Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 41



Giọng nói của Trương Trần vọng tới tai Triệu Ngọc Sinh rất rõ ràng, lần này, hän chắc chăn bản thân không nghe nhầm.

Vả lại, nhìn biểu cảm không hề giống như đang đùa của Trương Trần, biểu cảm ấy nói như thật vậy.

“Ha ha ha...”

Triệu Ngọc Sinh đột nhiên bật cười ha hả, những người còn khác sau phút sững sờ cũng bật cười theo.

“Trương Trần ơi là Trương Trần, mày chỉ là một thăng con rể vô dụng, lấy đâu ra giọng điệu ghê gớm thế? Có phải bị nhà họ Phương bắt nạt gớm quá nên mày biến thành thằng ngu rồi không?”

“Người anh em, xin đừng nói bậy, nhà họ Phương chúng tôi trước giờ chưa từng bắt nạt cậu ta, ngược lại, còn để cậu ăn không ngồi rồi suốt ba năm kìa!”, Phương Thiên Quang nghe vậy lập tức giải thích.

“Thế thì tốt rồi, chi băng, mọi người ơi, chúng ta hùn tiền vào cho anh con rể nhà họ Phương đi khám bệnh đi!”

“Tôi bỏ một trăm tệ...”

“Tôi góp hai trăm tệ...”

Từng âm thanh không hề kiêng nể vang lên, cả đại sảnh bỗng chốc ngập trong tiếng cười đùa châm chọc và chế. giễu.

Mặt mũi Phương Thủy Y đỏ đến mức sắp nhỏ máu. Cô cực kỳ khốn khổ, Trương Trần nói năng ngông cuồng khiến cô phải chịu liên lụy.

“Rốt cuộc anh muốn thế nào? Anh biết dự án này có ý nghĩa gì không? Khả năng mà anh nói tới hóa ra chỉ là vênh váo với người ta thôi hả?”, Phương Thủy Y nhìn Trương Trần băng đôi mät đỏ ngầu, cô không ngờ Trương Trần còn tự cao tự đại như vậy.

Dự án này do nhà họ Triệu dẫn đầu, bao gồm hơn mười nhân vật tinh anh trong giới kinh doanh. Đừng nói đến một kẻ vô dụng như Trương Trần, cho dù là bản thân Triệu Ngọc. Sinh cũng không dám to gan cất tiếng mời tất cả mọi người ra khỏi dự án. Xin‎ ủng‎ hộ‎ chúng‎ 𝘵ôi‎ 𝘵ại‎ ﹟‎ 𝖳𝑹Ù𝘔𝖳𝑹‎ 𝗨𝙔ỆN.ⅴn‎ ﹟

“Được rồi, tao cũng không có tâm trạng nghe mày kể chuyện cười nữa, mày ngoan ngoãn tới bệnh viện đi”, thu lại tiếng cười, Triệu Ngọc Sinh hừ một tiếng, phất tay, đám vệ sĩ kia bỗng chốc lao về phía Trương Trần.

“Dừng tay!”, đúng vào lúc này, một âm thanh bỗng vang lên, nhưng người lên tiếng không phải Trương Trần. Đám vệ sĩ liếc mắt nhìn người mới tới, ngoan ngoãn bỏ vũ khí trên †ay xuống.

“Cậu chủ Tê?”, Triệu Ngọc Sinh khẽ nhíu mày. Hăn không mời Tề Long, nhà họ Tề là người phụ trách, còn tất cả bọn họ chỉ là người tham gia, vì thế hẳn mới không mời Tê Long tới buổi tiệc lần này. Thế mà Tê Long đột ngột xuất hiện, trông có vẻ người này đứng về phe Trương Trần nữa.

“Cậu chủ Tề có ý gì vậy?”, Triệu Ngọc Sinh hỏi Tê Long với vẻ nghi hoặc. Hản loáng thoáng cảm nhận được dự cảm không ổn, Tê Long xuất hiện trùng hợp quá.

“Anh Trương đây nói không sai, anh ấy nói hủy bỏ hợp. đồng là hủy bỏ hợp đồng, tất cả mọi người ở đây bị loại hết, bao gồm cả nhà họ Triệu”.

Tê Long mặc vest màu trằng, cơ bäp cường tráng gồ lên rõ ràng. Anh ta sải bước tới bên cạnh Trương Trần: “Trong dự án tu sửa cải tạo Thành Gổ, tôi tuyên bố, từ giờ phút này trở đi, tất cả mọi người có mặt ở đây đều bị loại!"

ÀoI

Câu nói của Tê Long khiến đám đông nhốn nháo. Những người có mặt trong buổi tối ngày hôm nay toàn là người tham gia vào dự án Thành Cổ. Trong số đó, một vài người không có căn cơ vững vàng như nhà họ Triệu, phải nói rằng họ đã dốc tâm huyết nửa đời người vào dự án này. Nếu đột nhiên bị gạt ra, e răng sẽ tổn thất nghiêm trọng.

Đám đông nhìn về phía Tê Long bằng ánh mắt không thể tin nổi. Chàng trai này không quá nổi tiếng, nhưng đa số mọi người đều biết anh ta, vì nhà họ Tề của anh ta chính là bên phụ trách dự án này.

“Cậu chủ Tề, tại sao lại vậy chứ, chúng tôi đã làm sai chuyện gì?", có người bất mãn lên tiếng, dù ai bị đá ra ngoài mà không có lý do cụ thể cũng sẽ tức giận thôi.

Triệu Ngọc Sinh nhíu chặt hàng lông mày, mắt mũi híp tịt thành một đường thẳng. Ánh mắt của hắn đảo qua Trương Trần, sau đó ghim lên người Tê Long, giọng điệu trầm hẳn xuống: “Tê Long, cậu đừng nói với tôi là vì tên Trương Trần này nhé!”

“Không sail”, Tê Long mỉm cười và đáp: “Một mình anh Trương đây là có thể cung cấp đủ nguồn vốn cho dự án rồi.”

“Không thể nào!”, ngay lập tức, có người lớn tiếng chất n: “Cậu chủ Tê, cậu đừng bị hắn lừa nha! Làm sao hắn có nhiều tiền như thế được?”

“Đúng vậy đó!"”, người nhà họ Phương cũng hùa theo, Trương Trần là người thế nào, e răng họ hiểu rõ hơn ai hết.

Dự án này cần tập hợp nguồn vốn từ hơn mười người, sao có thể chỉ cần một người đã hoàn thành được? Đừng nói đến họ, kể cả bố của Triệu Ngọc Sinh đứng ra thì ông ấy cũng không dám lớn lối như thế. Khoản tiền ấy hẳn là một con số trên trời.

“Khà khà!”, Tê Long khẽ cười, búng búng vài hạt bụi bám trên áo sơ mi và đáp: “Có lừa lọc hay không thì nhà họ Tề sẽ tự biết chừng mực. Bây giờ, các anh các chị đã bị loại bỏ hết rồi, việc hủy bỏ hợp đồng...”

“À phải rồi, cậu chủ Triệu, anh có ký hay không cũng không sao hết, bố tôi đã trả hết tiền đầu tư cho các anh rồi, bây giờ chäc hẳn ông ấy đang làm khách ở nhà họ Triệu đấy”.