Sở Vị Y Nhân, Tại Thủy Nhất Phương

Chương 1



7 giờ tối thứ Sáu, trận chiến công thành bắt đầu. Hạo Khí Minh vừa mở màn năm phút đã rơi vào thế yếu, bị gamer của trận doanh Ác Nhân Cốc đối thủ đuổi sau mông đánh, cuối cùng đành đứng rịt ở cổng thành phòng thủ, đánh hết đợt địch này đến đợt địch khác.

Nguyên nhân chỉ có một, đấy là chỉ huy [ Loli Thì Không Giết ] của Hạo Khí Minh mãi mà chưa online, cả Hạo Khí Minh đều như rắn mất đầu.

Chỉ huy [ Tại Thủy Nhất Phương ] của Ác Nhân Cốc đối địch lại có tiếng là thiện chiến, giỏi đánh du kích. Phong cách của anh ta giảo hoạt quỷ quyệt, ngoại trừ [ Loli Thì Không Giết ] vẫn luôn đối chọi với anh ta thì quả thực chẳng có mấy người có thể ứng phó.

Game online tên 《 Kiếm Phá Thiên Hạ 》 này luôn mang đến cho gamer cảm giác vinh dự tột cùng khi được đứng trong trận doanh.

Hai trận doanh Hạo Khí Minh và Ác Nhân Cốc đánh nhau tới mức anh chết tôi sống, chế độ công thành mỗi tối thứ Sáu là thời gian tốt nhất để thể hiện sức chiến đấu.

Đến cuối, tòa thành này về tay trận doanh nào thì hệ thống sẽ khen thưởng cho gamer thuộc trận doanh ấy.

Tầm quan trọng của đánh công thành không cần nói cũng biết, nhất định phải thắng, bất kể thua ở vật tư hay sĩ khí đều sẽ kém một bậc. Tuần trước Hạo Khí Minh chiếm được tòa thành này, tuần này Ác Nhân Cốc thế tới rào rạt, có vẻ sắp cướp lại được rồi.

[ Trận doanh ] [ Mị gầy nhưng mị khỏe ]: Trừ Sếp Giết ra thì trong Hạo Khí Minh không còn ai bật mic chỉ huy được à?

[ Trận doanh ] [ Chẳng qua gió mát thổi ngang núi này ]: Tại Thủy Nhất Phương mà chỉ huy thì ngoài Sếp Giết ai đỡ được nữa?

(Chẳng qua gió mát thổi ngang núi này: Thanh phong phất sơn cương. Một phần khẩu quyết của Cửu Dương Chân Kinh trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký của Kim Dung.)

[ Trận doanh ] [ Tình cảm giao hòa ]: Sức chiến đấu của Hạo Khí Minh dư này, nói ra mị còn thấy mất cả mặt

[ Trận doanh ] [ Đấu sĩ nhỏ của Hạo Khí Minh]: Ha hả, vậy thím sang Ác Nhân Cốc đê, Hạo Khí Minh không cần loại rác rưởi như thím

[ Trận doanh ] [ Yêu em anh sợ ư ]: Các bác thật là…… Đánh đấm thì dở, chửi nhau thì giỏi.

Kênh Trận doanh mồm năm miệng mười ầm ĩ hết lên, còn Ác nhân Cốc thì đã đánh vào cổng thành với khí thế như chẻ tre dưới sự dẫn dắt của [ Tại Thủy Nhất Phương ]. Mắt thấy trận chiến thủ thành sắp ngã ngũ, kênh chat voice lặng thinh bỗng vang lên một giọng nam khàn khàn.

“Xin lỗi cả nhà, hôm nay có chút việc nên hơi chậm trễ. Chấn chỉnh tinh thần đi, chúng ta phải giết bằng được!”

[ Trận doanh ] [ Mập mạp ăn rất ngon ]: Sếp Giết về rồi!

[ Trận doanh ] [ Chẳng qua gió mát thổi ngang núi này ]: Sếp Giết nhanh lên đê! Bọn em thủ không nổi!

[ Thế giới ] [ Ngộ thấy nị rơi đồ lè ]: Mấy thằng ranh Ác Nhân Cốc tắm rửa sạch sẽ chờ ông nội mày đi

[ Thế giới ] [ Hàng tự nhiên không chất phụ gia ]: Hạo Khí Minh lật kèo được thì tao live stream ăn phân

[ Thế giới ] [ Chàng không nói ]: Xin các bạn nhỏ của Ác Nhân Cốc rời tay khỏi bàn phím để anh bạn kia bắt đầu màn biểu diễn của ảnh nhe

Kênh thế giới đang náo nhiệt xem diễn kịch, [ Loli Thì Không Giết ] đã nhanh chóng tiến vào trạng thái điều chỉnh đội ngũ, ngăn hơn 300 nick mà [ Tại Thủy Nhất Phương ] dẫn dắt ngoài cổng cuối cùng.

Cục diện quá mức tệ lậu, giờ tiến công là không thể rồi. [ Loli Thì Không Giết ] hạ lệnh tử thủ cổng thành, rất ra vẻ Trạng chết Chúa cũng băng hà, dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn.

Người ngựa hai bên ở hai sườn đồi, giữa ngăn nhau bằng một cánh cổng thành, nhìn nhau từ đằng xa.

[ Tại Thủy Nhất Phương ] cũng không vội, vẫn còn một tiếng rưỡi nữa mới hết thời gian công thành. Anh còn có tâm trạng lên mic nói đùa: “Các anh em, chúng ta ở cổng số 2, Hạo Khí Minh ở cổng số 3, nào, nhà mình hát sơn ca đê.”

(Có thể nhắc tới bài: “Dạ quy Lộc Môn sơn ca” của Mạnh Hạo Nhiên. Đọc đầy đủ bài thơ ở đây: Link.)

Tay anh lại không dừng, đánh chữ chỉ huy Ác Nhân Cốc dời về phía cổng thành, nói chuyện dời đi lực chú ý của Hạo Khí Minh.

Hai trận doanh đều có nick clone cắm chốt trong kênh chat voice của đối phương để live stream. Không ngờ [ Loli Thì Không Giết ] đã sớm có phòng bị, lặng lẽ mang người đổ bộ tới cổng, bẫy rập kĩ năng rải đầy ngoài đấy.

[ Tại Thủy Nhất Phương ] bị đánh cho trở tay không kịp, nháy mắt diệt hơn nửa đội, tức muốn hộc máu gào lên: “Thằng Giết hèn hạ, ông có bản lĩnh thì mở cổng đê, mở cổng đánh một trận sống mái đê!”

[ Loli Thì Không Giết ] mặt mày vô cảm: “Ông có bản lĩnh cướp thành, thì ông phải có bản lĩnh nổ vỡ cổng chứ.”

[ Tại Thủy Nhất Phương ] nổi giận: “Các anh em! Mua mìn, ném cho tôi!”

Trận chiến lại nổ ra lần nữa, hai bên choảng nhau anh chết tôi sống.

Trước kia hai chỉ huy sẽ lên mic cà khịa lẫn nhau, nhưng tối nay [ Loli Thì Không Giết ] lại im lặng lạ kì, về sau gần như mặc kệ những lời mỉa mai của [ Tại Thủy Nhất Phương ]. Hơn nữa đấu pháp tối nay của người này cứ như có thù không đội trời chung với Ác Nhân Cốc vậy, một mạng đổi một mạng, kiểu gì cũng phải sống mái với đối phương.

Trận công thành sắp kết thúc, [ Tại Thủy Nhất Phương ] inbox riêng cho [ Loli Thì Không Giết ].

[ Chat riêng ] [ Tại Thủy Nhất Phương ] nói nhỏ với bạn: Ông ei, sao tối nay ông máu thế? Ăn thuốc súng à?

[ Chat riêng ] Bạn nói nhỏ với [ Tại Thủy Nhất Phương ]: Thất tình.

Vừa nhắn tin này đi, tiếng cười to của [ Tại Thủy Nhất Phương ] đã cất lên trên mic, anh vui sướng khi người khác gặp họa gào lên: “Các anh em, chỉ huy bên kia thất tình rồi! Các bác có chị em gì gì đó không giới thiệu cho ổng đi?”

Thế giới nháy mắt sôi sùng sục, thật sự có người vào chat riêng với [ Loli Thì Không Giết ], hỏi có cần bồ không, kiểu vừa biết tỏ vẻ dễ thương vừa biết ăn hàng ấy.

[ Loli Thì Không Giết ] chẳng hề rep lại ai, thậm chí còn không đánh trả mấy câu cà khịa của [ Tại Thủy Nhất Phương ]. Vừa kết thúc trận công thành, người này bỏ lại một câu “Cả nhà vất vả rồi” rồi offline.

……

Giờ đã là 9h hơn, quán nướng dưới lầu đang rất đông khách. Thẩm Thương Thương đẩy cửa sổ ra hít một hơi thật sâu, ai dè hít phải toàn mùi than khói. Cô nhíu nhíu mày, đóng cửa sổ vào lại phòng, nhìn chiếc điện thoại đặt trên giường.

Không có chuông. Ba tiếng rồi, không một tin nhắn, chẳng một cuộc gọi. Văn Đàm bảo chia tay, thì quả là muốn chia tay với cô thật rồi.

Cô lại nhớ tới cuộc gọi mình nhận được lúc tan tầm hôm nay, giọng bên kia vô cùng mỏi mệt, tựa như chỉ nói thêm một tiếng thôi đã khiến anh thấy mệt rồi: “Thương Thương, chúng ta chia tay đi, yêu xa thật sự quá mệt mỏi.”

Yêu xa hai năm, cuối cùng anh vẫn nói ra những lời ấy.

Anh không muốn rời khỏi thủ đô, còn cô thì nhớ nhung quê nhà. Hai người có ước mơ khác nhau, ở bên nhau dựa vào gì đây?

Tình yêu ư? Tình yêu cũng không chịu nổi thời gian và khoảng cách địa lý.

Thẩm Thương Thương cảm thấy đôi mắt hơi xót. Cô ngẩng đầu xoa xoa, đang muốn tắt máy tính, QQ lại điên cuồng nhảy ra tin nhắn mới.

(QQ: Phần mềm chat của Tàu, giống Yahoo Messenger hoặc Skype.)

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Giết hèn hạ, ông sao đấy? Ông không thất tình thật đấy chứ?

[ Loli Thì Không Giết ]: Làm sao, lại muốn giới thiệu chị em cho tôi à?

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Đừng mà, cái đấy tôi đùa thôi còn gì? Tôi không biết ông thất tình thật, cho tôi xin lỗi nhé được không? Tối nay ông đừng dỗi tôi nhé, Phương sẽ ngoan mà!. 𝑇hử‎ thách‎ tì𝐦‎ tra𝓃g‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ ~‎ 𝑇rU𝐦‎ 𝑇r𝙪yệ𝓃.𝐕𝓃‎ ~

[ Loli Thì Không Giết ]: Không có sức dỗi ông đâu, tôi tính A đây.

(A/AFK: away from keyboard. Ngừng chơi game, xóa game.)

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Úi ông anh ơi! Đừng mà! Tôi không nên giỡn ông, tôi sai rồi mà!!!

[ Loli Thì Không Giết ]: Tôi đi rồi không tốt à? Thành trì để lại cho đám Ác Nhân Cốc các ông hết đấy.

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Ông không hiểu rồi, vô địch là cô đơn nhất. Trừ ông ra, chả chỉ huy nào theo kịp được tư duy của tôi. Tôi không muốn làm Độc Cô Cầu Bại đâu!

(Độc Cô Cầu Bại: nhân vật có võ công cao nhất trong các tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. “Độc cô cầu bại” có nghĩa là “độc thân cô đơn cầu mong bại trận”. Link tìm hiểu.)

[ Loli Thì Không Giết ]:…… Bye nhá.

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Không phải tại bạn gái ông đòi chia tay vì ông chơi game nên ông mới A đấy chứ?

[ Loli Thì Không Giết ]: Kiểu kiểu đấy, đúng là cũng khá nhiều lần bồ tôi tức tôi vì vụ game.

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Người anh em, thế này là ông không đúng rồi. Đường đường là nam tử hán, há có thể từ bỏ mộng tưởng giang hồ vì nữ nhi tình trường? Ông không thấy mình đã khiến các anh em của Hạo Khí Minh thất vọng ư?

[ Loli Thì Không Giết ]:…… Ông là chỉ huy của Ác Nhân Cốc đấy, nói mấy câu này có thấy hợp lý thuyết phục không?

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Tôi mặc kệ! Ông không được A! Ông mà A thì ngày nào tôi cũng kéo các anh em Ác Nhân Cốc đi tàn sát điểm hồi sinh của Hạo Khí Minh đấy!

(Trong game online có điểm hồi sinh, người chơi chết rồi sẽ có thể chọn địa điểm sống lại trên map hoặc sống lại ở điểm gần nhất.)

[ Loli Thì Không Giết ]:…… Ông vui là được rồi, thế nhé.

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Này này này……

Thẩm Thương Thương tắt máy tính, thở hắt ra một hơi dài.

Trò chơi làm bạn với cô suốt những ngày tháng đại học tới tận lúc đi làm đã bị A như thế đấy.

Tuy rằng trong lòng lưu luyến không nỡ, nhưng cứ tưởng tượng đến vẻ mặt sốt ruột của Văn Đàm mỗi lần thấy cô chơi game, cô lại cảm thấy thật ra cô nên bỏ game từ sớm mới phải.

Nói không chừng, họ cũng không đến nông nỗi phải chia tay.

Bình thường cuối tuần là lúc Thẩm Thương Thương bận nhất, bởi vì những trận chiến công thủ quan trọng nhất của trận doanh sẽ được tổ chức vào hai ngày cuối tuần.

Cô thường lên trò chơi lúc 10 giờ sáng, sắp xếp nhân lực chuẩn bị phòng thủ. Nhưng cuối tuần này, rốt cuộc cô có thể ngủ một giấc không hề vướng bận.

Tối Chủ Nhật, Thẩm Thương Thương gọi cơm hộp như thường lệ, vừa ăn vừa cày phim. Tin nhắn QQ của [ Tại Thủy Nhất Phương ] lại điên cuồng nhảy lên.

Mấy tấm ảnh chụp, đều là thảm trạng gamer của Hạo Khí Minh bị gamer của Ác Nhân Cốc chôn sống ở điểm hồi sinh.

[ Tại Thủy Nhất Phương ]: Đây là kết cục khi ông không màng tới các anh em Hạo Khí Minh đấy!

Mặt Thẩm Thương Thương rất cạn lời, cô rep lại chậm rì rì: Hạo Khí Minh vẫn còn các chỉ huy tốt khác, ông đừng có kích thích tôi, tôi không về nữa đâu.

Trần Nhất Phương nổi giận, cái thái độ thờ ơ này của Thẩm Thương Thương làm kế sách của anh đổ bể cả.

Anh không khỏi hồi tưởng lại những lần giao thủ với [ Loli Thì Không Giết ] trong mấy năm nay, ôi ngày ấy sung sướng tràn trề biết bao.

Tục ngữ nói cấm có sai, Ai hiểu mình nhất chắc là kẻ thù của mình. Trần Nhất Phương đã hiểu rõ rồi, [ Loli Thì Không Giết ] thật sự hạ quyết tâm rời đi.

Anh không cam lòng nhắn lên kênh bang hội.

[ Bang hội ] [ Tại Thủy Nhất Phương ]: Ai có số điện thoại của Sếp Giết bên Hạo Khí Minh không?

[ Bang hội ] [ Úi cha cái chân của tui ]: Vờ lờ?

[ Bang hội ] [ Trứng gà chiên đường đỏ ]: Bang chủ cuối cùng vẫn không chạy thoát được kiếp chơi gay, chơi gay qua tận trận doanh của địch luôn!

[ Bang hội ] [ Nhớ mãi không quên ]: Bang chủ tỉnh lại đê! Yêu địch không có tương lai đâu!

[ Bang hội ] [ Bé kute đây ]: Em có bạn bè quen biết ở bang hội của Sếp Giết. Bang chủ, em đi hỏi hộ anh nhá.

Thời gian trôi qua từng phút, trải qua đủ loại phương thức trăm cay ngàn đắng, cuối cùng Trần Nhất Phương cũng lấy được số điện thoại của [ Loli Thì Không Giết ].

Lúc ấy đã là 1 giờ sáng, anh ghi lại dãy số, thỏa mãn lên giường đi ngủ.

[HẾT CHƯƠNG 1]