Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 86: Tôi... Tôi thua rồi



Kim Lăng Quốc gật đầu, không nói thêm gì nữa, giờ chỉ có thức lực mới là minh chứng rõ nhất mà thôi!

Lão tuỳ ý chỉ vào bà cụ bên tay trái, bước tới phía trước bắt mạch chẩn đoán, sau đó lập tức châm kim, khi chiếc kim thứ ba được châm xuống, tiếng hoan hô của người nước Hàn truyền tới, còn vẻ mặt người Long Quốc có phần trầm xuống!

Không phải vì cái gì xa lạ, mà chính vì thủ pháp châm cứu mà Kim Lăng Quốc sử dụng, đây, đây là thủ pháp của Long Quốc!

Mà giờ đây, lão lại còn dùng thủ pháp này để thi đấu với người của Long Quốc, đúng là mỉa mai mà!

Trương Trần cũng không lãng phí thời gian, đi tới phía người còn lại, cũng bắt đầu bắt mạch chẩn đoán!

"Nước Hàn tất thắng, Quỷ Thủ vô địch...", nhìn thấy Kim Lăng Quốc đã bắt đầu châm cứu, người nước Hàn hô hào, người Long Quốc nghiến răng nghiến lợi, bọn họ dồn hết chú ý về phía Trương Trần, giờ phút này, bọn họ dường như đặt toàn bộ hy vọng lên chàng trai trẻ tuổi này!

Sau đó, Trương Thần cũng bắt đầu ra tay rồi, không giống như Kim Lăng Quốc dùng kim bạc, từ đầu tới cuối anh đều sử dụng kim vàng!

Bốn tia sáng sáng lóe lên trên đầu ngón tay Trương Trần, cùng với cái vẩy tay nhẹ của anh, cây kim châm thẳng vào cơ thể của bệnh nhân đó!

Không hề dừng lại, tiếp tục là bốn cây kiml

Còn cây kim cuối cùng, Trương Trần kẹp nó giữa hai đầu ngón tay, ray nhẹ nó vào giữa trán của người bệnh!

"Thiên Hàng Cửu Châm, đây là Thiên Hàng Cửu Châm..", đột nhiên, một tiếng hét kích động cực độ phát ra, hai mắt người đó dường như còn đang khóc!

"Thiên Hàng Cửu Châm?", có người nghi hoặc hỏi!

"Thiên Hàng Cửu Châm có thể mấy người chưa từng nghe tới, nhưng nếu như là một bác sĩ, danh tiếng của Cửu Chuyển Kim Châm nhất định đã nghe qua", một ngưới có học thức uyên bác lên tiếng giải thích.

"Nhất Chuyển Nhất Trùng Thiên, cái mà được vô số bác sĩ coi như báu vật của kĩ thuật châm cứu kim vàng chỉ là biến thể đầu tiên của Cửu Chuyển Kim Châm, muốn phát huy toàn bộ hiệu quả toàn bộ quá trình chỉ có thể sử dụng kim vàng, mà biến thể thứ hai của nó chính là Thiên Hàng Cửu Châm...".

"Cái gọi là Nhất Chuyển Nhất Trùng Thiên, từ khoảnh khắc Thiên Hàng Cửu Châm xuất hiện, thắng thua của trận đấu này đã quá rõ rồi!"

"Cái gì, anh ấy lợi hại đến vậy?" Tất cả mọi người đều kinh ngạc, sau khi nghe giải thích, bọn họ rốt cuộc đã hiểu Cửu Chuyển Kim Châm là gì.

Dùng kim vàng châm cứu hoá ra lại là biến thể đầu tiên, cũng là cái gốc, lại còn sử dụng kĩ thuật châm cứu kim vàng khó nảm bắt nhất!

Giờ phút này, bọn họ mới đột nhiên nhớ lại, dường như ngay từ ván đầu tiên, Trương Trần châm cứu qua mâm sắt chính là sử dụng kim vàng!

"Long Quốc tất thắng, danh tiếng của thần y mãi mãi lưu truyền...', đột nhiên, một tiếng hét chói tai từ phía sau truyền tới, ngay sau đó, tất cả mọi người đồng loạt hô lớn, giọng điệu phấn khích và vẻ mặt hưng phấn kia dường như dâng lên tới tận nóc nhà vây!

'Tâm trí Kim Lăng Quốc cũng rung động, đối với Cửu Chuyển Kim Châm được lưu giữ trong sách cổ kia lão đương nhiên là biết, chỉ là sau đó nó đã sớm thất truyền, Cửu Chuyển Kim Châm cũng bị phân tán rồi!

Hiện tại, điều lão cần làm là dùng hết sức của mình, dù cho Trương Trần kia có sử dụng Thiên Hàng Cửu Châm, nhưng nếu như năng lực của Trương Trần không đủ, thì tất cả cũng chỉ là vô ích!

Công chúng hoan hô, trên đài thi đấu Trương Trần và Kim Lăng Quốc đều bỏ ngoài tai mọi thứ, chuyên tâm châm cứu!

Chỉ thấy kim vàng trên ngón tay Trương Trần khế rung động, mồ hôi trên mặt anh đổ như mưa, nhưng anh không hề quan tâm!

Kim Lăng Quốc ở bên cạnh cũng là một đối thủ ngang tầm.

Thời gian chầm chậm trôi qua, Trương Trần bắt đầu rút kim vàng ra, ngay tức khắc, bệnh nhân đó liền mở mắt, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi!

Khoảnh khắc này, tiếng hoan hô dần hạ xuống, mọi thứ thay bằng sự im lặng, một bệnh nhân trong phòng chăm sóc đặc biệt gần như sớm đã không còn dấu hiệu nào của sự sống, thực sự đã tỉnh lại dưới tay của Trương Trần!

Bọn họ không tiếp tục hoan hô nữa, vì sự hoan hô lúc này đã không còn cách nào thể hiện được hết sự kích động của bọn họ rồi.

"Làm tốt lắm..., bộ trưởng Vương ngồi phía dưới, mặc kệ địa vị của mình mà hét lớn lên.

Người bệnh vừa tỉnh lại của Trương Trần lập tức có người khiêng xuống, còn người nhà bệnh nhân thì biết ơn vô cùng, nếu không phải vì giờ ở đây không thích hợp lắm, bọn họ có lẽ cũng sẽ không chịu rời đi.

"Cây châm thứ ba sâu hơn một mi-li, cây châm thứ năm nông hơn một mi-li, tần suất giao động nhanh lên chút nữa!", Trương Trần nhìn về phía Kim Lăng Quốc nói.

Kim Lăng Quốc kinh ngạc, ngay lập tức làm theo lời Trương Trần nói.

Chỉ một lúc sau, bệnh nhân của Kim Lăng Quốc cũng tỉnh lại, Kim Lăng Quốc ngây người, nếu không có sự gợi ý của Trương Trần, lão có lẽ còn phải tốn thêm nửa giờ nữa mới làm bệnh nhân tỉnh lại!

"Tôi... Tôi thua rồi", vừa hoàn hồn lại, Kim Lăng Quốc cay đắng nói, lão có năm mơ cũng không ngờ rằng, mình học y cả đời, cuối cùng lại thua một đứa nhóc mới hơn 20 tuổi, nghĩ đến sự mỉa mai giễu cợt trước đây, lão cảm thấy thật mất mặt!

"Thắng rồi, thắng rồi, thần y vô địch, rạng danh Long Quốc", vô vàn người kích động giơ tay lên, cuộc thi này cuối cùng cũng kết thúc rồi, nước Hàn khi tới thì uy phong lắm, bọn họ chỉ cần có ba hiệp, liên tiếp thắng cả ba hiệp đã phản công một cách ngoạn ngục.

Khắp người Chu Viên Viên rung động, cô thở ra một hơi dài, trên mặt lộ rõ vẻ tươi cười, còn bộ trưởng Vương thân là tổng phụ trách, lúc này trên mặt chỉ còn lại nụ cười ngốc ngếch!

Sau khi âm thanh ồn ào dần lắng xuống, Kim Lăng Quốc hướng về phía Trương Trần cúi đầu thật sâu, lão lập tức cảm thấy mặc cảm tự tỉ.