Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 116: Xác định không làm chút sao?



“Ông chủ Hà, anh đây là đang nói đùa sao?” Hùng Đại Hải cau mày hỏi.

Hà Thời Minh khua tay nói: “Anh cảm thấy giống như đang nói đùa sao? Điều kiện của chúng tôi đặt ở đó, các người cũng suy nghĩ thật kỹ, nếu như chưa nghĩ được, làm phiền quay về nghĩ lại cho kỹ! Nghĩ kỹ rồi tới tìm tôi!”

“Hừ!”

Hùng Đại Hải hừ lạnh một tiếng nói: “Nếu đã như thế, vậy thì chúng ta không còn gì để nói! Tạm biệt!”

Nói xong, trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, hai người khác không nói hai lời, đi theo Hùng Đại Hải ra ngoài.

Hà Thời Minh cười khoát tay với bọn họ: “Nghĩ cho kỹ, bất cứ lúc này cũng có thể tới tìm chúng tôi!”

Vừa dứt lời, ba người đã biến mất ở cửa phòng họp.

Sau khi ba người rời đi, Vương Kiến Ba lập tức nói với Hà Thời Minh: “Lão Hà, vừa rồi cậu làm gì vậy? Cho dù đàm phán, cậu cũng không thể đàm phán như thế được chứ?”

Hà Thời Minh khoát tay nói: “Bon họ rõ ràng là không muốn đàm phán tử tế với chúng ta, chính là muốn ăn sạch chúng ta, cho dù chúng ta nhượng bộ thế nào đi nữa, cuộc mua bán này cũng không thể thành công, trừ phi đáp ứng toàn bộ điều kiện của bọn họ!”

“Vậy thì cũng không thể như thế này chứ? Cậu quá xúc động rồi!” Vương Kiến Ba vội la lên.

Hà Thời Minh cười nhẹ lắc đầu, nói với Lưu Danh Thần: “Lão Lưu, ông đi ra ngoài trước đi.”

“Vâng chủ tịch Hà!” Lưu Danh Thần đáp lời, nhanh chóng đi ra ngoài.

Đợi sau khi Lưu Danh Thần rời đi, Vương Kiến Ba đột nhiên thở dài một tiếng.

Sau đó, cậu ta đốt một điếu thuốc, nhìn về phía Hà Thời Minh, mặt mũi tràn đầy áy náy: “Lão Hà, là tôi quá ngây thơ rồi, không ý thức được sự phức tạp của thị trường! Nhìn tình huống bây giờ, công ty tài chính Nhân Khả Nhật Điểu của chúng ta còn chưa làm đã nguội lạnh rồi!”

Hà Thời Minh: “...”

Anh ngồi xuống trước mặt Vương Kiến Ba, cũng đốt một điếu thuốc, khuyên nhủ: “Vương ca, cái này cũng không như cậu mà tôi biết, bây giờ vừa mới bắt đầu đụng phải chút cản trở đã bị đánh bại rồi sao? Không phải cậu muốn trở thành người giàu nhất Lâm An sao? Chỉ có ý chí chiến đấu thế sao?”

“Nhưng mà quá là khó khăn! Ngay cả nhập môn cũng không thể vào được!” Vương Kiến Ba bất lực nói.

Trước khi bắt đầu, cậu ta liên hệ ba công ty này, nói hết tất cả những lời hày.

Cậu ta lúc đó, lời thề son sắt thề muốn làm người giàu nhất Lâm An, tràn đầy nhiệt tình và ý chí chiến đấu.

Nhưng mà lý tưởng rất đẹp đẽ, hiện thực cũng rất đau đớn.

Câu nói thương trường như chiến trường này, cho tới bây giờ cậu ta mới có trải nghiêm khắc sâu!

Hà Thời Minh cười khẽ vỡ bờ vai cậu ta nói, lời nói ý vị sâu xa: “Vạn sự khởi đầu nan! Nếu không cũng sẽ không có nhiều người cả một đời đều dừng lại ở giai đoạn đang nghĩ tới như vậy, mà lại không nghĩ cách bước ra khỏi bước đầu tiên! Nhưng mà tôi tin tưởng Vương ca cậu nhất định không phải người như thế!”

“Vậy cậu nói tôi nên làm cái gì? Tôi thật sự không biết nên làm sao!” Vương Kiến Ba hỏi.

“Chờ gió đông!”

Hà Thời Minh cười khẽ một tiếng nói.

Trong mấy ngày sắp tới, giá vàng tăng lên, thị trường vàng nhanh chóng thắt chặt, có người phải đi cầu bọn họ.

Xem như là mười phần trăm, những người này cũng sẽ trở về cầu bọn họ.

Nhưng mà chuyện thế này, anh cũng không có cách nào giải thích với Vương Kiến Ba, cho nên không thể nói trước cho cậu ta biết.

“Chờ gió đông? Chẳng lẽ cậu còn muốn thuyền cỏ mượn tên sao?” Vương Kiến Ba vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

Hà Thời Minh cười khẽ nói: “Không kém bao nhiêu lắm!”

Mấy ngày sau giá vàng tăng lên, chính là gió đông của anh, còn công ty Nhân Khả Nhật Điểu chính là thuyền cỏ của anh!

Về phần cung tên, đương như chính là ba công ty tương lai vàng kia rồi!

Anh vỗ bả vai Vương Kiến Ba, nói: “Tiếp theo cậu không cần phải để ý những chuyện này, bây giờ công ty Nhân Khả Nhật Điểu này vẫn chỉ là một cái xác rỗng, mau chóng làm công ty rồi tuyển thêm mấy người vào, thế này mới là dáng vẻ nên có của một công ty bình thường.”

“Được!”

Vương Kiến Ba gật đầu nói: “Đúng lúc bây giờ là mùa tuyển dụng đại học, tôi trực tiếp tới đại học tuyển dụng!”

“Tùy cậu, chỉ cần có thể tuyển được người là được!” Hà Thời Minh nói.

Nói xong, giống như nghĩ tới gì đó, nói với Vương Kiến Ba: “Đúng rồi, không phải cậu thích đầu tư cổ phiếu sao? Gần đây mua chút cổ phiếu vàng, tôi có dự cảm cổ phiếu vàng phải tăng cao một đợt!”

“Thật hay giả? Cậu từng chơi cổ phiếu sao? Làm sao biết cổ phiếu vàng tăng?” Vương Kiến Ba nghi ngờ hỏi.

Hà Thời Minh khua tay nói: “Cậu tin hay không cũng được, dù sao tôi cũng phải đi đầu tư cổ phiếu, đúng rồi, mỗi người nhiều nhất có thể mở bao nhiêu tài khoản thị trường chứng khoán?”

“Hai mươi cái! Mỗi tài khoản hạn mức giao dịch mỗi ngày nhiều nhất là mười tỉ!” Vương Kiến Ba trả lời.

Hà Thời Minh gật đầu nói: “Hiểu rồi! Tới công ty chứng khoán mở hộ đi!”

“Hả? Cậu thật sự muốn mua sao?” Vương Kiến Ba trừng lớn mắt nói.

“Nói nhảm! Đương nhiên rồi!” Hà Thời Minh nói thẳng.

Sau đó, hai người cùng chạy tới công ty chứng khoán.

Trên đường, Vương Kiến Ba vẫn đang khuyên nhủ Hà Thời Minh: “Lão Hà, nếu như cậu muốn học đầu tư cổ phiếu, tôi có thể dạy cậu, có mấy mã tôi rất xem trọng, nhất định sẽ đều tăng trưởng! Cậu chỉ cần mua theo tôi, không nói kiếm được nhiều tiền, nhưng kiếm chút tiền tuyệt đối không có vấn đề gì!”

Hà Thời Minh cười ha ha nói: “Kiếm chút tiền không thú vị! Muốn kiếm phải kiếm bộn!”

Vương Kiến Ba nhếch mép nói: “Lão Hà, cậu biết thị trường chứng khoán sâu bao nhiêu không? Mặc dù bây giờ cậu rất có tiền, nhưng chút tiền này ném vào thị trường chứng khoán, ngay cả tiếng vang cậu cũng không nghe được cậu tin không?”

“Không tin!” Hà Thời Minh trả lời.

Vương Kiến Ba: “...”

Cậu ta phát hiện họ Hà này thật sự mẹ nó được lắm, sao mà nói thế nào cũng không nghe vậy?

Rất nhanh, hai người liền đi tới công ty chứng khoán, sau đó Hà Thời Minh một lần mở đủ hai mươi tài khoản cổ phiếu.

Vương Kiến Ba đi theo bên cạnh, vẻ mặt im lặng nói: “Cậu chơi thì chơi, tùy tiện mở một hai tài khoản không được sao? Cậu mở nhiều tài khoản như vậy làm gì?”

Hà Thời Minh cười ha ha nói: “Cậu xác định không làm chút sao? Nếu như không làm, chờ sau khi tôi ra tay, cậu có lẽ muốn mua cũng không mua được!”

Vương Kiến Ba lắc đầu nói: “Không tin!”

Hà Thời Minh thở dài một tiếng, đưa di động bày trước mặt Vương Kiến Ba, sau đó mở cổ phiếu vàng ra, đặt lệnh ở mức giá cao hơn một xu so với giá giao dịch hiện tại.

Sau đó, đưa vào ‘10000000000’

Mỗi một số 0 đưa vào, mí mắt Vương Kiến Ba đều giật lên.

Khi nhìn thấy Hà Thời Minh bỏ vào mười tỉ hai trăm triệu, Vương Kiến Ba trực tiếp bất ngờ hô lên một tiếng: “Mẹ nó, mẹ nó cậu cái này...”

Còn chưa nói dứt lời, đinh!

Lệnh mua của Hà Thời Minh hiện lên.

Vương Kiến Ba: “?”

Mẹ nó!

Mua thật?

Hơn nữa còn một lần mua mười tỉ hai trăm triệu?

Nhưng mà ngay sau đó, chuyện khiến cậu ta không dám tin xảy ra.

Nhìn thấy Hà Thời Minh lại mở một tài khoản, lại đặt lệnh mười tỉ hai trăm triệu ngay trước mặt cậu.

Ngay sau đó, lại đổi một tài khoản, lại đặt lệnh mười tỉ hai trăm triệu!

Sau đó, tiếp tục đổi một tài khoản, lại đặt lệnh mười tỉ hai!

Chỉ chốc lát sau, Hà Thời Minh đã đặt lệnh trọn vẹn, toàn bộ hai mươi tài khoản chứng khoán đặt lệnh hết, hậu trường giao dịch nhắc nhở điên cuồng chớp nháy!

“Mẹ... mẹ nó!”

Vương Kiến Ba nhìn thấy cảnh này, trực tiếp xổ ra một câu nói tục.

Một lần đặt lệnh hai trăm linh năm tỉ?

Cái này mẹ nó còn là người sao?

Mình coi như là người thường xuyên đầu tư cổ phiếu, nhưng mà từ lúc đầu tư cổ phiếu đến bây giờ, toàn bộ tiền đầu tư vào cộng lại cũng không đến một tỉ bảy đâu!

Bây giờ Hà Thời Minh ngược lại hay rồi, vừa đến đã đặt lệnh hai trăm linh năm tỉ!

Kẻ có tiền chơi như thế sao?

Cái này mẹ nó chơi cũng lớn qua rồi?

Đây cũng có quá mẹ nó giàu đi?

Cậu ta chơi cổ phiếu nhiều năm như vậy, kết quả bây giờ so sánh với Hà Thời Minh, cậu ta phát hiện mình chơi cổ phiếu đơn giản không khác gì đi ngang qua!