Song Trùng

Chương 325: Câu hỏi đầu tiên



Mỗi thành viên của mỗi đội tham gia sẽ được phát cho một chiếc đồng hồ bấm giờ. Cứ mỗi lần câu hỏi được đặt ra, các thành viên muốn tranh nhau quyền trả lời trước sẽ bấm vào đồng hồ, người có thời gian ngắn nhất sẽ được ưu tiên trả lời trước.

Trường hợp hai hoặc hơn hai người có thời gian dừng lại giống nhau, thì lần lượt trao đổi riêng đáp án với người dẫn chương trình. Khi đó người dẫn chương trình sẽ công bố kết quả ai mới là người được điểm của câu hỏi. Nếu tất cả đều trả lời đúng thì điểm của câu hỏi sẽ được chia đều.

Mỗi câu hỏi sẽ có 12 điểm, ở câu hỏi may mắn sẽ được nhân hai thành 24 điểm và ba câu hỏi cuối cùng sẽ là 20 điểm vì độ khó của nó. Câu hỏi may mắn sẽ không được công bố trước, mà ngẫu nhiên trong số 7 câu hỏi đầu tiên. Ngoài ra số thứ tự của câu hỏi may mắn sẽ được Tăng Thiên Châu quay ngẫu nhiên trên ứng dụng điện thoại và công khai trước mặt người xem, để đảm bảo tính công bằng.

Kết thúc mười câu hỏi, người có số điểm cao nhất đương nhiên là người chiến thắng. Đương nhiên, cũng có thể có trường hợp bằng điểm, khi đó sẽ có ba câu hỏi phụ để tìm ra người thắng cuộc cuối cùng.

“Luật chơi cụ thể là như thế, mọi người đã sẵn sàng chưa?”

Sau khi phát đồng hồ và phổ biến luật chơi, Nam Kha là người phụ trách đặt câu hỏi số lẻ, còn những câu hỏi số chẵn đã được chuyển qua cho Tăng Thiên Châu.

Cả bốn người chơi đồng thanh:“Có thể bắt đầu.”

Ở câu đầu tiên, người đặt câu hỏi là Nam Kha:“Mở đầu cho trò chơi này là một câu hỏi không quá khó, tôi nghĩ câu hỏi này chắc chắn là các bạn ai cũng biết, đặc biệt là thần tiên tiểu muội đấy, vì câu hỏi này liên quan đến nơi mà bạn sinh ra.”

Hắng giọng một cái Nam Kha bắt đầu đọc câu hỏi:“Hãy cho biết, tên đầy đủ của vị Công Chúa, người nắm quyền Cung Điện Xanh hiện tại của Nước R là ai?”

Kỷ Thần Hi:"…"

Ba người còn lại đều bấm đồng hồ khi lời của Nam Kha vừa dứt, chỉ riêng một mình Kỷ Thần Hi bất động không làm gì cả.

Ánh mắt của Tịch Cảnh Dương thoáng thay đổi, dường như anh đang nghĩ đến chuyện gì đó, sau đó cười khẽ quay mặt đi.

Tịch Cảnh Đăng cũng ngơ người, sao chị dâu anh lại không bấm đồng hồ? Tên của cô công chúa đó đến anh còn biết, chẳng lẻ người sinh ra ở Nước R như chị dâu anh lại không biết?

Diệp Mộc Âm cũng đang hết sức lo lắng, nếu ban nãy cô giành quyền tham gia thi đấu là được rồi, tránh để Hi Thần nhà cô phải khó xử, thật là hận bản thân quá đi mà!

Nam Kha và Tăng Thiên Châu kiểm tra đồng hồ của các đội. Ngoại trừ đồng hồ của Kỷ Thần Hi vẫn đang chạy thì cả ba người còn lại đều đã dừng ở giây thứ 10.34, đúng là chuyện ngoài ý muốn.

Nam Kha:“Thật không ngờ, mới câu đầu tiên đã xảy ra trường hợp có một không hai rồi. Vậy mời ba bạn viết đáp án vào điện thoại rồi đưa cho tôi và Thiên Châu nhé.”

Phong Duật cười cười lên tiếng:“Không cần đâu, tôi nghĩ mọi người cùng trả lời luôn cho đỡ mất thời gian.”

Hàn Duyệt cũng cười nói:“Em cũng thấy vậy, dù sao câu hỏi này…” ai cũng biết hết. Cô không nói câu sau, vì sợ làm Kỷ Thần Hi ngại ngùng.

Vũ Quang liếc mắt nhìn cô gái qua màn hình, nói nhỏ:“Cùng trả lời.”

Nam Kha:“Vậy câu trả lời của ba bạn là?”

Cả ba cùng đồng thanh:“Ariel Gwyneth.”

Kỷ Thần Hi cười khổ, đỡ trán nói khẽ:“Là Gwyneth Meliora Ariel…”

Cô nói rất khẽ, nên chỉ có người ngồi đối diện cùng thi với cô là Phong Duật nghe thấy, anh chỉ nhướn mày một cái rồi không nói gì. Cái tên mà Kỷ Thần Hi nói ra có chút lạ, tuy rất giống tên mà mọi người biết nhưng hình như không ai từng nghe qua.

Nam Kha cười đầy nham hiểm:“Biết ngay mọi người sẽ trả lời thế mà, nhưng có ai để ý, câu hỏi hỏi rằng tên đầy đủ chứ không phải tên thôi không? Chúc mừng, các bạn đều đã bị lừa, câu trả lời là Gwyneth Meliora Ariel, đây mới là tên đầy đủ của Điện Hạ Nước R.”

Nam Kha tiếp tục nói để giải thích:“Hiện tại trên các phương tiện báo chí hoặc một số tư liệu trên mạng, đều chỉ nói tên của vị Điện Hạ đó là Ariel Gwyneth. Tuy nhiên, trong khu mô phẩm cung điện xanh ở Nước R, tên của chủ nhân cung điện được đề trên tảng đá lớn ở phía ngoài là Gwyneth Meliora Ariel. Điều này chỉ có những người dân bản địa hoặc từng đến du lịch ở Nước R mới có thể biết được.”

Ban đầu ba người đều khá ngạc nhiên, nhất là Phong Duật. Nhưng khi nghe giải thích từ Nam Kha, Phong Duật mới nghĩ là bản thân đã nghĩ nhiều rồi. Dù sao là người bản địa, nên Kỷ Thần Hi biết được cũng không có gì bất ngờ. Có điều vì sao ban nãy cô không bấm đồng hồ giành quyền trả lời?

Lúc này giọng nói Nam Kha lại vang lên:“Tiếc thật, mới câu hỏi đầu tiên đã làm khó cả bốn đội rồi. Thiên Châu, cô phải giữ vững phong độ của tôi đấy nhé!”

…----------------…