Showbiz Phồn Hoa

Chương 108: Không hài lòng



"Mẫn Mẫn, chị không thể nghĩ mọi chuyện thực tế hơn một chút được hay sao?" Khiết Ninh xoay người lại: "Chị cũng thấy đó, Cố Thi Anh đã mang thai rồi, giữa em và Lưu Hoài Khang sẽ không thể nào đâu."

Tô Mẫn thất vọng cúi đầu: "Thật ra trước đó chị đã lén lút điều tra cô chủ nhà họ Cố, chị cảm thấy... cảm thấy cô ấy và tổng giám đốc Lưu không phải là người cùng một đường. Hơn nữa, nói một câu khó nghe, nhìn xem trước đó cô ấy có thể quậy phá như vậy, ai mà biết được đứa bé kia có phải là con của tổng giám đốc Lưu không."

Khiết Ninh đang cầm ly trà uống nước, thiếu chút nữa phun một ngụm ra ngoài.

Không thể không nói, trực giác của người đại diện của cô rất chuẩn, một câu nói liền trúng phốc.

"Chị cũng hay quá nha Mẫn Mẫn, chị còn học được cả việc điều tra người khác nữa."

Tô Mẫn nghiêm túc nói: "Bởi vì trải qua sai lầm lần trước, chị phát hiện là chỉ có năng lực nghiệp vụ thôi vẫn còn chưa đủ, phải cảnh giác bất cứ lúc nào, phải thu thập được tin tức của người xung quanh nhiều thêm một chút, chị không muốn giống như lần trước, khiến cho em nhận bất kỳ sự tổn thương nào."

Chóp mũi của Khiết Ninh hơi chua xót, trong lòng dâng trào một dòng nước ấm, trên đời này ít nhất còn có một người quan tâm cô thật lòng thật dạ.

"Kính cong..." Tiếng chuông cửa phòng vang lên, Tô Mẫn giữ vững tinh thần đi ra mở cửa, vừa nhìn thấy hai người đang đứng ở cửa, không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Cậu Lưu, cô Cố..."

Cố Thi Anh đi theo sau lưng của Lưu Hoài Khang, anh trực tiếp bước vào cửa, Cố Thi Anh cắn răng của bước vào theo.

Khiết Ninh quay đầu nhìn lại, cảm thấy rất bất ngờ: "Cố Thi Anh?"

"Chị Khiết Ninh... tôi cố ý đến đây để chào hỏi chị." Sau khi Cố Thi Anh nói xong lời này, trong không khí tràn ngập sự lúng túng. Tô Mẫn thấy vậy thì đành phải im lặng đi ra ngoài, không quấy rầy ba người ở trong phòng nữa.

Biểu cảm của Khiết Ninh cực kỳ bất ngờ.

Từ tình địch chuyển thành mối quan hệ người nhà, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy kỳ lạ, huống hồ chi giữa hai người cũng chưa hòa giải chân chính với nhau, tất cả đều chỉ bởi vì đứa bé cho nên mới nhường một bước.

"Cô không cần thiết phải đến đây chào hỏi tôi, giữa chúng ta không có gì đáng nói."

Cố Thi Anh cẩn thận ngồi trên ghế sofa, do dự mở miệng: "Vậy tôi có thể hỏi một chút không, bây giờ Thành đang ở đâu? Chị có tìm được anh ấy không?"

Trước lúc đến đây, cô ta đã hỏi Lưu Hoài Khang rất nhiều lần, Lưu Hoài Khang cũng không nói cho cô ta biết sự thật chuyện xe bị rơi xuống, chỉ nói là vẫn chưa tìm được mà thôi, nhưng mà cô ta không tin, cho nên mới lén lút theo Lưu Hoài Khang đến đây để hỏi cho rõ chân tướng.

"Anh Hoài Khang của cô vẫn chưa tìm được, sao tôi có thể nhanh hơn anh ta được?" Khiết Ninh không thay đổi sắc mặt mở miệng nói.

Cố Thi Anh nghe vậy thì tưởng là Khiết Ninh đang ghen, vội vàng nói: "Chị Khiết Ninh, thật ra thì tôi với anh Hoài Khang chưa từng yêu nhau, cho đến bây giờ anh ấy chỉ coi tôi là em gái, tôi coi anh ấy là anh trai, trước đây giữa chúng tôi cũng không có tình yêu nam nữ, sau này lại càng không có, chị yên tâm đi."

Nghe thấy cái này, trong lòng của Khiết Ninh ẩn ẩn có chút vui mừng, nhưng mà lại đột nhiên tỉnh táo lại.

"Quan hệ của anh ta với cô như thế nào cũng không cần phải giải thích cho tôi nghe, tôi cũng không quan tâm đâu." Khiết Ninh quét nhìn người đàn ông một cái, lại bổ sung thêm một câu: "Dù sao có như thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không thay đổi kết quả trước kia."

Cố Thi Anh chu môi: "Nhưng mà lúc đó chị lại không chịu hiến thận cho tôi, tôi sẽ có thể chết đi, vậy thì tôi cũng không có cơ hội gặp Thành nữa..."

Khiết Ninh phát hiện đứa nhỏ bướng bỉnh này vẫn vô ơn bạc nghĩa giống như trước kia, nhưng mà bây giờ nói câu nào cũng không thoát khỏi tên em trai của cô, hoàn toàn chính xác là một dáng vẻ não chỉ yêu đương, dường như là không thể chứa nỗi người khác.

"Chị Khiết Ninh, nếu như chị ở cùng với anh Hoài Khang, tôi sẽ rất ủng hộ." Cố Thi Anh ý thức được lời nói của mình có chỗ không ổn, vội vàng đổi sang đề tài khác: "Tôi tuyệt đối sẽ không hề không hiểu chuyện giống như trước đây, tôi cũng sẽ không kết hôn với anh Hoài Khang đâu, chị cứ yên tâm đi."

Ánh mắt của Khiết Ninh đảo tới đảo lui giữa hai người bọn họ, cuối cùng cười nói.

"Cố Thi Anh, cô tính sai rồi, từ đầu đến cuối tôi cũng chỉ quan tâm đến đứa bé ở trong bụng của cô, về phần giữa cô và Lưu Hoài Khang như thế nào thì tôi cũng không để ý đâu."

Trong lòng của cô yên lặng bổ sung thêm một câu: "Sau này cũng sẽ không để cô với em trai của tôi ở cùng nhau."

Lời nói này đã khiến cho sắc mặt của Lưu Hoài Khang đứng bên cạnh trầm xuống: "Cô không quan tâm?"

"Đúng vậy, dù sao tổng giám đốc Lưu muốn thích ai cũng không phải là chuyện mà tôi có thể khống chế được, cần gì phải lo sợ không đâu?" Nụ cười của Khiết Ninh đông cứng, bởi vì cô nhìn thấy trong mắt của người đàn ông phun trào ngọn sóng giận dữ, không khỏi có chút chột dạ.

Ba người bọn họ không thoải mái, cũng không trò chuyện được bao lâu, thế là Cố Thi Anh bị Trần Nhạn đưa về nhà, mà Lưu Hoài Khang lại bất ngờ ở lại phim trường, lấy danh nghĩa quan sát tiến trình công việc ở lại, quang minh chính đại nhìn Khiết Ninh quay phim.

Không thể không nói, Khiết Ninh đối với diễn sức vẫn có thiên phú, quay được một chút, Lưu Hoài Khang cũng bị diễn xuất tình cảm dạt dào của cô hấp dẫn, chỉ là...

"Dừng lại."

Ra lệnh một tiếng, Lưu Hoài Khang âm u mở miệng nói, đạo diễn cũng không thể không hô "cut".

"Tổng giám đốc Lưu, sao vậy?" Đạo diễn vội vàng đi tới, Hồ Thành Dương đang đi theo sát ở sau lưng của Khiết Ninh cũng không vui vẻ.

Lưu Hoài Khang không thay đổi sắc mặt mà nói: "Bỏ cảnh hôn đi."

Đạo diện sửng sốt, biểu cảm có chút khó khăn: "Cái này..."

"Không thể bỏ được, cảnh hôn này chính là điểm nhấn cho mối quan hệ của hai người, ngoài ra những cảnh quay này trong tivi cũng có thể trở thành cảnh nổi trội, sao có thể tùy tiện xóa bỏ được?" Không đợi đạo diễn lên tiếng, Hồ Thành Dương liền tìm ra một đống lý do để phủ định.

Khiết Ninh không lên tiếng phát biểu, bởi vì cô biết một khi Lưu Hoài Khang lên tiếng rồi thì kết quả sẽ không thay đổi được.

Quả nhiên, đạo diễn chỉ do dự tượng trưng một lát, sau đó dùng giọng điệu cẩn thận hỏi: "Vậy tổng giám đốc Lưu, nếu như không thể như vậy thì sẽ không để cô Khiết tự diễn cảnh này, chúng ta tìm người diễn cảnh hôn thay có được không? Cảnh hôn này vẫn phải được quay, đây là chi tiết thúc đẩy tình cảm trong kịch bản, nếu như bỏ đi thì thật sự có chút khó khăn."

"Có thể."

Câu trả lời của Lưu Hoài Khang cuối cùng cũng để cho mọi người thở nhẹ nhõm một hơi, nhưng anh lại hờ hững liếc nhìn về phía Khiết Ninh, nhìn cô một cách kỳ lạ.

Trong ánh mắt mà Hồ Thành Dương đang nhìn chằm chằm Lưu Hoài Khang tràn ngập hận thù, nhưng mà anh ta cũng không nói cái gì nữa.

Trước kia sau khi về nhà thì anh ta đã nhắc đến Lưu Hoài Khang với ông nội, ông nội đã khuyên bảo anh ta là không thể tùy tiện trêu chọc, có thể nhịn thì cứ nhịn, dù sao thì địa vị và thế lực của nhà họ Lưu ở Yên Kinh cũng không có gia tộc bình thường nào có thể chống lại được.

Chờ sau khi Khiết Ninh ra sân một lần nữa, Lưu Hoài Khang chuẩn bị rời đi, nhưng mà có người vượt lên phía trước một bước đi ở bên cạnh của anh.

"Anh Lưu, xin hỏi anh có muốn uống chút gì không?" Triệu Giai Kỳ đi đến với một ly cà phê và một gương mặt được trang điểm tinh xảo.

Lưu Hoài Khang trả lời lạnh lùng: "Không cần."

"Đây là cà phê cho tôi pha, nếu như anh Lưu không để ý thì có thể nếm thử..."

Một câu nói của Triệu Giai Kỳ còn chưa nói xong đã bị người đàn ông lạnh lùng đánh gãy: "Để ý."

"..." Triệu Giai Kỳ không cam tâm, cô ta còn muốn thử đi đến gần nữa, lại bị người đàn ông tránh ra một bước, cô ta xấu hổ đứng tại chỗ trơ mắt nhìn Lưu Hoài Khang đi khỏi.

Cảnh tượng này đã bị Khiết Ninh nhìn thấy ở trong mắt.

Chẳng lẽ là... Triệu Giai Kỳ thích Lưu Hoài Khang?

Trong lòng của cô bỗng nhiên có cảm giác khó chịu, người đàn ông này đi tới chỗ nào cũng hấp dẫn người khác được.

Sau khi kết thúc buổi quay, Triệu Giai Kỳ và Khiết Ninh đối mặt với nhau, Khiết Ninh cũng không thích che che đậy đậy, quanh co lòng vòng, cho nên trực tiếp hỏi.

"Giai Kỳ, lúc nãy tôi thấy cô tán gẫu với anh Lưu, các người nói chuyện rất hợp ý với nhau nhỉ?"

Khuôn mặt của Triệu Giai Kỳ lập tức đỏ bừng: "Cũng không phải, tổng giám đốc Lưu chỉ nói là cà phê của tôi cũng không tệ lắm, có điều anh ấy cũng không uống được bao nhiêu mà đã đi rồi."

Nhìn vẻ mặt như thiếu nữ hồi xuân, giọng nói của Khiết Ninh chua chát: "Cô... có ý với tổng giám đốc Lưu à?"

Triệu Giai Kỳ lập tức sẵng giọng nói: "Chị nói tào lao cái gì vậy? Anh Lưu là người như thế nào, làm sao tôi dám trèo cao được chứ? Hơn nữa không phải là chị với anh ấy đang qua lại với nhau sao?"

Nhìn phản ứng này, chắc chắn thật sự có ý với Lưu Hoài Khang rồi!

Cũng đúng thôi, không có người phụ nữ nào có thể chống lại Lưu Hoài Khang, nhưng mà cảm giác bạn bè yêu bạn trai là như thế nào đây?

Giữa cô và Lưu Hoài Khang, rõ ràng không nên có tình cảm gì cả.