Say Ai Ngoài Say Em

Chương 87: Cưng chiều



Một lát sau cô lên phòng gọi anh dậy, dù sao mẹ và em trai của anh cũng đã đến nhà, một mình cô đón tiếp họ thì cũng không phải phép cho lắm. Vừa mở cửa phòng bước vào cô thấy anh đang thay áo, Y Thoa l cất lời:

- Anh à, mẹ và Triệu Tường đến thăm anh.

Hạc Đệ có chút ngạc nhiên nhưng anh vẫn rất bình thản:

- Mẹ đến đột ngột mà không báo trước với anh. Em nói chuyện với mẹ thế nào rồi?

Cô mỉm cười, nhìn vẻ mặt tươi tắn của cô, anh liền biết mọi chuyện tốt đẹp.

- Mẹ rất dễ gần nên cuộc gặp gỡ không căng thẳng như em đã nghĩ. Mẹ đang phụ đầu bếp nấu ăn, mọi người chờ anh cùng dùng bữa.

Anh bước đến gần, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cô:

- Anh đã bảo là mẹ rất hiền, bây giờ thì hết lo lắng rồi chứ?

Cô gật đầu rồi vòng tay ôm lấy cổ anh, Hạc Đệ thắm thiết hôn lên má cô, cặp đôi ngọt ngào vừa nhìn đã biết không thể thiếu nhau.

- Lúc nãy thấy mẹ đột nhiên đến nên em rất lo, nhưng giờ thì nhẹ nhõm hẳn.

Anh cùng cô bước xuống nhà, vừa nhìn thấy anh, em trai Triệu Tường liền cất lời:

- Anh hai, hôm nay em có mang theo rượu quý, chỉ chờ bạn nhậu là anh thôi.

Trong lúc cô và Uông phu nhân vào bếp dọn bữa ăn, Triệu Tường liền quay sang nói nhỏ với anh:

- Chú ba đã bị bắt, vậy sắp tới chị dâu phải hoàn thành thủ tục ly hôn thế nào đây? Anh không thể kết hôn với chị dâu khi chị ấy chưa ly hôn với chú ba được.

Chuyện Uông Binh Thành bị bắt, mọi người đều đã biết rõ vì báo chí đưa tin rất rầm rộ. Nhưng Triệu Tường vẫn chưa hay biết sự thật về thân phận của cô.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện |||||

Anh nở nụ cười nhẹ, cảm thấy em trai thật ngây ngô khi lo lắng điều này.

- Em không cần phải lo. Chuyện Y Thoa kết hôn với Uông Binh Thành chỉ là một vỡ kịch thôi. Thật ra, cô ấy là cảnh sát hình sự.

Triệu Tường đứng hình vài giây vì quá kinh ngạc, anh ấy thốt lên trong sự ngỡ ngàng:

- Sao chứ? Anh nói thật không? Chị dâu là cảnh sát?

Hạc Đệ điềm tĩnh gật đầu xác nhận. Anh kể rõ với Triệu Tường về cô, về nhiệm vụ phá án mà cô theo đuổi suốt thời gian dài. Chuyện này báo chí không hề đề cập do bảo mật thông tin phi vụ của cảnh sát nên Triệu Tường không hề hay biết.

- Chị dâu…thật sự là cảnh sát…

Cảm xúc của cậu ấy lúc này khá phức tạp. Vừa hoang mang vì sốc lại có phần cảm phục trước nữ trung úy quả cảm. Cứ ngỡ cô mềm yếu, mong manh bị Uông Binh Thành ức hiếp nên phải nương nhờ Hạc Đệ che chở, bảo bọc. Nhưng thực chất cô lại là nữ trinh sát hình sự, người còng tay bọn tội phạm và tống giam chúng vào tù.

Vừa lúc bàn ăn đã được dọn tươm tất, cô bước ra phòng khách nói với hai anh em Hạc Đệ:

- Cơm đã dọn xong rồi, chúng ta mau vào dùng bữa đi.

Anh nắm lấy tay cô rồi đứng dậy:

- Đi thôi em.

Tuy chưa ăn cơm nhưng Triệu Tường đã thấy no vì màn phát cẩu lương của anh hai và chị dâu.

- Hai cái người này…

Anh ấy chạy nhanh vào bếp để không phải nhìn thấy sự thắm thiết của cặp đôi cứ hiện hữu ngay trước mắt.

Tuy không phải mẹ ruột của anh nhưng Uông phu nhân rất yêu thương Hạc Đệ, cũng chính vì vậy nên bà ấy quý mến luôn cả cô. Ban đầu khi nghe anh kể về chuyện cô bị Uông Binh Thành ức hiếp, đánh đập, bà ấy cảm thấy rất thương xót cho cô và hết lòng ủng hộ anh đến với cô. Uông phu cảm thấy việc này chẳng có gì sai trái mà ngược lại, anh đã làm một việc đúng, có tình có nghĩa.

Bây giờ nghe anh kể sự thật cô là một cảnh sát, Uông phu nhân càng thêm ngỡ ngàng. Từ thương xót lại thành sự ngưỡng mộ. Trên bàn ăn, bà ấy không ngừng gắp thức ăn cho cô và còn khen cô xinh đẹp, hai anh em Hạc Đệ phút chốc đã trở nên vô hình vì mẹ chồng và nàng dâu nói chuyện quá ăn ý, hợp nhau.

Sau khi dùng bữa xong, Hạc Đệ và em trai Triệu Tường ở nhà làm vài ly rượu, cô được mẹ chồng tâm lý rủ đi shopping cùng. Hai mẹ con cứ như hai người bạn dù chỉ mới gặp gỡ lần đầu tiên, có lẽ do Uông phu nhân là người rất thân thiện, dễ gần, lại hết mực cưng chiều cô.

Trong lúc đang lựa quần áo ở shop thời trang, cô và Uông phu nhân tình cờ gặp Vũ Vân Đình. Thấy cô đi cùng Uông phu nhân, người mà ả ta hằng mơ ước được gọi hai tiếng “mẹ chồng” khiến Vũ Vân Đình cảm thấy đố kỵ vô cùng. Vậy ra cả hai đã tính đến chuyện gắn bó dài lâu nên Y Thoa mới gặp mặt mẹ của anh và cùng nhau đi mua sắm vui vẻ như vậy. Trong khi trước đó cô ta một mực khẳng định rằng anh quen cô chỉ là qua đường do nhất thời cảm thấy hứng thú và cả hai sẽ sớm đường ai nấy đi.

Dù đã biết rõ Hạc Đệ đang có mối quan hệ tình cảm với cô nhưng cô ta vẫn không giấu được vẻ thảo mai và máu tiểu tam vốn có. Ả chủ động bước đến chào hỏi:

- Ôi Uông phu nhân, thật không ngờ được gặp phu nhân ở đây.

Uông phu nhân cũng mỉm cười hiền từ, biết Vũ Vân Đình là phó giám đốc marketing của Hilda nên bà ấy niềm nở đáp:

- Không ngờ gặp con ở đây. Hôm nay dì cùng con dâu của dì đi mua sắm đó mà.

Nghe chính miệng Uông phu nhân gọi cô là con dâu đầy thắm thiết, gần gũi càng khiến cô ta cảm thấy khó chịu và ganh tị vô cùng. Ả cất lời than thân trách phận như đang muốn tìm kiếm sự thương hại vô bổ.

- Chị Y Thoa thật có phước khi được một người mẹ chồng hiền từ như phu nhân đây cưng chiều hết mực. Còn con…e rằng có mong cả đời này cũng chẳng được.