Siêu Cấp Đại Gia

Chương 519: Phản bác



Thẩm Lãng bước đi như rồng như hổ vào trong biệt thự.

Lý Liên Hoa nhanh chóng thay đổi sắc mặt, vẻ mặt trở nên càng nghiêm túc hơn.

Cuối cùng thì cũng tới rồi!

Lý Liên Hoa không có cảm giác đang lại gần một kẻ thù lớn, bà ta chỉ cảm thấy có một con gà con ăn rau đang tới đây, có thể để yên cho bà ta sỉ nhục đến mức nghiện.

Hôm nay người nhà họ Cát cũng không có ở nhà, chồng Lý Liên Hoa, con gái, con trai đều đi du lịch ở nước ngoài. Ngoài trừ người làm vườn và người giúp việc ra thì cũng còn mỗi mình Lý Liên Hoa.

Vì vậy, lúc này Lý Liên Hoa chính là chủ nhân của nhà họ Cát.

Bà ta có thể toàn quyền làm chủ.

Mà Lý Thư Yểu thấy Thẩm Lãng tới thì cũng nhanh chóng chào đón, sau đó bước tới ôm lấy Thẩm Lãng.

Thật ra, Thẩm Lãng hơi ngạc nhiên. Anh không nghĩ tới Lý Thư Yểu lại chạy tới ôm lấy mình.

Lý Thư Yểu làm vậy để cho vở kịch này trở nên thật hơn một chút.

Cho nên lúc này mới có những hành động thân mật với Thẩm Lãng.

"Anh đến rồi, mau vào trong ngồi đi."

Lý Thư Yểu ôm xong lại mỉm cười nói với Thẩm Lãng.

Lý Thư Yểu không hổ danh là người con gái số một ở Vân Thành về vừa tài năng vừa xinh đẹp. Mặc dù có đi so sánh với tất cả các người đẹp ở Giang Nam cũng không thể bị thua thiệt.

Nụ cười của cô ta rất yên lặng, giống như có một mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi.

Lý Liên Hoa nhìn thấy cháu gái mình có những cử chỉ thân mật với bạn trai thì sắc mặt trở nên u ám.

Nhìn lướt qua một lần thì thấy trong tay Thẩm Lãng có một hộp quà.

Tuy rằng bà ta không thể nhìn rõ bên trong là cái gì nhưng bà ta cũng có thể đoán được anh không thể mang đến những món quà quá đắt tiền.

Vừa mới gặp nhau, ánh mắt Lý Liên Hoa đã dò xét qua lại khắp ở trên người Thẩm Lãng.

Ngoại hình và dáng người rất xứng với cháu gái Lý Thư Yểu của bà. Ngoài ra khí chất cũng không tệ, khí chất này thuộc về những anh chàng đẹp trai nhất nhì trong giới thượng lưu.

Tuy nhiên, Lý Liên Hoa không phải là người chỉ biết nhìn chăm chăm vào ngoại hình, yêu cầu của bà ta rất cao, hơn nữa cậu chủ nhà họ Liễu, Liễu Xuyên còn là con lai.

Về ngoại hình hay khí chất đều không thể phân được cao thấp vậy thì so sánh đến gia thế và thu nhập của công việc đi, cả giá trị căn nhà sở hữu cùng với xe nữa, hay thậm chí là mạng lưới giao thiệp.

Đây đều là những khía cạnh mà Lý Liên Hoa muốn so sánh, dường như không phải đang bàn về bạn bè cho cháu gái mà là tìm một người đàn ông cho cô ta luôn.

Người bác này có thể so sánh được với bố mẹ vợ.

Sau một hồi phân tích ngắn ngủi, Lý Liên Hoa tạm thời không thể nhìn ra được thực hư về Thẩm Lãng, bà ta chỉ có thể đi tiếp bước giao lưu và tiếp xúc thì mới có thể có được kết luận cuối cùng.

Tuy nhiên dựa theo ấn tượng khắc sâu trong lòng bà ta thì Thẩm Lãng chỉ có một ít ưu điểm mà Liễu Xuyên lại có tất cả các ưu điểm. Dù sao thì Lý Liên Hoa một lòng muốn gả cháu gái của mình vào nhà họ Liễu nên một vài ưu điểm ít oi của Thẩm Lãng cũng biến mất.

Ý thức chủ quan của con người sẽ làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán.

"Cháu chào bác ạ." Thẩm Lãng lễ phép chào Lý Liên Hoa một tiếng bác.

Tuy nhiên, Lý Liên Hoa cũng không lên tiếng trả lời mà vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng.

"Thư Yểu, đây là bạn trai của cháu à?" Lý Liên Hoa đi tới trước nhưng không trực tiếp dẫn Thẩm Lãng vào bên trong phòng khách của biệt thự.

"Đúng vậy, anh ấy tên là Thẩm Lãng." Lý Thư Yểu che giấu đi sự hốt hoảng, nói.

"Thẩm Lãng à? Ha ha ha, đến đây ngồi với bác một lúc." Lý Liên Hoa gật đầu, giấu con dao vào trong nụ cười.

Thẩm Lãng rất giỏi thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt nên ngay lần đầu tiên anh gặp Lý Liên Hoa, anh đã biết toàn thân người này đều là đồ hàng hiệu, trên người đeo rất nhiều trang sức đá quý kèm theo, là một người phụ nữ trung niên không hiền lành gì.

Trách không được Lý Thư Yểu thường xuyên bị kiểm soát bởi bác của cô ta, thì ra bà ta thật sự là một người tàn vẫn với những con dao giấu trong nụ cười.

Thẩm Lãng đi theo Lý Thư Yểu cùng với bác của cô ta, đi vào trong sảnh chính của Ngự Đình Biệt Uyển, cũng là nơi tiếp khách hàng ngày.

Đây coi như là nơi tốt nhất trong biệt thự, tất cả sự tự tin của Lý Liên Hoa đều đến từ căn biệt thự này và dàn xe hạng sang.

Mây năm gần đây nhà họ Cát phát triển rất tốt, quan hệ với nhà họ Liễu cũng rất tốt, bọn họ cũng kiếm được rất nhiều chất béo đây.

Đây cũng chính là lý do tại sao Lý Liên Hoa luôn muốn bắt Lý Thư Yểu giả vào trong nhà giàu có.

Lý Liên Hoa xuất thân trong một dòng tộc dòng dõi Nho học, lúc đó nhà họ Lý ở Vân Thành cũng có địa vị tương đối cao nhưng so với bây giờ thì lại có chút thua kém so với nhà họ Cát.

Lý Liên Hoa rút ra kinh nghiệm cho bản thân là nếu muốn sống trong vinh hoa phú quý thì phải kết hôn thật tốt.

Bà ta lấy được một người chồng tốt cho nên bà ta cũng muốn cháu gái mình giống với mình, gả được vào một nhà giàu có.

Lý Liên Hoa đột nhiên nói với Thẩm Lãng và đám người vừa mới đi vào sảnh chính: "Tôi vừa mới lau ghế sô pha ở sảnh chính, hay là chúng ta vào trong phòng làm việc nói chuyện đi."

Sảnh chính là nơi thường xuyên tiếp khách của bà ta, lần này bà ta đột nhiên đề nghị đi vào phòng làm việc, nó thể hiện ra bà ta không tôn trọng đối với Thẩm Lãng, có lẽ cũng không thèm để ý đến anh.

Nó giống như một hành động cố ý chèn ép Thẩm Lãng vậy.

Trong lòng Thẩm Lãng đương nhiên cũng khó chịu.

Giống hệt như trước đây Lý Hàn Lâm thường hay khinh miệt anh.

Nhưng vì Lý Thư Yểu nên Thẩm Lãng quyết định nhịn xuống một chút.

Vì Lý Thư Yểu đã xin anh giúp đỡ nên nếu như bây giờ chống đối lại Lý Liên Hoa ngay ngoài mặt thì mặt mũi của Lý Thư Yểu cũng không còn, cho nên Thẩm Lãng chỉ có thể nhịn xuống một chút.

Lý Liên Hoa đưa Thẩm Lãng đến phòng làm việc rồi cũng không gọi người giúp việc đi pha trả.

Bà ta rụt người lại, khuôn mặt thờ ơ, so với Lý Hàn Lâm thì thấy bà ta rất xem thường người.

Sau khi ngồi xuống, Lý Liên Hoan bắt đầu tiến hành chất vấn Thẩm Lãng.

Thật giống với việc thẩm vấn một phạm nhân, bà ta bắt đầu hỏi về bối cảnh gia đình của anh.

"Vì anh đã là đối tượng của cháu gái tôi nên tôi không thể không quản được. Tôi là bác của Thư Yểu, là người tận mắt nhìn Thư Yểu lớn lên. Từ nhỏ đến lớn nó là một người rất hiểu lễ nghĩa, đọc được rất nhiều sách, vẽ cũng rất giỏi. Nó cũng lấy được rất nhiều giải thưởng cả phương diện tài năng và học thứ, có rất nhiều cô gái cùng tuổi thua xa nó. Ngoài ra, ngoại hình, dáng người hay khí chất của nó cũng đều không hề kém cạnh bất kỳ một người đẹp nào ở Giang Nam. Điều kiện của nó có thể nói là rất cao."

Đầu tiên Lý Liên Hoa nói về những ưu điểm của cháu gái.

Sau đó bà ta lại tiếp tục thẳng thắn nói: "Lại nói đến bối cảnh gia đình của Thư Yểu nhà tôi, anh nên biết rất rõ ràng. Nhà họ Lý ở Vân Thành là một dòng tộc nổi tiếng ở địa phương, là một dòng tộc theo dòng dõi Nho học. Địa vị quyền lực như thế nào thì tôi cũng không cần nói nhiều! Đó chính là sự tồn tại của những người vô cùng giàu có ở Vân Thành."

Ngay sau đó, Lý Liên Hoa lại đưa ra sự ảnh hưởng của nhà họ Lý ở Vân Thành và bối cảnh gia đình của Lý Thư Yểu sáng chói như thế nào.

"Còn anh thì sao, ngoài trừ điều kiện ngoại hình ra thì anh còn có cái ưu điểm gì?" Lý Liên Hoa chất vấn.

Một cảnh này khiến cho Lý Thư Yểu vô cùng lúng túng.

Lý Thư Yểu thật sự không nghĩ tới bác của mình vừa mở miệng ra đã nói những lời sắc bén như vậy.

Trong lời nói tràn đầy cảm giác ưu việt tột đỉnh, còn đối với Thẩm Lãng là trực tiếp chèn ép, khinh thường.

Còn Lý Thư Yểu cho rằng hiện tại nhà họ Lý đã không còn giàu có như vậy nữa rồi.

Ngay cả ở trong thành phố Vân Thành cũng không thực sự được coi là một nhà vô cùng giàu có.

Bởi vì hiện tại nhà họ Lý phải dựa hoàn toàn vào sắc mặt của tập đoàn Phi Vũ mà kiếm ăn.

Tập đoàn Lý thị cũng đã bị tập đoàn Phi Vũ thu mua rồi.

Hiện tại sự phát triển của nhà họ Lý phụ thuộc hoàn toàn vào phần thường của tập đoàn Phi Vũ mới có cơm ăn.

Dòng tộc đã từng là một dòng tộc dòng dõi Nho học nhưng danh môn vọng tộc ở Vân Thành đều đã rơi vào tình trạng sa sút, suýt chút nữa thì bị phá sản.

Lý Thư Yểu thật sự không còn mặt mũi nào mà nói rằng mình là con nhà giàu.

Khi nhìn thấy bác nói về mình ưu việt như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Lý Thư Yểu đỏ bừng.

Lúc này, Thẩm Lãng còn chưa lên tiếng bắt đầu bình tĩnh phản bác lại.