Sổ Tay Thuần Phục Chim Hoàng Yến

Chương 73-1



Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

“MC có ghê tởm hay không vậy, người khác đã nói chỉ là quan hệ bạn bè, hết lần này đến lần khác muốn hỏi loại đề tài mập mờ này.”

“Đúng vậy, em gái tốt bụng của người ta, chịu đựng vài lần bạo lực internet còn chưa tính, tham gia tiết mục cũng phải bị trào phúng một trận, đau lòng.”

“Không thể không nói, Hạ Sở Sở rất có khí chất, trả lời cũng đặc biệt khéo léo, vừa nhìn chính là người từ nhỏ đã được giáo dục tốt.”

“Lại nói, những fan CP lúc trước mắng chửi người ta tiện nhân tiểu tam, lời nguyền rủa người ta chết cả nhà cũng nói ra, chủ tử mấy người tự mình bác bỏ tin đồn, mấy người có xin lỗi Hạ Sở Sở hay không.”

“Kỳ này tôi xem, cảm thấy cô ấy đặc biệt xinh đẹp, tôi còn cố ý điều tra trường học của Hạ Sở Sở, nghe nói là một trong sáu học viện âm nhạc lớn trên thế giới, siêu cấp lợi hại.”

Trên thực tế dư luận của công chúng đặc biệt dễ bị dắt mũi, giọng điệu MC nói hiền lành cũng coi như hiền lành, nói trào phúng cũng có thể bị đọc ra ý vị trào phúng, lại thêm thuỷ quân hơi thổi gió, cắt những bình luận nhục mạ đó thành mấy bức ảnh, liền có thể dễ như trở bàn tay mà xây dựng cô ta thành hình tượng người bị hại bạo lực mạng. Cho dù có vài câu bình luận cảm thấy cô ta trả lời như vậy có chút không ổn, cũng nhanh chóng bị đè xuống.

Lưu Sở Hoạ chậc chậc lưỡi, nhìn dáng vẻ, Hạ Sở Sở bên kia hẳn là có phòng làm việc chuyên nghiệp. Bọn họ lại dắt mũi thêm một chút, nói không chừng đến lúc đó ngược lại là fan hâm mộ của mình bị tạt một thân nước bẩn, trở thành fan cuồng hại người ta, ai biết những lời nguyền rủa kia rốt cuộc là ai đăng chứ?

Không thể không nói, trở thành đối thủ với người như vậy, thật ra là một chuyện vô cùng khiến người ta phiền chán. Có lẽ qua vài lần thăm dò, cô ta sẽ tự mình hiểu lấy, sẽ không tiếp tục ôm ảo tưởng cùng Tề Nhiên ở bên nhau một lần nữa. Nguyên nhân chính là vì như vậy, cô ta có thể tận hết sức lực một lần lại một lần cọ nhiệt, mượn danh nghĩa bạn gái mối tình đầu cùng thanh mai trúc mã, không để bụng tiếng tốt hay tiếng xấu.

Cũng không biết, cô ta có cực kỳ chắc chắn Tề Nhiên sẽ không bởi vậy mà tức giận hay không?

Hạ Sở Sở muốn cọ nhiệt, cũng phải có người phối hợp mới được. Lưu Sở Hoạ nhìn xem, lộ ra nụ cười chế giễu.

Cô gọi một cuộc điện thoại cho Lạc Ức, an ủi nói: “Tôi xem video kia rồi, không sao cả, cô trước tiên không cần phải để ý đến cô ta.”

“Nhưng mà…”

Lạc Ức muốn nói chuyện, cô cười cắt ngang, “Tôi biết cô tốt với tôi, sau này loại chuyện này không cần cố ý nói với tôi, thật vất vả mới rảnh rỗi, tôi còn muốn thừa dịp thời gian này học đàn cổ thật tốt, nhìn xem có thể ra nước ngoài nghỉ ngơi hay không, không có thời gian chú ý cô ta mỗi ngày nói cái gì.”

“Tôi thật sự tức giận, hết lần này tới lần khác đại đa số đàn ông đều không nhìn ra bộ mặt thật của cô ta. Dù sao, tôi cũng không phải là cô, cũng không tốt tính như cô.” Lạc Ức vẫn thở phì phì, ngược lại giống như cô ấy mới là người trong cuộc.

Lưu Sở Hoạ ôn nhu khuyên giải cô, “Vậy tìm bọn Tiểu Trần thoả thích phỉ nhổ một trận, mắng chửi xong rồi thì vứt việc này ra sau đầu, chỉ cần đừng tìm tôi là được. Công việc còn bận bịu chưa xong, không cần tìm bực bội cho mình.”

Cô hiểu rõ Lạc Ức, biết người này có chút tuỳ tiện, mỗi lần gặp chút chuyện gì đó, nhất định phải tìm một người hung hăng mắng chửi phát tiết một phen mới có thể nguôi giận, mà người cô ấy tin được cũng chỉ có mấy người, không tìm cô, cũng chỉ có thể đi tìm Tiểu Trần.

Quả nhiên, Lạc Ức xoay người liền gọi điện thoại cho Tiểu Trần, vừa mở miệng đã hung hăng mắng Tề Nhiên một trận, mắng anh câu tam đáp tứ *, mắng anh chân trong chân ngoài, mắng anh tổn thương trái tim Lưu Sở Hoạ, mắng anh thẳng nam ung thư nhìn không ra chút mưu kế của Hạ Sở Sở.

(*) tán tỉnh người này, đáp lại người kia

Tóm lại, cái gì nên mắng không nên mắng, cô đều mắng toàn bộ một trận.

Mãi đến cuối cùng, cô mới hơi thở phào một cái, mang theo chút khó chịu lẫn tò mò nói: “Anh nói xem rốt cuộc anh Tề còn thích Hạ Sở Sở hay không?”

Tuy rằng Tiểu Trần chưa xem qua đoạn video kia, nhưng từ trong lời nói liên tiếp của cô cũng đoán ra vài phần nguyên do chuyện này, vội vàng phủ nhận nói: “Anh ấy làm sao có thể còn thích Hạ Sở Sở chứ, anh ấy đối xử với em gái Hoạ Hoạ tốt như vậy cơ mà.”

“Đối xử tốt với cô ấy, ngoài miệng đối xử tốt với cô ấy, lần trước lén lút cùng người khác lôi lôi kéo kéo còn tự mình đưa về nhà thì thôi đi, hiện tại lại mặc kệ Hạ Sở Sở ở trong chương trình mập mờ cái nào cũng nói được, giống như sợ toàn thế giới không biết bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên vậy.”

Nói tới đây, Lạc Ức còn ân cần dạy bảo Tiểu Trần một phen, khuyên bảo anh sau này chia tay ngàn vạn lần đừng có bất kỳ liên hệ gì với người cũ, càng không nên mặc kệ cô ta đến trước mặt khiến bạn gái đương nhiệm phải ấm ức, đây là Lưu Sở Hoạ tính cách tốt không thèm để ý, đổi lại là cô sớm đã náo loạn tám trăm hồi.

Sau đó Tiểu Trần mở đoạn ngắn chương trình kia của Hạ Sở Sở nhìn một chút, có thể là sau khi bị Lạc Ức tẩy não có chút tiên nhập vi chủ**, ngược lại thật sự cảm thấy những lời kia của cô ta thật sự khó chịu. Vì thế lúc ở trước mặt Tề Nhiên, anh ta liền không tự giác lộ ra vài câu bất mãn.

(**) ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo

“Anh Tề vẫn còn liên lạc với Hạ Sở Sở à?” Từ lúc anh ta vào nghề liền làm trợ lý cho anh, đương nhiên cũng biết chút chuyện của anh và Hạ Sở Sở.

“Không có.” Việc quay phim đã gần xong, Tề Nhiên bận bịu cả ngày kết thúc công việc trở về, còn cố tình bớt chút thời gian lấy di động chơi game.

“Tôi cảm thấy anh Tề vẫn nên đi dỗ em gái Tiểu Hoạ vài câu đi, cho dù mặt ngoài không có gì, trong lòng cũng khẳng định không thể nào vui vẻ.”

Lúc này Tề Nhiên mới ngẩng đầu lên, lông mày nhíu lại, “Vì sao cô ấy không vui? Có liên quan gì tới Hạ Sở Sở.”

Tiểu Trần liền lấy di động ra, click mở video kia đưa tới trước mặt anh, “Trong chương trình gần đây nhất của Hạ Sở Sở, nhắc tới anh vài câu, nha đầu Lạc Ức kia đặc biệt căm giận bất bình, nói cô ta cố ý chêu chọc em gái Tiểu Hoạ!”