Sâu Trong Đêm Tối

Chương 75: Ngày Dài:Sắm Đồ Sắm Đạc



Bước chân vào căn phòng đầu tiên, căn phòng khách hiện lên đầy sa hoa và lộng lẫy, nó đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, toát lên vẻ đẹp cần có. Bước vào không gian phòng khách được thiết kế theo phong cách nội thất cổ điển Pháp, đầu tiên chính trầm trồ, thán phục bởi sự nguy nga, lộng lẫy nơi có những món đồ nội thất đồ sộ. Những chiếc giá nến hoặc đèn trang trí trên tường là điểm nhấn không thể thiếu trong phòng khách nội thất cổ điển Pháp.

Những bức tranh treo tường đầy nghệ thuật thẩm mỹ tô điểm cho không gian sống thêm sống động, cuốn hút.

Bước chân lên một nấc thang, anh và cậu đã đến ranh giới thuộc chủ quyền của căn phòng bếp, cũng như phòng ăn, hai trong một. Một bộ bàn ăn lớn từ hai mươi sáu chiếc ghế với điểm nhấn họa tiết điêu khắc công phu cùng đường cong mềm mại chính là đặc điểm của nội thất phòng bếp. Kết hợp với đó là những bộ bát đĩa mang đâm màu sắc nghệ thuật châu Âu sẽ khiến bất kỳ ai cũng bị cuốn hút.

Từng bước đi lên cầu thang, đặt chân lên bậc thang cao nhất, phòng ngủ của anh và cậu ở ngya trước mắt. Trang trí phòng ngủ cổ điển đơn giản với tone trắng làm chủ đạo trong thiết kế nội thất cho không gian nhẹ nhàng, thoải mái mà êm dịu. Một chiếc giường với phần tựa lưng được thiết kế bề thế với họa tiết cầu kỳ tạo thêm điểm nhấn.

Nhìn quanh căn phòng một lượt, Mộ Hàn cảm thấy vẫn rất trống trải, có lẽ đã đến lúc đi sắm thêm vài thứ nữa rồi.

Bugatti La Voiture Noire, con tuấn mã lần nữa hăng say phi nước đại.

Bánh xe ngừng lăng, gió ngừng thổi, hai đôi chân bắt đầu hoạt động. Dừng trước cửa hàng nội thất TJX, nơi cậu và anh đã từng đến và sắm đồ dùng nội thất cho nhà riêng của mình.

Mệnh danh là ông hoàng nội thất, chúa tể của những món đồ cổ điển và sa sỉ, TJX chưa bao giờ làm cậu và anh thất vọng.

Bộ sưu tập TJX Baby Angle mới ra mắt làm cậu vừa nhìn đã liền nhắm, lập tức chốt đơn, và tất nhiên, thứ cậu đã thích thì phải mua ngay lập tức, tiền không thành vấn đề.

Duệ Khải nhìn cậu, cậu tươi cười nhìn anh. Nhìn cậu cười, anh cũng bất giác mỉm cười. Bấy giờ, anh mới nhẹ giọng hỏi: “Em thật sự rất vui?”

Mộ Hàn gật đầu: “Rất vui, nhìn rất đẹp mà đúng không.”

“Em đang hỏi hay đã khẳng định? Nhưng dù sao nó cũng rất đẹp, anh không có ý phản đối.”

Anh nói đúng, cậu chưa từng hỏi anh và cũng không cần hỏi anh về những món đồ trong căn nhà mới, từ khâu thiết kế nội thất, đến các vật dụng trang trí hay cách bố trí nội thất các phòng trong nhà sao cho vừa ý. Cậu tự tin anh và cậu hợp ý, cậu duyệt thì anh cũng sẽ duyệt.

Khômg chỉ bắt nguồn từ Mộ Hàn tự biên tự diễn, chính anh cũng là người nói lên ý kiến đó. Anh và cậu quả thực rất hợp nhau về mọi mặt, từ việc công cho đến việc tư, ngay cả gu thẩm mỹ fuxng không lệch đi đâu được.

TJX Baby Angle không đơn giản chỉ là những vật tư trang dành riêng cho phòng ngủ với vai trò trang trí giản đơn, nó còn nói lên mắt thẩm mỹ cao siêu của chủ nhân sở hữu nó. Bộ sưu tập vừa lên sàn được vài phút liền được cậu mua về làm người trong bộ phận quảng bá chưa kịp chụp được một tấm, đến cuối vẫn phải giữ lại đôi chút chụp vài tấm để biết công ty họ đã từng tạo ra một bộ sưu tập đầy kiêu sa ấy.

Thế là xong phòng ngủ, tiếp đến là phòng tắm.

Dạo quanh khu thương mại, bao cửa hàng cũng đã được ghé thăm nhưng cái kết và tay không đi về.

Mộ Hàn chán nản thở dài, nhưng cái tính không chịu khuất phục cùng cái tâm kiên định được rèn bao năm không cho cậu từ bỏ. Từ trung tâm thương mại phía Đông đến phía Bắc, rồi sang Tây lại sang Nam, bốn trụ cột vững chắc đều đã đi cả, vẫn tay không đi về.

Đúng là tình yêu, khi một trong hai vui thì người còn lại cũng vui lây, ngược lại, buồn cũng tương tự như vậy. Nhìn cậu buồn, anh cũng buồn theo.

Nhưng trời không phụ lòng người, đặc biệt là những người tốt.

Vòng vòng cả buổi trời, cuối cùng cũng được kết quả như mong muốn.

Căn nhà nhỏ đã xong, nội thất vừa đầy đủ, sắc đẹp vừa đủ đầy.

Mộ Hàn thở dốc, dù đi xe băng băng cả mấy chục cây nhưng không thể nào tránh khỏi những lúc xuống xe và dạo quanh mấy tiếng liền, mệt là điều tất nhiên. Cậu cũng là người, cậu cũng biết mệt.

Duệ Khải đứng chắn trước mặt cậu, anh khom lưng, nhẹ giọng: “Mệt rồi thì lên anh cõng, cũng gần đến bãi đậu xe rồi.”

“Không được đâu...”

Miệng thì nói không nhưng cơ thể thì nói có, cậu nhảy vọt lên lưng anh, tay ôm chặt cứng.

Xoay đầu, anh hôn vào má cậu. Chàng thê nhỏ của anh trước giờ đều như vậy, làm việc gì cũng rất tận tình và có tâm. Ngoài ra, cậu còn có tầm.

“Về rồi mình tắm chung nhé? Hôm nọ không chịu tắm với anh, giờ phải bù.”

“Còn không phải do anh lấy nhẫn của em?”