Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 168: Hoàn Thi Khảm, Hoàn Thi Hà



"Phương Thốn! Ngươi làm phản sao?"

Hoàn Thi Long khuôn mặt đỏ bừng, khí tức không khống chế được bộc phát một cổ sát cơ kinh người.

"Ngươi nghĩ ta đi theo ngươi, là vì cái bí mật đột phá Thánh Tông kia ư?"

Phương Thốn chấp tay sau lưng vẻ mặt tràn đầy coi thường, hắn lúc trước chính là nói ra một cái bí mật cho Hàn Vũ Thiên, bí mật đó chính là Phụng Hiếu nhất định sẽ toàn lực giết Tôn Thức, cũng kể ra quan hệ giữa Hải Thu và Phụng Hiếu không tầm thường.

Nếu Phụng Hiếu chết thì Hải Thu nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để liều mạng với Hoàn Thi, mà Phụng Hiếu là bị Hoàn Thi lấy tính mệnh của Hải Thu ra uy hiếp, nên mời liều mình như vậy.

Hàn Vũ Thiên lại nghĩ ra một kế hoạch trong đó rất nhanh, chờ Tôn Thức và Phụng Hiếu tới thời khắc sinh tử, thì dùng sự tình Phương Thốn đã lén nghe được, truyền vào tâm trí của Hải Thu, khi Hải Thu bạo nộ thu hút sự chú ý, liền cứu lấy Tôn Thức và Phụng Hiếu, đồng thời liên thủ với Phương Thốn cứu Hải Thu.

Cứ như vậy mà thuận lợi tách 3 vị thần sứ ra khỏi thế lực của Hoàn Thi quốc, Hải Thu bất mãn nhất định sẽ kết thù thật sâu với Hoàn Thi, Phụng Hiếu về sau cũng sẽ theo Hải Thu, Phương Thốn thì tách khỏi Hoàn Thi theo phe Hàn Vũ Thiên, cùng lúc lôi kéo Hải Thu về nhất định sẽ thành công.

"Hải Thu, ta vốn muốn sớm nói kế hoạch này cho ngươi biết, nhưng một mực vẫn bị bọn chúng dòm ngó, cũng may thúc thúc Hàn Vũ Thiên đã chịu hợp tác, mới cứu được Phụng Hiếu và ngươi ra khỏi tay giặc."

Hải Thu ánh mắt nhìn về phía Phụng Hiếu, hơi thở hắn thoi thóp, nhưng vẫn còn có thể cứu chữa, ánh mắt dời tới Hàn Vũ Thiên bên tay trái có chút bối rối.

"Hải Thu, ta và ngươi cùng với Phụng Hiếu hết lực tận trung với Hoàn Thi quốc, nhưng bọn chúng lại xem ta như một vật hi sinh vậy, điều này ngươi nhịn được sao?"

Hải Thu dâng lên thủy lực, lốc xoay dâng lên ngàn trượng chạm vào tầng mây.

"Nhịn? Nhịn thế nào đây? Hoàn Thi quốc vong ơn bội nghĩa, Hải Thu ta không đội trời chung!"

Hàn Vũ Thiên vỗ vai Hải Thu, một cổ khí tức âm hàn tràn vào cơ thể, áp chế toàn bộ thủy thuộc tính lại.

Âm hàn này dò xét toàn bộ cơ thể của Hải Thu, phát hiện không có một cái trận pháp nào cả.

"Thi Tố, đáng lý ra ngươi nên thật sự hạ một trận pháp lên người của Hải Thu, để đề phòng vạn nhất, nói mà không làm quả thật là còn quá non trẻ, thông minh kèm theo quyết đoán mới làm được đại sự."

Hàn Vũ Thiên buông tay khỏi vai của Hải Thu, lòng bàn tay lại lóe lên một cái lệnh bài trưởng lão nói:

"Hải Thu, ta dùng thân phận cung chủ Vạn Niên cung hỏi ngươi một chuyện."

"Ngươi có đồng ý làm trưởng lão của Vạn Niên cung hay không?"

Hàn Vũ Thiên ánh mắt và nụ cười rất chân thành, không chút gì là giả tạo, Hải Thu nhận lấy lệnh bài hơi do dự một lúc.

Tia do dự này chỉ là thoáng qua rồi biến mất, Hải Thu quỳ một chân ôm quyền nói:

"Ngài đã cứu mạng của Hải Thu và Phụng Hiếu, Hải Thu nguyện ý đi theo cung chủ."

Hàn Vũ Thiên hài lòng nhẹ gật đầu, lại thèm một cái lệnh bài kim sắc nhìn Phương Thốn cười nói:

"Phương Thốn, ta cũng lấy tư cách cung chủ Vạn Niên cung, muốn mời ngươi về trở thành trưởng lão, ngươi có nguyện ý?"

Phương Thốn nhận lệnh bài ôm quyền quỳ một chân cung kính nói:

"Phương Thốn, nguyện ý phò tá cung chủ tới cùng."

"Nhảm đủ rồi!"

Hoàn Thi Long hất tay pháp tắc nổ vang một cổ hắc xích quang man đánh tới, Hàn Vũ Thiên bước lên một bước, tay nhất chuyển lấy ra chuông đồng.

Chuông đồng biến lớn hóa thành tấm khiên chắn ngay trước mặt, một đòn này liền là thất bại toàn phần.

Hàn Vũ Thiên vung tay đánh bay chuông đồng ra phía sau, phía này chính là hướng Tôn Thức và Phụng Hiếu nằm bất tỉnh, một chuông ụp xuống nhốt hai người vào bên trong.

Hắn làm như vậy là bảo vệ họ khỏi bị ngoại lực tấn công, bên ngoài tấn công vào cũng không có chút ảnh hưởng gì, mà ngược lại bên trong đánh ra cũng không hề hấn gì.

Đây chính là Hàn Vũ Thiên thử nghiệm trong 10 ngày này, chuông đồng hoàn toàn có thể.

Giao lão vung tay không gian xé nứt chui ra 4 đạo dây xích màu tro, lão chậm rãi hạ lạc bên cạnh Hàn Vũ Thiên.

Thừ Hưu một thân thuần túy lực lương cũng là đứng bên cạnh Giao lão, Đằng Khê rút ra kim côn nụ cười tràn đầy đắc ý, đứng trên vai của Thừ Hưu.

"Hàn Vũ Thiên! Mau đem 3 tên phản đồ đó ra đây, trẫm sẽ tha chết cho 5 người các ngươi."

Hoàn Thi Long và 2 vị thần sứ đứng bên cạnh sắc mặt đã là tràn đầy lửa giận, Hàn Vũ Thiên cười không chút ý gì là giao người.

<!-- PC_Midle1 -->

Hoàn Thi Long một chưởng vỗ tới, Trần Uẩn và Cao Phong một người am hiểu không gian, một người am hiểu phong hệ.

Cảm nhận được những biến động nhỏ nhất xung quanh, liền là kinh hãi thốt lên:

"Bệ hạ, dừng tay."

Hoàn Thi Long một chưởng toàn lực sắp đánh tới, vậy mà cưỡng ép dừng lại, lực lượng này lại là đánh ngược vào thân thể, Hoàn Thi Long lại thụ thương do chính đòn tấn công của mình.

Hắn giận dữ quay người nhìn 2 vị thần sứ, thì theo ánh mắt kinh ngạc của 2 người họ, đã thu hút Hoàn Thi Long nhìn theo.

Hàn Vũ Thiên vậy mà nắm lấy sau gáy của Thi Tố mà nhấc lên, Thi Lâm kinh hãi lập tức quát lớn:

"Hàn Vũ Thiên, bọn ta là có ân với ngươi, sao ngươi lại làm chuyện như vậy?"

Hàn Vũ Thiên mỉm cười Thi Lâm thản nhiên nói:

"Ân tình đó đã đổi lấy điều kiện, chính là tha cho Hoàn Thi Long một mạng, ta cũng đã đáp ứng, chuyện hiện tại chính là không liên quan tới ân tình."

Thi Lâm vốn là hi vọng nhắc tới ân tình, thì hắn sẽ thả Thi Tố ra.

Hàn Vũ Thiên biết mình hiện tại không thể nào đánh lại Hoàn Thi Long, huống hồ lại là trên lãnh thổ của người ta cướp đi 3 vị thần sứ.

"Dùng mạng hoàng tử của bọn các ngươi, đổi lấy 3 vị thần sứ, chính là vừa hợp tình, vừa hợp lý, phải không?"

Hoàn Thi Long đã giận nay lại càng giãn dữ hơn, màu da huyết hồng như máu.

"Ngươi đứng trên lãnh thổ của trẫm, lôi kéo thuộc hạ của trẫm, lại còn dùng tính mạng của nhi tử trẫm, đổi lấy 3 tên phản đồ."

Lúc này 2 luồng khí tức kinh khủng từ 2 thành trì vòng ngoài Diệt Thi thành bộc phát, 2 cổ khí tức tương tự với Hoàn Thi Long lao tới đây.

Hai bóng người giống với Hoàn Thi Long như đúc, nhưng một người là mặc huyết bào, một người mặc thanh bào, từ trên không hạ xuống.

Tạo thành thế tam giác vây nhóm người Hàn Vũ Thiên vào giữa, Cao Phong hoảng hốt thất thanh gọi:

"Hoàn Thi Hà thân vương, Hoàn Thi Khảm thân vương, 2 vị thân vương tuyệt thế mất tích bấy lâu nay, sao lại có mặt ở đây?"

Trần Uẩn cũng là kinh sợ cẩn thận quan sát, lão phát hiện ra một cái bí mật liền kinh hô:

"Là thi nô!"

"Không thể nào! Bệ hạ dùng huynh đệ tam sinh của mình, luyện hóa thành thi nô sao?"

Cao Phong lúc này không thể nào tin được, vị Hoàn Thi Long mà hắn âm thầm phò tá, lại che giấu một cái bí mật kinh khủng như vậy.

Năm đó có 3 vị thân vương lần lượt là Hoàn Thi Khảm, Hoàn Thi Hà và Hoàn Thi Long, bọn họ chính là sinh 3, giống nhau như đúc.

Lớn lên cùng nhau, tín nhiệm lẫn nhau, Hoàn Thi Khảm và Hoàn Thi Hà chính là tiến cử tiểu đệ Hoàn Thi Long của mình làm hoàng đế.

Cũng vì sự tín nhiệm quá mức này của 2 vị thân vương đối với Hoàn Thi Long, mới dẫn tới một sai lầm chết người.

Sau khi cùng tiến vào Tô Hoàn sơn đột phá Thánh Tông, Hoàn Thi Long lại dẫn dụ Hoàn Thi Khảm tới Tử Vực, giở ra thủ đoạn đẩy huynh trưởng xuống dưới, khiến Hoàn Thi Khảm không kịp trở tay bị rơi vào đó chóng chọi lại với khí tức kinh khủng bên trong.

Tới khi chạy ra được thì toàn thân trọng thương, Hoàn Thi Khảm ánh mắt tràn đầy khiếp sợ nói:

"Đệ đang làm gì vậy?"

Hoàn Thi Long chấp tay sau lưng cười nói:

"Trẫm đang làm điều mà một hoàng đế cần làm, xóa bỏ đi mối uy hiếp có thể xuất hiện."

Hoàn Thi Khảm trơ mắt nhìn đệ đệ của mình nói:

"Bọn ta là ủng hộ đệ, tin tưởng đệ tuyệt đối, vậy mà đệ..."

Hoàn Thi Long nhếch môi nói:

"Chỉ có người chết, mới là đang tin và ủng hộ ta tuyệt đối."

Một chảo chộp vào mi tâm của Hoàn Thi Khảm, tiếng hét đau đớn của thân vương vang vọng, nhưng không một thủ hạ nào nghe thấy.

Thủ hạ? Nghe thấy ư? Bọn chúng đã sớm bị Hoàn Thi Long đưa vào chỗ chết, toàn bộ rơi vào đại trận tự bạo mà chết cả rồi, kể cả lão thái giam nuôi nấng hắn từ nhỏ.

Hoàn Thi Long trở về Hoàn Thi quốc toàn thân tơi tả, bịa đặt ra một cái sự tình Hoàn Thi Khảm bị đại địch Nam Cương vây giết cho Hoàn Thi Hà nghe, hiển nhiên nghe huynh trưởng mất mạng, tiểu đệ trọng thương.

Trong lòng Hoàn Thi Hà phẫn nộ tột độ dẫn theo gần một phần ba cao thủ của Hoàn Thi quốc hướng phía Tử Vực mà bay đi.

Hoàn Thi Hà tu vi Thánh Tông là người đầu tiên tiến tới Tử Vực, thấy Hoàn Thi Khảm đang đứng chấp tay liền vội chạy tới.

"Huynh trưởng, huynh không sao chứ? Long đệ nói huynh bị kẻ địch vây giết."

"Nhị ca cẩn thận đó là bẫy!"

Âm thanh của Hoàn Thi Long phía sau truyền tới, Hoàn Thi Khảm một chưởng vỗ vào ngực Hoàn Thi Hà, đánh hắn lui về sau.

"Ta tiếp được huynh rồi."

Hoàn Thi Long một tay chộp lên đầu của Hoàn Thi Hà, một dòng máu tươi chảy xuống mặt hắn.

"Máu này là ở đâu?"

"Là của đám sâu kiến đi theo chúng ta đó."

Hoàn Thi Hà kinh hãi ánh mắt nhìn lên đã thấy Hoàn Thi Long dùng con mắt tà ác nhìn mình.

"Ngươi đã làm gì huynh trưởng rồi?"

Hoàn Thi Long cười rất sảng khoái nói:

"Huynh trưởng nói sẽ ủng hộ và tin tưởng ta tuyệt đối, chỉ có biến thành thi nô mới là tin tưởng tuyệt đối nhất, nên ta mới biến hắn thành ra như vậy."

Hoàn Thi Long kề sát bên tai Hoàn Thi Hà nói:

"Kế tiếp là ngươi, nhị ca."

"Không!"

Hoàn Thi Hà hét lên đau đớn sau đó cũng đã trở thành thi nô, Hoàn Thi Long trở về Hoàn Thi quốc vẻ mặt trầm xuống nói:

"2 vị thân vương và các vị thủ vệ đi theo đã anh dũng chống địch, khi bọn chúng sắp chiến bại đã dùng ra trò bỉ ổi lôi toàn bộ vào trong Tử Vực, mạng của trẫm là do 2 vị huynh trưởng cứu lấy, trẫm thật sự rất thương tâm."

Lời này làm cho toàn bộ người thề trung thành với 2 vị thân vương đau sót tới cực hạn, cuối cùng toàn bộ đều quy về dưới tay Hoàn Thi Long.

Chỉ trong hai năm sau khi đột phá Thánh Tông, Hoàn Thi Long vậy mà đã lật tay thay đổi cục diện của Hoàn Thi quốc, toàn bộ thế lực quy về mình làm chủ.

Hoàn Thi Long còn làm ra một loại sự tình không thể nào kinh tởm hơn, chính là ngay trong đêm tổ chức lễ tang thương khóc 2 vị thân vương.

Đã dẫn Hoàn Thi Khảm và Hoàn Thi Hà đi tới tẩm điện của thái thượng hoàng, cũng tức là phụ thân của Hoàn Thi Long và 2 vị thân vương.

"Vậy là 2 con chưa mất tích như lời Long nhi nói."

"Khoan đã, ngươi dám làm vậy với 2 ca ca ruột của mình sao?"

"Chết!"

Bên trong lăng tẩm của Hoàn Thi quốc vào đêm đó xảy ra một trận chiến kinh thiên động địa của 4 vị Thánh Tông.

Vì tẩm lăng này cực kì thần bí, bên ngoài không ai có thể cảm nhận được khí tức ba động bên trong, nên không biết được thái thượng hoàng, đang bị chính nhi tử mình giết chết.

"Phụ hoàng, ngươi ngay từ ban đầu, nên nghe lời của Cao Phong nói, giết hai giữ một, làm hoàng đế lại thiếu quyết đoán, đây chính là kết cục của người."

Hoàn Thi Long vậy mà hóa chính phụ thân của mình thành thi nô, dùng phụ thân làm đòn sát thủ cuối cùng.

Về sau tin tức thái thượng hoàng đau buồn quá độ mà tọa hóa đã được truyền ra.

Cao Phong cũng là không có nghi ngờ gì, mặc dù cái chết của thái thường hoàng có hơi đột ngột, và Hoàn Thi Long cũng rất có dã tâm.

Nhưng bởi vì hắn cũng chỉ có một mình sao lại có thể làm ra sự tình như vậy, một mình Hoàn Thi Long không thể nào đánh bại được thái thượng hoàng, cũng là không có khả năng tính kế 2 vị huynh đệ tam sinh với mình, sát xuất chém giết lẫn nhau là rất nhỏ.

Nhưng sự thật đã chứng minh Cao Phong đã đánh giá thấp dã tâm của vị tân hoàng đế năm đó, sự việc không có khả năng xảy ra nhất, lại chính là diễn ra hiện thực ngay trước mắt.