Ta Là Chí Tôn

Chương 751: Cửu Tôn phủ biến đổi



Chín loại dị lực đồng thời tràn vào, không ngừng đan xen nhưng lại không chút xung đột, cửu tướng chi lực chợp hợp chợt phân, vừa phân lưu đã ngay ngắn rõ ràng, xen lẫn tinh tế.

Chỉ trong nháy mắt, ba môn công pháp hơi rớt lại phía sau như Hậu Thổ quyết, Thần Mộc quyết, Duệ Kim quyết… lấy thế như chẻ tre, không ngừng sải bước tiến bộ, trong giây lát đã đồng loạt tăng lên một tầng!

Đối với biến hóa này, Vân Dương há hốc muốn rớt cằm.

Tốc độ này, quá biến thái a?!

Chỉ tiếc chuyện kinh ngạc có bắt đầu mà chưa có kết thúc, bởi vì…

Vân Dương lại phát hiện, ba môn công pháp mới tấn thăng một tầng kia không phải là kết thúc, mà là mới bắt đầu, tốc độ tu luyện của hắn, cũng bởi vậy mà bắt đầu, hơn nữa còn không dừng lại được!

Công thể phi tốc tăng vọt, linh khí vô tận bên ngoài như trăm sông đổ lại, bài sơn đảo hải tràn vào thân thể, muốn chặn cũng không xong, dừng lại càng không thể. Chín cỗ lực lượng bện thành một sợi dây thừng, bọc chặt lấy Vân Dương, tràn trề không gì sánh nổi mà hướng về phía trước!

Vân Dương có thể cảm giác rõ ràng, trong thân thể hắn, quan ải cản trở hắn luyện công đã bị đột phá, kình khí như chẻ tre hoàn toàn không chịu chút cản trở, thế nhưng bản thân hắn lại hoàn toàn không thể tự chủ, quá sức bị động, nghiêm nhiên biến thành người thứ ba, chỉ có thể đứng ngoài quan sát, không thể làm gì.

Trong thân thể, không ngừng vang lên từng âm thanh trầm muộn, đó là mấy cái khiếu huyệt ẩn lại bị mở ra!

Mỗi khi mở thêm một khiếu huyệt, liền có một cỗ… vài luồng… vô số cỗ linh khí, tựa như tìm được đường mà tràn vào thân thể, tựa như thủy ngân chảy qua, không đâu không thấy!

Vân Dương như nằm trong sương mù, đối với hết thảy tình huống của bản thân, vừa chấn kinh… lại không thể tưởng tượng được!

Thiên Huyền đại lục, có lẽ còn có Huyền Hoàng giới, thậm chí là Chư Thiên Vạn Giới … phàm là người tu luyện Huyền khí, đều tu luyện khiếu huyệt, mà khiếu huyệt là do tự nhiên đã có, không thể gia tăng cũng không thể giảm bớt, đây chính là chân lý mà người người công nhận.

Mặc dù có truyền thuyết kể lại, có một số người thu được đại cơ duyên, đại tạo hóa có thể mở thêm một hai khiếu huyệt, nhưng đó chỉ là trường hợp đặc biệt, không phải là định kiến, thế nhân nhận biết, người chỉ có cửu khiếu!

Mặc dù cái lệ này đã sớm bị hắn đánh vỡ, Vân Dương hắn chẳng những mở toàn bộ cửu khiếu, càng mở thêm vài khiếu huyệt, căn cơ nội tình vượt qua người thường nhận biết.

Những tình huống bây giờ… lại là cửu tướng thần thông hợp lưu lấy thế như chẻ tre, cưỡng ép mở vô số khiếu huyệt!

Lúc này, hắn hoàn toàn không rõ, thậm chí là không biết chuyện gì xảy ra, chỉ có thể cắn răng kiên trì.

- Các ca ca của ta tuyệt sẽ không hại ta, cái này nhất định là quá trình Cửu Tôn hợp nhất phải có!

Cửu Tôn thần thông hợp nhất, cường thế quán trú vào kinh mạch, đau đớn không phải người thường có thể chịu được.

Thân thể đau, thần chí đau, thần thứ đau, từ đan điền đến từng nhánh kinh mạch đều kịch liệt co rút đau đớn.

Từ từng cọng tóc đến thần kinh, từ móng chân tới từng tấc vân da…

Đều đang co rút, đau đớn!

So sánh thực sự, đau đớn trên nhục thể thực sự không có ý nghĩa.

Cái gọi là lăng trì róc thịt, so với đau đớn trước mắt thực còn không bằng muỗi đốt.

Nhưng Vân Dương vẫn giữ một hơi, kiên trì, hết lòng tin tưởng, chỉ cần hắn bước qua là được, các huynh trưởng, nhất định không hại hắn!

Theo Vân Dương kiên trì, tình trạng cơ thể lại có biến hóa, mỗi một canh giờ, da thịt toàn thân hắn lại bạo nứt một lần, vô số tơ máu tinh tế bắn ra, sương mù mông lung làm cả gian phòng biến thành màu máu.

Càng về sau, tần suất lại càng nhanh, quá trình ở giữa lại càng ngắn ngủi.

Tương đối mà nói, mật độ linh khí trong phòng cũng càng lúc càng dày đặc, từ từ tạo thành từng giọt mưa, lại về sau, dứt khoát hóa thành mưa rào…

Vô tận linh khí hóa mưa ầm ầm cọ rửa thân thể Vân Dương, càng bổ sung năng lượng cần thiết cho thân thể.

Trạng thái hiện tại của Vân Dương, toàn thân như đang không ngừng giải thế, lại không ngừng gây dựng lại, sau đó lại giải thể, lại gây dựng…

Quá trình này, hoàn toàn không thể khống chế, không cách nào gián đoạn!

Vân Dương chỉ có thể một lòng kiên trì, chờ đợi, hắn không dừng được, chỉ có thể giữ bản năng kiên trì, tiếp tục lại tiếp tục kiên trì.

Có những lúc chợt hôn mê… nhưng sau một khắc lại bị đau đớn đánh tỉnh, sau đó lại hôn mê, lại thức tỉnh… kiên trì…

Về sau, ngay cả muốn hôn mê một khắc ngắn ngủi cũng không thể được.

Cảm giác đau đớn như bị phóng đại mười lần, thậm chí cả trăm ngàn lần!

Mỗi một điểm đau đớn đều bị phóng đến cực hạn, thời thời khắc khắc còn khống khổ hơn lăng trì, hết lần này tới lần khác, lại chỉ có thể bị động tiếp nhận, ngay cả lựa chọn từ bỏ cũng không có…

Nếu như điều duy nhất khiến hắn vui mừng, hoặc có thể nói là điểm an ủi duy nhất, đó chính là… hắn đang tiến bộ, dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi mà tiến bộ, trở nên cường đại chưa từng có, mà sự cường đại này, còn đang tiếp tục tăng lên!

Vân Dương đột nhiên ý thức được, vì sao Kế Linh Tê chỉ cần ngủ một giấc, khi tỉnh lại đã có thể tăng nhiều như vậy. Có điều, quá trình này áp lên người hắn, tăng lên thì vẫn tăng lên, nhưng thực… con mẹ nó đau a!

Thường nghe người ta nói, sướng khổ đồng hành, nhân sinh đủ vị, trạng thái hiện tại của hắn, thực lực tăng lên khiến người vui sướng, nhưng thời thời khắc khắc lại thống khổ muốn chết.

Nhân sinh a, thực con mẹ nó mà!

Đau đớn khiến Vân Dương không để ý đến, khi cửu đại thần thông cùng tụ trong thể nội, toàn bộ không trung Cửu Tôn phủ đột nhiên hình thành một đao gió xoáy to lớn!

Gió, xưa nay vô hình vô tướng, lại là tồn tại chân thực!

Mà trong lúc này, vòi rồng khổng lồ trên không trung Cửu Tôn phủ, lại giống như một cái phễu trong suốt, nhanh chóng xoay tròn phóng lên trời, những nơi nó đi qua, mây trời đều chuyển động theo, hô hô bị hút lại!

Gió xoáy, nghiễm nhiên trở thành hữu hình!

Vô tận vân lưu từ bốn phương tám hướng, bị gió xoáy hợp dòng tụ lại, xoay tròn trên bầu trời Cửu Tôn phủ, tạo thành một thông đạo nối thẳng lên trời!