Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!

Chương 75



Xuyên Giang nhanh chóng thu hồi Bích Vấn, rồi quay sang chỗ Lưu Phong. Nhưng có vẻ cô vừa rời đi.

Giao Kiệt đại hội đã kết thúc, tông chủ Minh Thành phái cũng bất chợt thay đổi, gây ồn ào trong giới tu tiên. Vì tông chủ lần này lại là ả ma đầu chỉ cần nhắc tên là ai ai cũng khiếp đảm - Triệu Du Ân.

Mới đầu trong nội môn vô cùng bất mãn về chuyện này, nhưng ả đã được 2 vị tông chủ kia chống lưng, nên chẳng ai dám ho he phản đối gì.

1 tuần sau khi Giao Kiệt đại hội kết thúc.

Đây là đêm thứ 7 Xuyên Giang nàng lại mất ngủ. Hễ suy nghĩ đến Lưu Phong, thì ruột gan nàng ta cứ nóng bừng lên. Có vẻ hôm đó nàng đã nặng lời với vị đệ tử này quá a! Chí ít ra thì người ta vẫn chưa đi hại nhân tộc mà!

Rồi cuối cùng, Xuyên Giang đã đưa ra quyết định: bản thân sẽ đến ma giới, đi tìm và làm hòa với Lưu Phong!

Nhưng biết nên đi ma giới bằng cách nào…?

Đột nhiên trong đầu nàng lại hiện ra tên đại đệ tử của phái Minh Thành - Hàn Di Hòa. Thế nên Xuyên Giang cấp tốc triệu Tĩnh Anh kiếm đến, rồi nhanh chóng ngự kiếm đến Minh Thành phái.

Đang bị đống công văn cao như núi đè ngập đầu, thì lại có người gọi đến, khiến Di Hòa mừng ra mặt. Nhưng khi gặp mặt người muốn gặp mình, hắn có hơi hết hồn.

Vậy mà nữ chính lại đi tìm hắn aaaaaaaaaa!

Xuyên Giang không nói gì nhiều, trực tiếp triệu hồi Đông Quân tới rồi vụt mạnh xuống đất, cao giọng hỏi:

- Ngươi quen biết Lưu Phong?

Di Hòa ngồi thụp xuống, chắp tay xin tha:

- Dạ dạ, đệ tử có chút quen biết với người đó a!

Xuyên Giang nàng hỏi tiếp:

- Vậy việc Lưu Phong là ma tôn của ma tộc, ngươi cũng biết?

Đang yên đang lành bị hỏi câu đấy, hắn đinh ninh rằng Xuyên Giang tông chủ hỏi vậy để lấy chứng cứ đi hành hình mình vì tội đi giao du với ma tộc, nên cố gắng bình tĩnh, nói 1 hơi:

- Dạ không, đệ tử không biết a!

- Khai thật đi, ta còn nhân nhượng cho ngươi!

- Đệ tử không biết thật nga!!!

- Lần cuối, có biết không? - Xuyên Giang đen mặt gằn giọng, Đông Quân trong tay ngùn ngụt linh khí.

Biết rằng không thể bảo mật thông tin cho vị bằng hữu tại ma giới có cùng nơi xuất xứ kia, Di Hòa đành phất cờ trắng xin hàng, giọng mếu máo:

- Dạ dạ, đệ tử sẽ khai hết, khai hết! Xin Xuyên Giang tông chủ tha mạng aaaaaaaaaa!

Xuyên Giang giơ tay lên ngăn cản:

- Không cần. Ngươi biết đường nào vào ma giới không?

Di Hòa mở to đôi đồng tử ra nhìn Xuyên Giang nàng.

Nữ chính thanh cao bạch ngọc đây, lại… đi tìm đường xuống vũng bùn nga!

- Ngài… ngài muốn xuống ma giới vì chuyện gì?

- Không có gì, nhân tiện muốn làm chút chuyện tư tại ma giới. - Xuyên Giang đáp lại.

Nghe đến đây, Di Hòa chợt nhận ra luôn vấn đề, trong lòng hắn lúc này đang thắp trước nén hương để cầu cho vị bằng hữu của mình - Lưu Phong tránh khỏi kiếp nạn này.

Chắc chắn là Xuyên Giang đến ma giới chỉ để bẻ cổ Lưu Phong thôi a, chứ nàng ta đâu có rảnh đi thăm thú đây đó tại ma giới, hơ hơ…

Thở dài 1 hơi, sau đó Di Hòa nói với Xuyên Giang:

- Hiện tại ma giới kết giới bảo hộ vô cùng dày đặc. Ngoài ma tôn có thể tự do đi lại ra, thì không ai có thể qua được. Nhưng ta lại có 1 lối đi khác, xin ngài đi theo ta a!

Dứt lời, hắn ta nhanh chóng di chuyển sâu vào trong rừng. Xuyên Giang cũng bám sát theo.

Đến 1 khu đất khá bằng phẳng, Di Hòa chạy đến 1 thân cây gần đấy, rồi xoa xoa nhẹ lên thân cây. 1 lúc sau, lại có 1 lỗ hổng không gian khác xuất hiện.

- Đáng lẽ ra là ta nên đi theo ngài mới phải a! Vì ở nơi đấy ngài không thể chống chọi 1 mình được. Nhưng dạo gần đây công việc triền miên, nên đệ chỉ tiễn ngài đến đây thôi nga! Xin ngài hãy bảo trọng!

Xuyên Giang gật đầu, bước vào trong lỗ hổng không gian đó rồi biến mất.

Chỉ còn lại 1 mình, Di Hòa vươn tay ra ngáp dài, rồi nhanh chóng chạy về làm công văn.

Nhưng hắn ta lại quên mất 1 việc quan trọng: thông báo cho Lưu Phong về việc Xuyên Giang đến ma giới.

Mà công việc ngập đầu, chắc gì Di Hòa hắn đã nhớ…



Xuyên Giang đã đặt chân đến ma giới.

Nàng ta vốn chỉ biết về ma giới qua sách vở, đến nay được chứng kiến tận mắt, khiến nàng ta có hơi ngỡ ngàng.

Ma giới cũng gần như giống với nhân giới, nhà cửa sát vách, ngõ phố nhộn nhịp. Chỉ khác mỗi chỗ, nơi đây không có ngày và đêm, chỉ có mặt trăng màu đỏ chót treo lủng lẳng trên bầu trời.

Nhanh sau đó, Xuyên Giang bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình đã vạch ra từ đầu: đi tìm Lưu Phong.

Nhưng… rộng thế này, biết tìm ở đâu a?

Nàng ta núp vào 1 con hẻm, dùng thuật hóa trang tạo hình yêu quái, che dấu toàn bộ khí tức của mình lại, rồi mới dám đi ra ngoài.

Tại đường lớn, có 2 hàng nam thanh nữ tú đang di chuyển đi đâu đó. Cả đám ma tộc ồn ào nơi đường lớn lại nhường hết đường cho nhóm ma tộc kia.

Xuyên Giang thấy kỳ lạ, nên hỏi 1 người bản địa:

- Mạo muội hỏi chút, những người đằng đó là muốn đi đâu vậy a?

- Nhóm ma tộc đó là vào thành để ma tôn chọn lựa, đưa vào hậu cung của mình. - Người đó đáp lời - Phong tục của mỗi đời ma tôn mà, ngươi là ma tộc đến từ nơi khác à?

Nghe đến từ “hậu cung” kia, Xuyên Giang có chút khó chịu, nhưng nàng ta vẫn giữ khuôn phép, chắp tay hành lễ:

- Ta mới đến đây hôm nay, nên không biết việc này a! Đa tạ!