Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 111: Trút được cục tức rồi!



Lần này toàn bộ mạng xã hội đều bùng nổ, bài đăng này lại leo lên vị trí hot search.

Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Phó Đình Viễn và Thẩm Dao là một cặp đôi yêu nhau tha thiết, xét về ngoại hình thì trai tài gái sắc, xét về gia thế lại càng tương xứng.

Nhưng sau khi đọc bài phân tích của blogger này, họ lập tức cảm thấy Thẩm Dao quá thủ đoạn và đầy toan tính, chính là mấy hôm trước cô ta đã đến cửa hàng áo cưới và cửa hàng trang sức, sau đó cố tình tìm người chụp hình.

Rất nhiều người đọc mẩu tin này và cũng có rất nhiều người bình luận.

Một bình luận cho biết: “Người ta nói rằng khi Thẩm Dao chia tay với Phó Đình Viễn, chính Thẩm Dao không cần anh, cô ta nói muốn tự mình gia nhập làng giải trí, kết quả lăn lộn một hồi chẳng phải vẫn dựa vào Phó Đình Viễn ư?”

Đối với bình luận này, mọi người lại được dịp chế nhạo Thẩm Dao:

“Mẹ nó, Thẩm Dao coi Phó Đình Viễn là cái gì hả? Muốn chia tay thì tuỳ tiện chia tay, muốn quay lại thì quay lại à?”

“May mà Phó Đình Viễn không cần Thẩm Dao, nếu không chẳng phải sẽ bị coi thường à?”

Tô Ngưng đọc những bình luận trên mạng mà cười tít mắt.

Chỉ cần là những lời mắng Thẩm Dao và Phó Đình Viễn là cô ấy vui rồi.

“Thẩm Dao chứng minh rất rõ cho câu nói không tìm đường chết thì sẽ không chết.” Tô Ngưng vừa nói vừa đăng nhập vào tài khoản Weibo ảo của cô ấy rồi hờ hững bình luận dưới bài đăng này.

“Mọi người đều biết Phó Đình Viễn đã từng kết hôn, mọi người có thể xem lại dòng thời gian để biết những vụ bê bối tình dục của Thẩm đại minh tinh.”

Mọi người ở Giang Thành đều biết về cuộc hôn nhân và ly hôn của Phó Đình Viễn, nhưng họ vẫn không biết người vợ cũ kia là ai.

Dưới sự nhắc nhở của tài khoản ảo Tô Ngưng, mọi người vừa tìm đã thấy trong suốt thời gian tồn tại cuộc hôn nhân của Phó Đình Viễn, Thẩm Dao cũng đã từng làm ầm ĩ lên vụ bê bối tình dục với Phó Đình Viễn, đúng một người thứ ba đúng nghĩa.

Vì thế Thẩm Dao lại bị mắng thêm một trận nữa, những câu từ như trà xanh, bạch liên hoa đều đổ hết lên người cô ta.

Ngay khi mọi người đang mắng Thẩm Dao đầy sôi nổi thì Tô Ngưng lại dùng tài khoản ảo chậm rãi bình luận: “Thực ra, trong chuyện này Thẩm Dao không sai, nếu Phó Đình Viễn kịp thời thanh minh rằng anh ta không liên quan gì đến Thẩm Dao, có lẽ Thẩm Dao sẽ không tiếp tục làm ầm ĩ lên như thế.”

Ngay sau khi những lời này đưa ra, quần chúng ăn dưa lại một lần nữa nhắm pháo vào Phó Đình Viễn.

Nói cái gì mà anh là đồ bắt cá hai tay, không chỉ khiến Thẩm Dao tổn thương mà còn làm tổn thương người vợ danh chính ngôn thuận của anh nữa.

Cuối cùng, quần chúng ăn dưa đã đưa ra kết luận: Phó Đình Viễn là một tên cặn bã.

Phải công nhận rằng Tô Ngưng đã mang đến một làn sóng hết sức nhịp nhàng.

Thao tác này vừa xong thì Thẩm Dao đã bị mắng đến mức máu chó đổ đầy lên đầu, còn Phó Đình Viễn cũng chẳng khá hơn là bao.

Tô Ngưng hài lòng ném điện thoại sang một bên, sau đó vui vẻ hớn hở: “Cuối cùng nỗi căm giận trong lòng mình cũng đã trút ra được rồi!”

Tính cách của Tô Ngưng là như vậy, yêu ghét rõ ràng.

Du Ân bất lực nhắc nhở: “Nhất định cậu phải chú ý, lúc thoát tài khoản ảo nhất định không được nhầm lẫn.”

Đối với chuyện này, Tô Ngưng kích động hơn cô rất nhiều, từ lâu cô đã không muốn truy cứu gì nữa.

Mà không muốn truy cứu là vì trong lòng đã chết từ lâu.

Vẻ mặt Tô Ngưng đầy thờ ơ: “Thoát nhầm thì thôi, cùng lắm là bị người ta nói bất hoà với Thẩm Dao, nói xấu sau lưng cô ta. Thực ra tớ cũng bất hoà với cô ta thật mà, nếu bị vạch trần thì tớ sẽ nói xấu cô ta một cách quang minh chính đại.”

Chung Văn Thành vừa đi ra khỏi phòng bếp, nghe xong lời nói của Tô Ngưng liền bất lực nói: “Trước mặt ông chủ công ty mà nói những câu như thế này có thích hợp không?”

Là một nghệ sĩ đã ký hợp đồng, nếu Tô Ngưng bị mắng, ông chủ sẽ phải giải quyết.

Tô Ngưng cười nói: “Xin lỗi ông chủ, tôi sẽ chú ý, cam đoan sẽ không làm mất uy tín của công ty.”

Chung Văn Thành chỉ có thể buông tay, cậy đẹp mà hành hạ người khác chính là nói người như Tô Ngưng, nhưng tính kiêu ngạo của cô ấy không phải loại khiến người ta chán ghét, ngược lại bởi vì sự chân thật của cô ấy còn khiến người ta cho thêm điểm cộng.

“Tôi đã nấu cháo cho hai người rồi, sáng mai ngủ dậy là ăn được rồi.” Chung Văn Thành dặn dò qua loa rồi nói: “Đã trễ rồi, tôi không quấy rầy các cô nữa, hãy nghỉ ngơi đi.”

Du Ân rất biết ơn Chung Văn Thành đã chăm sóc mình: “Cảm ơn.”

Chung Văn Thành dặn dò cô bằng một giọng ấm áp: “Nhớ xịt thuốc, không đi được thì đừng đi.”

Du Ân gật đầu đáp lại, Chung Văn Thành không nán lại nữa mà quay người rời đi.

Tô Ngưng ở lại chăm sóc Du Ân, bao nhiêu năm nay, mối quan hệ giữa hai người vẫn rất tốt, luôn quan tâm và giúp đỡ lẫn nhau.

Đêm hôm đó, Thẩm Dao bị toàn bộ mạng xã hội nói xấu khiến cô ta gần như phát điên.

Việc Phó Đình Viễn vạch rõ giới hạn đã khiến cô ta đủ tuyệt vọng, nhưng bây giờ cả mạng xã hội đều mắng cô ta là trà xanh và bạch liên hoa, lúc này cô ta đọc được mà không thể thở nổi.

Từ nhỏ đến lớn cô ta đều được nâng niu trong lòng bàn tay, làm gì phải chịu nỗi ấm ức như vậy.

Hoàn cảnh gia đình nhà cô ta rất tốt, ngoại hình ưa nhìn, tính tình lại tốt, luôn được người xung quanh khen ngợi, khác xa với những gì toàn bộ mạng xã hội chửi mắng khiến cô ta căm hận kẻ đã khơi mào loạn nhịp kia.

Ban đầu, mọi người đều nói rằng cô ta đang thổi phồng mối quan hệ của mình với Phó Đình Viễn, nhưng sau khi tài khoản kia vừa khơi mào thì mọi chuyện đã thay đổi hoàn toàn. Bỗng nhiên cô ta trở thành một kẻ thứ ba bụng dạ khó lường ngấm ngầm chen chân vào cuộc hôn nhân của Phó Đình Viễn.

Cô ta là kẻ thứ ba từ khi nào chứ?

Muốn nói đến kẻ thứ ba, rõ ràng Du Ân mới là kẻ thứ ba!

Chính Du Ân đã bò lên giường của Phó Đình Viễn, và chính cô đã phá hỏng mối quan hệ giữa cô ta và Phó Đình Viễn.

Nếu không phải Du Ân chen ngang nửa đường, dựa theo tính cách của Phó Đình Viễn thì bên cạnh anh sẽ không bao giờ có người phụ nữ khác. Đợi sau khi cô ta trở thành diễn viên công thành danh toại rồi, Phó Đình Viễn vẫn là của cô ta.

Nhưng bởi vì sự xuất hiện của Du Ân mà tất cả mọi thứ của cô ta đã bị huỷ hoại.

Nhưng cô ta đã quên rằng khi Du Ân bò lên giường của Phó Đình Viễn, cô ta và Phó Đình Viễn đã chia tay.

Hơn nữa, sau này Du Ân cũng là một mợ Phó hợp pháp, dù thế nào đi chăng nữa không thể xem như là kẻ thứ ba.

Còn cô ta, khi biết rằng Phó Đình Viễn đã kết hôn mà vẫn cư xử thân mật với anh, rõ ràng là kẻ thứ ba không thể chối cãi, người trên mạng mắng cô ta không hề sai.

Thẩm Dao khóc rất thảm thiết, Thẩm Thanh Sơn sa sầm mặt, cắn răng nói: “Nếu cậu ta đã không biết phân biệt phải trái như thế thì không cần phải nương tay với cậu ta.”

Thẩm Thanh Sơn vốn tưởng rằng Phó Đình Viễn còn có thể cứu chữa được nhưng không ngờ đêm nay anh lại nói thẳng muốn cắt đứt quan hệ với Thẩm Dao nên ông ta cũng rất tức giận.

Lâm Như thấy con gái mình khóc thảm thiết mà cõi lòng cũng tan nát theo.

Bà ta ôm Thẩm Dao vào lòng rồi nói với Thẩm Thanh Sơn: “Thằng nhóc thối nhà họ Phó đó phải bị trừng phạt, nhưng nhiệm vụ cấp bách hiện giờ là phải ổn định những lời bịa đặt vô căn cứ trên mạng gây bất lợi cho con gái.”

Thẩm Thanh Sơn tức giận nói: “Tôi sẽ tìm người xóa bài!”

Nhưng dù có mạnh tay xóa các bài viết để trấn áp những tư liệu xấu này đi chăng nữa thì danh tiếng của Thẩm Dao cũng đã trở nên xấu xa rồi.

Thẩm Thanh Sơn nhanh chóng xóa bài đăng lại khiến cho Thẩm Dao nhận thêm một làn sóng nói xấu khác:

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, hãy nhìn tốc độ xóa bài đăng này kìa!

Đây là sức mạnh của tư bản!

Cô Thẩm làm vậy là chột dạ, nếu không sao lại xoá bài đăng chứ?

Thẩm Thanh Sơn không ngờ sức chiến đấu của đại bộ phận cư dân mạng lại mạnh mẽ như vậy, ông ta tức giận đến mức hai mắt tối sầm lại, đương nhiên giờ họ có làm gì đi chăng nữa đều là sai.

Lâm Như miễn cưỡng đề nghị: “Dao Dao, hay là con hãy giống như Phó Thiến Thiến, ra nước ngoài đi.”

Hiện giờ trên mạng có rất nhiều lời mắng nhiếc gia đình họ, lúc này ra nước ngoài để tránh đầu sóng ngọn gió mới là giải pháp tốt nhất.

Thẩm Dao cắn chặt môi, một lúc lâu sau mới căm hận nói: “Con không đi.”

“Con sẽ ở trong nước, sẽ khiến họ cảm thấy ngột ngạt, sẽ đối đầu với bọn họ. Bọn họ khiến con sống chẳng vui vẻ gì thì con cũng sẽ khiến họ sống những tháng ngày chẳng dễ chịu gì.”