Sư Phụ Trong Game Muốn Gặp Ta!

Chương 3: Vạn Khí Tuyết Tàng đồ



Nhà bán hành hào hứng:" Lão đại, bọn họ cứ tập trung đánh chúng ta thế này không phải là đang nhắm vào Bạch Vân kiếm của anh đấy chứ?"

Ta là bụt tiếp lời:" Có thể lắm chứ. Dù gì thì mỗi đội cũng chỉ có năm người mà khi đội đó bị tiêu diệt hết thì vật phẩm mà họ nhặt được trong bí cảnh liền rơi vào tay kẻ khác mà. "

" Các cậu nói hay quá ha. Mà nãy giờ có ai để ý Phi Thiên Tiếu đâu không?" Lôi Công lên tiếng châm chọc thì phát hiện không thấy Phi Thiên Tiếu đâu.

Nhà bán hành cũng tìm kiếm mà không thấy:" Ai mà biết được cậu ta đâu. Có khi nào sợ quá chạy về vùng an toàn rồi không?"

"Cậu ấy đang ở chỗ tôi." Tầm Thiên vừa tung chiêu vừa lạnh giọng nói.

Lâm Thiên thực sự muốn cạn ngôn với đám người này luôn:" Tôi vẫn đang ở đây mà các cậu không nhìn thấy sao?"

Ta là bụt thở phào:" Cậu ở cạnh lão đại nhà chúng tôi là tốt rồi. "

Nói rồi, cả nhóm lại tiếp tục tập trung vào trận hỗn chiến này.

Ba người Lôi Công, Nhà bán hành và Ta là bụt có vẻ chật vật khi giao đấu với nhiều người như vậy. Tầm Thiên và Phi Thiên Tiếu bị tách ra khỏi ba người họ nhưng hai người này giao đấu với đám người kia lại không chật vật như ba bọn họ. Một người là Đại Thần trong mắt mọi người, còn một người là tân thủ mới chơi được nửa ngày, vậy hai người lại có thể kết hợp ăn ý như những người đã từng chiến đấu chung với nhau lâu rồi vậy. Đúng là làm người khác ngạc nhiên.

Hỗn chiến một hồi cuối cùng cũng nghe được hệ thống vang lên tiếng kết thúc bí cảnh. Mọi người được truyền tống ra ngoài. Nhà bán hành lập tức ấn kết bạn với Phi Thiên Tiếu:" Phi Thiên Tiếu, chúng ta kết bạn đi. Người mới chơi như cậu mà có thể kết hợp ăn ý với lão đại nhà tôi như thế thì đúng là rất thú vị đó. Đúng không mọi người?".

Ta là bụt cũng chen vào:" Đúng đó, đúng đó. Kết bạn đi, sau này vào game chúng ta lại chung đội." Ngừng một lúc rồi nói tiếp:" Lúc mới gặp cậu thì cậu mới level 5, vậy mà bây giờ cậu đã là level 7 rồi, như vậy cậu thăng cấp cũng nhanh quá đấy. Mà cậu chơi game này từ bao giờ vậy?"

"Tôi mới chơi game này từ sáng hôm nay thôi. Sao vậy?" Lâm Thiên hỏi lại.

Nhà bán hành ngạc nhiên:" Cậu mới chơi từ sáng đến giờ mà đã lên được level 7 rồi. Cũng quá trâu bò rồi đấy. Lão đại, anh lúc trước chơi có thăng cấp nhanh như vậy không?"

"Không. " Câu trả lời ngắn gọn nhưng lại khiến một số người ngạc nhiên.

Ta là bụt không tin liền hỏi lại:" Anh không thăng cấp nhanh Phi Thiên Tiếu sao?"

Lôi Công nhịn cười nãy giờ bắt đầu lên tiếng giải thích:" Ha ha ha.... Lão đại, cậu không cần phải trả lời ngắn ngủi làm bọn họ hiểu lầm vậy chứ. Cậu ta à, lúc mới chơi thì trong vòng một ngày đã lên được đến level 15 rồi. Chẳng bù cho tôi, chơi hai ngày mới lên được level 10. Haizzz...Đúng là không so sánh không có đau thương mà. "

Nhà bán hành cùng Ta là bụt bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm:" Hóa ra là vậy. Lão đại, anh làm chúng em hoang mang quá. "

"Reng, reng, reng..... " Âm thanh điện thoại vang lên, Lâm Thiên nhìn vào điện thoại thấy số lạ thì đoán là chắc công ty nào đó gọi điện cho mình nên nói với bọn họ một tiếng rồi nghe:" Các cậu cứ chơi đi, tôi nghe điện thoại một lát. " Nói rồi cậu tắt mic trò chơi rồi ấn nghe:

[Alo, xin hỏi ai ở đầu dây bên kia vậy?]

Đầu dây bên kia một giọng nữ trầm trầm vang lên:

[Xin lỗi cho tôi hỏi, đây có phải số điện thoại của anh Lâm Thiên không ạ?]

[Đúng rồi! Tôi là Lâm Thiên đây. Xin hỏi có việc gì không?]

[Vâng, xin chào anh Lâm Thiên, tôi là người bên công ty chi nhánh 1 Tập đoàn Thiên Không, xin mời anh 9 giờ sáng mai đến công ty chúng tôi phỏng vấn ạ. ]

[Được, tôi biết rồi. Cảm ơn cô. Ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ. ]

[Vâng. Tạm biệt anh. ]

Sau đó, Lâm Thiên tắt điện thoại rồi quay lại trò chơi. Vừa quay lại, Nhà bán hành một giọng đầy tiếc nuối vang lên:" Tiếc quá, không biết ai là người may mắn đó nhỉ?"

Lâm Thiên một mặt đầy dấu hỏi chấm:" Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"

"Lúc cậu nghe điện thoại thì hệ thống thông báo là Vạn Khí Tuyết Tàng đồ đã có người nhận được rồi. " Ta là bụt giọng cũng tràn đầy nuối tiếc giải đáp.

Lâm Thiên vẫn chưa hiểu gì, hỏi lại:" Vạn Khí Tuyết Tàng đồ??? Là cái bản đồ dẫn đến Vạn Khí Tuyết Tàng ấy hả?"

" Đúng vậy. Hệ thống thông báo có người nhận được nó rồi nên từ giờ sẽ không còn mở Huyền Vân bí cảnh nữa mà sẽ thay thế bằng Tuyết Sơn chi địa. " Lôi Công bổ sung.

"Hình như vừa ở trong bí cảnh tôi có nhặt được một cái bản đồ, không biết có phải nó không. " Lâm Thiên nhớ lại.

Nhà bán hành vẫn là chất giọng tiếc nuối:" Haizz... Ở trong đó có nhiều bản đồ lắm, nhưng hầu như toàn là bản đồ dẫn đến mấy chỗ có vật phẩm nhỏ hoặc là mấy chỗ có quái nhỏ thôi. Hầu như chưa ai thật sự nhìn thấy Vạn Khí Tuyết Tàng đồ cả. "

" Để tôi xem thử xem. " Lâm Thiên mở túi đồ của mình ra, ấn vào cái bản đồ mình vừa nhận được, đọc mấy chữ được ghi trên đó:" Vật phẩm:Vạn Khí Tuyết Tàng đồ. Vạn Khí Tuyết Tàng đồ là bản đồ dẫn đến Vạn Khí Động của Tuyết Sơn chi địa. Đây là chìa khóa mở ra cánh cửa của Vạn Khí Động.... "

" Tôi đã đoán trước không phải nó rồi mà. " Nhà bán hành chán nản.

Lôi Công nghe Lâm Thiên đọc mà ngạc nhiên, cười cười:" Phi Thiên Tiếu, cậu cũng may mắn quá rồi đi. Mới vào bí cảnh có một lần mà đã nhặt được thứ mà mọi người chơi khao khát rồi. "

"Lão nhị, anh nói thế là sao? Anh nói rõ hơn đi!"Ta là bụt vẫn chưa tiêu hóa được lời của Lôi Công.

"Phi Thiên Tiếu là người nhặt được Vạn Khí Tuyết Tàng đồ. " Tầm Thiên im lặng nãy giờ lên tiếng.

Nhà bán hành và Ta là bụt đồng thời hỏi lại:" Lão đại, ý anh nói là Phi Thiên Tiếu là người đang giữ tấm bản đồ đó?"

"Cũng chỉ là một tấm bản đồ thôi, các cậu có phải quan trọng hóa vấn đề quá rồi không?" Lâm Thiên không nhịn được nữa:" Nếu các cậu thích thì tôi nhường lại cho, xem như là quà làm quen. Dù sao thì tôi cũng không cần nó. "

"Cậu cứ giữ lại nó đi, nghe nói vật này sau khi ra khỏi Huyền Vân bí cảnh là không chuyển cho người khác được đâu. " Ta là bụt vẫn cảm thấy tiếc:" Nhưng nếu cậu không chê bọn tôi phiền thì bao giờ vào Vạn Khí Động thì dẫn chúng tôi đi cùng là được. "