Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 100



Thư ký bên cạnh vội vàng gật đầu, chạy ra ngoài sảnh lớn.

Tiết Bạch ngồi bên cạnh nghe, âm thầm nhớ kỹ cái tên Đường Ân này, cuối cùng cũng biết hôm nay phải đợi ai rồi, cuối cùng cũng biết cái tên này rồi. Hơn nữa nhìn vẻ mặt của những người đang ngồi đây, cũng biết tâm quan trọng của cái tên Đường Ân này.

Đường Ân hứng thú liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở rồi xoay người đi vào trong quán cơm nhỏ.

Chuyện liên quan đến Đường Ân bị vu oan trước đó, Lâm Sở Sở đã bị tạm giữ mấy ngày, mấy ngày đó cô ta mới thật sự ý thức được bản thân mình đã buồn cười đến mức nào. Cũng chính trong mấy ngày đó, có người nói cho cô ta biết gia đình của Đường Ân không phải loại quán cơm nhỏ như cô ta có thể so sánh được, cũng không phải người cô ta có thể sỉ nhục được.

Nhớ lại ngày đó, nhớ lại những gì mà Lâm Sở Sở tự mình gây ra, cô ta thật sự không dám đối mặt với Đường Ân nữa, cho dù nhìn thấy Đường Ân cũng sẽ sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

Viên Chi Am cũng xuống xe, sau khi liếc mắt nhìn Lâm Sở Sở, trong lòng càng cười lạnh hơn mấy phần.

‘Thảo nào đến đây ăn cơm, hóa ra là để ý nhân viên phục vụ của quán à? Người đàn ông này thật sự khiến người ta coi thường! Trong buổi đấu giá ôm một người, sáng hôm nay trong biệt thự có một người, buổi tối chạy đến quán cơm nhỏ này lại có một người nữa! Vô liêm sỉ! Đồ cặn bãt Viên Chi Am thầm cười lạnh, cũng ra quyết định, chỉ cần xảy ra chuyện gì đó với Đường Ân, sau đó vắt kiệt giá trị lợi dụng của anh, cuối cùng nhất định phải đá văng. Người như vậy chỉ có thể lợi dụng, không thể giữ lại bên cạnh được.

Suy nghĩ trong lòng Viên Chi Am đương nhiên không để cho người ta biết được.

Tuy nhìn vẻ ngoài không gợn sóng chút nào, có điều bước vào quán cơm nhỏ vẫn nhíu mày, cô ta cảm thấy nơi này khiến người sang trọng như cô ta có chút không thể chịu đựng nổi.

Đường Ân đã ngồi xuống, nhìn thấy nụ cười cứng ngắc của Ngô Mẫn, cũng không để ý cho lắm.

“Đường Ân?”Lâm Thành từ phòng bếp chạy ra, sau khi nhìn thấy Đường Ân, trên mặt lập tức hiện lên vẻ biết ơn: “Muốn ăn chút gì không, chú Lâm mời cháu, cửa lớn nhà chúng ta vẫn luôn chào đón cháu!” “Đúng, vẫn luôn chào đón cháu!” Ngô Mẫn cũng cười cứng ngắc.

Đường Ân nở nụ cười: “Không cần mời, có người mời cháu rồi, chỉ là cháu ăn cơm ở đây quen rồi thôi!” “Đúng vậy, ăn ở nhà mình chắc chắn vẫn quen hơn!” Lâm Thành cười chất phác.

Chờ đợi liên tục từ chín giờ đến bây giờ, thế mà sắp đến mười một giờ rồi! Giờ này chẳng phải là nên ăn cơm rồi Sao? Đường Ân im lặng, đứng dậy, nhìn người trước mặt, xoay người chạy ra ngoài.

Đường Ân đi rồi, mà người trên tầng tám mươi tám lúc này vẫn không hề rời đi.

Đã đến giờ này rồi, mọi người cũng không biết nên làm thế nào cho phải, cho nên đều dõi mắt nhìn về phía Đồng Quân Hựu.

Viên Chi Am? Đường Ân mở cửa, nhìn Viên Chi Am đứng bên ngoài, hơi chần chừ: “Cô đây lồi ng “Anh Đường, tôi là Viên Chi Am của trung tâm bán đấu giá Gia Phúc, tôi hy vọng có thể nói chuyện với anh một lát!” Viên Chi Am mỉm cười quyến rũ, nhìn thấy ánh mắt Đường Ân đang đánh giá khắp người cô ta, trong lòng lập tức vui mừng, cố tình ưỡn ngực lên: “Anh Đường, tôi có thể vào ngồi một lát không?” “Không được!” Đường Ân mỉm cười, đóng cửa lại.

Viên Chi Am sửng sốt, ngơ ngác đứng ngây ra. Cô ta có thể cảm nhận được Đường Ân cảm thấy hứng thú với thân thể cô ta, nhưng không ngờ sẽ bị từ chối thẳng thắn như vậy.

Viên Chi Am vẫn luôn rất kiêu ngạo về thân hình của mình, lại không ngờ rằng lại bị người ta nhốt ngoài cửa.

Đường Ân bĩu môi xoay người đang định đi lên tầng, điện thoại trong tay đã đổ chuông, là Đinh Huyên gọi đến: “Đường Ấn, cậu mau xem nhóm lớp đi…”

Tiết Bạch bên cạnh nhìn một lát, trong lòng cũng hơi nghi ngờ, mà Cảnh Kiếm bên cạnh Đường Ân lại hơi do dự nói: “Cậu chủ sao? Chẳng là cậu cả bên trên đến đây?” Hai mắt Tiết Bạch tỏa sáng, lại lắc đầu: “Không biết!” “Phải đó!” Cảnh Kiếm gật đầu, có chút khó chịu nói: “Không có chút khái niệm thời gian nào, xem ra cậu cả này cũng không có gì đặc biệt, vừa nhìn đã biết là công tử bột! Nói không chừng, chính là một tên công tử bột, đến chỗ chúng ta diễu võ giương oai thôi, chúng ta không cần để ý quá làm gì!” Tiết Bạch không nói gì, cũng không trả lời, trong lòng cũng hơi coi thường. Cho.

dù đối phương thật sự đến để diễu võ giương oai, thì người ta cũng có vốn liếng để ra oai, chắc chắn còn cao hơn.

những người khác rất nhiều.

Giờ phút này, Tiết Bạch sửa sang lại tóc mình, để cho mình càng dễ nhìn hơn nữa, ngồi ngay ngắn ở vị trí của mình.

“Tổng giám đốc Đồng, quầy phục vụ nói, không hề có ai tên Đường Ân…” Thư ký đã quay trở lại.

Sắc mặt Đồng Quân Hựu khó coi, đôi mắt nhìn chằm chằm Vu Vĩ Nhân.

Vu Vĩ Nhân theo bản năng sợ run cả người: “Số điện thoại… đã có rồi, là…” “Đưa cho tôi, để tôi tự gọi!” Đồng Quân Hựu giật lấy điện thoại, sau đó bấm số.

Tút tút tút…

Một hồi chuông vang lên, đường dây được kết nối. Bên kia vang lên một tràng âm thanh âm ï giống như đang ở trong một cửa hàng nào đó, có rất đông người xung quanh.

“Cậu chủ…’ Đồng Quân Hựu thở phào nhẹ nhõm, nếu có người nhận điện thoại, vậy cũng chứng minh Đường Ân an toàn không có vấn đề gì, vội vàng nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi là Đồng Quân Hựu, xin hỏi cậu đi đến đâu rồi?” “Hả? Chú Đồng đấy à?” Giọng nói của Đường Ân vang lên: ” Cái gì mà đi đến đâu rồi?” Đồng Quân Hựu nghẹn lời, vội vàng nói: “Cậu chủ, không phải cậu nói, sáng hôm nay sẽ đến sao? Trước đó tôi đã hẹn với cậu rồi, bây giờ đợi hai tiếng đồng hồ, $ao cậu còn chưa đến…” “Ồ… Còn chưa đến chín giờ tôi đã có mặt rồi, vẫn luôn xếp hàng mà, vừa nãy xếp hàng mãi không đến lượt, nên ra ngoài ăn cơm trước đã… Đường Ân đáp lời.

“Ăn cơm? Xếp hàng sao?” Đồng Quân Hựu sửng sốt một lát: “Lâu như vậy mà không lên sao?” “Đúng vậy, tôi là cấp E mà, đương nhiên xếp hàng chậm một chút…” Đường Ân nói.

Sắc mặt Đồng Quân Hựu trở nên cực kỳ khó coi: “Cậu chủ, làm sao cậu có thể xếp hàng được chứ? Chuyện này…

Chuyện này… Cậu đang ở đâu? Tôi lập.

tức đi đón cậu ngay…” Đường Ân nói không rõ ràng: “Hình như có một quản lý Tiết nào đó, bảo lễ tân là cho tôi đi xếp hàng… Tôi ắn xong sẽ về tiếp tục xếp hàng, hôm nay có thể gặp được chú chứ?” Sắc mặt Đồng Quân Hựu trở nên cực kỳ khó coi, nghe thấy âm thanh ngắt cuộc.

gọi từ bên kia điện thoại di động, đôi mắt đỏ lên! Xếp hàng cấp E sao? Giờ phút này, Đồng Quân Hựu cũng muốn bóp chết mình luôn rồi… Quản lý Tiết? Là ai? Đồng Quân Hựu vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tiết Bạch, trong cả căn phòng này chỉ có một mình Tiết Bạch được gọi là quản lý Tiết.