Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 160



8h30, Lộ Nam, Cừu Siêu Quần cũng được cho vào hội trường.

Trung tâm triển lãm Chủng Hoa Tây Bộ quốc tế chiếm địa rộng lớn, vì hội Đường rượu năm nay thậm chí còn xây thêm một hội trường, nghe nói quy mô lớn nhất từ trước tới nay.

Lộ Nam thầm nhủ: có gì đâu, mỗi năm quy mô hội Đường rượu đều năm sau lớn hơn năm trước, cho nên hàng năm thủ đoạn chiêu thương đều là "quy mô lớn nhất từ trước tới nay", qua miệng phía marketing, chỉ là chơi chữ, cũng không xem như lừa người.

Màn hình điện tử lớn bày ra một ít thông tin cơ bản, thí dụ như giới thiệu diện tích triển lãm vượt qua 100.000m2, các công ty tham gia hơn 3.000 gian hàng trở lên.

Đương nhiên, nhiều công ty như vậy phân chia theo khối, đường về đường, rượu về rượu, trong đó rượu còn phân theo chủng loại, có khu rượu nho, khu rượu mạnh, khu rượu thấp độ...

Rượu Nguyên Xuyên? Không trưng bày ở bất kỳ khu vực nào kể trên.

Người dẫn đoàn nhỏ giọng mà kiêu ngạo nói: "Gian trưng bày của chúng ta ở khu rượu nổi tiếng." Thế là, Lộ Nam theo bước chân mọi người, tới khu trưng bày rượu nổi tiếng.

Cừu Siêu Quần còn kính nghiệp hơn hướng dẫn viên du lịch, khẽ bảo Lộ Nam: "Giống quốc tửu, Nguyên Xuyên, Lệnh Dương, những xưởng rượu trắng hạng hai cả nước, ở hội Đường rượu đều có khu trưng bày cố định, hơn nữa vị trí hàng chục năm qua chưa từng thay đổi - kỳ thực nghe nói mấy năm nay ngoại trừ quốc tửu, các xưởng rượu nổi tiếng khác đều kiến nghị ban tổ chức muốn thay đổi vị trí, nhưng chuyện làm dâu trăm họ này, dù sao đến bây giờ, không một xưởng rượu nào thay đổi được vị trí."

[Các xưởng rượu muốn đổi vị trí trưng bày? Không, bọn họ háo hức lên hạng 1 mà thôi.]

Lộ Nam nghĩ, bất kể ngành nghề gì, đều không thể tránh khỏi chuyện xếp hạng.

Cừu Siêu Quần còn nói: "Khu rượu nổi tiếng bên này cho người vào hội trường thời gian sớm hơn các khu vực khác, bởi vì bên này phải lắp đặt tân trang, lượng công việc rất lớn, dù sao theo tôi biết hàng năm tốn kém không ít. Nhưng hàng năm đều phải làm."

Đã dùng tới từ lắp đặt, có thể thấy khu trưng bày xa hoa thế nào.

Lộ Nam hiểu: "Khu vực này đều là rượu trắng nổi danh trong nước, các xưởng khác tân trang, chẳng lẽ công ty chúng ta không làm? Vậy mất mặt. Hơn nữa có lẽ công ty thiết kế nhận việc cũng rất đau đầu, hàng năm đều phải nghĩ ra trò mới."

"Đúng vậy." Cừu Siêu Quần bật cười.

Đến khu rượu nổi danh, người dẫn đầu nhìn đồng hồ nói: "Tầm 9h lãnh đạo tỉnh sẽ lên phát biểu, Chủ tịch cũng sẽ có mặt, cho nên trong khoảng thời gian này, mọi người có thể đi dạo xung quanh khu trưng bày công ty ta, đừng đi xa quá, đến lễ khai mạc thì nhớ vỗ tay nhiệt tình vào."

Biết rồi.

Một đám giám đốc thành phố tuổi trung bình 30 trở lên thưa thớt trả lời.

Lộ Nam nhìn khu trưng bày năm nay của Nguyên Xuyên - có lẽ gọi là sảnh trưng bày nhỏ thì càng chính xác.

Phong cách bày biện năm nay làm cô thấy hơi quen mắt.

Lộ Nam hồi tưởng, bỗng nhớ ra, khu trưng bày này tạo hình cung điện, dốc hai bên giao nhau trang trí lớp ngói "Trường Nhạc Vị Ương" bằng chữ triện nổi, tương tự với buổi Phẩm rượu của Phi Tường lần đó. Vì dùng chủ yếu ba màu đen, vàng, đỏ, cho nên đặc biệt có vẻ nghiêm trang hơn các khu trưng bày khác.

Lộ Nam nghĩ: mặc dù loại phong cách trầm mặc này chưa chắc tất cả mọi người tham quan đều thích, nhưng nhất định có thể khiến họ thấy mới mẻ, ấn tượng sâu sắc.

Trong khu trưng bày đầy đủ 5 loại sản phẩm chủ đạo kèm niên đại của Nguyên Xuyên, bao gồm cả 2 hệ liệt con giáp cũng nằm trong đó.

Nhưng hấp dẫn ánh mắt người khác nhất thuộc về lồng thủy tinh ở giữa có ánh đèn rọi xuống.

Đó là "cất chứa truyền đời - Cửu viễn chí tôn", rượu Xa hương trị giá 168.888 tệ, nghe nói cốt rượu từ cuối Minh đầu Thanh, bán một bình bớt một bình, trên thị trường thực tế giá bán vượt xa giá quy định.

Nó vững vàng chiếm cứ vị trí center khu trưng bày Nguyên Xuyên, thân bình mạ vàng đáy đen ngoài dự kiến lại phù hợp với màu sắc trang trí chủ yếu lần này.

Cừu Siêu Quần thấy Lộ Nam nhìn khoản rượu này, liền hỏi: "Có muốn biết loại rượu mức giá này có mùi vị thế nào không?"

Thực ra Lộ Nam may mắn được nếm thử - đời trước.

Nhưng lúc này đương nhiên nói: "Đúng vậy, rất tò mò."

"Có một cơ hội - đợi lát nữa tới lối vào khu trưng bày lấy vé. Trong hội Đường rượu, rất nhiều công ty tham dự đều sẽ làm hoạt động rút thăm trúng thưởng, vừa rồi lúc vào không nhìn kỹ thông báo rút thăm trúng thưởng, nhưng công ty ta hàng năm phần thưởng đều là rượu, nếu không ngoài dự kiến, giải nhất chính là nó." Cừu Siêu Quần nhìn Cửu viễn chí tôn, ánh mắt cũng nóng bỏng.

Lộ Nam gật đầu thụ giáo: "Công ty chịu chi."

Cừu Siêu Quần bổ sung: "Haiz, tôi nói cho mà nghe, đây chẳng qua xem vận may mà thôi. Có lẽ hôm nay vận may không tốt, có nhân vật quan trọng nào tới, giải nhất sẽ bị đưa cho họ, cũng hết cách. Cho nên muốn uống Cửu viễn chí tôn, còn có một cách, đó là trở thành giám đốc thành phố ưu tú hàng năm của công ty ta, đến lúc đó họp thường niên trao giải, có thể uống một chén từ bình rượu này. Không khoa trương mà nói, trong chén rượu đó không phải đựng rượu, mà chính là tiền, tiền năm con số."

Nghe Cừu Siêu Quần nói chuyện quả thật rất thú vị, Lộ Nam bật cười phụ họa: "Dựa theo dung lượng một bình, quả thật là thế."

Đời trước Lộ Nam nhận giải thưởng, cũng từng lặng lẽ tính giá cả, mong sao có thể chuyển thứ này thành tiền mặt.

Nghe thấy Lộ Nam đồng ý với cách nói của mình, Cừu Siêu Quần tỏ ra anh hùng có chung ý tưởng.

Gần tới 9h, lối vào quả nhiên vang tiếng ồn ào, Cừu Siêu Quần hỏi: "Có muốn qua xem không?"

Lộ Nam lắc đầu, Chủ tịch thì sao chứ, đối với chức vụ như cô hiện tại cũng không có tác dụng gì, nếu chen vào đám người chỉ để nhìn tướng mạo họ, còn không bằng tối nay mở kênh tin tức bản địa hoặc vài ngày sau xem tạp chí nội bộ của công ty.

Cừu Siêu Quần có vẻ ngạc nhiên: "Chủ tịch nha, hơn nữa, nghe nói hôm nay Chủ tịch sẽ dắt theo Phó tổng giám đốc Trần, cô không thấy hứng thú chút nào ư?"

"Mặc dù nói thế này không tốt lắm, nhưng tôi vẫn thấy hứng thú với việc Chủ tịch phát tiền lương và tiền thưởng hơn." Lộ Nam thành thật bảo: "Giám đốc Cừu, nếu anh muốn xem náo nhiệt thì đi đi, cứ kệ tôi."

"Thôi được rồi, tôi cũng không muốn nhìn lắm. Cứ tưởng cô sẽ tò mò cơ, nào ngờ cô thẳng thắn như vậy..." Cừu Siêu Quần lặng lẽ thắp nến cho Phó tổng giám đốc Trần hiện tại, đồng thời là cậu em hàng xóm trước kia.

Mặc dù không nhìn thấy, nhưng lãnh đạo phát biểu vẫn truyền tiếng qua loa khắp khu trưng bày.

Lãnh đạo tỉnh phát biểu xong, tới lượt Chủ tịch quốc tửu lên tiếng, kế tiếp là Nguyên Xuyên - lúc này, Cừu Siêu Quần bách sự thông lại nói: "Năm ngoái quốc tửu phát biểu xong tới lượt Chủ tịch Lệnh Dương lên tiếng, năm nay tới phiên chúng ta, mỗi năm đổi một lần, Đường xuân và Đường thu đều dựa theo trình tự này."

Dễ hiểu, hội Đường rượu mùa xuân gọi là Đường xuân, hội Đường rượu tổ chức mùa thu gọi là Đường thu, chỉ có điều Đường xuân hàng năm đều tổ chức ở Dung thành, Đường thu thì tổ chức ở thành phố không cố định, quy mô và tầm ảnh hưởng cũng không lớn như Đường xuân. Cho nên trong ngành vẫn công nhận Đường xuân hơn.

Lộ Nam gật đầu: ban tổ chức sắp xếp như vậy, cũng đủ công bằng, Nguyên Xuyên và Lệnh Dương quả nhiên hễ gặp mặt là tranh phong.

Hơn nửa tiếng sau, phát biểu lễ khai mạc kết thúc, lãnh đạo cấp tỉnh cùng các vị Chủ tịch xưởng rượu cùng đi dạo khu trưng bày, còn chụp ảnh chung với nhau.

Cừu Siêu Quần lấy di động chọc nhẹ vào cánh tay Lộ Nam: "Nhìn xem nhìn xem, Phó tổng giám đốc Trần đứng cạnh Chủ tịch kìa, có phải rất soái không? Ôi, nếu tôi cao bằng Phó tổng giám đốc Trần thì thật tốt."

Nhắc tới đây, Cừu Siêu Quần đối ngoại kêu 1m75 liền hơi thương cảm, rõ ràng hồi nhỏ anh ta cao hơn thằng nhãi này, nhưng hiện tại lại lùn hơn cậu ta nửa cái đầu.

Anh ta đại khái quên mất, trong trí nhớ những năm anh ta cao hơn Trần Kiêu, là từ hồi còn nhỏ, mà anh ta, còn lớn hơn Trần Kiêu 4 tuổi.

Lộ Nam nghiêm túc kêu: "Người phương Nam, đa số thân hình không cao, giám đốc Cừu, chiều cao của anh tuyệt đối đạt tiêu chuẩn trở lên. Tôi cảm thấy ổn mà."

"Phải không? Kỳ thực quá cao cũng không tốt đúng không, không khí bên trên chưa chắc tươi mát hơn so với phía dưới như chúng ta." Cừu Siêu Quần tức khắc bị an ủi.

Loại thủ pháp thắng lợi tinh thần này khiến Lộ Nam bật cười.

Cừu Siêu Quần cũng cười.

"Tôi đi dạo khu triển lãm, Ngô tổng tỉnh tôi bố trí bài tập." Lộ Nam lắc lư tablet trong tay.

Nói tới đây, Cừu Siêu Quần cũng nhăn nhó, tới hội Đường rượu phải viết báo cáo, anh ta cũng không ngoại lệ: "Được rồi, cô tự đi dạo đi, có vấn đề gì thì liên lạc tôi."

Lộ Nam vừa định đi, Cừu Siêu Quần bỗng nhắc nhở: "Đừng quên bốc thăm đấy."

Đợi Lộ Nam rời đi, Cừu Siêu Quần tới chỗ rút thăm, hỏi đồng nghiệp giữ hòm: "Cô bạn tôi khi nãy bốc được số mấy?"

"Để làm gì? Rút thưởng công khai công bằng công chính, không được đi cửa sau. Nhưng, nếu anh muốn theo đuổi cô ấy, tôi giúp anh bốc giải may mắn cũng được." Đối phương hiển nhiên rất quen thuộc với Cừu Siêu Quần, nói chuyện tương đối tùy ý. Giải may mắn là quà lưu niệm rượu Kinh Điển 10 năm bản thu nhỏ bằng thủy tinh, làm khá tinh xảo, bán giá tương đương 200 tệ.

"Nói gì thế? Ai cần dùng công làm tư theo đuổi con gái thế?" Đột nhiên một giọng nói vang lên giữa họ.

"Phó tổng giám đốc Trần." Cừu Siêu Quần thoáng cái thẳng người, khao khát mổ tim chứng tỏ trong sạch: "Không phải!"

Đồng nghiệp giữ hòm cũng đứng dậy, hơi ngại ngùng bảo: "Phó tổng giám đốc Trần, chúng tôi nói đùa thôi."

Trần Kiêu nhìn hai người họ, nói với Cừu Siêu Quần: "Giám đốc Cừu, đi theo tôi một chút."

Cừu Siêu Quần trước khi đi còn làm vẻ mặt cắt cổ gà với đồng nghiệp, đại khái ý tứ là bảo cô ấy ghi lại vé số ban nãy hộ mình.

...

Ra ngoài khu triển lãm, tiếng người huyên náo, Cừu Siêu Quần mới nhỏ giọng bảo: "Đây là hiểu lầm, anh theo đuổi con gái gì chứ. Anh muốn giúp em hỏi xem số vé rút thăm của Lộ Nam ban nãy là gì."

Trần Kiêu hơi quay sang, nhướn mày: "Cô ấy muốn phần thưởng?"

Cừu Siêu Quần gật đầu: "Phải, dường như rất hứng thú với Cửu viễn chí tôn. Năm nay giải Nhất có định trước không?"

"Có năm nào mà không định trước?" Trần Kiêu hỏi ngược lại.

Lão Cừu mắc kẹt, rượu đắt thế, đương nhiên hàng năm bị định trước.

Cho nên ban nãy anh ta khuyên Lộ Nam rút thăm trúng thưởng là làm điều thừa?!

Anh ta vung tay nói: "Mặc kệ mặc kệ, anh vì ai chứ. Không trúng giải Nhất mất mát cũng không phải anh, là con gái nhà người ta."

Trần Kiêu suy nghĩ một lát, cười bảo: "Vậy anh đoán sai rồi, cô ấy hứng thú với Cửu viễn chí tôn ở chỗ, nếu có thể biến thành tiền mặt là lấy được bao nhiêu tiền, phải giao bao nhiêu thuế."

"Chưa tới mức đi?" Cô gái này nhìn trắng trẻo, ngoan ngoãn khéo léo, khí chất tốt, không giống là người coi trọng tiền tài - không đúng, người ta ban nãy quả thật nói so với Chủ tịch, càng để ý tiền thưởng hơn! Cho nên, Cừu Siêu Quần ngẩng đầu mạnh mẽ: "Còn bảo không thích người ta? Không thích người ta, cố ý nhờ anh chăm sóc cô ấy làm gì? Không thích người ta, hiểu rõ tính nết người ta như thế làm gì?"

Lần này, người không biết nên trả lời thế nào biến thành Trần Kiêu.

Một hồi lâu, anh ta bất đắc dĩ cười: "Anh Cừu, hễ anh tốn nhiều tâm tư vào công việc, cũng sẽ không dừng lại ở vị trí giám đốc thành phố Nhất Chi Hoa nhiều năm như vậy."