Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 977: Riêng phần đùi



Cung Vô Địch gầm nhẹ một tiếng, tiến vào trạng thái cuồng hóa, tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh mấy phần.

Bốn người đồng thời tăng tốc độ, lối ra lại có mấy mũi tên nhọn bắn vào.

Riêng phần đùi trên người Cung Vô Địch trong đó trúng hai mũi, McKitrick ở phía sau tốt hơn, chỉ bị trúng một mũi vào vai trái.

Chút tổn thương này với bọn họ không có gì đáng ngại.

“Các anh là ai, cũng dám tự tiện tiến vào Quy Khư-” Một giọng nói có lực vang lên.

“Vù vù vù..” Cung Vô Địch vọt ra, không nói hai lời đã phát động tấn công bốn năm tên đàn ông.

MecKitrick đi theo ra cũng nhanh chóng gia nhập chiến đấu.

“Âm ầm!” Cung Vô Địch nhanh chóng xử lý hai người, McKitrick thì xử lý ba người.

Nhìn thấy quần áo trên người bọn họ có ba chữ “người chấp pháp”, Cung Vô Địch nháy mắt đã đoán được thân phận của bọn họ.

Tứ đại đỉnh cấp thế gia cảnh nội Quy Khư một tay che trời, mà bọn họ cũng sắp đặt trật tự ở cảnh nội Quy Khư.

Những người này chính là đệ tử chấp pháp bọn họ phái ra.

“Huyết Hoàng, chúng ta đi mau, nếu không lát nữa chắc chắn sẽ có cao thủ tới đây”

Cung Vô Địch vừa nói xong, cách đó không xa đã xuất hiện bó đuốc sáng. “Vù vù vù..” Mấy chục bóng người bay tới. “Cũng dám giết đệ tử chấp pháp chúng ta, bắt bọn họ lại cho ta.”

Ông cụ dẫn đầu vung tay lên, mấy chục bóng người lập tức bao vây Cung Vô Địch.

MecKitrick liếc mắt hỏi thăm Gutian, thấy ông ta khẽ gật đầu nháy mắt ngầm hiểu, sau đó lập tức đánh nhau với người Chấp Pháp Đường.

“A..” Lúc Cung Vô Địch và McKitrick cùng lộ ra răng nanh, những người kia đều giật mình.

“Má, đây là quái vật gì?”

“Zombie.”

“Âm ầm ầm...” Một trận chiến khốc liệt nổ ra.

Lão giả đứng đầu Chấp Pháp Đường nhìn thoáng qua có thể biết Gutian là thủ lĩnh của mấy người, lập tức dự định bắt giặc bắt vua trước, ông ta phát động

tấn công Gutian.

“Muốn chết.” Gutian phản ứng mau lẹ, không tránh không né một chưởng. của lão giả đánh tới mà tiến lên nghênh đón.

“Ầm.” Quyền chưởng va vào nhau, lão giả lùi lại tâm mười bước, mà Gutian thì bất động như núi.

Vẻ mặt lão giả đầy nghiêm trọng, càng khiếp sợ hơn.

Hiển nhiên ông ta không ngờ tới thực lực người tiến vào từ thế giới bên ngoài sẽ mạnh mẽ như thế.

“Kêu người tới." Lão giả dặn dò với đệ tử bên cạnh.

Một quyền của Cung Vô Địch đã ép lui mấy người, ông ta lặng lẽ lùi về bên cạnh con gái: “Nghê Thường, nhân bây giờ con đi mau, trở về tìm Lý Trạch Vũ.”

“Cha, con...” “Đừng nói nữa, đi mau.”

Không cho Cung Nghê Thường cơ hội nói chuyện, Cung Vô Địch đã đẩy cô ta vào trong đường hầm tối đen.

Cung Nghê Thường cũng không phải người ra vẻ ta đây, dứt khoát quay người đi về đường cũ, chỉ là do không mang đèn pin, cô ta chỉ có thể chậm rãi sờ vách đá mà tiến lên.

Con đường gần một cây số khiến cô ta đi hơn nửa tiếng.

Đi ra từ trong khe đá, Cung Nghê Thường mượn ánh sáng bay về phía ngọn núi.

Cô ta không dám chậm trễ giây phút nào, bởi vì sớm tìm được Lý Trạch Vũ thì có thể sớm cứu cha cô ta từ trong bàn tay độc ác của Gutian ra.

Bên kia.

Hai người Cung Vô Địch và McKitrick bắt tay nhau chém giết mười đệ tử Chấp Pháp Đường.