Say - Đa Nhục Ngư Hoàn

Chương 34



Đầu tháng tư, ánh nắng ngoài cửa sổ đang chiếu vào, chim chóc đậu trên cành hót líu lo, cơn gió thổi qua nhè nhẹ, những chú chim đảo mắt nhìn qua lại rồi vỗ cánh phành phạch bay đi, vài chiếc lá xanh không chịu nổi sức nặng nên rụng lác đác xuống mặt đất, dì lao công cẩn thận quét dọn, động tác cứ lặp đi lặp lại không ngừng, dọn riết cũng thành thói quen.

Bức rèm trắng trong phòng bị gió thổi đung đưa nhẹ nhàng, chuông gió treo trên cửa sổ phát ra những âm thanh êm tai, Hứa Tri Ý tựa lưng vào ghế xoay, trong tay cầm máy tính bảng thuần thục vẽ tranh, Cơm Nắm nhiều lần muốn làm phiền nhưng đều bị chủ nhân đẩy sang một bên.

Mấy ngày nay, cô và Tông Diễn đều bận rộn với việc riêng của mình, ít khi liên lạc qua điện thoại vào ban ngày, chỉ tới buổi tối mới gặp mặt nhau.

Chia cách ngần ấy năm, Tông Diễn càng dính người hơn trước kia, ngày nào cũng gửi tin nhắn không ngừng, cho dù làm gì hay ăn món gì đều gửi cô xem, Hứa Tri Ý bất lực không thôi, nhưng vẫn im lặng thuận theo anh.

Buổi tối mỗi ngày, Tông Diễn đều phải ôm cô thân thiết một phen, nhưng lại không làm đến bước cuối cùng bởi vì vết thương phía dưới của Hứa Tri Ý sau lần đó vẫn luôn đau đớn, Tông Diễn cũng phải đi tắm nước lạnh suốt.

【ZY: Bé cưng, đêm nay anh có buổi tiệc xã giao, không cần đợi anh về ăn cơm. 】

【zzzy: Ok. 】

……

Buổi tối, sau khi Hứa Tri Ý ăn cơm xong, buồn chán nằm ì trên sofa xem phim, cả người có chút mệt mỏi, trong lúc cô đang mơ màng ngủ thiếp đi, chuông điện thoại bỗng nhiên reo lên, là Tông Diễn gọi đến.

Bên kia điện thoại cực kỳ ồn ào, giọng nói Tông Diễn có chút khàn khàn trầm thấp, “Bé cưng ơi, anh uống say rồi……”

Hứa Tri Ý tỉnh táo hẳn ra, từ tốn hỏi: “Cần em đến đón anh không?”

“Được, anh đợi em.”

Dứt lời liền cúp điện thoại, sau đó Hứa Tri Ý nhận được định vị trên WeChat, là một khách sạn tư nhân.

Hứa Tri Ý sửa soạn đơn giản rồi lập tức chạy đến địa điểm anh gửi, đi khoảng nửa giờ mới đến nơi.

Cô thấy Tông Diễn được một người đàn ông đỡ, tựa như đã say thật sự, cô cất bước đi qua, “Tông Diễn?”

Vương Sinh mỉm cười nhìn cô.

Cô gái trước mặt ăn bận rất đơn giản, chỉ khoác một áo khoác mỏng bên ngoài bộ đồ mặc ở nhà, khuôn mặt không trang điểm, đeo một chiếc kính đen, búi tóc buộc lỏng lẻo, nhìn không ra có chỗ nào nổi bật, nhưng ngũ quan lại rất dịu dàng dễ nhìn, càng nhìn càng bị thu hút.

“Chào bà chủ! Tôi là Vương Sinh, trợ lý của tổng giám đốc.”

Hứa Tri Ý sửng sốt một chút, mỉm cười ngại ngùng, “Chào anh, tôi tên Hứa Tri Ý.”

Tông Diễn đang say khướt ngẩng đầu, khuôn mặt sạch sẽ đã ửng đỏ, đôi mắt đen láy và sâu thẳm trở nên ươn ướt vì say, anh thoát khỏi người Vương Sinh, nhào ôm chặt Hứa Tri Ý, dùng cằm cọ nhẹ lên đỉnh đầu của cô, nhẹ giọng thì thầm: “Bé cưng……”

Vương Sinh phía sau trợn mắt há hốc mồm, Hứa Tri Ý bị vẻ mặt của anh ta làm cho nóng bừng cả mặt, dùng tay véo vào cánh tay rắn chắc của Tông Diễn, bởi vì da thịt dán sát vào nhau nên không véo được gì, cô xấu hổ bực bội nói: “Anh đừng như vậy….”

Vương Sinh cũng đang xấu hổ sau lưng hắng giọng hỏi, “Bà chủ biết lái xe không?”

“…… Biết một chút……”

Hứa Tri Ý lấy bằng lái xe từ hai năm trước, nhưng đã lâu cô chưa chạm vào xe, cũng không dám đảm bảo kỹ thuật lái xe của mình quá tốt.

Hai người nhìn nhau nửa giây, cuối cùng Hứa Tri Ý vẫn ngồi là ghế lái, Vương Sinh đỡ Tông Diễn lên ghế phụ rồi thức thời rời đi.

Hứa Tri Ý nhất thời không biết nên nói gì, lỡ như nửa đường gặp phải trục trặc gì đó thì phải làm sao bây giờ?

Bỗng dưng, Tông Diễn ngồi trên ghế lái phụ cười nhẹ vài tiếng, “Bé cưng đừng sợ, có anh hướng dẫn cho em.”

“Anh không say?” Hứa Tri Ý nghiêng đầu nhìn đầu, nghĩ thầm anh thế mà lại gạt em.

Không gian trong xe có hơi chật hẹp, cơ thể Tông Diễn nóng lên, anh nới lỏng cà vạt vướng víu ra, nhẹ giọng nói: “Chút rượu này thì tính là gì, do anh muốn được em đến đón thôi.”

Hứa Tri Ý: “……”

Bỏ đi, không thèm so đo với anh ấy.

Dọc đường đi, Hứa Tri Ý vừa lái xe vừa lo sợ trong lòng, Tông Diễn bình tĩnh hướng dẫn cho cô, đường về nhà chỉ khoảng nửa giờ nhưng lại bị Hứa Tri Ý kéo dài thành hơn một tiếng, sau khi vào tới chung cư, cô mới hoàn toàn nhẹ nhõm thở phào một hơi.

Vừa bước vào cửa nhà, Tông Diễn liền đè cô lên tường, đôi môi nóng ấm của anh cọ nhẹ qua vành tai non mềm của cô, giọng nói khàn khàn: “Phía dưới còn đau không?”

“Không…… Ưm…..” Còn chưa nói xong, miệng Hứa Tri Ý đã bị anh chặn lại.

Đầu lưỡi nóng bỏng của hai người quấn lấy nhau, trộn lẫn vào là vị rượu thoang thoảng, như một loại rượu quý đã ủ lâu năm, khiến hai người không thể không đắm chìm vào.

Bọn họ hút lấy nước bọt lẫn nhau, đầu lưỡi linh hoạt đảo qua hàm trên của Hứa Tri Ý, lông mi cô run run, nhạy cảm hừ nhẹ ra tiếng.

Hạ thân chảy ra một dòng chất lỏng ướt đẫm, Hứa Tri Ý kẹp chân lại, cánh tay trắng nõn mảnh mai ôm lấy cổ Tông Diễn, da thịt mềm mại bên hông bị anh vuốt ve, khiến cơ thể run rẩy từng cơn.

Tông Diễn bế cô vào phòng, chỉ trong vài giây đã cởi sạch quần áo của cô.

Anh dùng một tay ôm lấy bầu ngực tròn trịa thẳng đứng của cô, xoa bóp với lực độ vừa phải, sau đó lại bợ lấy bên dưới vú, anh cúi người lại gần, há miệng ngậm lấy núm vú săn chắc của cô.

Tiếng mút “chậc chậc” vang dội, hết mút rồi lại cắn, đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa núm vú qua lại, một tay khác lại tát một cái “chát” vào bên vú còn lại.

Bầu ngực trắng mềm khẽ đong đưa, trên da thịt mịn màng nổi lên một vệt đỏ, Hứa Tri Ý đau đớn hét một tiếng, giọng nói dịu dàng lại có chút nũng nịu: “Nhẹ, nhẹ một chút nha……”

Tông Diễn dường như không nghe thấy, lại tát một cái lên vú cô, lòng bàn tay thô bạo bóp đầu v*, Hứa Tri Ý vừa đau vừa sướng, bất lực rên rỉ, cho đến khi hai núm vú nhỏ bị anh chà đạp đến sưng đỏ vô cùng mới dừng lại.

Tay anh lại tìm đến cửa huyệt đang sung sướng phun ra nước xuân, tuỳ ý đùa bỡn âm đế sưng to, khẽ cười một tiếng: “Nhẹ thế này có sướng không bé cưng?”

Cuối cùng, anh chà qua chà lại hai cánh bướm múp míp của cô, dâm thuỷ văng tứ tung từ huyệt khẩu, Hứa Tri Ý vặn vẹo eo mình, hắn tả hữu phe phẩy hai mảnh phì nộn môi âm hộ, huyệt khẩu thủy dịch văng khắp nơi, Hứa Tri ý vặn vẹo vòng eo, mẫn cảm hét lên, “Không, không cần……”

Bỗng dưng có hai ngón tay xâm nhập vào trong huyệt, cô theo bản năng kẹp chặt, lại khiến Tông Diễn đánh vào mông một cái, “Kẹp chặt như vậy làm gì? Thả lỏng nào.”

Hứa Tri Ý cắn môi nức nở, trong huyệt lại càng siết chặt hơn, ngón tay Tông Diễn ngón tay bị kẹp đến nỗi không nhúc nhích được, anh rên một tiếng, dùng sức nới lỏng tiểu huyệt, nương vào chất lỏng đang chảy ra mà tùy ý thọc vào rút ra.

“Ách a……”

Hứa Tri Ý mẫn cảm rên rỉ, khuôn mặt trắng nõn đã đỏ bừng, cô cắn môi, nghe thấy tiếng nước “òm ọp” bên trong tiểu huyệt của mình, cảm thấy xấu hổ muốn chết.

Ngón tay Tông Diễn thọc vào rút ra rất nhanh, mỗi lần đều mang theo kỹ xảo, đầu ngón tay nghiền áp điểm G trong huyệt, không bao lâu đã khiến Hứa Tri Ý đạt đến cơn cực khoái, eo cô run rẩy loạn xạ, d*m thủy ồ ạt chạy ra ngoài, thấm ướt cả drap giường.