Sinh Viên Có Nên Yêu Đương Không

Chương 3



“Tiểu Chu Chu, em mới là người nên gia nhập vào Hội Tranh Biện đấy, học kỳ này em chỉ vì yêu đương, mà chưa tham gia bất kỳ hoạt động gì, điểm rèn luyện cá nhân của em còn rất thấp.” Đội trưởng khuyên tôi, “Hội Tranh Biện là hội do nhà trường tổ chức, vào là được cộng điểm ngay, lại còn có thể tham gia thi tranh biện, hùng biện, lấy được giải thưởng thì không cần phải lo lắng về chuyện điểm số nữa.”

Tôi lập tức trả lời số 4: Được rồi, sau này tôi chính là người của Hội Tranh Biện các cậu, mong được chiếu cố nhiều hơn!

Số 4: Không dám, không dám, cô là người phụ nữ của lão đại, là cô chiếu cố chúng tôi mới đúng.

Nửa phút sau, cậu ta kéo tôi vào group chung của Hội Tranh Biện.

Trong group chỉ có khoảng 12 người, đương nhiên là trước khi tôi vào thì bọn họ còn đang tán gẫu, bởi vì số 4 đột ngột add tôi vào cho nên cả đám đều yên lặng.

Số 4 mạnh mẽ đánh tan không khí bất thường: Nhiệt liệt hoan nghênh chị dâu chúng ta vào group!

Sau đó có một cô gái gửi icon mỉm cười.

Một cô gái khác lại nói: Chẳng phải chị dâu chúng ta đang ở trong group rồi hay sao?

Sau đó cô gái thứ nhất tag tay tranh biện số 2 hôm trước vào, nói: Bức vua thoái vị tới rồi, ha ha ha. Còn gửi kèm một biểu tượng cười thầm.

Ôi chao, vừa vào đã muốn chèn ép tôi hay sao?

Tôi inbox ngay cho Trần Tinh Lãng, hỏi hắn: Cô số 2 hôm trước kia có phải là bạn gái anh hay không?

Trần Tinh Lãng trả lời rất nhanh chóng: Không phải.

Vậy là tốt rồi.

Tôi hỏa tốc quay lại trong group, tag Trần Tinh Lãng, nói: Mau vào giới thiệu bạn gái của anh đi nào.

Trần Tinh Lãng tỏ ra vô cùng hợp tác, lập tức trả lời một câu ngay trong group: Hoan nghênh Tiểu Chu Chu.

Mấy cô gái nhảm nhí lúc đầu không nói nữa, có lẽ là vì quá mức tức tối.

Sau đó tôi có len lén hỏi thăm số 4, vì sao Trần Tinh Lãng lại không trực tiếp từ chối số 2, số 4 biện hộ: Cô ta từ trước đến giờ vẫn không chính thức tỏ tình, cô bảo lão đại làm sao mà từ chối, cũng đã từng khéo léo biểu hiện nhưng cô ta giả vờ không biết, thật sự là siêu phiền, cả ngày cứ tự cho mình là bạn gái anh ấy, đến mức không có cô gái nào dám đến gần lão đại chúng tôi.

Tôi:…

Số 4: Lần này thật sự phải cảm ơn cô.

Tôi: Cảm ơn gì cơ?

Số 4: Cảm ơn cô chịu làm bạn gái anh Lãng nhà chúng tôi, cảm ơn cô đã thẳng thắn xử lý cô ta trong group, cô không biết chúng tôi mệt mỏi với cô ta đến mức nào đâu.

Tôi: Ha ha ha ha, nói hươu nói vượn, tôi làm người lương thiện như vậy làm sao lại xử lý người khác được.

Là do bọn họ trêu chọc tôi trước, cho nên tôi mới thuận tiện quật lại mà thôi.

Số 4 lại kéo tôi vào trong một group khác, trong group chỉ có ba người, tên group là xử lý cô gái kia.

Lúc đầu tôi còn cảm thấy bọn họ có chút quá đáng, cô gái số 2 kia cho dù có làm sai gì đi nữa, thì bất quá cũng chỉ là vì thích một anh chàng mà thôi, sao đến mức phải bị đối xử như vậy, cho nên tôi đã âm thầm thương hại cô ta hai ngày, cho đến ngày thứ ba, thì nhìn thấy đám người số 4 ở trong diễn đàn mắng chửi cô ta xối xả.

Số 4: Chị dâu, cô mau cứu anh Lãng nhà chúng tôi đi, anh Lãng sắp điên lên rồi.

Tôi: Chuyện gì vậy?

Số 4: Hôm nay chúng tôi mô phỏng một phiên tòa, lúc rút thăm thì anh Lãng chúng tôi và cô ta phải đóng vai một cặp vợ chồng chuẩn bị ly dị (cái thăm này là do đám chị em tốt của cô ta chơi trò gian lận), sau đó lúc diễn tập, cô ta dám sàm sỡ anh Lãng nhà chúng tôi, còn cưỡng nữa.

Tôi: Hả???

Số 4: Là cưỡng ôm, xin lỗi nhé, tay trượt đánh thiếu.

Tôi: Ôi, cô gái đó bị bệnh à?

Số 4: Chị dâu, cô có thể nhịn được sao?

Tôi: Tôi… có gì không thể nhịn?!

Số 4: Ôi, cô mau cứu anh Lãng đi.

Tôi: Tôi cứu kiểu gì bây giờ?

Số 4: Tòa nhà tổng hợp, hội trường ngay cầu thang lầu 2, tới nhanh lên!

Tôi: Không đi.

Số 4: Chị dâu!!!

Số 4: Nếu cô chịu tới, giải thưởng cá nhân tiên tiến nhất hội học kỳ này, tôi cho cô.

Tôi: Ghê vậy luôn?!

Số 4: Mau tới đây!

Tôi lập tức xuống giường thay quần áo, trang điểm rồi đi ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên tôi trang điểm từ sau khi thất tình.

Lúc tôi xuất hiện ở trước cửa hội trường, tôi biết tôi chắc chắn là mang theo một ánh hào quang, bởi vì Trần Tinh Lãng trong phòng, nhìn thấy tôi hai mắt lập tức sáng lấp lánh.

“Chị dâu chị dâu!” Số 4 ngồi bên cạnh Trần Tinh Lãng vội vàng đứng lên nhường chỗ, còn đặc biệt cao giọng nói: “Sao hôm nay chị dâu lại có thời gian tới xem anh Lãng thực hành phiên toà vậy?!”

Con ngươi Trần Tinh Lãng như mỉm cười, tình ý chân thành nhìn tôi, à không, nhìn chúa cứu thế, “Sao lại tới đây? Ăn sáng chưa?”

Bên này là ánh mắt dịu dàng của Trần Tinh Lãng, bên kia là ánh mắt như cái dùi lạnh lẽo của số 2, tôi thong dong ngồi xuống bên cạnh Trần Tinh Lãng.

“Không phải hôm nay mọi người mô phỏng phiên tòa à, em đến xem.” Tôi chống đầu nói, “Nghe nói anh còn có vợ à? Vậy em là gì? Tiểu tam hả?”

“Đừng quấy mà.” Trần Tinh Lãng sờ sờ đầu tôi, một chút dấu vết của sự diễn kịch cũng không có, “Hết tiết sẽ dẫn em đi ăn, được không?”

Tôi lập tức trở nên vui vẻ, “Được.”

Nói thực thì, lúc hắn sờ đầu tôi, tôi có một chút động lòng.

Phiên tòa mô phỏng rất nhàm chán, nhưng cũng có hai điểm sáng.

Điểm sáng thứ nhất chính là số hai hốc mắt đỏ hoe, diễn kịch như thật: “Trần Tinh Lãng, sao anh có thể đối xử với tôi như vậy?”

Điểm sáng thứ hai là Trần Tinh Lãng bình tĩnh ứng đối, lên tiếng có trật tự, rõ ràng mạch lạc, không chê vào đâu được, đến mức luật sư biện hộ của hắn cũng gần như không còn lời gì để nói.

Cuối cùng, vụ kiện ly hôn này là Trần Tinh Lãng thắng.