họ cần là người giải thích cho họ sao? Cái bọn họ cần chính là đối tượng vừa mềm mại vừa đáng yêu Trần Nghiêu nói!

Mạnh Đình Thâm dừng tay gõ, anh giỏi hiểu lòng người như vậy mà còn có người không cảm kích, thật uổng phí công sức. Vốn anh định làm việc chăm chỉ, tranh thủ đi tìm Trần Nghiêu trước, nhưng lúc đi làm đi thang máy nghe được người trong công ty đang thảo luận chuyện khách mời đánh nhau của<<Điền gian tiểu ốc>>, anh vội vã chạy về văn phòng mở truyền hình trực tiếp xem tình hình.

Không ngờ là hình ảnh đầu tiên mở truyền hình trực tiếp là lúc Trần Nghiêu đang nói anh đáng yêu, trái tim đập nhanh theo những lời này, nhiệt độ cũng nhanh chóng lan tràn từ bên tai, anh úp mặt xuống bàn, len lén ngẩng đầu mở một mắt nhìn sườn mặt nghiêm túc của Trần Nghiêu.

Nếu có thể, Mạnh Đình Thâm thật sự rất muốn dịch chuyển đến bên cạnh Trần Nghiêu nhào vào lòng hắn, anh cho rằng tính cách nặng nề này của anh khó ưa nhất, thậm chí người nhà anh cũng từng ghét bỏ vì anh luôn giữ lời nói trong lòng, không ngờ Trần Nghiêu lại cảm thấy anh đáng yêu.

Cách màn hình, Mạnh Đình Thâm véo má Trần Nghiêu trong không trung, "Nể tình cậu cũng rất đáng yêu, tôi tha thứ cho cậu quên ước định giữa chúng ta đi!"

Thư ký Kim ôm một chồng hồ sơ đi vào, phát hiện Mạnh Đình Thâm vẻ mặt xuân ý nhìn máy tính bảng, lẩm bẩm, "Đây là toàn bộ hồ sơ gần đây, nếu anh muốn hoàn thành, ít nhất phải ba ngày."

Bị thư ký Kim cắt ngang mơ mộng, Mạnh Đình Thâm trở về hiện thực, cau mày trừng mắt nhìn tài liệu trước mắt, "Sao lại nhiều như vậy?"

Vì sao tổng tài bá đạo trong truyện nhàn rỗi như vậy, vì sao bọn họ có thời gian theo đuổi vợ, tiệc tùng, vui chơi, mà anh phải khổ sở phê sửa văn kiện, anh khác xã súc chỗ nào chứ? Thậm chí người khác còn có có cuối tuần mà anh cả năm không nghỉ!

"Anh cũng đừng dùng ánh mắt oán phụ nhìn tôi, là chính anh yêu cầu đem công việc trong vòng một tuần tới." Thư ký Kim nhìn vẻ mặt oán hận của anh, rủ lòng an ủi anh, "Thật ra anh cứ tưởng tượng một chút. anh sắp đi thăm ban, Trần Nghiêu lập tức xuất hiện trước mắt anh, anh sẽ thấy chút công việc này không tính là gì."

"Thư ký Kim, cậu sẽ giúp tôi đúng không?" Mạnh Đình Thâm nặn ra nụ cười, ánh mắt tràn ngập hy vọng nhìn cậu, "Tôi biết cậu đi theo anh tôi nhiều năm, nhất định có thể cùng tôi xử lý chúng."

Thư ký Kim nghiêm mặt từ chối anh, "Ngại quá, văn kiện quan trọng vẫn là Mạnh tổng đích thân xem xét phê duyệt. Nhân tiện, hãy xóa bỏ những ý nghĩ xấu trong đầu anh và đừng động đến những suy nghĩ không nên."

"Cái gì mà không nên suy nghĩ chứ? Tôi muốn anh trai tôi trở về giúp tôi gánh vác mấy ngày làm việc mà thôi." Mạnh Đình nheo mắt, biểu tình khó lường khó phân biệt, anh cẩn thận quan sát từng biểu tình rất nhỏ trên mặt thư ký Kim, sau đó nhẹ nhàng mở miệng, "Kim Mỹ Phượng, cậu nói thật cho tôi, cậu và anh trai tôi rốt cuộc có quan hệ gì? Vì sao lại sợ anh ấy trở về?"

"Bọn tôi có thể có quan hệ gì chứ, chỉ quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường thôi!" Thư ký Kim mặt căng thẳng, giơ tay đẩy kính mắt, "Huống chi tôi không phải sợ anh ta trở về, anh ta bận rộn như vậy, còn có thời gian trở về giúp anh?"

Ánh mắt Mạnh Đình Thâm càng quái dị hơn. Thư ký Kim ăn nói điềm tĩnh có lý, nhưng lại phản bội nội tâm bất an mặc kệ anh gọi cậu bằng tên thật, chẳng lẽ thư ký Kim chính là chị dâu tương lai của anh sao?

Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, Thư ký Kim không cần động não cũng có thể đoán được suy nghĩ trong đầu anh, vì vậy cậu hạ nét mặt xuống, nghiêm túc hỏi anh: "Tối qua anh có gội đầu không?"

Đề tài nhảy vọt nhanh quá, Mạnh Đình Thâm không kịp phản ứng, anh bối rối lắc đầu, "Không có, nhưng tối nay sẽ gội. Sao thế?"

Thư ký Kim lạnh lùng gật đầu, giải đáp cho anh, "Chắc chắn là nước dọc theo da đầu vào não anh khi anh gội đầu, bằng không vì cái gì bên trong toàn là nước?"

"Vậy lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho anh tôi, hôm nay anh ấy nghỉ phép, tôi bảo anh ấy tới giúp tôi!" Mạnh Đình Thâm thấy cậu mạnh miệng, còn dám châm chọc đầu anh úng nước, vậy anh cũng không cần nể tình bạn nhiều năm, "Anh ấy nhất định sẽ tới."

Thư ký Kim giữ vẻ mặt bình tĩnh, cậu quay đầu nói nhẹ một câu, "Tùy anh!"