Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 151: Lời này của ông chủ Triệu là có ý gì



“Nói với anh thì có tác dụng gì chứ?”

Phương Thủy Y vừa khóc thút thít vừa nói khiến Trương Trần nhìn mà đau lòng. Hai mắt cô ấy khóc sưng húp lên rồi, chắc là khóc một lúc rồi chăng.

“Em nói đi, có lẽ có tác dụng đấy. Em phải biết là nhà họ Triệu và nhà họ Tôn vẫn còn nợ anh chút ân tình mà”, Trương Trần ngẫm nghĩ chút, nói.

Cứ nhớ lại những lời của Trương Thiên Lỗi nói là Phương Thủy Y lại cảm thấy uất ức vô cùng. Cô nghẹn ngào nói: “Trương Thiên Lỗi nói... Nói là tôi có quan hệ với ông chủ của tập đoàn Mạt Lâm. Nhưng tôi làm sao mà quen người ta được chứ?”

Lời nói vừa dứt thì như đập vỡ bờ, Phương Thủy Y cứ thế nói ra những lời mà chiều nay cô bị người ta vu khống. Lúc nói ra rồi cô mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Phương Thủy Y tự thấy phẩm chất của mình cũng tốt, cô gả cho Trương Trần mà luôn giữ gìn đức hạnh, có khi nào để người ta nói những lời quá đáng như vậy đâu. Kể cả là khi còn ở nhà họ Phương thì bọn họ cũng không nói ra những lời này.

“Trương Thiên Lỗi”, Trương Trần lẩm bẩm gọi tên anh ta. Phải nói rằng, tên này cũng là người có đầu óc. Chỉ dựa vào khoản đầu tư hai mươi triệu của nhà họ Triệu mà có thể đoán ra Phương Thủy Y có mối quan hệ với ông chủ của tập đoàn Mạt Lâm.

Trương Trần cố gắng đè nén sát khí trong lòng, nói với giọng an ủi: “Không sao đâu, em yên tâm, nhà họ Triệu và nhà họ Tôn không phải gia tộc nhỏ bé. Hơn nữa, đây là Giang Lăng chứ không phải tỉnh An Hoa, mọi chuyện đều dễ giải quyết”.

Trương Trần ngay lập tức lấy điện thoại ra tìm số của Triệu Chí Hào rồi gửi một tin nhắn: “Điều tra nơi ở hiện tại của Trương Thiên Lỗi cho tôi, không được để anh ta ra khỏi Hoài Bắc....

Đầu dây bên kia rất nhanh đã trả lời lại, với ý là mình đã hiểu.

“Được rồi, em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho anh. Nhà họ Tôn chắc chắn vẫn nể mặt mình mà”, Trương Trần lại an ủi cô hai câu, đến lúc Phương Thủy Y đi ngủ thì anh mới đi ra.

Trương Trần đi ra bên ngoài biệt thự rồi lấy điện thoại ra lạnh lùng nói: “Triệu Chí Hào! Đã điều tra ra chưa?”

“Điều tra ra rồi ạ! Bọn họ ở khách sạn Lăng Lăng”, ở phía bên kia, giọng nói Triệu Chí Hào vọng lại nhưng sau đó lại do dự một lát mới nói tiếp: “Cậu Trương! Thật sự muốn động vào cậu ta sao? Dù sao thì nhà họ Trương cũng là danh gia vọng tộc nổi tiếng ở tỉnh An Hoa”.

“Thì sao?”, Trương Trần hỏi.

Triệu Chí Hào không nói được gì nữa, ông †a thầm than thở thay cho nhà họ Trương và Phương Thủy Y. Họ từng đối xử với Trương Trần như vậy, nhưng Trương Trần lại chỉ vì chút mâu thuãn mà định đắc tội với nhà họ Trương đến chết.

Triệu Chí Hào thật sự muốn hỏi Trương Trần một câu Vì một người con gái làm như vậy có đáng không? Nhưng cuối cùng ông ta không lên tiếng mà chỉ gật đầu, nói: “Tôi hiểu rồi”.

“Tôi muốn anh ta có chắp thêm cánh cũng khó thoát. Các ông đi trước rồi tôi đến sau”, Trương Trần cúp điện thoại rồi đi về phía gara xe.

Nếu chỉ là những cuộc cãi vã đơn thuần thì Trương Trần sẽ không tức giận đến vậy. Nhưng từ lúc nào đến lượt kẻ khác dám đánh người phụ nữ của anh vậy? Nếu chúng đã có gan làm việc đó thì sẽ phải trả giá rất đắt.

Khách sạn Lăng Lăng cũng được coi là khách sạn nổi tiếng ở Hoài Bắc. Phòng tiêu chuẩn thấp. nhất ở đây cũng tầm 870 tệ một đêm, còn phòng hạng sang thì tầm ba mươi ngàn tệ, số tiền này bằng tiền thu nhập một năm của nhà bình thường rồi.

Trương Thiên Lỗi lắc lắc nước uống màu đỏ trong tay, sau đó từ từ thưởng thức một ngụm.

“Cậu chủ! Nếu như ông chủ của tập đoàn Mạt Lâm thật sự có quan hệ với con ranh Phương Thủy Y, vậy thì chẳng phải lần này cậu sẽ gặp rắc rối rồi sao?”, Tiểu Tiền do dự một chút, nói.

Trương Thiên Lỗi đến đây là có nhiệm vụ, nếu như chưa hoàn thành thì quay về nhất định sẽ bị trách phạt.

“Không sao đâu, chỉ là tập đoàn Mạt Lâm thôi mà. Mặc dù tiềm lực không nhỏ nhưng hiện giờ vẫn chưa có tư cách để được nhà họ Trương xem trọng. Còn về Phương Thủy Y, nếu cô ta biết điều thì sẽ biết nên làm thế nào”.

“Ting ting”, đúng lúc này điện thoại của Trương Thiên Lỗi đột nhiên vang lên.

“Triệu Chí Hào?”, Trương Thiên Lỗi nhìn màn hình điện thoại, khẽ cười một tiếng rồi ấn nút nhận:

“Ông chủ Triệu, muộn thế này gọi tôi có việc gì vậy?”

“Ha ha! Cậu Trương! Xin hỏi hiện giờ cậu có khách sạn Lăng Lăng không ạ?”

“Lời này của ông chủ Triệu là có ý gì?”

“Ha ha, không có gì, tôi vẫn còn một câu hỏi nữa, có phải cậu Trương đến gây phiền phức cho Phương Thủy Y không?”

Trương Thiên Lỗi chau mày lại, tiếp đó thở phào. cái, cười nói: “Sao, ông chủ của Mạt Lâm thật sự có quan hệ với Phương Thủy Y à?”

“Điều này... Cậu Trương sẽ biết ngay thôi”, Triệu Chí Hào khẽ cười một tiếng rồi cúp điện thoại.

Trương Thiên Lỗi chau mày lại, lẽ nào Triệu Chí Hào gọi điện đến chỉ để hỏi chuyện này sao? Anh ta thầm thấy trong chuyện này có gì đó không ổn.

Ở dưới tầng của khách sạn Lăng Lăng có hàng loạt xe Mercedes và Audi màu đen đậu ở đó. Và giám đốc tiền sảnh của khách sạn thì đang đứng ở bên cạnh cười nói.

“Ông chủ Triệu, ông chủ Tôn, các ông có chuyện gì thì đánh tiếng là được mà, làm hoành tráng thế này làm gì?”

“Câm miệng”, Tôn Khuê Sơn hừ lạnh một tiếng rồi kéo giám đốc đó sang một bên, sau đó khoát tay một cái.