Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng

Chương 104: Ngoại truyện 5



Sau khi lãnh chứng .

Thân thể của Lâm Thanh Hàn cũng đã tốt lên , hành động cũng tư nhiên , vết thương ở ngực cũng không còn đau nữa . Tuy rằng mỗi bửa tối vẫn lấy đủ loại lý do để dụ dỗ Ôn Nhuyễn lau mình giúp , sau đó thì ôm eo cô rồi dán vào lỗ tai gọi vợ ơi vợ à ..

Cái công phu quấn quít dính người này đem Ôn Nhuyễn lăn lộn đến chịu không nổi .

Bất quá so với phương thức ở chung lạnh như băng của lúc trước , Ôn Nhuyễn càng thích Lâm Thanh Hàn của hiện tại hơn , nhìn rất có máu có thịt , còn thích ăn dấm .

Hôm nay.

Ôn Nhuyễn tắm rửa xong thì ngồi trên giường xem kịch bản.

Lâm Thanh Hàn ngồi ở bên cạnh , cầm mấy sấy giúp cô sấy tóc .

Hai người câu được câu không mà nói chuyện, điện thoại đặt trên tủ đầu giường vang lên, Ôn Nhuyễn với không tới nên nhờ Lâm Thanh Hàn lấy giúp mình, nhưng tay với qua thì người đàn ông này không chịu đem di động đưa cho cô .

Tiếng di động vang lên không ngừng.

Ôn Nhuyễn có chút nghi hoặc ngẩng đầu, “Ai gọi vậy?”

Lâm Thanh Hàn nhìn Ôn Nhuyễn rồi giống như không tình nguyện mà trả lời, “Kỷ Duyên.”

“Kỷ Duyên?” Ôn Nhuyễn sửng sốt, cô đã có một thời gian dài không có liên hệ với Kỷ Duyên , lúc trước nghe Kỷ Hề nói hình như là cậu ta bế quan viết ca khúc mới , hiện tại chắc là xong rồi.

“Đoán chừng là có chuyện gì.” Ôn Nhuyễn ngồi dậy, hướng Lâm Thanh Hàn vươn tay.

Lâm Thanh Hàn tâm bất cam mà tình bất nguyện đem điện thoại đưa cho cô, lại tắt máy sấy đi sau đó đem Ôn Nhuyễn ôm vào trong lòng ngực mình , cố ý làm như vô tình mà dán  tai vào thật gần , muốn nghe thử xem tên tiểu chó săn Kỷ gia này muốn nói cái gì .

Lâm Thanh Hàn còn chưa có quên , lúc trước thắng oắt con này còn muốn làm cha của con mình !

Ôn Nhuyễn làm sao lại không biết suy nghĩ của Lâm Thanh Hàn ? Cảm thấy Lâm Thanh Hàn thích ăn dấm tới không hiểu nổi , bất quá cũng không nói gì mà dựa vào lòng ngực Lâm Thanh Hàn , tiếp điện thoại sau đó hỏi : “Kỷ Duyên, có chuyện gì vậy ?”

“Em không sao chứ? Anh từ trong miệng Kỷ Hề biết lúc trước em xảy ra chuyện.” Kỷ Duyên ở đầu bên kia tuy giọng điệu bình thường , nhưng rất rõ ràng có thể nghe ra trong lời nói của cậu ta không giấu được vẻ quan tâm và lo lắng .

Trong thâm tâm Ôn Nhuyễn xem Kỷ Duyên như là em trai của mình .

Lúc này thấy cậu ta lo lắng như vậy  thì ý cười trong mắt càng sâu , cô cười đáp : “Đừng lo lắng, tôi đã không có việc gì.”

“Kia”

Kỷ Duyên do dự một chút, “Em cùng Lâm Thanh Hàn phục hôn là bởi vì chuyện này sao? Nếu lần đó”

Lời còn chưa nói xong .

Lâm Thanh Hàn liền nhịn không được, tên tiểu tử này còn chưa chết tâm đâu! Lâm Thanh Hàn mỗi ngày đều là phong độ thân sĩ lúc này không còn sót lại chút gì , bất quá đối với tình địch tiềm tàng của mình thì cần phong độ cái chó gì ? Lúc này trực tiếp nổi giận lấy điện thoại mà nói : “Có chuyện gì liên quan tới cậu ? Đừng có nằm mơ!”

Kỷ Duyên nghe thấy giọng của Lâm Thanh Hàn , trầm mặc trong tức khắc .

Ôn Nhuyễn có chút bất đắc dĩ mà nhìn thoáng qua Lâm Thanh Hàn, ý bảo anh đừng nói nữa , sau đó mới nói : “Kỷ Duyên, tôi cùng Lâm Thanh Hàn phục hôn không phải bởi vì chuyện này, có lẽ phục hôn nhanh như vậy có một phần do nguyên nhân này ”

Ôn Nhuyễn dừng một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Thanh Hàn rồi nói: “Nhưng mà lý do chính là bởi vì tôi vẫn còn thích chồng tôi  .”

Vừa dứt lời, người đàn ông còn đang ngập tràn lửa giận ở kế bên , khí thế lập tức xìu xuống rồi trở nên bình thản , đặc biệt là cặp mắt như mưa rên gió dữ biến thành gió xuân mưa phùn ngay lập tức .

Kỷ Duyên tựa hồ trầm mặc rất lâu, mới khàn giọng nói: “Anh đã biết.”

“Mặc kệ như thế nào, anh cũng sẽ chúc em hạnh phúc , bất quá” Kỷ Duyên đột nhiên tạm dừng , giọng nói cũng trầm xuống “Nếu Lâm Thanh Hàn lại dám khi dễ em, làm em không vui, em nhất định phải nói với anh.”

Lâm Thanh Hàn vừa mới chuyển từ tức giận sang kinh hỉ thì nghe được lời này , lông mày liền dựng lên .

Thằng chó này !

Mẹ nó chứ!

Bất quá lần này Ôn Nhuyễn có dự kiến trước, trong lúc Lâm Thanh Hàn muốn mở miệng, liền lấy tay che lên trên môi của anh , ngăn không cho anh nói chuyện , sau đó lại nói vài câu với Kỷ Duyên rồi tắt máy thì cô mới thu tay lại , giọng điệu bất đắc dĩ nói: “Cậu ta vẫn còn con nít ,anh nổi giận với cậu ta làm cái gì  ?”

“Cậu ta mà còn là con nít ?”

Lâm Thanh Hàn không vui mà bĩu môi, “Ai bảo cậu ta luôn trù cho chúng ta không tốt?” Bất quá Lâm Thanh Hàn cũng không có tức giận như vậy, rốt cuộc cũng biết tâm tư của Ôn Nhuyễn , Kỷ Duyên đối với cô mà nói cũng giống như một người em trai mà thôi .

Thật ra cũng không cần thiết phải làm cho Ôn Nhuyễn khó xử.

Đem người ôm vào ngực một lần nữa , giọng nhẹ nhàng mà nói , “Được rồi, về sau anh không thèm quan tâm cậu ta nữa .”

Ôn Nhuyễn ngoan ngoãn mà dựa vào trong lòng ngực Lâm Thanh Hàn , nghe vậy liền cười nói: “Cậu ta cũng không có ý xấu , nói chuyện hơi thẳng thắn một chút mà thôi .”

Tóc đã khô rồi, hai người cứ như vậy mà ngồi một lúc, nhớ tới một chuyện khác , Ôn Nhuyễn mới mở miệng, “Hiện tại thân thể của anh đã khỏe lại rồi , mình chọn thời gian mời mấy người Kỷ Hề một bữa cơm đi .”

“Lúc trước ở Pháp , bọn họ đã giúp đỡ không ít , đặc biệt là Hứa Chấp và Trịnh Tư.”

Lâm Thanh Hàn không có ý kiến, “Em làm chủ là được .”

Còn có một việc

Ôn Nhuyễn đột nhiên có chút do dự , cô bắt lấy ngón tay Lâm Thanh Hàn chơi đùa một lúc lâu rồi mới mở miệng, “Lâm Thanh Hàn, quá mấy ngày nữa em phải tiến tổ .”

Trong phòng lập tức trầm mặc .

Vốn dĩ bàn tay đang vuốt vuốt trên đỉnh đầu Ôn Nhuyễn đột nhiên ngừng lại .

Ôn Nhuyễn cũng biết việc này có chút không được tốt, cô cùng Lâm Thanh Hàn vừa mới lãnh chứng xong thì phải đi làm việc , nhưng bên phía đạo diễn Hướng An cũng đã an bài xong , hơn nữa cô cũng không muốn vì phục hôn , có con thì liền thành chim hoàng yến nuôi trong nhà như trước kia .

Nếu nói lần ly hôn này đem lại biến hóa gì cho Ôn Nhuyễn ?

Đó chính là ——

Cô không còn suy nghĩ làm bông hoa trong nhà kính dựa dẫm vào Lâm Thanh Hàn .

Ôn Nhuyễn vẫn yêu Lâm Thanh Hàn, vẫn yêu như trước kia , nhưng Ôn Nhuyễn cũng muốn có cuộc sống riêng của mình , sự nghiệp cũng như vậy , chỉ có như vậy cô mới có thể vĩnh viễn chạy song song với Lâm Thanh Hàn được  .

“Lâm Thanh Hàn” Ôn Nhuyễn nhấp môi muốn nói tiếp.

Nhưng lời  còn chưa nói xong liền nghe thấy bên tai truyền đến một giọng nói ôn nhu, “Đi thôi.”

Hả?

Ôn Nhuyễn có chút kinh ngạc mà ngẩng đầu, giống như không nghĩ tới Lâm Thanh Hàn sẽ đáp ứng dứt khoát như vậy, cô còn tưởng rằng

“Như thế nào?”

Lâm Thanh Hàn cười cúi đầu, hôn một cái lên trán cô  “Cho rằng anh sẽ ngăn cản em , không cho em đi ?”

Ôn Nhuyễn đỏ mặt.

Cô không nói chuyện, nhưng trong mắt toát ra thần sắc khổng thể tưởng tượng .

Lâm Thanh Hàn cười cười, anh ôm Ôn Nhuyễn, đem cằm đặt trên bả vai Ôn Nhuyễn , nắm tay cô sau đó mới nói : “Trong lòng anh thật sự hy vọng em sẽ không đi , em bây giờ mang thai , công việc bên đoàn phim vất vả như vậy , anh không hy vọng em sẽ mệt mỏi .”

“Nhưng anh cũng hiểu rõ , em đã làm ra quyết định thì sẽ không thay đổi được.”

“Hơn nữa ——”

Lâm Thanh Hàn đem tay của Ôn Nhuyễn đặt bên miệng mình , nhìn vào ánh mắt của cô rôi hôn một cái vào mu bàn tay cô “Anh cũng đã đáp ứng vơi em , sẽ tôn trọng tất cả lựa chọn của em .”

Ánh mắt Ôn Nhuyễn lập loè, giọng nói có chút khàn , “Lâm Thanh Hàn”

Lâm Thanh Hàn cười một cái, nhẹ nhàng xoa đầu Ôn Nhuyễn , tiếp tục nói, “Đồng ý với anh, đi vào đoàn phim phải biết tự chăm sóc cho chính mình , không cần phải quá liều mạng , mỗi ngày phải nhớ gọi điện cho anh .”

Ôn Nhuyễn tự nhiên là đồng ý .

“Còn có” Lâm Thanh Hàn đột nhiên đè thấp giọng nói của mình .

Ôn Nhuyễn chớp  mắt, “Cái gì?”

“Lâm thái thái, em phải nhớ cho kỹ hiện tại em là người đã kết hôn , không cần phải tùy ý phát ra sức quyến rũ của mình .” Lâm Thanh Hàn cắn lỗ tai Ôn Nhuyễn, nhẹ giọng nói, “Bằng không, anh sẽ ghen.”

Ôn Nhuyễn đỏ mặt, vừa định lên tiếng thì đã bị người nào đó hôn chặn miệng lại.

Ánh đèn trong phòng không biết đã tắt từ bao giờ , ánh trăng xuyên qua khe hở giữa bức màn che mà soi sáng vào trong phòng .

***

Sau khi ăn cơm xong cùng bọn người Kỷ Hề thì Ôn Nhuyễn phải tiến tổ .

Nơi Hướng an quay phim chính là thành phố điện ảnh , cách thành phố kế bên có hơi xa , bởi vì phải xuất phát tập thể nên Ôn Nhuyễn không cho Lâm Thanh Hàn đưa mình đi , tạm biệt với anh xong thì ngồi lên xe bên công ty phái tới

Một tháng sau.

Ôn Nhuyễn đã quay xong vai Tuân giai .

Hiện tại cô còn đang nổi tiếng , cũng xem là một người có nhân khí rất cao trong đoàn , mới vừa tiến tổ  thì người trong tổ đều rất lo lắng cô sẽ làm bộ làm tịch , không nghĩ tới ở chung một đoạn thời gian thì phát hiện ra cô không chỉ không làm ra việc gì quá đáng mà tính tình còn rất ôn nhu , bất luận là nói chuyện với ai đều rất nhỏ nhẹ dịu dàng , có đôi khi sẽ nhờ dì nấu ăn mà mình mang theo nấu ăn cho cả đoàn  .

Người trong đoàn phim từ diễn viên chính cho đến lao công , từ nhỏ tới lớn đều rất yêu thích cô .

Hôm nay còn chưa tới cảnh diễn của Ôn Nhuyễn .

Ôn Nhuyễn vừa đến phim trường, người đóng vai nữ chủ - Khương Như - liền cười hướng Ôn Nhuyễn mà phất phất tay, “Nhuyễn Nhuyễn, bên này này!”

Ôn Nhuyễn nhìn cô ấy mà cười cười, cám ơn những người khác đã giúp mình xong rồi lập tức đi qua , tháng bảy trời oi bức không chịu nổi , cũng may là bọn họ không phải đóng phim cổ trang , nếu không thì một tầng áo rồi lại một tầng váy không nóng chết mới lạ .

“Hôm nay không phải không có cảnh diễn của chị sao, sao lại tới đây ?” Ôn Nhuyễn ngồi ở bên cạnh khương Như, nhận cây quạt điện nhỏ của Tiểu Mạch đưa tới thổi vào mặt .

“Chị tới xem Lâm lão sư diễn !”

Khương Như một chút cũng không kiêng dè, đôi mắt cong cong cười với Ôn Nhuyễn, “Lâm lão sư diễn rất tốt , trách không được nhận được vai nam chính ” Khương Như chống cằm, nhìn về phía Lâm lão sư, chớp chớp mắt.

Ôn Nhuyễn bất đắc dĩ nói: “Em đó, lời này mà để người khác nghe thấy , đăng lên trên mạng cũng không biết bị viết thành cái dạng gì .”

“Em mới không sợ ~”

Khương Như cười cười, lại quay đầu dụi dụi vào cánh tay Ôn Nhuyễn , “Hơn nữa em cũng chỉ nói với chị , những người khác bên kia, em mới không thèm nói.” Khương Như thật lòng rất thích Ôn Nhuyễn, trong lòng xem cô như chị em , cho nên mới đem bí mật nhỏ của mình mà nói với Ôn Nhuyễn.

Lại chớp mắt vài cái.

Khương Như dán sát vào Ôn Nhuyễn, nhỏ giọng nói, “chị Nhuyễn Nhuyễn , chị hiện tại có bạn trai không ?” Khương Như  biết Ôn Nhuyễn đã ly hôn, “Nếu không có em giới thiệu anh trai em cho chị nha ? Em nói với chị nè , anh trai em rất lợi hại đó !”

Thân thế của Khương Như trong giới giải trí này cũng không phải là bí mật gì.

Đặc biệt là vị anh trai kia của Khương Như  , liền tính là Ôn Nhuyễn không thích xem thời sự bên tài chính thì cũng có thể thỉnh thoảng mà thấy anh trai của Khương Như trên TV .

Thanh niên đep trai lại có tài.

Chính xác là rất lợi hại.

Bất quá ——

Ôn Nhuyễn cười, vừa muốn uyển chuyển từ chối thì di động vang lên.

Tên người gọi là “Ông xã”.

Khương Như ở gần nên vừa thấy cái tên này , đôi mắt liền trừng lớn , vẻ mặt không thể tin tưởng được

Ôn Nhuyễn vỗ vỗ tay Khương Như , tính một chút nữa sẽ nói với cô , Ôn Nhuyễn nhận điện thoại , hỏi đầu bên kia “Sao lại gọi vào lúc này ?”

“Lâm thái thái.”

Lâm Thanh Hàn ở đầu bên kia giọng nói rất ôn nhu , không giấu được ý cười , nói với cô “Quay đầu lại.”

Quay đầu lại?

Ôn Nhuyễn sửng sốt, không rõ ràng là chuyện gì , nhưng vẫn nghe lời quay đầu lại , sau đó ——

Ôn Nhuyễn nhìn thấy dưới gốc cây đại thụ không xe , có một người đàn ông mặc áo thun quần jean bình thường đứng cách đó không xa , kính râm che khuất nửa khuôn mặt của anh , khóe miệng hơi giương lên , mái tóc ngắn nhẹ nhàng bay theo gió và nắng  .

Trong khoảnh khắc này .

Mặc dù bị cản trở bởi cái kính râm đó , Ôn Nhuyễn vẫn có thể nhận thấy ra được ý cười trong mắt của anh .