Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 39: Con làm mẹ quá thất vọng!



Giờ phút này

Phương Thủy Y sâu sắc cảm nhận được cảm giác an toàn! Dù sao thì có ai mà không muốn được bảo vệ cơ chứ!

Nhưng khi cô nhìn vào đám đông đang xem náo nhiệt xung quanh và tất cả những người nhà họ Phương, trái tim cô lập tức trở nên căng thẳng!

Lời nói cuả Trương Trần đầy ngạo mạn, còn đánh bác hai của cô. Cho dù được hả giận thế nhưng tiếp theo phải thu dọn chuyện này thế nào đây?

Mọi người liên tục chế nhạo anh, một số người nhìn anh như tên điên, một số khác lại hả hê, coi anh như một thăng ngốc.

Yêu cầu cậu chủ Triệu đích thân tới đây, sợ là đầu óc. anh bị úng nước rồi. Bữa tiệc tối nay là do Triệu Ngọc Sinh tổ chức, có thể nói bảo vệ nơi này tất cả đều là người của hẳn ta. Nếu như nói Trương Trần kéo Phương Thủy Y bỏ chạy ngay bây giờ có khi còn kịp, đợi Triệu Ngọc Sin đến đây rồi thì có chạy đẳng trời!

“Phương Thiên Quang, ông còn ngây ra đó làm gì, vợ của ông bị đánh rồi đấy, ông còn chờ đợi gì nữa hả?", Vương Diễm hai mắt đỏ bừng, tóc tai bù xù, đứng lên vung tay. Bà †a hận bây giờ không thể một ngụm căn chết tên súc sinh Trương Trần kia, bà ta bị đá hai cái trước mặt nhiều người như vậy, sau này làm sao còn mặt mũi gặp người khác nữa chứ?

Phương Thiên Quang cau mày, rõ ràng ông ta suy nghĩ sâu sắc hơn người đàn bà Vương Diễm này. Nếu ở một dịp như này mà ông ta cứ dây dưa, không có phong độ thì nhất định sẽ để lại ấn tượng xấu cho mọi người.

Cách tốt nhất là thông báo cho ông chủ ở đây, cho dù Triệu Ngọc Sinh có dùng cách gì đi chăng nữa thì cũng là danh chính ngôn thuận!

Nghĩ tới đây, Phương Thiên Quang an ủi vợ mình, nói với Trương Trần: "Được thôi, vậy thì để cậu Triệu đến nói chuyện với cậu!”

"Thiên Quang, sao con có thể nhượng bộ được, con làm mẹ quá thất vọng!", bà cụ Phương tức đến run người, khuôn mặt già nua trông có chút gớm ghiếc!

"Mẹ, Trương Trần gây rối thế nào là chuyện của nó, nếu nhà họ Phương chúng ta cũng cãi nhau với nó ở đây rồi tự tìm người xử lý, vậy thì cậu Triệu sẽ nghĩ thế nào chứ. Dù sao ông chủ chỗ này cũng là Triệu Ngọc Sinh, còn chúng ta chỉ là khách!”

"Mà con còn nghe nói, trước kia thằng ranh Trương Trần này từng đắc tội với cậu Triệu, vừa hay mượn cơ hội này dạy. cho nó một bài học, đây không phải là một công đôi việc hay sao?"

Phương Thiên Quang kiên nhẫn giải thích vài câu, sau đó nói với con gái của Phương Thiên Thành: "Như Như, cháu mau đi thông báo cho cậu Triệu đi!"

"À, vâng, vâng ạI", được Phương Thiên Quang gợi ý, Phương Như lập tức chạy tới phòng 103 thông báo cho Triệu Ngọc Sinh!

Sau khi nghe giải thích xong, bà cụ cũng tạm thời bình tĩnh lại. Nhưng ánh mắt bà ta nhìn Trương Trần như thể hận không thể róc xương lóc thịt anh ra.

Cái thứ rác rưởi này cho tới bây giờ vẫn chưa ly hôn với Phương Thủy Y, lại còn gây chuyện trong bữa tiệc, khiến cho những anh tài trong giới kinh doanh được dịp chê cười nhà họ Phương bọn họ. Có thể tưởng tượng được bà ta tức giận đến nhường nào!

"Nào, mặc kệ bọn họ. Chúng ta tiếp tục uống rượu!", Trương Trần không quan tâm mấy người này nghĩ gì, anh lại rót rượu cho Phương Thủy Y rồi mỉm cười, một hơi uống cạn rượu trong ly!

"Trương Trần..., Phương Thủy Y lo läng dậm chân một cái, cô thật rất muốn bổ đầu Trương Trần ra xem cái thằng cha này rốt cuộc đang nghĩ cái gì, anh có biết đây là chỗ nào. không, giờ lại còn muốn gọi Triệu Ngọc Sinh đến đây nữa, đã thế lại vẫn còn lòng dạ mà uống rượu!

"Em đừng lo lằng, vì anh mà mấy năm nay em đã phải chịu đựng nhiều lời châm chọc. Anh từng nói, sau này anh sẽ không bao giờ để em phải chịu uất ức nữa, cho dù hắn ta có là người nhà họ Triệu!", Trương Trần dịu dàng nhìn Phương Thủy Y nói!

Cho dù Trương Trần năm lần bảy lượt nhấn mạnh, nhưng Phương Thủy Y vẫn không yên tâm. Trương Trần dựa vào cái gì chứ, dựa vào bản lĩnh ngủ ngày ba năm nay của anh sao?

Trương Trần nhận thấy lời giải thích của mình không có sức thuyết phục, đành bất lực mỉm cười, đúng là so sánh với những việc anh từng làm thì lời nói của anh lúc này quá yết ớt và không có trọng lượng. Chỉ có thể đợi lát nữa dùng hành động để chứng minh thôi!

Trong phòng, Triệu Ngọc Sinh nhận được tin thì vô cùng tức giận, trực tiếp quăng đổ mấy cái ly trên bàn. Sau đó lãnh đạm đi cùng Phương Như tới đại sảnh!

Hắn ngược lại muốn nhìn xem, thăng con rể vô dụng của nhà họ Phương này, bây giờ lấy đâu ra can đảm dám phá hỏng chuyện tốt của hẳn. Còn dám đánh người trong bữa tiệc của hẳn nữa!

“Cậu Triệu...”

“Cậu chủ...”