Sự Ràng Buộc Của Ái Tình Từ Kiếp Trước

Chương 37: Vũ nữ Mạc Mạc



Khi cơ thể của Nhạn Diên được đưa vào mộ sau khi chôn được 1 tuần thì vào buổi tối có 1 hình dáng con gái thướt tha vô cùng kiều mị bước tới trước phần mộ đó vào buổi tối vì thế nên những người canh gác không phát hiện ra điều này cô gái đó đã sử dụng thuốc mê đánh ngất tất cả người trông coi ở mộ.

- Cô gái đó đúng là tuyệt sắc giai nhân, nhưng lại hồng nhan bạc mệnh.

- Cô muốn thử nghiệm thì cô ta vô cùng thích hợp đó, chết không được toàn thây chắc chắn oán khí vô cùng.

- Ta không cần ngươi nói! tự ta biết ai thích hợp

Sau khi người con gái tiến tới trước quan tài cô ta đã lầm nhẩm cái gì đó sau đó thì 2 người đi khỏi. Sáng hôm sau người ta mới phát hiện 2 lính canh đã bị hút cạn máu da thì chỉ còn chút màn bọc nhìn trông như bị hút cạn linh khí cả 2 đã chết trông vô cùng kì dị.

Ở 1 vùng đất xa lạ gọi là thung lũng chết, ai cũng nghĩ nơi thung lũng chết này không ai sinh sống nhưng ở tận sâu trong thung lũng đó có rất nhiều người tại 1 căn nhà nhỏ xung quanh có 3 người sinh sống cùng nhau: Hàn Lâm, Tịnh Nhã và Mạc Mạc xung quanh họ còn những người khác nữa

Bọn họ sống trong 1 căn nhà nhỏ nhưng không thiếu thứ gì. Ở đây họ chính là người giàu nhất vì các người dân sống xung quanh đều là các quý tộc giàu sang hoặc là có thân phận nhưng họ vì lí do nào đó đến đây để sinh sống có những người vì muốn trốn truy sát, hoặc là buôn bán nô lệ, hoặc là chỉ đơn giản là không muốn sống trong thế giới giả tạo nên họ định cư ở nơi đây. Núi non hùng vĩ xinh đẹp động lòng người cảnh vật đều rất mĩ lệ hơn nữa có thể nói nơi đây là núi vàng vì vàng bạc châu báu khắp nơi

Tịnh Nhã là 1 bà chủ có tiếng ở đây vì cô ấy kinh doanh 1 Túy Hy Lâu vừa là nơi để các vũ công kiếm tiền vừa là quán ăn nổi tiếng rượi thịt, còn có nhà phòng. Tịnh Nhã là 1 người rất xinh đẹp cô ấy vừa giỏi ăn nói vừa giỏi kinh doanh, muội muội của cô ấy chính là Mạc Mạc tuyệt thế mĩ nhân, cả 2 chị em đều đẹp khó lòng mà cưỡng lại. Tịnh Nhã thì câu hồn đoạt phách mê hoặc lòng người khiến người ta tình mê í loạn, Mạc Mạc lại có vẻ đẹp khác hoàn toàn với chị cô ấy đẹp diễm mĩ tuyệt tục thánh thoát vô cùng như người từ tranh chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm tới khiến người khác muốn chinh phục nhưng mãi mãi chẳng thể với tới. Cả 2 người chính là tuyệt sắc trăm năm khó gặp

Mạc Mạc: tỷ tỷ ngày mai cho muội đi theo vào kinh thành nước Phổ được không ~

Tịnh Nhã: nếu lần này muội được nhiều tiều nhất ta sẽ cho muội đi cùng.

Vừa dứt lời Mạc Mạc liền đi lên sân khấu, dưới ánh đèn vàng mộng mị 1 thân ảnh nữ nhân uyển chuyển thướt tha đi lên sân khấu cô mặc 1 bộ đồ vũ công màu đỏ những chuỗi vàng sâu lại trong vô cùng đẹp mắt màn che mặt màu đỏ lại điểm xuyến cho cả bộ đồ càng thêm nổi bật cùng với hòa âm cô múa rất đẹp ngón tay yêu kiều lướt qua làn da trắng nõn dưới ánh đèn cô nhảy lên những dải lụa màu hồng, đỏ lướt trên sàn sau đó lại liên tục nhảy ngang qua các vị khách trai, gái nhìn thấy vung tiền như nước họ thẩy đầy tiền xuống dưới sàn, không may khiến cho việc nhảy múa càng khó khắn nhưng cô lại như tiên nữ nhẹ nhàng mà lướt qua hết đứng trên những ngân lượng trị giá khổng lồ chẳng mảy may sau màn múa như mê hồn đó từ trên lầu cao 1 chiếc khăn rớt ngay xuống che phủ toàn bộ mỹ mạo tuyệt trần.

- Hay!!!

Mọi người lập tức đổ tiền lên sàn tiền đã chất thành 1 núi vàng bạc. Mạc Mạc vui vẻ nhảy nhót chạy nhanh đến trước mặt Tịnh Nhã: tỷ tỷ bao nhiêu đó đủ rồi chứ ạ?

Tịnh Nhã liếc mắt sau đó ngón tay thon dài đã chỉ vào trán Mạc Mạc cô lên tiếng trách móc: muội đó! sao lại lười biếng như vậy chứ? nếu muội nhảy thêm vài bài thì Túy Hy Lâu của ta sớm đã là núi vàng.

- Nếu muội ấy mà chăm chỉ thì nơi đây không còn chỗ để vàng đâu Tịnh Nhã tỷ tỷ à.

- Phải đó phải đó ~ nếu như tỷ đã hứa rồi thì phải thực hiện nhaa

Những thiếu nữ xinh xắn tiến đến trêu đùa họ là chị em trong Túy Hy Lâu họ không phải chị em ruột nhưng lại rất yêu thương nhau, Ở đây Bà chủ là Tịnh Nhã có em ruột là Mạc Mạc nhưng vì mọi người trong đây coi nhau như người thân cho nên họ cũng rất yêu quý người em gái út trẻ tuổi này

Mạc Mạc đứng cười cùng các chị em của mình thì Hàn Lâm từ ngoài đi vào nói:Tịnh Nhã không thể cho Mạc Mạc đến kinh thành được!

Mạc Mạc uất ức nói: Hàn Lâm caca huynh tại sao lần nào cũng không cho ta đi cùng tỷ tỷ hết vậy? rõ ràng ta đã hoàn thành yêu cầu của tỷ tỷ rồi mà?

Hàn Lâm: tuyệt đối không thể đến kinh thành!

Nghe thấy lời nói cứng rắn của Hàn Lâm Mạc Mạc tức gận nhưng cô cũng không hiểu nổi rốt cuộc là vì sao Tịnh Nhã tỷ tỷ luôn e ngại khi cô nói cô muốn đi đến kinh thành. Còn Hàn Lâm lúc nào cũng tỏ vẻ tức giận và vô cùng nghiêm khắc không cho cô đi ra ngoài thế giới. Cô không nhớ gì cả chỉ biết từ miệng của Tịnh Nhã là cô chính là em gái ruột của tỷ ấy từ 1 năm trước khi tỉnh lại Tịnh Nhã đã vô cùng vui mừng thật chí là xúc động đến mức bậc khóc tỷ ấy nói " muội tên là Mạc Mạc là muội ruột của ta muội của ta, lúc xưa thất lạc 1 năm trước cô được đưa về và mất trí nhớ Mạc Mạc thật sự không nhớ gì cả nhưng cô nhớ được 1 vài chuyện nhỏ nhặt như là: cô thích mặc y phục màu xanh, thích ăn bánh ngọt mật phúc, cô còn rất sợ hãi các loài động vật nhất là rắn, cô rất sợ đau rất rất sợ đau chỉ vị xướt 1 chút là khóc ầm lên rồi, còn 1 chuyện vô cùng quan trọng là mỗi khi trời tối cô rất ghét ánh trăng.

Thấy thái độ kiên quyết của Hàn Lâm Tịnh Nhã lại chần chừ.... nhưng năm rất nhiều lần trước Tịnh Nhã từ chối Mạc Mạc rồi hơn nữa trong Túy Hy Lâu Mạc Mạc là người múa đẹp nhất nếu cứ từ chối chắn chắn sẽ bị người ta nghi ngờ: Được! ngày mai chúng ta đi đến kinh thành nước Phổ lần này là không thể thất hứa với muội muội của ta nữa

Mạc Mạc còn đang xụ mặt vừa nghe Tịnh Nhã nói xong đôi mắt của Mạc Mạc liền sáng lấp lánh vô cùng đáng yêu cô lập tức nhảy cẩn lên ôm lấy Tịnh Nhã mà hôn vào má: Áaa tỷ tỷ là nhất!!! yêu tỷ tỷ nhấtt.....moa-a... moa

Mọi người thấy Mạc Mạc vui vẻ như vậy cũng cười phá lên.

Hàn Lâm nhìn thấy gương mặt vui vẻ của Mạc Mạc và lời nói của Tịnh Nhã hắn cũng bất lực rồi không biết làm gì ngoài nghe theo.

Từ vùng thung lũng cấm đến Kinh Thành nước Phổ thì chặn đường vô cùng gian nan, họ phải đi ra khỏi thung lũng sau đó vượt qua sa mạc khô nóng rồi đến vùng biển lớn cuối cùng sau 3 ngày mới đến được

Tối đó ở phòng của Mạc Mạc

- Tỷ tỷ à lần này nước Phổ chúng ta đi đâu vậy

- hoàng cung, năm nay là sinh thần của 1 người đã chết nhưng hoàng thái tử nhất quyết tổ chức

- ể?? nhưng ngày đó cũng ta sinh thần của muội đó......... tỷ có thể dẫn muội đi chơi 1 chút rồi mới về không

- Được, sau khi diễn trong hoàng cung xong ta sẽ dẫn muội đi dạo quanh kinh thành 1 chuyến dù sao muội cũng chưa từng đi đến đó lần nào

Mạc Mạc đã soạn xong cả 1 gương đồ quần áo biểu diễn cô ấy rất mong chờ ngày mai khi khởi hành.

Buổi sáng sớm Hàn Lâm, Tịnh Nhã, Mạc Mạc và các chị em trong đoàn múa đã chuẩn bị đồ và lên đường. Trong lúc đi ngang qua sa mạc người lái xe nói lớn suốt cả quãng đường vì bão cát rất lớn và dày đặt đồ của họ đã bị cát bám đầy nhưng may mắn nó chỉ ở bên ngoài, còn mọi người thì đã mặc sẵn bộ đồ chuyên dụng đi sa mạc. Nơi sa mạc khô cằn mà ai đến cũng không dám đi vào nhưng với đoàn xe của Tịnh Nhã thì đã âm thầm đi ra ngoài rất nhiều lần thậm chí cô ấy đã có rất nhiều cửa hàng ở kinh thành các nước là bà chủ giàu có tiếng, còn đoàn vũ nữ của Tịnh Nhã thân thế cũng không tầm thường có người là sát thủ trốn chạy truy sát hoặc là các cô gái bị xã hội ruồng bỏ sau khi là người của Tịnh Nhã họ đã có 1 thân phận mới cả đời sống an nhàn hạnh phúc.

Trong suốt quãng đường đi Tịnh Nhã luôn nắm chặt tay của Mạc Mạc không buông ra, sau khi thuật lợi ra khỏi sa mạc thì đã có 1 chiếc thuyền lớn chờ sẵn họ ở ngoài bến cảng, vừa lên thuyền Mạc Mạc đã bị té chân bị xướt 1 ít cô liền kêu đau mà khóc toán lên: tỷ tỷ!!! muội đau quá

Vừa thấy Mạc Mạc bị xướt dù chỉ là vết xướt nhỏ nhưng bọn họ đã hốt hoảng hỏi người lái tàu thuốc để vết thương không bị sẹo rồi thuốc giảm đau, người lái cũng thấy đám người này quá khoa trương bởi vì chỉ là 1 vết xướt rất rất nhẹ nhưng ai nấy cũng làm quá lên sau khi vừa sức thuốc giảm đau xong Mạc Mạc cuối cùng cũng nín khóc, vài ngày nữa là cô tới 20 tuổi rồi nhưng mà mọi người xung quanh đều yêu thương và vô cùng bao bọc cô vô cùng. Cơ thể của cô trời sinh đã trắng trẻo mình hạt sương mai vô cùng yếu đuối và gương mặt này nữa cô vừa khóc là khiến ai nấy bấn loạn. Nhưng Hàn Lâm thì khác hắn không hề giống mọi người mà luôn luôn bình tĩnh và chính là người luôn mang theo các loại thuốc đồ vật riêng cho cô ân cần chăm sóc vô cùng chu đáo

Mạc Mạc sau khi nín thì nắm chặt tay của Tịnh Nhã cả người ngủ lúc nào không hay. Sau khi đưa cô vào phòng trên thuyền Tịnh Nhã bước ra cùng với Hàn Lâm ra ngoài nói chuyện

Hàn Lâm: cô có chắc cô ấy sẽ không nhớ gì hết sau khi trở về quê hương của mình?

Tịnh Nhã: Dù con bé còn sót lại vài mảnh kí ức nhưng nó rất vụn vặt ngày trăng tròn còn rất lâu mới tới những lúc trăng tròn lên nó sẽ bị đau đầu vô cùng lúc ấy con bé gào khóc kêu lên vô cùng đau đớn khi thì không nhớ gì khi thì nhớ vài chuyện.

Hàn Lâm: Ám ảnh cái chết khiến cho cô ấy bị phản ứng kịch liệt với những thứ làm đau mình. Tôi nhớ lúc đó xác của cô ấy không còn nguyên vẹn.

Nói Chuyện 1 lúc thì cũng đã đến tối họ đi đường nữa ngày vô cùng mệt mỏi, ai nấy đều đi tắm sau đó đi ăn uống. Trên tàu lớn này không thiếu thốn thứ gì cả mỗi phòng đều có phòng tắm riêng.

Nữa đêm Mạc Mạc không ngủ được cô đi ra ngoài thuyền nhìn thấy có 1 người con trai đó là con trai của người lái tàu họ thay phiên nhau lái vào buổi đêm, cô ngồi nhìn bầu trời đầy sao và cơn gió lạnh của biển đây là lần đầu cô được nhìn thấy biển nó rất đẹp nhưng cũng rất đáng sợ, đôi mắt Mạc Mạc mờ mịt nhìn về phía xa cô không biết tại sao càng đến gần nước Phổ trong lòng cô lại càng dâng lên 1 cảm giác lạ lùng khó tả

- Sao bây giờ cô lại không đi ngủ

Chàng thiếu niên nhỏ tuổi hơn cô 2 tuổi sau cuộc trò chuyện họ cùng ngắm sao nhưng người cha lái tàu đã nhắc nhở đứa con trai đừng tiếp cận Mạc Mạc thân phận cô ấy không phải người mà hắn có thể với tới. Người thiếu niên đó chỉ cười mà nói " con thấy cô ấy giờ này chưa ngủ nên chỉ muốn trò chuyện 1 chút, con biết rõ thân phận của mình mà cha "

Thấy thiếu niên bị quở trách Mạc Mạc không ngồi ngắm sao nữa cô đi vào phòng của mình mà ngủ

vừa đặt lưng xuống cô đã chìm vào giấc ngủ mê man cô rất thích ngủ vì khi chìm vào giấc mộng của mình cô có cảm giác mình đã trãi qua cả 1 đời người nhưng khi tình lại thì không có 1 chút kí ức nào cả.

Cứ thế sau 3 ngày cuối cùng cũng đến Kinh Thành nước Phổ