Sự Quyến Rũ Chết Người

Chương 81



" Đi thôi." Mỹ Thanh vội vàng kéo tay Ý Hương đứng dậy, nhưng cô vẫn một mực từ chối

"Mày muốn làm gì?"

"Tìm anh ta nói chuyện cho rõ ràng, sao có thể để mọi chuyện lắng xuống như vậy. "

"Không cần đâu, cũng đã chia tay rồi. Bây giờ tới đó chỉ mất mặt thêm. Thời gian qua thái độ anh ấy rất lạnh nhạt, hẳn là đã chán ghét tao lắm." Ý Hương thờ ơ đáp trả

"Tao chưa từng nghĩ hắn sẽ phản bội mày, thậm chí còn muốn cưới mày làm vợ. Mày cam tâm tình nguyện bị người khác cướp hết tất cả sao?" Huy Hoàng là người bạn trai mẫu mực, đến anh ta mà cũng không thoát khỏi cạm bẫy thì đàn ông còn mấy người đáng tin cậy đây!

"Huy Hoàng tuy chững chạc nhưng quá dễ mềm lòng, nếu anh ta còn một chút lương tâm... thì nên nói với tao là hết yêu rồi, không đến mức phải bị bắt ngay tại trận mới chịu thừa nhận..."

"Chuyện tình cảm của mày, tao không có quyền xen vào. Nhưng nếu ngay cả bản thân mày cũng không giải quyết được thì ai sẽ làm được đây? Người sai là bọn họ mà."

"Yêu nhau được 3 năm, cũng không bằng mối tình 2 tháng… Cứ coi như là bài học đi, tao rộng lượng không thèm so đo với cẩu nam nữ đó." Ý Hương nghẹn ngào nhìn Mỹ Thanh, gương mặt vẫn cười tươi như không có gì

"Chỉ có thế thôi à?"

"Nếu bây giờ không lộ ra tật xấu, đợi tới lúc cưới nhau anh ta ngoại tình thì tao biết phải làm thế nào."

Ý Hương là người sống nội tâm, không cần phải nói thì Mỹ Thanh cũng biết cô đang rất buồn lòng

"Được rồi, đừng nói chuyện về hắn ta nữa. Mày có dự định gì chưa?"

"Tao quyết định rồi, hết tuần này tao sẽ sang Anh một thời gian cho khoay khỏa" Cô gái hậm hực sắp khóc

"Đi xa vậy sao?"

"Mày có muốn đi cùng không."

"Tao phải ở đây cùng với Anh Duy một thời gian, chắc là không đi cùng mày được."

Mỹ Thanh biện lý do vì anh, nhưng thật chất là không muốn đi, từ nhỏ tới lớn cô đã quen sống một mình, cho dù bây giờ có anh bên cạnh… cũng cảm thấy đó là tình cảm nhất thời

Nơi anh sống chỉ có sự chém giết lẫn nhau, cá lớn nuốt cá bé, thân là người thừa kế không thể tùy tiện cưới vợ theo ý mình, nếu trụ cột nhà họ Kiều lung lay, kẻ tiểu nhân làm loạn chắc chắn sẽ gặp sóng gió

Nhưng cô chỉ ngủ cùng anh một đêm, tùy tiện nói vài câu liền có trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Anh Duy, Khiến anh gặp không ít áp lực với người nhà.

Kiều Việt Sâm chết, người dưới trướng ông ta không ít, anh có thể bảo vệ cô lần này nhưng không thể bảo vệ cô cả đời, cô về đây là vì muốn báo thù cho người chị mà mình yêu thương, còn anh là nước cờ mà cô chưa từng nghĩ đến.

"Bây giờ mày chỉ nghĩ tới chồng, đâu còn để ý tới tao nữa."

"Đừng nói vậy, chúng ta lớn rồi, chí hướng mỗi người đều khác nhau. Tuy không còn tiếng nói chung nhưng tao vẫn ở bên cạnh mày mà."

...****************...

...Hồi ức về thời gian trước...

"Anh sẽ yêu mãi Ý Hương em!" Gương mặt anh đầy sự kiện định, rất ra dáng quân tử

"Huy Hoàng, anh nói vậy thì em sẽ bám theo anh cả đời đấy nhé!" Giọng cô gái có ý trêu chọc, gương mặt đỏ ửng vì hạnh phúc

"Anh còn mừng không kịp, chỉ cần em tin tưởng, sau này tất cả vinh hoa phú anh đều cho em."

"Chỉ biết nói chuyện xa vời."

"Anh yêu em, tuy cách diễn đạt không tốt nhưng chỉ cần em hiểu, anh sẽ chăm sóc em thật chu đáo, không thua kém bất kỳ người phụ nữ nào!"

"Anh cứ như bình thường là đủ lắm rồi, người ngoài còn tưởng anh đang chăm sóc cho em gái đấy!"

"Mắt của bọn họ có vấn đề, không chừng còn đang ngưỡng mộ em."

"Vài bữa nữa chúng ta đi ngắm hoa anh đào, sau đó trượt tuyết, tối đến cùng nhau ăn thịt nướng và uống rượu!" Ý Hương tươi cười đề nghị

"Cần gì phải đợi, nếu em muốn chúng ta có thể đi ngay bây giờ." Huy Hoàng đưa tay chạm vào mũi cô gái

...****************...

...Hiện tại...

"Đều là dối trá." Cô gái say xỉn không ngừng kêu la mắng chửi, tay cầm ly rượu uống mãi

"Đủ rồi, chúng ta mau về thôi."

"Tao muốn uống nữa."

"Mai rồi lại đến."

"Đời người làm gì có nhiều ngày mai chứ, mày có biết khó lắm chúng ta mới hội ngộ không? Có những ngày tao muốn tìm mày, nhưng mày thì sao chứ… xem tao là người dưng à?"

"Tao xin lỗi, mau về thôi…"