Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 301



Cũng phải nói, Chương Kỳ biết, thị trường rượu ở BK chỉ dựa vào Chương Lễ là không đủ.

Hiện nay Lộ Nam là giám đốc BK, đương nhiên có nghĩa vụ phục vụ tốt Nhà tiêu thụ, nhưng cô ấy dù sao cũng là người phía xưởng, hơn nữa mỗi Nhà tiêu thụ ở BK ký hợp đồng đều cao, Tứ Phương Tửu Nghiệp không có ưu thế quá lớn. Lộ Nam có thể phân thần một tuần nhìn một ngày đã không tồi.

Anh ta cân nhắc: ta phải tìm thêm mấy nhân tài có kinh nghiệm tiêu thụ rượu mới được, giống như lúc Chương Lễ tới Singapore, xứng cho nó một gánh hát.

Kế toán, thu chi, phải là "người một nhà"; nghiệp vụ viên thì cũng không thể chuyển hết từ Hoa An tới được, phải tuyển một ít ở bản địa; nhưng quản lý nghiệp vụ viên thì phải cân nhắc tỉ mỉ, phải có kinh nghiệm, có năng lực, còn cần giỏi giang khéo léo, quan trọng nhất là phải hợp phách với Chương Lễ.

Chương Kỳ nghe nhạc, ngón tay phải gõ nhẹ lên đầu gối: ngày mai hỏi một chút Tiểu Phạm (giám đốc Phạm hiện quản lý công ty rượu ở Hoa An và công việc ở Singapore) xem liệu có muốn tới BK hay không.

...

Lộ Nam nhất quán lao dật kết hợp, sau tết Nguyên tiêu khảo sát ở gần chỗ ở, trải nghiệm 2-3 hội sở massage trong nhà, lựa chọn làm thẻ ở một nhà, cũng không nghe họ tiếp thị ba hoa chích chòe, chỉ lựa chọn xoa bóp tinh dầu đơn giản nhất.

Để tránh trường hợp chủ quán chạy, mất tiền, cô từ bỏ thẻ làm thẻ 1, 2 năm nghe có ưu đãi hơn, thà rằng làm thẻ chia ra mỗi buổi hơi cao, mua thẻ theo quý 12 lần, đủ 2-3 tháng là được. Lộ Nam lúc buổi bình luận chưa kết thúc đã gửi tin nhắn hẹn nhân viên làm đẹp, nên mặc dù đã 8-9h tối, nhân viên làm đẹp thường phục vụ cô vẫn chờ với lễ tân.

Chương Lễ thả Lộ Nam ở cửa, nhìn phụ cận đèn đuốc sáng choang, bèn yên tâm - anh trai ta bảo ta đưa hai người họ về nhà an toàn, Lộ Nam xuống xe ở đây, đủ an toàn: "Lộ Nam, cô biết hưởng thụ thật đấy, tiền thuê nhà gần chỗ này không thấp phải không? Chắc là mấy năm nay kiếm được nhiều tiền ở Nguyên Xuyên, thảo nào anh trai tôi đào mãi mà cô không động lòng."

Anh ta tới BK được chút ngày, cũng biết giá thuê nhà ở Nhị Hoàn cao thế nào, Lộ Nam vừa rồi nói hội sở dưỡng sinh rất gần chỗ ở của cô ấy, Chương Lễ thoáng chốc đã đánh giá ra tiền thuê nhà mỗi tháng của Lộ Nam phải tầm 5-6 nghìn tệ trở lên.

Cừu Siêu Quần thầm nhủ: ta biết mà! Ta đã biết hôm nay trong hoạt động ta không nhìn nhầm! Trần Kiêu nha, em phải cẩn thận, bất luận về công hay tư, người em thích quá hot rồi.

Quen biết cũng đã 3 năm, Lộ Nam hiểu chàng trai trước mặt luôn nói năng không lựa lời, bèn thản nhiên mỉm cười: "Kiếm tiền không phải để hưởng thụ cuộc sống tốt hơn sao?"

"Ha ha ha, đúng đúng đúng. Tôi cũng thấy thế!" Chương Lễ gật gù, sống phóng túng đương nhiên là chuyện vui trong đời.

Lúc này Chương Lễ cảm thấy Lộ Nam cũng khá vừa mắt - anh ta phải thừa nhận, chuyện này liên quan tới hai người họ thảo luận hợp ý về cải trang xe ban nãy.

Lộ Nam mỉm cười, xuống xe xua tay với hai người trong xe: "Lái chậm thôi, trên đường cẩn thận." Nói rồi gật đầu với Cừu Siêu Quần, nụ cười mỉm mang vẻ khuyến khích "anh nhịn anh ta thêm chút nữa".

Cô tới vừa đúng giờ, nhân viên làm đẹp đã đổ nước tắm độ ấm phù hợp.

Nằm vào túi bồn tắm dùng một lần, Lộ Nam ngâm mình mười mấy phút bắt đầu hơi toát mồ hôi, đang nhắm mắt hồi tưởng lại quá trình buổi bình luận hôm nay, di động đặt cạnh bỗng vang lên.

Lộ Nam cầm khăn mặt, lau khô tay, nhận điện thoại: "Em vốn định lát nữa gọi cho anh."

Trần Kiêu xấu hổ nói buổi chiều nhận được tin nhắn của Cừu Siêu Quần, từ lúc biết hai người họ gặp được mẹ mình ở buổi bình luận, anh ta nhẫn nhịn hồi lâu mới thử gọi điện thoại: "Hoạt động kết thúc rồi?"

"Vâng ạ. Anh Cừu liên lạc với anh rồi à?"

"Anh ấy gửi tin nhắn cho anh." Trần Kiêu do dự đôi chút, khẽ hỏi: "Bà ấy không khó xử các... em chứ?" Bà ấy, đương nhiên chỉ PCT Trần của Mỹ Lâm, Trần Diệp Thư nữ sĩ, mẹ ruột của Trần Kiêu.

Lần trước ở trụ sở, mẹ nhìn thấy Lộ Nam bèn trêu chọc một câu, Lộ Nam cũng không mềm không cứng đáp lại, không biết lần này hai người họ rốt cuộc chạm trán thế nào.

Lộ Nam bật cười: "Đương nhiên là không, hôm nay tham dự buổi bình luận đều là những khách hàng tốt trong ngoài ngành và những nhân sĩ thương nghiệp đỉnh cao, làm sao có chuyện cẩu huyết thế? Vả lại, em và PCT Trần trước kia không oán, gần đây không thù, bà ấy gây khó dễ cho em và anh Cừu để làm gì? À, nhưng sau này bà ấy có ghim nhân vật nhỏ như em hay không, thì không chắc..."

Trần Kiêu thoáng cái sốt ruột: "Xảy ra chuyện gì?"

"Em chặn ngang phần thưởng của Lệnh Dương, còn xáo trộn kế hoạch ban đầu của bà ấy..." Lộ Nam kể lại đại khái chuyện hôm nay.

Nghe xong, Trần Kiêu thật là nghẹn họng.

Cừu Siêu Quần còn chưa kịp kể với anh ta.

Trần Kiêu không ngờ, mẹ về nước gặp phải chướng ngại lớn nhất lại là Lộ Nam - Mỹ Lâm cố gắng đạt thành hợp tác sâu rộng với Nguyên Xuyên, nhưng không thành công, khi đó mẹ quá nửa là mong không thành tốt nhất, không thành mới là thái độ đương nhiên.

Khi biết Nam Nam còn tiến thêm một bước yêu cầu thời gian, Trần Kiêu phì cười một tiếng: thật không hổ là Nam Nam nha, không khách sáo tí nào.

"Anh Kiêu?"

"Khụ khụ, làm hay lắm." Trần Kiêu không tiện khen quá nhiều, anh ta cảm thấy Nam Nam đề ra yêu cầu này lúc mình không có mặt, thật sự hơi tiếc nuối: "...Hôm nay em uống cả rượu trắng lẫn rượu vang, có ổn không thế?" Anh ta lo âu hỏi.

[Rượu trắng chỉ nhấp mấy ngụm thôi, còn rượu vang thì hoàn toàn không uống vào bụng.]

Lộ Nam tỏ ra không có vấn đề gì hết: "Vậy, theo hiểu biết của anh, PCT Trần liệu có ghi hận em không?"

Trần Kiêu nghiêm túc phân tích: "Bà ấy đồng ý phần thưởng này ngay lúc đó, sau này nhất định sẽ thực hiện. Ghi hận thì không đến mức, nhưng khẳng định sẽ ghi nhớ em..."

Như vậy không sao, Lộ Nam cười tủm tỉm, hỏi: "Trần tổng, em định đưa cơ hội quảng cáo tốt đẹp này cho rượu Hài Hòa của chúng ta, vừa vặn tháng sau bắt đầu Diễn đàn tơ lụa, kết hợp với nhau. Có thể quy thành tiền mặt cho em không?"

"Có thể, đương nhiên có thể." Quảng cáo trên màn hình lớn ở quảng trường NY, có tiền đều phải xếp hàng chờ mấy tháng mới tới lượt, Trần Kiêu đáp ứng ngay: "Ban Nhãn hiệu chi trả."

Lại có một khoản tiền nhanh, Lộ Nam tương đối vui vẻ: tối nay nhấp mấy ngụm rượu đó, giá trị rồi.

Đùa giỡn xong, bắt đầu nói chính sự, Lộ Nam kết hợp với chứng kiến hôm nay 4 loại rượu vang lên sân khấu cuối cùng: "...Cho nên em đoán không sai, Mỹ Lâm kỳ thực căn bản không muốn đặt tinh lực ở xuất khẩu rượu trắng TQ ra nước ngoài."

Trần Kiêu thản nhiên nói: "Lệnh Dương bây giờ là dẫn sói vào nhà, bảo hổ lột da."

"Đúng vậy, hơn nữa là lên thuyền cướp, không thể rời thuyền. Hôm nay em suýt thì muốn cho bọn họ nhảy hố." Lộ Nam thề: "Lần sau công ty họ còn vặn vẹo em nữa, em nhất định đề nghị Mạc Tử Hào của Vinh Bảo bán rượu Lệnh Dương trên mạng."

Nói tới điều này, Trần Kiêu tán đồng: "Hôm kia em gửi mail, anh đọc rồi, viết rất tốt, cũng rất kịp thời. Lúc này quả thật không phải thời cơ tốt để bán rượu trắng cao cấp trên mạng, khống chế phẩm chất, giá cả, thật giả, những vấn đề hậu mãi đều khó mà giải quyết thích đáng, mù quáng bán rượu trắng cao cấp trên mạng, không thể nghi ngờ là tự hủy thương hiệu."

Nhưng trong công ty lại có người có quan điểm bất đồng.

"Không phải nha, trụ sở thật sự có người đưa ra bán trên sàn thương mại điện tử ha?" Lộ Nam nhướn mày.

"Không, họ nhìn từ góc độ giá thành, đề nghị mở cửa hàng chính thức trên hai sàn thương mại điện tử lớn hiện có." Trần Kiêu cũng ngán ngẩm thở dài: "Có một số người đồng ý."

Lộ Nam đỡ trán:...Mới tránh khỏi cái hố Mỹ Lâm, đã dự tính chủ động nhảy vào vũng bùn thương mại điện tử ư? Đời trước trong 2 năm này Nguyên Xuyên không thử cái này, chắc không phải do hiệu ứng từ ta mà ra đấy chứ?

"Tuyệt đối không được. Ít nhất là bây giờ không được."

"Cho nên báo cáo phân tích tính khả thi của em xuất hiện rất kịp thời, họp sáng hôm qua anh đã giao cho Hạ tổng."

Cốc cốc cốc, nhân viên làm đẹp gõ cửa: "Lộ nữ sĩ, tôi vào nhé."

Trần Kiêu hơi lo lắng hỏi: "Em còn chưa về nhà ư?"

"Ừm, em đang ở hội sở dưỡng sinh. Ngâm mình rồi xoa bóp." Lộ Nam bắt chước ngữ điệu của Cừu Siêu Quần, nói hài hước, sau đó quay lại bảo nhân viên làm đẹp: "Ừ, vào đi."

Ngâm, ngâm mình? Trần Kiêu bỗng phát tán tư duy, lập tức ho khan. Cũng không cần nói kỹ như vậy...

"Sao?"

"Không, không có gì, em bận đi."

"Tốt, lát nữa nói tiếp."

Kết thúc trò chuyện, nhân viên cầm muối tắm tiến vào giúp cô tẩy da chết khuỷu tay, đầu gối, vừa xoa vừa than thở: "Da dẻ của ngài thích thật." Vừa trắng vừa non mịn, trơn mềm.

...

Hôm sau, Lộ Nam tranh thủ liên lạc đạo diễn Du: "Lại làm phiền ngài rồi, còn phải cắt sửa video quảng cáo lần nữa." Quảng cáo trên màn hình lớn cũng có hạn chế thời gian.

Đạo diễn Du liên tục đáp ứng: "Được, cô gửi yêu cầu đi, bọn họ đang nghỉ, tôi sửa cho cô, tối nay gửi luôn."

Lộ Nam bật cười: "Cũng không cần nhanh như vậy..."