Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

Chương 342



Nếu là phương án thứ ba, như vậy từ góc độ Nguyên Xuyên, thực hiện cũng không phức tạp.

Tập đoàn Nguyên Xuyên vốn có công ty xuất nhập khẩu (từng đề cập ở chương 3), vì vậy cũng không cần thành lập một công ty thương mại mới, chỉ cần thay đổi chút giấy chứng nhận, xin thêm giấy phép xuất khẩu rượu trắng là được, cái này không khó.

[Huống hồ, công ty thương mại xuất nhập khẩu những năm gần đây làm việc thường thường, nếu xuất khẩu rượu trắng có thể để họ làm, như vậy sổ sách công ty này cũng có cải thiện. Lại là nhất cử đa dụng.]

Lộ Nam nhìn Trần Kiêu.

Lúc này, Trần Kiêu cũng đúng lúc nhìn sang cô.

Hai người đối diện 1s, cùng dời mắt về phía bản hợp tác thỏa thuận.

Hạ tổng cho rằng Lộ Nam nói có lý, sau đó 4 người họ tiếp tục thảo luận về bản hợp đồng mới nên tăng thêm điều khoản nào, cùng với cuối cùng ký kết hợp đồng với Dennis, phía Nguyên Xuyên phải giữ vững được mức giá sản phẩm thế nào.

Những việc vụn vặt này lần lượt được liệt kê, lại lần lượt được giải quyết, 3 thư ký/trợ lý (Cừu Siêu Quần: xin lỗi, ta còn chưa có, ta không xứng) đều múa bút thành văn ghi chép lại nội dung buổi họp.

Hơn nửa tiếng sau, Hạ tổng nhìn mấy điều khoản quan trọng, gật đầu bảo thư ký của mình: "Gửi một phần vào e-mail của ban Pháp lý, tô đậm mấy điều khoản này vào."

Tới đây, điều khoản hợp tác với thương nhân Dennis người Nga cơ bản đã xong, những điều khoản này cũng có giá trị tham khảo rất lớn khi ký hợp đồng với Nhà tiêu thụ hải ngoại khác.

Còn lại cò kè mặc cả với khách hàng là việc của Lộ Nam, nếu Lộ Nam không giải quyết được, còn có thể nhờ vả Trần Kiêu, Hạ tổng hỗ trợ.

Nhưng, Lộ Nam sẽ có khi không giải quyết được khách hàng sao?

Rượu trắng là hàng tiêu dùng nhanh, bất luận là bán trong nước hay ngoài nước, về bản chất không có gì khác nhau, chỉ là quy trình xuất khẩu phức tạp hơn, còn có một vấn đề thập phần trọng yếu. Lộ Nam mở miệng: "Có một điều khoản phụ phải thêm vào, là kiến nghị cá nhân. Cụ thể có nên tiếp thu, vẫn phải nghe theo lãnh đạo."

Mọi người đều nhìn về phía cô.

"Là tỷ giá." Cô nói, Trần Kiêu tỏ ra hiểu ngầm.

Lộ Nam tin tưởng, cho dù cô không nhắc tới, ban Pháp lý Nguyên Xuyên cũng không phải hạng vô dụng, nhất định có thể nghĩ tới điểm này. Nhưng ban Pháp lý hiểu biết về trình độ tỷ giá ngoại hối, e rằng có hạn.

Lộ Nam nghĩ tới đời sau USD thường xuyên thay đổi là chuyện bình thường, động cái là tăng, động cái lại giảm. Đời trước cô không đầu tư ngoại hối, chỉ nhớ rõ mấy năm đặc biệt có thay đổi mạnh, chẳng hạn như 2 năm sau, tỷ giá giữa USD và NDT giảm mạnh, từ hơn 7 tới 6.2.

6.2! Ai dám tưởng tượng!

10 nghìn đô đổi ra hụt tới 7-8 nghìn tệ!

Bây giờ nếu nói chuyện này ra, người khác chỉ cho rằng Lộ Nam bị điên.

[Công ty đối xử với ta coi như phúc hậu, ta cũng không cần thiết để lại "lỗ hổng", lỡ như sau này vẫn là ta phụ trách nghiệp vụ này, cuối cùng phí sức lao động điền lỗ thủng vẫn là ta còn gì?]

[Hạ tổng hình như còn không hiểu rõ.]

[Nhưng Trần Kiêu có vẻ rất tán đồng - ta đã biết anh ấy có thể lĩnh hội ý tưởng của ta.]

Lộ Nam rũ mắt cười nhẹ: "Thông thường, Nhà tiêu thụ của chúng ta một năm trả tiền hàng 4-8 lần, những khách hàng ký quyền tiêu thụ nước ngoài trước kia cũng duy trì tần số này. Làm ăn tốt, tăng mức hợp đồng cũng là có. Thương mại Uy Cấu, Tứ Phương Tửu Nghiệp... lúc kết toán với công ty ta, sử dụng tiền tệ đều là NDT, nhưng khách hàng sau Triển lãm tơ lụa chưa chắc sẽ ưu tiên phương án hợp tác số 1, số 2. Nếu khách hàng dùng phương án hợp tác số 3, thì phải có điều khoản bảo vệ giá, ngoài việc ổn định giá cả thị trường bán lẻ rượu Nguyên Xuyên ở nước ngoài, còn phải tránh né rung chuyển tỷ giá dẫn tới tổn thất. Đương nhiên, điều khoản này có phạm vi tỷ giá, như vậy với Nguyên Xuyên ta không chỉ có lợi ích, còn phải gánh vác tổn thất mà USD mất giá dẫn tới NDT giảm bớt."

Lộ Nam ăn ngay nói thật, nếu điều khoản này chỉ có lợi cho Nguyên Xuyên, Dennis sẽ không ký.

Cô đề nghị khách quan công bằng, kỳ thực là bảo đảm song phương quyền lợi giữa xưởng và Nhà tiêu thụ, cũng để bảo đảm duy trì phát triển hợp tác dài hạn giữa hai bên.

Nghe cô giải thích kỹ càng, Hạ tổng đã hiểu.

Ông ấy nhìn Lộ Nam bằng ánh mắt tràn ngập tán thưởng: "Tôi đồng ý với đề nghị của Tiểu Lộ."

"Tôi cũng đồng ý." Trần Kiêu tỏ thái độ.

Hai boss tỏ thái độ, như vậy điều khoản mạo hiểm rung chuyển tỷ giá biến thành văn bản trên hợp đồng nhất định không thành vấn đề.

Thảo luận tới kết thúc, Hạ tổng thoáng nhìn đồng hồ, bỗng nhiên kêu dừng.

Mọi người đều không hiểu.

"Mở TV, mở TV lên, tôi nghe Siêu Quần bảo, 9h30 tối nay, khu triển lãm của Nguyên Xuyên ta sẽ lên CCTV, còn không cần tốn tiền quảng cáo." Hạ tổng cười ha ha: "Hôm qua bỏ lỡ kênh Tin tức BK, không thể xem được trên TV, hôm nay phải nhìn một cái. Hình như còn có phân đoạn phỏng vấn riêng Tiểu Lộ..."

Trợ lý Địch quả thật không hổ là trợ lý đắc lực của Trần Kiêu, thấy cấp trên đưa mắt ra hiệu, bèn giành trước thư ký của Hạ tổng cầm lấy điều khiển từ xa, mau chóng chuyển kênh truyền hình.

Vừa khéo mở tới kênh Tin tức kinh tế CCTV, tin tức tối bắt đầu.

Nội dung tóm tắt quả nhiên liên quan tới hội chợ triển lãm thương mại tơ lụa tổ chức ở BK, mọi người càng chờ mong hơn. 7-8p sau, cuối cùng nghe thấy MC nói: "Kênh Tin tức kinh tế CCTV đưa tin: Gần đây, "Hội chợ triển lãm thương mại tơ lụa" tổ chức ở Trung tâm triển lãm quốc tế BK do Bộ thương mại chủ trì, các hiệp hội ngành nghề tham dự, hôm nay, phóng viên đài chúng tôi Lý Lâm tới Triển lãm tơ lụa, đưa tin ngay tại hiện trường..."

Ống kính chuyển cảnh, bắt đầu quay từ lối vào triển lãm, dải lụa tung bay giữa không trung bày ra chữ "tơ" bằng thể chữ Lệ trên cột trụ bảng hiệu Diễn đàn tơ lụa, không những nhấn mạnh trung tâm của diễn đàn là tơ lụa, một trong những đồng tiền mạnh thời cổ đại, càng để kỷ niệm thời Tây Hán mở ra con đường tơ lụa.

Vào cửa, phóng viên Lý Lâm tới khu triển lãm riêng biệt, quay chụp phỏng vấn một công ty dệt may tới từ tỉnh Tô. Sau đó ống kính chuyển cảnh - "Khu vực này là khu triển lãm đường, rượu, trong khu triển lãm rượu trắng nổi danh, có mấy xưởng rượu trắng nổi tiếng trong nước, lần lượt là..."

Ống kính đi theo Lý Lâm giới thiệu, bắt đầu từ Quốc tửu.

Lúc này, đã thể hiện ra tác dụng khi các xưởng bỏ số tiền lớn trang trí khu triển lãm, xuất hiện trên TV vô cùng cao cấp đại khí.

Hạ tổng chậc lưỡi hai cái: "Lệnh Dương chói lóa lộng lẫy, may mà khu triển lãm không tổ chức ngoài trời, không thì ánh mặt trời tháng 6 rọi xuống, mắt khách khứa chắc không mở ra nổi."

Cừu Siêu Quần còn phụ họa vài câu, chê bai thẩm mỹ thô kệch của Lệnh Dương.

Thật không hổ là oan gia đối đầu, bất kỳ lúc nào cũng không quên châm biếm nhau.

Lộ Nam nghe xong, cúi đầu nhịn cười.

Căn cứ nguyên tắc giới thiệu cuối cùng đều là nội dung chính, ống kính cuối cùng mới tới khu triển lãm của Nguyên Xuyên. Từ bình rượu treo lơ lửng bắt đầu, Lý Lâm bước vào gian triển lãm: "Vị đứng cạnh tôi đây, là Lộ Nam nữ sĩ, Tổng giám đốc ban Thị trường nước ngoài của công ty TNHH tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên, chào Lộ tổng, mời ngài chào hỏi khán giả xem đài của chúng tôi."

Lộ Nam đứng thẳng tắp, thả lỏng toàn thân, hơi ngẩng đầu, hai mắt nhìn thẳng, khép cằm, vai mở rộng, căng lưng. Hội trường triển lãm ánh sáng đầy đủ, khiến làn da Lộ Nam đặc biệt trắng sáng, trên mặt nở nụ cười như ánh nắng ấm áp vào xuân tháng 3, lúc nói chuyện, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện: "Chào cô, chào các vị khán giả, tôi là Lộ Nam, phụ trách chiêu thương thị trường nước ngoài của công ty tiêu thụ rượu trực thuộc tập đoàn Nguyên Xuyên." Chức vụ giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK thì không cần giới thiệu.

Giới thiệu ngắn gọn, Lý Lâm hỏi Lộ Nam: "Lúc bước vào chúng tôi nhìn thấy bình rượu treo lơ lửng, rốt cuộc có bí mật gì?"

Đây cũng là vừa rồi ống kính quét qua, rất nhiều người xem tò mò chưa kịp nhìn kỹ.

"Kỳ thực chỉ là thủ thuật che mắt thôi..." Cũng giống ảo thuật trên Xuân Vãn, cùng ngày sẽ có người phá giải, Lộ Nam không cảm thấy thị giác treo lơ lửng này là bí mật có thể giữ vững, cho nên tự nhiên hào phóng tiết lộ bí quyết nhỏ cho phóng viên: trụ đỡ trong suốt bị nước chảy che giấu.

Nhận được giải thích, Lý Lâm tiếp tục hỏi: "Tôi còn nghe nói, khu triển lãm của Nguyên Xuyên mỗi ngày buổi sáng và buổi chiều vào thời gian cố định, đều tổ chức buổi diễn đặc biệt?"

Lộ Nam gật đầu: "Phải, phim quảng cáo đặc biệt này do đạo diễn Du nổi tiếng hỗ trợ quay chụp, gần đây cũng được phát sóng trên Quảng trường Thời Đại nước Mỹ, nhưng chỗ đó chỉ chiếu bản bình thường, còn bản ở triển lãm là bản 3D... Giờ này vừa khéo là thời gian trình chiếu phim quảng cáo đặc biệt của rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, ngài có thể sang chỗ này xem."

Giới hạn thời gian, phim quảng cáo chỉ chiếu hơn 20s, nhưng đãi ngộ này còn tương đối tốt.

Đến lúc này, Hạ tổng phải nói: Tiền tiêu cho quảng cáo và trang trí triển lãm giá trị! Có thể lên mục tin tức tối của CCTV, Lộ Nam có công rất lớn.

"Tiểu Lộ của chúng ta đúng là nhân tài ưu tú rất có thể diện, lên TV khí chất quá xuất sắc!" Hạ tổng mãnh liệt khen ngợi.

Cừu Siêu Quần cũng nhiệt tình hùa theo, anh ta cũng ở hội trường, càng biết Lộ Nam quý giá không ở mặt, mà ở đầu óc: nhóc con ánh mắt tốt quá, anh trai vui vẻ và khó chịu thay nha, hu hu hu...

Trần Kiêu khen ngợi có vẻ đặc biệt hàm súc so với hai người họ: "Rất tuyệt, rất đẹp." Không biết là khen bối cảnh đẹp, khen phim quảng cáo đẹp, hay là người đẹp đây?

A, được khen ngợi thế này.

Cho dù Lộ Nam cảm thấy mình quả thật đẹp, nhưng cũng ngại nha.

...

Cùng lúc đó.

Hoàng nữ sĩ trước hết nhận được điện thoại của chị ruột.

Dì cả Lộ Nam kích động nói qua điện thoại: "Nhìn thấy rồi nhìn thấy rồi, ôi ôi ôi, thật lợi hại, còn đẹp hơn cả minh tinh."

Hoàng nữ sĩ nhất quán thích giả khen thật chê: "Em thấy nó hình như béo lên chút. Chậc, mệt em còn lo nó ở đó một mình ăn không ngon."

"Làm gì có ai nói Nam Nam như em. Chị bảo này, đó là "lên hình béo hơn 10kg" em hiểu không? Những minh tinh ngoài đời thật đều trông như bộ xương khô. Em không biết à?" Dì cả không vui, cẩn thận phổ cập cho Hoàng nữ sĩ nghe một phen.

Sau đó, di động của Hoàng nữ sĩ vang lên liên tục.