Sự Dịu Dàng Của Dạ Tổng

Chương 30: Danh Tính



- Là người từng làm việc trong Dạ gia ạ.

- Tôi biết cô ấy,nhưng tại sao lại làm ra loại chuyện này?

6 con mắt nhìn về phía chàng thanh niên khiến cậu ta tuôn nhiều nước mắt hơn.

- Lý do đơn giản nhất mà tôi nghĩ ra là tranh cướp vị trí đang ngồi của người đó,thiếu phu nhân.

Lương Hạ Khuê cau mày rồi nhếch môi,cô đã hiểu rồi.Hóa ra từ trước đó,cô ta đã làm những chuyện có thể hãm hại cô trong phạm vi có thể của cô ta.

Nhưng cô hầu Lynis gì gì đó chẳng phải cũng quá non à,thuê một người chẳng ra gì thế này?Đúng là mới vào nghề!

Quay sang phía Dạ Quân Vương,cô thấy anh đang xem xét một hồ sơ trên tay mà cô không để ý,bên trong viết quá nhiều chữ khiến cô khá tò mò về nội dung bên trong.

- Anh xem gì vậy?

Lương Hạ Khuê nhòm trộm hồ sơ.

- Thông tin về hầu nữ mà em vừa nói với cậu Trắc.

- Dài đến thế?Hóa ra trước kia anh không nói cho em thông tin về cô ta là do anh không thuộc hả?

Cô bật cười.

- Ừm.

Và vâng,đáp lại là một giọng nói lạnh lùng,thật sự là chẳng có tí quan tâm nào,như kiểu là anh nói cho có.

Lương Hạ Khuê xì một tiếng,không sợ trời sợ đất mà nhìn thẳng vào hồ sơ,xem từng chữ một trong đấy.

Tên thật là Ôn Sương,sinh ngày 13/8/19xx,con gái nuôi của một nhà tài phiệt đã bị phá sản vào năm 20xx?

Ôn Sương chẳng lẽ chính là Lynis sao..?

Ngẫm nghĩ chút cô lại đọc tiếp.

Cha nuôi của Ôn Sương tên là Ôn Chí Binh,mẹ là Hòa Cửu Phương.Vì ông bị vô sinh nên hai người chấp nhận đi nhận nuôi một đứa con,từ đó Ôn Sương mới chính thức được bước chân vào giới thượng lưu.

Được hai ông bà Ôn hết sức quan tâm và nuông chiều nên không may làm ảnh hưởng đến kinh tế kinh doanh của công ty,đâm ra phá sản một cách vô lý.

Lương Hạ Khuê nhíu mày.

Không còn đồng nào trong tay,hai người quyết định trả lại Ôn Sương về trại trẻ mồ côi vào ngày sinh nhật tròn 11 tuổi.

...

Hôm đó Dạ Quân Vương đến trại trẻ mồ côi để làm từ thiện.Nhìn trúng Ôn Sương nên mới đưa cô ta về Dạ gia làm hầu nữ.Anh không những chẳng đếm xỉa tới cô ta mà còn thường xuyên vắng nhà nên lãng quên đi sự tồn tại này

Nhưng Ôn Sương thì khác,cô ta không những rất cuồng Dạ Quân Vương mà còn ảo tưởng.Luôn cho rằng anh đang cố gắng kiếm tiền để về cưới cô.

Lúc nào cũng chỉ im ỉm trong phòng chung của người hầu cười nói một mình.Những người còn lại thấy tính cách cô ta quái dị nên chẳng dám lại gần làm quen.

Mà đâu phải 100% là họ không tới làm quen Ôn Sương đâu?

Vừa đến gần bị cô ta mắng chửi thậm tệ một cách vô lý,bắt chuyện vài câu thì bị cô ta né xa ra 3 mét.

Ai cũng cảm thấy khó hiểu nên thôi việc làm thân với Ôn Sương.

Đến cái ngày chính mắt cô ta trông thấy Dạ Quân Vương dẫn một người con gái xinh đẹp,sạch sẽ thơm tho,từ a đến z toàn là đồ hàng hiệu.Quả thật rất xứng với Dạ tổng cao cao tại thượng ấy.

Dù có vậy đi chăng nữa,Ôn Sương không nhụt chí,liên tục gây khó dễ cho Lương Hạ Khuê.

Nhưng mà Lương Hạ Khuê lại quá quen với mấy việc này vì cô đã xem qua rất nhiều bộ phim ngôn tình.Cách đối đáp của Lương Hạ Khuê chắc chắn phải khiến ai cũng tán thưởng.

Có điều cô khá thắc mắc..Không biết cô ta còn làm việc ở Dạ gia không chứ cô chẳng thấy tin tức của Ôn Sương đâu nữa.

Sau cái ngày Mặc Tiến Tâm thay mặt mọi người đuổi việc cô ta,Ôn Sương hoàn toàn mất tăm mất tích.

Vậy mà bây giờ lại thuê người đi ám sát cô.Có ý gì đây?