Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 808: Không dám khinh thường



“A...!” Cổ thấy hai cường giả Nhân Vương hậu kỳ và một cường giả Tôn để trung kỳ hợp lực đánh về phía ông ta nhưng sức mạnh của ông ta đã bị áp chế xuống chỉ còn hai phần.

Nhất thời Cổ cũng không dám khinh địch, trong sự nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, thân hình Cổ bỗng chốc biến thành một con dơi màu đen khổng lồ, ước chừng dài cả ngàn mét, chống lại sự tấn công của Tần Võ, Dương Thiên Thần và Hắc Đế.

Nhưng cho dù như vậy, con dơi lớn do Cổ hóa thân thành cũng không tránh khỏi việc bị thương nặng...

“Không ổn rồi...... Trốn đi! Rút lui về phía nam! Nhanh lên!” Khi thấy Cuối cùng kia một tôn bị tiêu thiên sách gắt gao bám trụ tàn niệm đại để la, thấy thế cảm giác đại thế đã mất, chạy nhanh liền hướng về nam diện lui lại.

Không thể không rút lui, ngay khi hai bên vừa mới bắt đầu giao chiến, bên phía bọn họ đã tổn thất một tàn niệm để triều, hơn nữa chỉ trong chớp mắt hơn năm mươi cường giả bị giết chết. Theo thời gian, cứ từng giây trôi qua lại có thêm mấy tàn niệm để triều bị nổ tung.

Và những cường giả của bọn họ rõ ràng đang thiêu đốt toàn bộ sức mạnh trong cơ thể để giết chết cường giả vương cấp bên phe đối thủ. Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không thể giết chết tất cả các cường giả Nhân Vương ở đây. Hơn nữa bên ngoài còn có hơn trăm vị cường giả tôn cấp và cường giả Sinh Cảnh đỉnh phong liều mạng tấn công lại đây.

Vì vậy, La cảm thấy tình hình không ổn, lập tức mạnh mẽ chạy trốn khỏi chiến trường. Cùng với sự rút lui của La, trong chốc lát cũng có hơn ba mươi cường giả của tàn niệm để triều tại trung tâm chiến trường nhanh chóng rút lui theo.

“Đừng đuổi theo....... Toàn lực giết sạch bọn tàn niệm để triều còn sót lại ở đây! Nhanh lên! Tốc chiến tốc thắng! Trong ngoài kết hợp, giết chết hết bọn họ!” Tiêu Hạo Thiên thấy La cuống cuồng rút lui cũng không hạ lệnh đuổi tận giết tuyệt.

Sau khi hét lớn một tiếng, Tiêu Hạo Thiên xoay người đánh về phía Cổ, người đang bị Dương Thiên Thành và Tần Võ bao vây. Lúc nãy, Cổ cũng đã hoàn toàn điên cuồng, ông ta không ngừng gào thét thê lương: “Mau đến cứu ta! Mau lên!”

Cho dù Cổ có mạnh đến đâu thì ông ta cũng không thể sống sót dưới dự vây công của ba cường giả Nhân Vương hậu kỳ và một cường giả Tôn để trung kỳ được. Ông ta lớn tiếng ra lệnh cho cường giả dưới trướng của tàn niệm để triều đến cứu viện.

“Cản bọn chúng lại, đừng để một tên nào chạy thoát!” Bên ngoài, đám người Mặc Thiên, Thái m, Lục Thiên cũng khai hoa toàn bộ chiến lực, điên cuồng ngăn cản tàn niệm để triều đánh vào.

“Điện Thiên Thần...bao vây! Ong... Ở trung tâm chiến trường, Hắc Để hét lên, ngay lập tức một tòa đại điện cổ kính phủ lên người Cổ. Con dơi lớn do Cổ hóa thật bị những sợi tơ vô hình cuốn chặt lấy.

“Nát cho tao!” Cổ hét lớn một tiếng, chỉ trong nháy mắt, tòa đại điện ảo ảnh do Hắc Đế dùng điện Thiên Thần và chiến pháp ngưng tụ thành bị đánh vỡ tan tành.

Nhưng khoảng thời gian ngắn ngủi này cũng đã đủ, bởi vì Tiêu Hạo Thiên đã nhanh tay chém đứt hai chân của con dơi lớn do Cổ hóa thân thành. Cổ đau đớn gào to.

Hai tiếng “Phụt, phụt” lại vang lên. Đôi cánh lớn của Cổ bị Tần Võ và Dương Thiên Thành một kiếm chặt đứt. Trong chớp mắt, uy lực từ trong thân thể Cổ đã giảm xuống chỉ ngang cấp bậc Chân đế trung kỳ...

“Chúng mày muốn giết tao, vậy thì hãy chết cùng nhau đi.!!!” Cổ thấy rằng mình không trốn thoát được, điên cuồng gầm rú, hơi thở gấp gáp.

"Cản ông ta lại.!” Tiêu Hạo Thiên biến sắc, cội vàng hét lớn một tiếng, nếu tàn niệm để triều mạnh như vậy mà tự bạo thì chắc chắn sẽ khiến tất cả mọi người ở đây bị thương.