Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 790: Còn chưa dứt lời



Dị năng giả chỉ có ở người đặc biệt, người thường không có được, người có sự tồn tại tự nhiên siêu việt và năng lực đặc biệt.

Theo công tác thống kê, trong sáu triệu người chỉ xuất hiện một người, tính cả nước Mỹ cũng không có đến ba người có dị năng giả.

Carlo, thân là dị năng vương tôn quý nhất toàn cầu, gã rất tự tin đối với thực lực của mình.

Trong mắt gã, mặc dù đối mặt với chiến thánh cường giả cũng không cần hoảng, chỉ dựa vào dị năng đặc biệt là có thể xử lý đối phương.

Nhưng hết thảy đều là gã cho rằng...

Một cơn gió đánh úp lại, chỉ thấy người Nam Cung Thạc tỏa ra khí thế dồi dào, góc áo trên người hơi bay lên.

Cũng đúng lúc này, Carlo dẫn đồng phát động tấn công. “Đi tìm chết cho tôi!"

Còn chưa dứt lời, Carlo đã chạy đến trước mặt Nam Cung Thạc, các quyền rất mạnh liên tục ập tới.

"Tốc độ nhanh quát”

Huyết quả phụ như ngừng thở, đây là lần đầu tiên bà ta thấy dị năng vương ra tay!

"Aa~"

Khí thế trên người Nam Cung Thạc giống như thú dữ, ông ta đứng ở đó tung chiêu.

Hai bóng người hòa vào nhau, ngay sau đó quyền cước giao nhau, trong chớp mắt, hai bên đã so hơn mười chiêu.

Tốc độ cực nhanh, cho dù là Nam Vương cũng không thấy rõ.

"Lão Nam lại mạnh như vậ

"Còn nữa... Đây là thực lực của dị năng vương sao?" Nội tâm Lang Vương vô cùng chấn động.

Sau khi so mấy chục chiêu, Carlo bị Nam Cung Thạc đánh cho lùi về sau, khí thế của gã cũng yếu hơn người sau.

"Thằng nước ngoài, hãy nhận lấy một chân của ông đây!" Nam Cung Thạc lại bay lên, sử dụng tuyệt kỷ chân Thiên Tàn. "Bang bang-"

Carlo liên tiếp bị đá trúng, cả người liên tục lùi về sau.

“Am!

Đại Hộ Pháp vận hành khí kình toàn thân vào cứ đá cuối cùng, không giữ lại điều gì.

Carlo lảo đảo ngã dưới đất, lăn vài vòng, cuối cùng lăn đến dưới chân mấy người Huyết quả phụ, nhìn chật vật không chịu nổi.

"Cậu không sao chứ?”

Huyết quả phụ cười lạnh trong lòng.

Lúc trước bà ta bị Nam Cung Thạc đánh cho chạy trối chết, khi đó Carlo còn cười nhạo thực lực của bà ta yếu như gà, bây giờ thì bản thân cũng bị đánh cho. không thể chống đỡ được.

Carlo được người đỡ lên, gã lau tơ máu ở khóe miệng, mạnh mồm nói: "Thực lực của lão già kia quả thật không tồi, xem ra hôm nay tôi không thể giữ lại sức mạnh!"

Dứt lời, chỉ thấy bóng dáng gã ở lại, khi xuất hiện thì đã đứng trước mặt Nam Cung Thạc!

Nhanh! Thật sự quá nhanh!

Cẩu Phú Quý đứng xem cuộc chiến ở tầng hai như nhìn thấy quỷ vào ban ngày vậy: "Mẹ kiếp, tên kia có khả năng dịch chuyển?”

"Con mẹ nó, này cũng quá thái quá rồi!" Vật Tương Vong khó có thể tin được nói.

Cho dù là Lý Trạch Vũ cũng nheo hai mắt lại, rõ ràng cũng bị tốc độ của Carlo làm cho chấn động.

Mặc dù Nam Cung Thạc sợ thực lực của Carlo, nhưng ông ta phản ứng mau lẹ, chỉ trong giây lát đã đánh ra hai quyền liên tiếp.

"Âm ầm!"

Carlo dùng cơ thể đỡ hai quyền này, ngay sau đó gã ăn miếng trả miếng, bỗng quét chân tới.

“Rầm!"

Đại Hộ Pháp không kịp tránh, bị Carlo đạp trúng, cơ thể đập mạnh lên bàn đánh bạc.

Carlo hoàn toàn không cho Nam Cung Thạc có cơ hội thở dốc, gã lại đuổi theo như ma quỷ.

"Vù vùi" Gió bỗng nổi lên.

Chỉ thấy lòng bàn tay Carlo bỗng có ánh lửa, sau đó bắn ngọn lửa vào Nam Cung Thạc như súng kíp vậy.