Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 971: Hay là để con gái tôi nói vậy



Vấn đề này Gutian thật sự hơi hiếu kỳ.

Lúc đó dù Brandy muốn che mắt cả thiên hạ, tránh tai mắt của ông ta thì cũng chẳng có lý do nào lại mang Cốt Cầm giao vào tay một người ngoài.

Gutian xua tay ra hiệu McKitrick lui xuống, sau đó điềm đạm nói với Cung Vô Địch: "Mời Cung tiên sinh chỉ giáo."

"Hay là để con gái tôi nói vậy." Cung Vô Địch nhẹ nhàng đáp. Gutian chuyển ánh mắt nhìn Cung Nghê Thường hỏi: "Mong cô chỉ giáo."

"Rất đơn giản, bởi vì Brandy cần chúng tôi dẫn hắn ta đi tìm hoa Trường Sinh." Cung Nghê Thường đáp ngắn gọn.

Nghe thấy câu trả lời này, Gutian không thể giữ nổi bình tĩnh: "Các người biết Hoa Trường Sinh ở đâu? Nhanh nói cho bổn hoàng biết!"

"Huyết Hoàng không cần quá kích động."

Cung Vô Địch xua tay, thong thả nói: "Tôi cảm thấy chúng ta có thể hợp tác." Hợp tác?

Gutian cười khẩy một tiếng, nói: "Cung tiên sinh muốn hợp tác như thế nào?"

"Chúng ta cũng đi tìm hoa Trường Sinh, sau khi tìm được thì cùng chia thành quả!" Cung Vô Địch nói lên suy nghĩ của mình.

"Cha!" Cung Nghê Thường rất hy vọng cha không tham gia vào vũng nước đục này, “dữ hổ mưu bì”* chẳng bao giờ có kết quả tốt.

(*) Có nghĩa bàn hợp tác với con cáo hoặc con hổ để lột da chúng. Nay thường dùng để ví về những việc bàn luận đều phải hy sinh lợi ích của đối

phương, thì nhất định không thành công.

Đáng tiếc lòng tham của Cung Vô Địch đã che mờ lý trí, hoàn toàn không nghe cô ấy khuyên.

Gutian bật cười thành tiếng: "Các ngươi mà cũng xứng bàn điều kiện với bổn hoàng sao?”

Lời vừa nói ra. "Xoạt!" một tiếng.

Sau lưng Gutian, bóng MeKitrick chỉ lướt một cái đã đến trước mặt Cung Vô Địch.

"Bốp!"

Động tác của đối phương cực nhanh, Cung Vô Địch còn chưa kịp phản ứng đã trúng một quyền cực mạnh!

"Chat"

Cung Nghê Thường hét lớn một tiếng, muốn đi lên trước trợ giúp cha mình, lại bị McKitrick xoay người tung cước đá bay ra xa mấy mét.

"Nghê Thường!"

Cung Vô Địch ở trước mắt McKitrick lộn nhào mất khống chế, sau đó dùng hết sức bình sinh vào chiêu Hỏa Vân Chưởng - tuyệt học của đảo Thiên Đường.

"A...' McKitrick gầm nhẹ một tiếng rồi tiến vào trạng thái cường hóa, đối mặt trực diện với một chưởng của Cung Vô Địch không tránh cũng không lùi, dùng thớt thịt rắn chắc của mình tiếp chiêu.

"Phịch..."

Cung Vô Địch thấy Hỏa Vân Chưởng của mình không gây tổn thương cho đối phương, tuy kinh ngạc nhưng đồng thời bàn tay ông ta cũng nhanh chóng phóng ra sức mạnh.

"AI" McKitrick hét lên điên cuồng.

Hiển nhiên hắn ta đã quá coi thương loài người trước mặt, cho nên cũng chịu chút thiệt thòi, song cũng chẳng thấm vào đâu!

Chỉ thấy đôi tay của McKitrick vươn ra năm móng dài chộp vai của Cung Vô Địch, móng tay sắc bén đâm sâu vào trong thịt của ông ta.

Xét... “Bịch bịch!"

Cung Vô Địch hít sâu một hơi, không màng đến cơn đau, đá liên tiếp mấy cước lên người của McKitrick.

McKitrick không hề nhúc nhích, kéo Cung Vô Địch lại, cúi đầu nhe hai răng nanh dài cắn vào cổ của ông ta.

"Chat"

Chính mắt nhìn thấy cảnh này, Cung Nghê Thường trợn tròn hai mắt, muốn xông qua ngăn cản nhưng ngay cả đứng lên cũng khó khăn.

Tuy Cung Vô Địch có suy nghĩ muốn biến thành giống loài giống như Tộc Bất Tử, nhưng mà phải tìm được hoa Trường Sinh trước đã, bởi ông ta không hi vọng mình sẽ trở thành loài quái vật dựa vào máu để sinh tồn.

“Oành oành..."

Mặc cho quyền cước đang đấm đá trên người của mình thế nào, McKitrick vẫn không mảy may nhúc nhích, hắn ta chỉ thèm khát mà chăm chăm hút máu tươi.

tực...

"Máu tươi của kẻ mạnh quả thật là ngon hơn máu của người bình thường."

McKitrick rất muốn hút cạn máu của Cung Vô Địch, nhưng vì mệnh lệnh của Gutian hẳn ta không thể không nghe theo, vào giây phút cuối cùng chỉ có thể dùng răng nanh tiêm một giọt tinh huyết của mình vào cơ thể đối thủ.

"Bịch!"