Sau Ly Hôn, Tôi Nổi Tiếng

Chương 67



Edit: Daisy

Lúc này.

Trong diễn đàn fans Tô Lam Lam.

Trước kia cơ hồ 24 giờ đều có người thảo luận trong diễn đàn chim cánh cụt, hôm nay lại đặc biệt yên tĩnh, không ai nói chuyện, trong diễn đàn này đều là fans lão làng của Tô Lam Lam, Tô Lam Lam tiến vào trong giới mấy năm thì bọn họ liền ở trong diễn đàn này mấy năm.

Ban đầu từ mười mấy người, lúc sau lại thêm mấy chục, rồi tăng lên mấy trăm, mấy ngàn......

Thậm chí còn  sinh ra hơn mấy chục diễn đàn.

mỗi một thành viên lão làng ở diễn đàn này, cơ hồ mỗi người đều còn quản lý một cái diễn đàn nhỏ, nhưng hiện tại mặc kệ là diễn đàn nhỏ hay là diễn đàn lớn, đều không có một người nói chuyện.

Bọn họ đều là fans trung thành nhất của Tô Lam Lam, giúp cô ta cày bảng xếp hạng, tiếp ứng, làm trạm, phản hắc, bất luận là Tô Lam Lam xảy ra chuyện gì, bọn họ vĩnh viễn đều xuất hiện như phòng tuyến đầu tiên, giúp giải quyết những khó khăn của cô ta.

Nhưng hiện tại?

Hiện tại mọi người đều đang trong trạng thái chưa quyết định được, thậm chí còn có rất nhiều người đều đang nghi ngờ, nghi ngờ  mình có phải hay không thích sai idol?

Bọn họ yêu thích idol luôn tích cực hướng về  cuộc sống của trước kia, rốt cuộc đây có phải là sự thật không?

- 【...... Mọi người còn ở đây không? 】

- 【...... Ở. 】

- 【...... Ở. 】

- 【...... Ở. 】

Truyện đăng tại: diendanlequydon

- 【 cả nhà hiện tại nghĩ như thế nào? Tôi hiện tại rất bối rối, vì những người bạn mà tôi quen biết đều thoát fans,  chính tôi cũng do dự...... Tôi vừa rồi khóc rất lâu, không rõ ràng lắm vì sao lại biến thành như vậy, rõ ràng cả nhà lúc trước còn cùng nhau cày bảng xếp hạng, cùng nhau chăm sóc lam lam, nhưng đột nhiên lộ ra nhiều chuyện xấu như vậy, ngay cả tôi cũng bắt đầu hoài nghi, hoài nghi lam lam mà tôi biết có phải chân thật hay không, hoài nghi, tôi còn có thế thích chị ấy hay không. 】

Trong diễn đàn rất nhiều người khi nhìn thấy những lời này lại trầm mặc xuống.

Không biết qua bao lâu, admin diễn đàn【 gió núi cười 】 rốt cuộc lên tiếng.

【 gió núi cười: Xin lỗi, vừa rồi vẫn đang xử lý công việc, đến bây giờ mới có thời gian cùng cả nhà nói chuyện, hôm nay có vài thứ trên Weibo, chị cũng nhìn thấy, chị không xác định được đó là thật hay giả, nhưng mà chị muốn nói là lúc trước chị thích lam lam, đầu tiên là bởi vì em ấy rất tốt, em ấy đối với fans hỏi han rất ân cần, lo lắng fans vì  tiếp ứng mà vất vả, lo lắng chúng ta tiêu tiền quá nhiều...... chị không biết các em là vì sao mà thích  lam lam? Nhưng chị thích bởi vì em ấy là Tô Lam Lam, chị mới thích em ấy. Em ấy cũng là nghệ sĩ đầu tiên mà chị thấy quan tâm đến fans như vậy.. 】

【 mỗi người đều có quá khứ, có lẽ là đoạn quá khứ ấy không được tốt, có lẽ vẫn sẽ đem đến rất nhiều ảnh hưởng đến em ấy, nhưng chị tin tưởng chỉ cần vượt qua đoạn thời gian này, về sau vẫn là lam lam mà chúng ta mong chờ. 】

【 chị biết hôm nay có rất nhiều chị em, bạn bè đã thoát fans, cái này không gì đáng trách, không cần thiết phải trách cứ, vô luận là ở  lại hay là rời đi, đều không nên trách móc nặng nề.】

【 chị sẽ vẫn tiếp tục đồng hành cùng lam lam.】

【 gió núi cười 】 không chỉ là admin của diễn đàn này mà còn là trạm tỷ lớn nhất của Tô Lam Lam, rất nhiều fans dù chưa tiếp xúc qua Tô Lam Lam nhưng nhất đinh đã tiếp xúc qua 【 gió núi cười 】, trong lam fans cô ta có danh tiếng rất lớn.

Cho nên khi cô ta nói ra những lời như vậy, một nhóm người vừa rồi còn đang bồi hồi lập tức định tâm lại.

- 【 theo sát bước chân của cười tỷ, tiếp tục bảo vệ lam lam. 】

- 【 chịu đựng đi, không có gì ghê gớm. 】

- 【 chúng ta cố lên, lam lam cố lên, chỉ cần chúng ta còn ở đây, thì lam lam  có thể vượt qua được! 】

......

Vừa rồi diễn đàn còn đang tử khí trầm trầm đột nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt.

【 gió núi cười 】 kịp thời nói ở trong diễn đàn: “Cả nhà lúc này không cần đi lên mạng tranh chấp với những người đó, nghỉ ngơi cho tốt, chị bên này còn đang liên hệ phòng làm việc. Nếu cả nhà ngủ không được, có thể lên Weibo lam lam  hoặc nhắn tin nhiều hơn đễ cổ vũ em ấy, chị tin tưởng lam lam hiện tại cần nhất chính là sự cổ vũ của chúng ta.”

Lời vừa nói xong, phía dưới vang lên một loạt 【 Được. 】

Nhưng trong lúc này lại xuất hiện một dòng chat rất đột ngột nói 【 không cần thiết liên hệ phòng làm việc nữa,giữa trưa hôm nay, phòng làm việc Tô Lam Lam đã chính thức giải tán. 】

- 【 có ý tứ gì? 】

- 【??? Cái gì? Giải tán? 】

- 【 chị em, bạn đang nói đùa sao? 】

Nói ra lời này cũng là một thành viên lão làng trong diễn đàn, tuy rằng ngày thường cả nhà tụ hội rất ít nhìn thấy người này, nhưng người này ngày thường nói ra một ít lời nói đều rất chân thật, mọi người đều cảm thấy người này hẳn là người trong giới, ngày thường trong diễn đàn mọi người ở chung cũng khá tốt.

- 【 chị sẽ đem một ít tin tức chuyển qua cho gió núi, gặp nhau hai năm, không hẹn ngày gặp lại. 】

Nói xong, cô ta liền trực tiếp rời khỏi diễn đàn chim cánh cụt.

Trong diễn đàn ồn ào huyên náo, còn đang thảo luận đoạn lời nói lúc trước, mà 【 gió núi cười 】 ngay lúc này lại nhận được một cuộc trò chuyện riêng, là một cái folder.

Vừa mới nhận thành công, cô ta còn chưa kịp hỏi, người nọ liền trực tiếp offline.

......

Nửa giờ sau.

Trong diễn đàn đợi thật lâu cũng không chờ thấy 【 gió núi cười 】 xuất hiện, lúc cả nhà chuẩn bị tag cô ta 【 gió núi cười 】 rốt cuộc xuất hiện.

Cô ta cũng không nói gì, chỉ đem folder vừa nhận được tải lên.

Folder là một vài đoạn ghi âm cùng một ít ảnh chụp.

- 【 ghi âm 1: Tốt rồi, bất quá là có người dám cùng tôi đụng hàng, có cái gì phải sợ? Tiểu lâm, cô đi lên diễn đàn của các cô nói một chút, tạo dư luận, làm fans của tôi đi bôi đen một đợt, cùng tôi đụng hàng, ả ta lá gan cũng thật lớn. 】

【 ghi âm 2: Tiểu lâm: Lam tỷ, fans của ngài đã ở dưới lầu, ngài mau đi xuống đi, bọn họ  đợi đã lâu. Tô Lam Lam: Gấp cái gì? Bên ngoài lạnh như vậy, tuyết còn không ngừng rơi, tôi lúc này đi xuống không phải bị đông chết? Bọn nó thích tôi như vậy thì để cho bọn nó chờ. Tiểu lâm: Chính là...... Tô Lam Lam: Bọn nó đều là một đám  ngu xuẩn, sẽ không có câu oán hận nào với tôi đâu, đợi chút nữa đi xuống mua chút cà phê cho bọn nó, liền bảo là tôi bị đạo diễn gọi lại không phải là được rồi? 】

......

Đến nỗi những hình chụp cũng đều là đoạn chat của Tô Lam Lam cùng trợ lý.

Không phải dẫn đường fans tạo ra dư luận, thì chính là nói fans ngu xuẩn, nói không có kiên nhẫn đối với fans, còn có rất nhiều chuyện bất mãn khác, cảm thấy vất vả cảm thấy mệt.

Xem xong mấy thứ này, trong diễn đàn chậm chạp không có người nào lên tiếng, không biết qua bao lâu, 【 gió núi cười 】 rốt cuộc đáp lại, lần này không phải thông qua văn tự, mà là một đoạn giọng nói, hơn một phút.

Lộ ra vẻ mỏi mệt vô cùng, mơ hồ có thể nghe ra một ít nghẹn ngào cố nén lại.

- 【 rất  xin lỗi, vừa rồi chị còn hy vọng cả nhà có thể cùng chị tiếp tục ủng hộ cô ta, nhưng hiện tại, chị lại người đầu tiên lựa chọn rời khỏi, chị thích cô ta hai năm, có thể tiếp nhận mọi bài bôi đen cô ta, liền nghĩ rằng nếu cô ta không giống với trước kia thể hiện ra cũng không có việc gì, nhưng chị không có biện pháp tiếp nhận cô ta đem tình yêu của một đám người chúng ta  dẫm lên lòng bàn chân, cũng không có biện pháp tiếp nhận người chị thích chỉ hưởng thụ danh lợi mang đến tất cả cho cô ta, lại không biết nỗ lực, không biết tiến về phía trước. Hôm nay, chị sẽ giải tán diễn đàn, cũng sẽ giải tán hội cùng với trạm này, xin lỗi, chị cũng hết khả năng, hẹn ngày gặp lại cả nhà. 】

Lúc đoạn giọng nói này kết thúc.

【 gió núi cười 】 trực tiếp tuyên bố ở trạm của mình, cô ta là đại fans, mỗi tiếng nói cử động đều bị chú ý, huống chi là thời điểm như hiện giờ, cơ hồ mỗi một lời giải thích vừa mới gửi ra, khu bình luận của cô ta liền bùng nổ, cuối cùng là có vô sô đại fans công khai thoát fans, chuyện này nháo lên quá lớn, thậm chí còn lên hot search.

Bốn giờ chiều( trong nước).

Bị mọi người chú ý đã lâu trạm của Tô Lam Lam toàn bộ bị xóa bỏ, hội tiếp ứng, nhóm phản hắc cũng toàn bộ giải tán, ngay cả siêu thoại cũng toàn bộ bị quét sạch,lam fans trước kia nhân số đông đảo, lực ngưng tụ mạnh nhất giờ đây thi nhau thoát fans.

***

Mà lúc này tại biệt thự Hương Sơn.

Người giúp việc ở phòng bếp không dám đi ra ngoài, lỗ tai thì lại dựng đứng lên mà cẩn thận lưu ý trong động tĩnh trong phòng khách, có thể nghe được động tĩnh trong phòng khách rất lớn, có cái gì nện ở trên mặt đất phát ra âm thanh tan vỡ, cũng có tiếng thét chói tai của phụ nữ.

Tuy rằng ngày thường Tô tiểu thư tính tình  không được tốt, nhưng không có khủng bố như bây giờ?

trong lúc  bà ta đang do dự có nên mở cửa đi ra khuyên bảo hay không thì di động vang lên, nhìn thấy hiển thị tên trên màn hình, bà ta vội vàng nhận, “Tô tiên sinh.”

“Vì sao gọi điện thoại cho Tô Lam Lam không được?” đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của một người đàn ông trẻ tuổi, mặc dù đã mạnh mẽ áp chế nhưng vẫn nghe ra vài phần lửa giận.

“Tô tiểu thư cô ấy......”

Người giúp việc vừa muốn nói chuyện, trong phòng khách lại truyền ra một ít tiếng “Bùm bùm”, động tĩnh lớn đến ngay cả đầu bên kia điện thoại đều nghe thấy.

Tô Tự trầm mặc một lúc lâu, nói: “Dì trông tốt nó dùm, con sẽ về nhà ngay bây giờ.”

Nói xong.

Điện thoại liền tắt.

Bảo mẫu nhìn thấy di động đã kết thúc, lại trộm hướng nửa người nhìn ra phòng khách, vốn dĩ phòng khách đã quét dọn sạch sẽ lúc này đã sớm không ra bộ dáng gì,bình hoa trên bàn, mâm đựng trái cây,  ly tách toàn bộ bị đập trên mặt đất, biến thành một mảng những mảnh vỡ.

Mấy bông hoa còn dính chút nước nằm trên bàn, có một ít lại rơi trên mặt đất.

Di động đã nát bấy.

TV cũng bị đập ra vài vết.

Nhìn thấy tình cảnh khủng bố này, người giúp việc mím môi, vẫn không dám đi ra, chỉ có thể quan sát ra bên ngoài, bảo đảm Tô Lam Lam sẽ không làm bị thương chính mình, hoặc là trốn đi.

Mà lúc này Tô Lam Lam thì sao?

Tay cô ta cầm chặt ipad, ngón tay đã trắng bệch, cả người cô ta đang run rẩy, ngay cả hai  hàm răng trên dưới cũng không khống chế được mà run cầm cập, màn hình sáng lên, còn dừng lại ở giao diện Weibo.

# Tô Lam Lam bôi đen#

Cái  hot search này đã lên top 1, bên cạnh còn có đánh dấu màu đỏ sậm 【 bạo 】.

Rồi sau đó bên dưới là một loạt hot search liên quan đến cô ta ——

# fans lớn nhất của Tô Lam Lam thoát fans #

# Tô Lam Lam hội hậu viện giải tán #

# Tô Lam Lam siêu thoại quét sạch #

Bằng cấp giả dối, lên bar hỗn tạp, hút thuốc, **......

Từng cái từng cái trực tiếp đem hình tượng cô ta trước kia xây dựng sụp đổ.....Còn có đoạn lời nói của Bạch Du, càng là trực tiếp đem đóng đinh cô ta!

Nhưng chủ yếu nhất chính là fans của cô ta.

Trước kia cung phụng cô ta,ân cần với cô ta, hiện tại toàn bộ đã  thoát fans!

Tô Lam Lam chưa bao giờ có giây phút giống như bây giờ, cảm giác chính mình xong rồi, nhiều bài viết bôi đen như vậy, cô ta không chỉ chơi không nổi trong cái giới giải trí này mà về sau dù đến bất cứ đâu, đều sẽ có người nhận ra cô ta.

Bọn họ sẽ chỉ vào cô ta mà nói:

“Cái này a, chính là Tô Lam Lam trước kia rất nổi trong giới giải trí, là đại minh tinh đó, đáng tiếc sinh hoạt cá nhân quá hỗn loạn, nhân cách thì tồi tệ.”

“Đây cả bằng cấp còn làm bộ mà làm ** nữ minh tinh cái gì? Trước kia đã cảm thấy người như cô ta quá giả tạo, không nghĩ tới lại loạn như vậy, thật là ghê tởm.”

......

Cô ta từ nhỏ đã nóng vội muốn trở nên giống như Ôn Nhuyễn, được mọi người yêu thích, làm tất cả mọi người phải ngước nhìn cô ta, cô ta  muốn đứng trên đỉnh cao nhất, hưởng thụ ánh mắt của người khác chăm chú nhìn mình, hưởng thụ tiếng vỗ tay của mọi người...... Nhưng hiện tại, cô ta, cô ta cái gì cũng không còn.

Bọn họ hiện tại đều đã biết quá khứ của cô ta, đã biết cô ta rốt cuộc là dạng người gì.

Sẽ không có ai thích cô ta nữa.

Bọn họ sẽ dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn cô ta, dùng ngôn ngữ khắc nghiệt mà nghị luận cô ta.

Tựa như lúc trước cô ta dùng thủ đoạn ti tiện dẫn đường cho mọi người tùy ý chửi rủa Ôn Nhuyễn, hiện giờ nhận quả báo, Ôn Nhuyễn, Chúc Nguyệt, thậm chí rất nhiều rất nhiều đã từng bị cô ta trong tối ngoài sáng hãm hại thì lúc này cô ta gặp phản kích gấp trăm lần ngàn lần.

Mà cô ta một chút sức để phản kháng cũng không có.

Rõ ràng ngoài cửa sổ ngập tràn ánh nắng nhưng cô ta lại cảm thấy cả người lạnh lẽo vô cùng, nội tâm cô ta tràn ngập sự sợ hãi kinh khủng, cô ta không biết nên làm cái gì bây giờ, fans của cô ta đã không còn, bọn người Kiều Khắc cũng từ chức, một người để cô ta dựa vào cũng không có.

Không......

Cô ta còn có người nhà.

Cô ta còn có anh trai, anh trai lợi hại như vậy, nhất định có thể giúp cô ta!

Vừa muốn nảy ra ý nghĩ muốn gọi cho Tô Tự, ánh mắt nhìn thoáng qua mặt đất thì thấy di động đã bể nát, cô ta đứng lên, lảo đảo mà tìm cái điện thoại khác, vội vã muốn gọi cho Tô Tự.

“Tô tiểu thư, ngài, ngài đang tìm gì?”

Người giúp việc quan sát rất lâu, nhìn thấy bộ dáng của cô ta vẫn còn nơm nớp lo sợ mà bước ra.

“Di động, tôi tìm di động, tôi phải gọi cho anh trai......” Tô Lam Lam vừa nói, vừa tìm kiếm, không biết nghĩ đến việc  gì cô ta đột nhiên xoay người, nắm chặt cánh tay người giúp việc, mò vào túi của bà ta, “Đúng rồi, bà có di động, đưa tôi, mau đưa cho tôi.”

Người giúp việc nhìn thấy cô ta như vậy, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.

Bà ta vội vàng đem điện thoại đưa cho Tô Lam Lam, vừa định nói với cô ta “Tô tiên sinh lập tức về ngay”, thì cửa đã mở ra, một người đàn ông hơn hai mươi tuổi, ăn mặc một thân tây trang, khuôn mặt lạnh lùng mà bước từ bên ngoài vào.

Di động còn chưa gọi được.

Tô Lam Lam đã nghe được tiếng vang, ngẩng đầu nhìn lại, khoảnh khắc nhìn thấy Tô Tự, đầu tiên là cô ta sửng sốt, sau đó là vui mừng, cô ta vội quay người chạy qua, miệng cũng nói: “Anh trai, sao anh lại tới đây? anh là tới giúp......”

Lời nói còn chưa nói xong.

Mặt cô ta liền ăn một tát thật mạnh, sức rất lớn, Tô Lam Lam chỉ cảm thấy cả người đều bị đẩy lùi lại, lảo đảo vài bước mới miễn cưỡng đỡ được sô pha, không đến mức phải té ngã trên đất.

“Anh?!”

Tô Lam Lam che lại khuôn mặt bỏng rát, vẻ mặt không dám tin tưởng mà nhìn chằm chằm vào Tô Tự, “Anh tại sao đánh em?” từ nhỏ đến lớn cô ta chưa từng bị ai đánh, hiện tại lại bị người anh thương yêu cô ta nhất cho một bạt tay?

Tô Tự cao 1m85, đứng ở trước mặt Tô Lam Lam, đủ để chắn mọi ánh sáng trước mặt cô ta.

Anh ta rũ mắt.

Lông mi cong vút che đậy cảm xúc trong mắt anh ta lại không cách nào che giấu sự thất vọng và mệt mỏi với cô ta, anh ta cứ như vậy nhìn Tô Lam Lam, không biết qua bao lâu mới khàn giọng nói: “Là anh quá dung túng mày, mày mới  càng ngày càng không biết trời cao đất rộng.”

“Ôn Nhuyễn là người của ai, mày cũng dám đánh chủ ý lên cô ấy?”

Mặt Tô Lam Lam càng trắng lại, không dám cùng anh ta tranh luận, chỉ có thể nhỏ giọng mà biện minh: “Những thứ trên mạng không phải do em đăng lên, ả Dương Khoan Thai kia tự cho là thông minh, hại em lưu lạc đến loại tình trạng này.”

Nghĩ đến tình cảnh hiện tại của chính mình, cô ta lạnh lùng khó chịu mà nói: “Em hiện tại đã biến thành như vậy, anh không giúp em còn chưa tính, lại còn đánh em!”

Tô Tự không để ý đến lời nói của cô ta, lạnh giọng hỏi: “Mày biết Dương gia hiện tại thế nào không?”

Cô ta làm sao biết?

Lại nói Dương gia biến thành cái dạng gì, liên quan gì đến cô ta?

“Công ty họ Dương bị người ta báo trốn thuế, thị trường chứng khoán của Dương gia đã tuột dốc, rất mau  Dương gia  phải phá sản.” Tô tự từng câu từng chữ mà nói cho Tô Lam Lam, mắt nhìn thấy cô ta chậm rãi trợn to đôi mắt, mặt càng lúc càng trắng, Tô Tự lúc này không thể xuất hiện nổi một chút yêu thương nào cho Tô Lam Lam giống như trước kia.

Anh ta cứ như vậy trên cao mà nhìn, tiếp tục nói: “Mày có biết vừa rồi Lý Tắc nói với anh mày thế nào không?”

“Như thế nào...... Nói gì?”

“Cậu ta nói Tô Lâm hai nhà tuy rằng là thế giao, nhưng đây là tình cảm của thế hệ trước, Lâm tổng là một người không hề nhân từ, cũng sẽ không để ý đến quan hệ cá nhân, Tô tổng nên hy vọng đi, cũng không nên bởi vì một ít người mà tự hủy đi tương lai.”

Tô Lam Lam nghe thấy từng câu từng chữ, mặt so vách tường còn muốn trắng hơn.

Cô rốt cuộc cũng biết sợ hãi, đi lên trước, nắm chặt tay Tô Tự, giọng nói run rẩy: “Anh... anh, lần này thật sự không phải em làm,Lâm Thanh Hàn không có khả năng tra ra, em......”

“Mày hẳn là nên cảm thấy may mắn vì mày không có làm.”

“Nếu mày làm, như vậy kết cục của Dương gia gặp phải cũng là kết cục của Tô gia.” Tô tự nhìn vào hai mắt của Tô Lam Lam, còn có đột nhiên đôi tay như mất đi sức lực.

Người em gái từ nhỏ được yêu thương mà lớn lên.

Nói không để trong lòng, không đau lòng, sao có thể? Nhưng cô ta hiện tại càng ngày càng quá phận.

Anh ta đã không còn biện pháp dung túng.

Tay chống trên bả vai Tô Lam Lam, Tô Tự cúi đầu nhìn xuống, chậm rãi nói: “Chuyện trong giới của em, yêu cầu bồi thường hợp đồng cùng tiền vi phạm hợp đồng, anh sẽ cho người xử lý, em tốt nhất nên ngoan ngoãn ở nhà, qua mấy ngày nữa anh đưa em ra nước ngoài.”

“Về sau em liền ở nước ngoài mà bồi cha me đi.”

Ra nước ngoài?

Sau đó tùy tiện mà gả cho một người nào đó?

Cô ta mới không cần!

Nhưng ý Tô Tự đã quyết, nói xong lời này, dặn dò người giúp việc  một tiếng liền đi ra ngoài, lúc đi còn nói riêng cùng Tô Lam Lam một câu, “Tô Lam Lam, đây là lần cuối cùng anh giúp em, nếu về sau em lại làm ra chuyện gì, Tô gia liền sẽ không nhận em nữa.” Nói xong, giọng điệu hơi hòa hoãn:

“Ngoan ngoãn mà ở nhà, đừng tiếp tục lăn lộn, chờ anh xử lý xong những việc này liền mang em ra nước ngoài, ba mẹ...... Cũng nhớ em.”

“Về sau, em liền ngoan ngoãn mà bồi bọn họ đi.”

Truyện đăng tại: diendanlequydon

Tô Lam Lam nghe xong lời của Tô Tự, thấy Tô Tự xoay người rời đi,  thần sắc cô ta ngơ ngẩn mà ngồi xuống tại chỗ, cuối cùng nhịn không được mà suy sụp ngồi trên mặt đất, khóc rống lên.

***

Lúc này tại Italy, đã về đêm.

Trên Weibo đã náo loạn một ngày, cảm xúc của bọn họ cũng phập phồng gợn sóng rất lâu.

Cũng may.

Mọi chuyện đã được giải quyết, tổ tiết mục cũng kịp thời phát ra thông cáo, xác định Tô Lam Lam đã rời khỏi chương trình, nhưng việc quay chụp vẫn tiếp tục tiến hành, tiếp đó cũng tuyên bố người đã cắt nối biên tập video.

Lúc trước những người chửi rủa Ôn Nhuyễn cùng Chúc Nguyệt lúc này  đều quay lại  xin lỗi.

Nhưng tâm tình của mọi người cũng không tính là nhẹ nhàng,  trong đó rõ ràng nhất chính là Chúc Nguyệt.

Từ lúc Bạch Du đăng bài trên Weibo,cô nàng giống như bị mất hồn, vẫn luôn nắm chặt di động trong tay, cúi đầu, ngơ ngác mà nhìn, di động tối một lần, liền lại sáng lên một lần.

Tuy rằng sau khi chia tay vẫn luôn mắng hắn ta là chó, hỗn đản, tra nam.

Nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ tới rất nhiều chuyện trước kia.

Nhớ tới khi trước bọn họ sống chung bên nhau cùng nhau soạn nhạc viết lời, cùng nhau thành lập ban nhạc, lúc ấy bọn họ giống như có tình cảm mãnh liệt vô cùng vô tận, bọn họ không màng danh lợi, chỉ muốn lên sân khấu để thoa niềm đam mê và ước mơ.

Nhưng sau đó.

Bọn họ càng ngày càng nổi tiếng, tranh cải cũng càng nhiều.

Chúc Nguyệt quá lý tưởng hóa, không hy vọng ban nhạc của bọn họ trở nên thương nghiệp hóa, cho nên một lần rồi lại một lần khắc khẩu...... Lúc ấy, tình cảm của bọn họ đã cực độ nguy hiểm, mà khi ấy Tô Lam Lam xuất hiện.

Sau khi Chúc Nguyệt biết được chuyện của bọn họ,  phẫn nộ mà không nói nên lời, cô cho rằng đó là chị em tốt, lại vụng trộm sau lưng thông đồng với bạn trai của mình.

Cô tức giận và phẫn nộ.

Cho nên lần đầu tiên giống như một người điên mà phát hỏa, còn bị người khác quay được đăng lên trên mạng,  đột nhiên cô lại thành cái đích cho mọi người chỉ trích, tất cả nước bẩn  toàn bộ hướng trên người cô, cô cho rằng Bạch Du sẽ đứng ra giúp cô, nhưng hắn ta không hề...... Trần Duệ, Kỷ Duyên, cùng với những bạn bè khác muốn giúp cô.

Lại bị cô ngăn cản.

Lúc ấy, cô sũy nghĩ gì, người đàn ông từng âu yếm cô không hề đứng về phía cô, như vậy dứt khoát từ bỏ đi.

Vừa lúc.

Cô cũng cảm thấy rất mệt mỏi.

Rời khỏi ban nhạc do một tay mình thành lập ra, không quan tâm đến nước bẩn dội lên trên người mình, rời đi khỏi giới hai năm, cắt đứt liên hệ với mọi người.

Chúc Nguyệt cho rằng một lần quay về như ban đầu, đã có thể không hề để ý tới những chuyện năm xưa, cô đích xác đã làm được, nhưng khi nhìn thấy bài viết của Bạch Du vẫn nhịn không được mà phiếm hồng đôi mắt.

Không phải bởi vì trong lòng còn có hắn ta.

Là bởi vì......

Chờ lời nói này từ hai năm trước rốt cuộc đã chờ được rồi.

Chúc Nguyệt rất ít khi khóc, lúc này lại nhịn không được mà lăn vài dài dòng nước mắt xuống,rơi trên mu bàn tay và màn hình di động, nước mắt nhạt nhòa vừa lúc che đi câu nói 【 Chúc Nguyệt, rất xin lỗi 】.

“Chúc Nguyệt......” Ôn Nhuyễn ngồi kế bên cô ta, nghe thấy tiếng khóc vội vàng quay đầu lại, có chút lo lắng mà nhìn cô ta.

“Chị không có việc gì.”

Chúc Nguyệt cười nức nở nói, “Chị đột nhiên cảm thấy viên đá vướng trong lòng chị như đã rơi xuống, biến mất, chị..... chị đang rất vui vẻ.” Chúc Nguyệt vừa nói chuyện, vừa lau sạch nước mắt trên mặt, sau đó ngẩng đầu, lần nữa lộ ra gương mặt tràn đầy tươi cười.

“Tốt rồi, đã trể như vậy, chị đi ngủ trước.”

“Được.” Ôn Nhuyễn đáp lại, suy nghĩ một chút rồi lại nắm tay Chúc Nguyết mà nói, “Chị nếu có chuyện cần tâm sự, có thể tìm em.”

“Được.”

Chúc Nguyệt cười cười, lại vỗ vỗ tay Ôn Nhuyễn, ý bảo không cần lo lắng, lúc này mới lên lầu.

Từ Nghiên lo lắng hãi hùng đã một ngày, vừa rồi sau khi sự tình chấm dứt, cũng đã sớm lên lầu nghỉ ngơi, hiện tại trong phòng khách chỉ còn lại ba người Ôn Nhuyễn, Kỷ Duyên, Lâm Thanh Hàn.

“Tôi cũng lên lầu.” Kỷ Duyên nhỏ giọng nói, thanh âm cũng không có chút tinh thần nào.

Nếu như là trước kia, cậu ta khẳng định sẽ không để cho  Ôn Nhuyễn cùng Lâm Thanh Hàn ở chung một chỗ, nhưng hôm nay trải qua rất nhiều chuyện, hơn nữa...... Cậu ta nhấp môi, nhìn về phía Lâm Thanh Hàn.

Cùng so sánh với Lâm Thanh Hàn.

Cậu ta khiếm khuyết vẫn là quá nhiều.

Ôn Nhuyễn nhìn bộ dáng của Kỷ Duyên, còn tưởng rằng cậu ta đang suy nghĩ chuyện của Tô Lam Lam, rốt cuộc trong nhóm của bọn họ, cùng Tô Lam Lam quan hệ tốt nhất chính là cậu ta...... Hiện tại Tô Lam Lam biến thành như vậy.

Tuy nói là gieo gió gặt bão.

Nhưng......

Khe khẽ thở dài, Ôn Nhuyễn giọng nói ôn nhu mà nói với Kỷ Duyên, “Đi thôi, đi ngủ sớm một chút, nghỉ ngơi cho tốt.”

“...... Được.” Kỷ Duyên thu hồi tầm mắt, gật gật đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười của Ôn Nhuyễn, cảm xúc tốt lên rất nhiều, cậu ta không nói thêm gì nữa, hướng hai người gật gật đầu, sau đó xoay người bước lên lầu.

Cùng với tiếng bước chân càng ngày càng xa của Kỷ Duyên, trong phòng khách lại im lặng thật lâu.

Ôn Nhuyễn cúi đầu, cầm di động, không biết suy nghĩ đến chuyện gì, vẫn là Lâm Thanh Hàn mở miệng trước, “Ôn Nhuyễn.”

Anh ta mở miệng  kêu Ôn Nhuyễn, giọng nói rất ôn nhu.

Đột nhiên bị gọi như vậy, tay đang cầm di động bất chợt ngưng lại,  lông mi cũng nhẹ nhàng rung động một chút, sau một lúc, cô mới trả lời: “Ừ, làm sao vậy?”

“Rất xin lỗi.”

Lâm Thanh Hàn quay đầu, nhìn gương mặt của Ôn Nhuyễn, trầm giọng nói, “Lúc trước thời điểm xảy ra chuyện, không có đứng về phía  em, không có nghe lời em nói, rất xin lỗi.”

“Anh phải nên......”

“Không hề do dự mà đứng về phía em, không nên tự cho mình là đúng mà đi giải quyết mọi chuyện.”

Ôn Nhuyễn quên mất, đây  có phải hay không là lần đầu tiên mà Lâm Thanh Hàn nói lời xin lỗi với mình.

Nhưng không thể phủ nhận, thời điểm nghe được, sâu trong nội tâm đang mạnh mẽ ức chế tình cảm của cô vẫn nhịn không được mà phát ra một chút rung động, giống như Chúc Nguyệt vừa rồi vì câu nói của Bạch Du 【 rất xin lỗi 】 tâm tình đột nhiên như bị hỏng mất.

Hốc mắt  Ôn Nhuyện cũng phiếm hồng lên.

Lúc trước cô khó chịu như vậy, không phải bởi vì kế sách của Tô Lam Lam, mà là bởi vì......thái độ của Lâm Thanh Hàn.

Bàn tay thon dài trắng nõn nắm chặt di động, sống lưng cũng thẳng lên, ánh đèn trên đỉnh đầu rọi lên người cô, làm người khác có chút thấy không rõ khuôn mặt của cô, liền trong lúc Lâm Thanh Hàn do dự có nên nói thêm gì đó hay không.

Ôn Nhuyễn đột nhiên quay đầu, nhìn thẳng vào đôi mắt anh ta, nhẹ nhàng nói: “Lâm Thanh Hàn, tất cả đều đã qua.” Cô đã không còn trách anh nữa.

“Còn có......”

“Lâm Thanh Hàn,” cô tạm dừng một chút rồi nhẹ nhàng nói, “Cảm ơn anh.”

Ôn Nhuyễn biết chuyện hôm nay  nếu không có Lâm Thanh Hàn hỗ trợ, khẳng định sẽ không giải quyết dễ dàng như vậy, ít nhất sẽ không giải quyết hoàn mỹ như vậy.

Nói xong.

Cục đá đè nặng trong lòng giống như được trút xuống, nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không còn rối rắm chuyện của trước kia, không còn rối rắm người làm chuyện này  là ai, tận sâu trong đáy lòng mà nói một tiếng cảm ơn, cũng không khó khăn lắm.

Trên mặt một lần nữa nở nụ cười.

Ôn Nhuyễn đứng lên, nhìn Lâm Thanh Hàn nói: “Muộn quá rồi, tôi lên lầu nghỉ ngơi, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”

Nói xong.

Cô liền xoay người bước lên lầu.

Nhưng vừa mới đi được vài bước, phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói của Lâm Thanh Hàn, có chút vội vàng, còn có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói ra toàn bộ, “Ôn Nhuyễn, giữa chúng ta, kỳ thật...... Không cần phải nói cảm ơn.”

Anh giúp em.

Không phải vì muốn nghe lời cám ơn từ em.

Anh muốn nói với em, về sau anh sẽ vĩnh viễn đứng ở cạnh em, che chở em, tin tưởng em......

Bước chân dừng lại.

Ôn Nhuyễn đứng  tại chỗ, thời gian một phút một giây trong quá khứ, không biết đã qua bao lâu, cô mới một lần nữa cất bước đi lên lầu, không có trả lời lại những lời nói của Lâm Thanh Hàn.

Cô đã không còn trách anh ta

Nhưng mà......

Cô cũng không có biện pháp lại biến thành giống như lúc trước, không hề do dự, không thể tin tưởng anh ta được nữa.

P/S: chap dài dã man quá =.=