Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 117



Rep xong, đồng chí tiểu Vương không nhịn được chột dạ sờ sờ mũi, dù sao nhà kia là anh ta và cha già cùng đi đốt, nói thế nào cũng có một phần của anh ta, nhưng anh không nghĩ tới sẽ khiến cho người khủng hoảng, còn quỷ gì đó đương nhiên là không có, đây nhất định là tác dụng tâm lý, hơn nữa nhà kia cũng không phải anh muốn đốt, đó không phải là cha già nhà anh tìm việc sao?

...

Bên kia Cố Phi Âm kiếm tiền vô cùng hài lòng, biệt thự của bọn họ cũng đã cho mướn, nhận được tiền thuê nhà quý thứ nhất, bọn họ bảy người chia ra, mỗi người đều có mấy trăm vạn, lúc này mới bao lâu liền có nhiều thu nhập như vậy, cô sắp vui chết rồi, tỉ mỉ đem tiền thả trong quan tài giấu kỹ, tiết kiếm như vậy mấy chục năm, trở thành nhà giàu chục triệu tỉ không phải là mộng.

Sờ soạng tiền hết một lần, Cố Phi Âm mới chuẩn bị tắm rồi ngủ, thuê phòng nên không cần vì rửa ráy mặt mũi đi nhà vệ sinh công cộng gần đó, bây giờ rửa ráy đi nhà vệ sinh cũng chỉ là chuyện vài bước đường.

Hôm sau trời vừa sáng, Cố Phi Âm liền đi làm, công việc của cô vẫn ở nhà ma, các quý khách chơi rất tận hứng, từ trong âm thanh của bọn họ cô cảm nhận được độ hài lòng là tương đối cao.

Giờ tan việc về, cô mua túi nước sốt, chuẩn bị về nhà làm chút thịt đầu heo ăn, thịt đầu phết hạt tiêu ăn ngon nhất, ăn vừa thơm vừa cay còn dai, đặc biệt thích hợp vừa ăn vừa lướt điện thoại di động.

Cô ở nhà om thịt, thuận tiện nhắn tin We Chat với Thiệu Nhất Chu, mấy ngày nay cậu ta thường nhắn We Chat cho cô, nói rằng cậu ta cảm giác không đúng, luôn cảm giác bên người có người nhìn, khiến cậu ta sợ sệt.

Cố Phi Âm nhìn vào màn hình, mới rốt cục nhìn rõ ràng đoạn chat này, suy nghĩ một chút nói: Quỷ nhỏ họ Trang chạy mất, hắn yêu thích cậu như vậy, không chừng hắn tới tìm ngươi.

Chuyện này vẫn là sau đó cô nghe Trương đạo trưởng nói, mới biết tại sao hôn lễ không hoàn thành, bởi vì một người bị cô kéo vào trong góc gặm lung ta lung tung, một người là bạn nhỏ Thiệu Nhất Chu dung mạo rất xinh đẹp, nhưng đáng tiếc Thiệu Nhất Chu cũng không tự nguyện, là họ Trang ép buộc cậu ta, họ Trang chạy, không chỉ tìm cô báo thù, còn sẽ đi tìm cô dâu hắn nhận định, Thiệu Nhất Chu tự nhiên thảm.

Thiệu Nhất Chu:...

Thiệu Nhất Chu sắp khóc: Đại sư, vậy tôi bây giờ nên làm gì?

Cố Phi Âm: Đừng sợ, hắn đối với cậu là chân ái, chỉ nghĩ cưới cậu, cùng cậu trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử, sẽ không làm thương tổn cậu.

Thiệu Nhất Chu khóc thật:... Cứu cứu tôi, cứu bảo bảo với!

Cố Phi Âm gần nhất có chút bận bịu, tới gần cuối năm, ngày nghỉ nhiều người, đến công viên trò chơi cũng nhiều, nhà ma bọn họ bận tối mày tối mặt, khách tới hết đợt này tới đợt khác, tạm thời cô không đi được.

Cố Phi Âm: Cậu tìm Trương đạo trưởng đi, bọn họ có thể giúp cậu.

Thiệu Nhất Chu nghĩ thầm Trương đạo trưởng cũng bị họ Trang một giây đánh thành cặn bã, cậu ta tìm ông là tìm người chịu tội thay cùng chết sao?

Thiệu Nhất Chu: Cứu cứu bảo bảo!

...

Bên kia Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng mấy người nhận được tin tức, sung sức chạy đi gầm cầu đường Phú Dân, bọn họ nhận được tuyến báo, nói là chỗ ấy chí ít tụ tập bảy mươi, tám mươi con quỷ, bọn họ rất ít gặp phải nhiều quỷ quái tụ tập cùng nhau như vậy, lúc này liền đưa tới sự coi trọng của nhà chức trách, phái bọn họ trước tiên đi kiểm tra.

Cách rất xa, là có thể nhìn thấy mấy nóc biệt thự quỷ đẹp đẽ, đừng nói, phòng này xem ra cũng không tệ lắm, đương nhiên nếu như không phải nhà ma, lại càng không tệ.

"Làm sao bây giờ, nhiều quỷ như vậy, chúng ta không dễ ứng phó, nghe nói Cố đại sư ở chung quanh đây, có muốn mời cô ấy tới đây hỗ trợ không?"

"Cố đại sư tuy rằng lợi hại, nhưng chúng ta cũng không thể quá ỷ lại cô ấy, thế đạo hiểm ác, xảy ra chuyện đã nghĩ tìm chỗ dựa, chuyện này sao được? Nếu là không có Cố đại sư? Nếu như Cố đại sư không đuổi kịp đến? Vậy chúng ta cũng chỉ có thể chờ chết sao?"

"Ông nói đúng, là tôi nghĩ quá đơn giản."

"Đi thôi, qua xem một chút."

Trương đạo trưởng xác thực không phải ăn cơm không, bọn họ nghề này đến hơn mười đạo hữu, vào lúc này đều đều cầm trong tay pháp khí, sắc mặt ngưng trọng đi tới gầm cầu, ma nữ trung niên ở chỗ này và mấy chị gái em gái đánh bài, nghĩ đi đón con trai tan học, vừa ngồi lên xe đạp, liền bị đạo sĩ ngăn cản, sợ đến bà suýt chút nữa ngã vào trong khe nứt, run cầm cập nói: "... Tôi, tôi là quỷ lương thiện, các ông không thể bắt tôi! Bọn chị em, các anh em, đều mau ra đây, có đạo trưởng đến!"

Vừa gọi, một cái, hai cái, ba cái, bốn cái... Mười mấy con liền xông ra, cùng nhau nhìn chằm chằm nhóm Trương đạo trưởng.

Trong lòng bọn họ cũng hoảng cực kì, hiếm thấy có một nơi che mưa chắn gió, láng giềng cũng dễ ở chung, bình thường nhàm chán rống một câu đều có người đáp, lúc này mới qua có mấy ngày ngày tốt, này đã có người tới đuổi bọn hắn đi sao?

Này không khỏi làm khó quỷ, nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn đám Trương đạo trưởng của bọn họ càng u oán.

Đám người Trương đạo trưởng, Lý bộ trưởng: "..."

Trương đạo trưởng giơ kiếm gỗ đào: "Các ngươi những con cô hồn dã quỷ không đi địa phủ, lại lưu luyến nhân gian, là có ý gì!"

Ma nữ trung niên bận bịu: "... Tôi muốn đi đón con trai tan học, cũng không làm những gì khác, càng không từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, đạo trưởng tha mạng."

Quỷ không đầu nhắm mắt nói: "Không sai, chúng ta một không trộm hai không cướp, coi như các ngươi là đạo sĩ, cũng không thể tùy tiện đánh chúng ta hồn bay phách tán."

"Đạo trưởng, ông đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải cố ý lưu luyến nhân gian, mà là cô hồn dã quỷ, không có bài vị không có tế tự, không có nhiều lựa chọn, cũng đã đi qua miếu Thành Hoàng (chỉ thần cai quản một khu) chỗ ấy đăng ký, nhưng bây giờ còn không đến lượt chúng tôi, chúng tôi không phải không muốn đi, là không đi được!"

"Chúng ta cũng muốn đi địa phủ, nhưng chỉ tiêu địa phủ chỉ như vậy, bọn họ người đông như mắc cửi, giống chúng ta loại cô hồn dã quỷ này, chỉ có thể chậm rãi đợi."

"Đúng vậy..."

"Chúng tôi làm sai chuyện gì rồi..."

"Các ông là đạo sĩ liền đúng sao?"

"Nơi này là nhà của chúng tôi, bỏ ra 20 vạn thuê nhà đấy, có nói như thế nào cũng không thể đi!"

"Đúng, không đi!"

Những con quỷ này mồm năm miệng mười, ngươi một câu ta một lời, làm cho các đạo trưởng nhức cả đầu.

Lại nói tiêu 20 vạn thuê nhà là chuyện gì xảy ra?

Thịt đầu heo còn chưa ăn tới miệng, thì có tiểu quỷ hốt hoảng chạy tới nói: Không ổn rồi không ổn rồi, có mười mấy đạo sĩ tới đây tịch thu tài sản! Bây giờ đã đánh túi bụi rồi, thương vong vô số, làm cho căn phòng khuếch đại rồi.

…… Cái gì?! Lợi hại đến như vậy!

Cố Phi Âm bỏ qua dao, vội vàng nhặt một miếng thịt đầu heo bỏ vào trong miệng, hoang mang nói: “Mau, khiêng tôi qua đó!”

Hai con tiểu quỷ vội vàng khiêng cô qua đó.

Tiểu Tiểu Vương đi theo bà nội ra quảng trường khiêu vũ, sau khi khiêu vũ xong thì quay về nhà, cậu bé nắm tay bà nội, nghe bà nội và bà bên cạnh tán gẫu, nói cái gì gần đây giá cả tăng cao, thịt này rau này càng ngày càng đắt, aizzz cuộc sống hiện nay càng trở nên khó khăn rồi.

Tiểu Tiểu Vương không hiểu lắm, cậu bé bước những bước nhỏ, bỗng nhiên nhìn thấy một chị gái bay trên bầu trời, mắt cậu bé sáng lên, kéo bà nội chỉ lên bầu trời tối đen như mực nói: “Bà nội bà nội, bà nhìn chị kìa, là chị!”

Bà nội Vương đang nói chuyện với người khác, nghe cháu trai nói chị gì đó, trong lòng bà trống rỗng, nhìn theo tay cháu trai, chỉ bầu trời tối đen như mực, ngoại trừ bóng tối ra không còn nhìn thấy gì khác, “Làm gì có chị nào chứ? Con lại nói hươu nói vượn, được rồi được rồi, đi, chúng ta về nhà!”

Bà nội Vương không nói hai lời, chào tạm biệt với chị em của mình, vội vàng ôm cháu trai trở về.

Đừng nói, một người vẫn rất sợ hãi.

Tiểu Tiểu Vương nằm trên vai của bà nội, tay nhỏ hướng lên không trung vẫy vẫy: “Tạm biệt chị!”

Bà nội Vương: “…………”

Bên này Vương vô cùng lo lắng vội vàng ôm cháu trai trở về, bên kia dưới cầu vượt đã nháo thành một cái chợ, mấy người Trương đạo trưởng đứng song song với những người khách thuê biệt thự, bên này không muốn rời đi, bên kia bảo bọn họ cần phải dọn đi, không ai chịu nhường ai.

Được một lúc, những người thuê phòng kích động đến mức lộ nguyên hình, không chỉ thiếu tay thiếu chân, mà máu còn chảy đầy đất, mặt đất sắp không còn chỗ để đặt chân xuống.

Mấy người Trương đạo trưởng cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải tình huống như vậy, lúc đầu cho rằng những con quỷ này tụ tập gây chuyện, ai biết rằng bọn họ là “Thuê phòng hợp pháp”, nhưng mà từ xưa đến nay, lần đầu tiên bọn họ nghe nói quỷ còn có thể thuê phòng, chuyện khác thường như vậy bọn họ cũng không thể coi như không biết được, cho dù những con quỷ này không tuân theo, tụ tập ở cùng nhau ai biết sẽ gây ra chuyện gì?

Nhưng này đó quỷ xác thực cũng không phải loại ác quỷ không chuyện ác nào không làm, bọn họ hoặc là có điều lưu luyến với nhân gian; hoặc là là chết oan chết uổng; hoặc là là bơ vơ sống quãng đời còn lại sau khi chết không người ma chay; thậm chí còn có một số con quỷ đăng ký trong danh sách những con quỷ lươn thiện. Bọn họ cũng không thể trực tiếp dùng vũ lực để thu phục giống như những ác quỷ khác, hoặc là đánh bọn họ hồn bay phách tán, hoặc là đưa bọn họ đi chịu hình phạt dưới địa giới.

Hơn nữa những con quỷ này nói địa giới có rất nhiều quỷ, muốn đi qua cầu Nại Hà, chỉ cần một lần xin đã mất tới mấy năm, nếu như muốn đầu thai, như thế nào cũng phải chờ đợi nhiều năm mới được, cho dù xuống địa giới còn có thể làm gì? Còn không được đi ra ngoài tìm nơi ở, sau đó chờ mình được sắp xếp sao? Bây giờ bọn họ là dùng tiền của mình để thuê nhà, không phạm pháp,tại sao không thể ở nơi này?

Nói đến mức mấy người Trương đạo trưởng đều sửng sốt, thiếu chút nữa là tẩy não rồi.