Sủng Thần

Chương 3: Bá tước trở về



Thái tử của Đế quốc Aslan, chơi bời vui vẻ mỗi ngày, nhưng được các đại thần yêu chiều, các quý tộc yêu thương, là bảo bối cả nước nâng trong lòng bàn tay, nhưng lại bị Bá tước Landy mới gặp mặt lần đầu đè mất tiêu rồi.

Cung nữ A: "Lúc đó Thái tử điện hạ chẳng qua là tay mới chỉ siết nhẹ cằm của Bá tước Landy thôi, nói môt câu dáng dấp cũng không tệ, Bá tước Landy liền kéo Thái tử từ trên ghế xuống..."

Thị vệ B: "Nghe nói ban đầu Thái tử điện hạ nhìn thấy Bá tước Landy, liền mê mẩn Bá tước rồi, nhưng mà Bá tước Landy đột nhiên nhảy lên đạp cho Thái tử một cái..."

Người qua đường C: "Thái tử điện hạ vừa muốn cởi quần áo của bá tước Landy, Bá tước vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng, nhưng cuối cùng vẫn là không chịu được, vì để giữ gìn sự trong trắng, liền đánh ngất Thái tử..."

......

Vương tử Siya: "Gaya, sao em lại có thể đối xử với anh như thế? Em lại đói khát đến mức vừa gặp Bá tước Landy kia là nhào lên luôn thế? Muốn ăn luôn người ta sao? Bây giờ thì hay rồi, chân trẹo luôn rồi đó, í, không phải đồn là bị đánh thành đầu heo sao?"

Vương tử đưa tay nắn bóp khắp nơi trên gương mặt anh tuấn của Thái tử điện hạ, Gaya đen mặt, người đàn ông đó, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Phủ Bá tước.

Lão bá tước tức giận hét đùng đùng: "Người đâu? Sao y quan còn chưa tới nữa?"

"Bá tước đại nhân, toàn bộ y quan đã bị Thái tử triệu vào cung hết rồi."

"Vậy sao? Vậy thì lui xuống đi."

Lão bá tước thở dài một hơi, xoay người lại, nhìn con trai của mình, thần thái thoát tục, chính phái hiển nhiên, không hổ là Tướng quân hàng đầu của Đế quốc Aslan, nhưng mà mấy vết cào trên gương mặt có chút khó nhìn.

"Landy, dù có thế nào thì con cũng không thể đẩy Thái tử điện hạ chứ, mai con vào cung với ta, xin lỗi Điện hạ."

"Hừ, cha không nói, ngày mai con cũng vào cung."

Landy xoay người rời khỏi sảnh, gấp gáp chạy từ trong quân đội về kế thừa tước vị của cha, kết quả trong đại lễ kế thừa thì nhìn thấy tình cảnh như thế, Thái tử điện hạ ôm nam sủng bên cạnh, tùy tiện mà vui vẻ.

Bản thân là thần tử của Đế quốc Aslan, sao lại có một Thái tử điện hạ hoang dâm vô độ như vậy cơ chứ, mười năm trước, Thái tử điện hạ đáng yêu như thế lại biến thành dáng vẻ như bây giờ.

Cả người Landy bừng lên ngọn lửa chiến đấu, đương nhiên, còn có ngọn lửa nào đó không biết tên nữa.

Ngày hôm sau, Vương cung.

Lão bá tước cung kính nói: "Điện hạ, chuyện hôm qua vẫn mong Điện hạ tha thứ cho ạ."

"Hừ, hắn, hắn vậy mà dám đẩy ta xuống hồ, khiến cho chân ta bị trẹo rồi, hắn..."

Một ánh nhìn lạnh lẽo chiếu tới, Thái tử điện hạ của chúng ta rụt người lại trốn phía sau lưng Vương tử Siya.

"Hừ, dám vô lễ với Thái tử điện hạ như thế, theo luật, theo luật thì phải..."

"Thì phải như thế nào?"

Landy đột nhiên lạnh lùng mà mở miệng, ánh mắt sắc bén lướt qua Vương tử Siya, nhìn chằm chằm Thái tử điện hạ đang trốn phía sau lưng Vương tử.

"Cái đó, muốn ta tha thứ cho hắn cũng được, chỉ cần hôm nay hắn thắng được cua đua ngựa là được." Đương nhiên câu này là nói với lão bá tước, chịu đựng ánh nhìn lạnh lùng từ phía bên hông, Thái tử điện hạ của chúng ta thực ra cũng khá là dũng cảm.

"Được."

"Hả?"

"Nếu như ta thắng, ta có một điều kiện."

"Yên tâm, ngươi tháng không nổi đâu, bởi vì hôm nay bản Vương tử sẽ đích thân tham gia, ngươi chuẩn bị tốt làm nam sủng cho Thái tử đi, ha ha..."

"Ngươi."

Siết chặt nắm tay, đồ vô liêm sỉ.

"Siya, ta đâu có bảo hắn làm nam sủng của ta đâu."

"Điện hạ không muốn, vậy thì ta nhận là được rồi, thấy thân thể hắn cũng không tệ."

Cứ như thế, Thái tử điện hạ và Vương tử, cứ thảo luận vấn đề tục tĩu bước ra khỏi cung điện, hoàn toàn ngó lơ ánh nhìn nổi lửa của Bá tước đại nhân nào đó.