Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 191: Tây Hải Long Vương



Nơi này Hàn Vũ Thiên cùng lão Quân giao thủ đã hơn trăm hiệp, hắn vậy mà tu vi biến chuyển tới Thánh Tông trung vị, mượn nhờ thiên địa gia trì tu vi tạm thời là một việc được cho không ổn thỏa tí nào, nhưng là với một cái tiểu vũ trụ nhỏ bé này mà thôi.

Còn ở trung cấp vị diện và thượng cấp thì từ cảnh giới Đấu Thần Cảnh đã bắt đầu lấy thiên địa dẫn động tăng cường bản thân tới mức đáng sợ, căn bản là không hề gây ra một chút thiệt hại nào sau khi chiến đấu, Hàn Vũ Thiên cũng là đang dùng một trận pháp tương tự như Đấu Thần Cảnh, nhưng cái giá phải trả chính là 2000 năm tuổi thọ cùng với 5 ức linh thạch thượng phẩm hắn đã cất giấu bấy lâu nay.

5 ức linh phẩm thượng phẩm có thể đổi ra 150 ức linh thạch hạ phẩm hoặc là 50 ức linh thạch trung phẩm, tài nguyên này đủ để bồi dưỡng 4 vị Thánh Nhân.

Tiên tộc trước mắt sau trăm năm ở lại Nam Cương quốc đã tiến triển vượt bậc, còn có tồn tại một người mạnh ngang so với một Thánh Tông trung vị, chính là lão Quân của tiên tộc.

"Minh Hoàng, trải qua mấy vạn năm thì cái xích sắt kia cũng phải bắt đầu bị ăn mòn, bây giờ ta cho ngươi thấy thế nào là cực hạn Đại Thừa cảnh!"

Lão Quân cảm thấy Hàn Vũ Thiên biến chuyển nhanh chóng, lão liền không muốn che giấu nữa mà lấy ra một cây châm bạc để ở mi tâm, lão đâm châm bạc vào giữa đôi lông mày lập tức bạo phát tu vi kinh người.

Hóa Thần phá xích trở thành Đại Thừa, Đại Thừa sơ giai, tăng dần đến trung giai, trung giai ngưng tụ nổ vang khí lực cuồng cuộn thăng làm thượng giai, thượng giai lại ngưng tụ pháp tắc ầm ầm phá trời.

Trời cao tụ mấy hóa ra lôi đình nổ ra vạn vạn tia sét kinh người, lôi kiếp ngưng tụ đánh xuống lão Quân hóa thành sét vạn trượng thao thiên.

"Kịp lúc."

Hàn Vũ Thiên không chút biến sắc mà trực tiếp lao vào lôi điện của lão Quân, đây chính là tranh dành độ kiếp của đối phương, không phải tự nhiên mà hắn nâng một thân tu vi tới Thánh Tông trung vị mà không động thủ toàn lực, chính là mượn gió đẩy thuyền mà đây lại là một cơn gió cực lớn đã hóa bão rồi.

Thân thể Hàn Vũ Thiên xóa bỏ trạng thái Thâm Uyên Ma Thể, 3 đầu khổng tước cũng là li khai khỏi chủ nhân mà vung cánh chạy thoát khỏi lôi điện.

"Quân Hiến Tử, ta biết ngươi đã sớm phá bỏ xích sắt của bản thân, chỉ là chưa muốn triển lộ cho người khác thấy mà thôi, bản cung chủ muốn biết khi ngươi bị một việc uy hiếp tới sinh mệnh, thì có làm ra hành động lấy ra lá bài tẩy cuối cùng hay không, quả nhiên là ngươi sẽ độ kiếp."

Hàn Vũ Thiên phi thân lên thẳng tầng mây nương nhờ lôi kiếp này mà độ thành Thánh Tông, vậy mà lại hiện ra một tầng mây thứ hai phía trên lôi kiếp của lão Quân.

Nhưng tầng lôi kiếp thứ hai này lại tàn khuyết không đủ chất lượng để độ hóa người khác thành Thánh Tông, đây chính là lôi kiếp Thánh Tông của Hàn Vũ Thiên.

Tầng lôi kiếp thứ 2 tàn khuyết này, sau khi đánh xuống xuyên qua tầng lôi kiếp thứ nhất lại được lôi điện trong tầng thứ nhất gia trì pháp tắc hóa thành một đạo lôi kiếp hoàn chỉnh.

"Một."

Hàn Vũ Thiên đón đỡ đạo lôi kiếp thứ nhất, thần sắc không thay đổi vẫn chấp tay nhìn trời lôi tụ sét.

Hắn lúc trước độ thành Vũ Cảnh đã chịu 9 đạo lôi kiếp, Thánh Nhân kiếp đã đón nhận 18 đạo lôi đình, hiện tại thăng làm Thánh Tông đương nhiên là 36 đạo lôi điện.

"Mười."

<!-- PC_Midle1 -->

Hàn Vũ Thiên phun ra máu tươi vào trong không trung, ngụm máu vừa ra khỏi miệng đã bị lôi điên phân rã thành hư vô.

"Minh Hoàng! Ngươi thâm độc bỉ ổi! Không muốn đường xa vất vả đi tới quốc thổ khác độ kiếp, lại mượn nhờ vào đạo lôi kiếp này của lão phu mà phi thăng làm Thánh Tông, lão phu hận ngươi!"

Lão Quân đón nhận lôi kiếp của bản thân lại mang theo uất hận, lão muốn đích thân lao lên tử chiến với Hàn Vũ Thiên, nhưng lão độ kiếp lại như bị trăm vạn sợi xích trói chặt ở không trung, không thể nào cử động được trong vùng lôi kiếp này.

"Quân Hiến Tử, phá bỏ giới hạn bản thân để độ kiếp thì nên làm ở một nơi kín đáo không có người, bởi vì những kẻ vượt qua giới hạn bản thân sẽ phải chịu Thiên Đạo Vạn Xích, khóa chặt mọi hành động của ngươi lại để quá trình độ kiếp diễn ra thuận lợi để tránh tình trạng nguyên thần thoát xác trốn độ kiếp, đây là một điểm tử duy nhất của kẻ đột phá giới hạn, nếu gặp kẻ thù biết ngươi đang độ kiếp thì hắn sẽ có thể dễ dàng diệt ngươi mà không bị thiên đạo phán xử phạt, nhưng tiếc là bản cung chủ không đủ lực để giết ngươi."

Hàn Vũ Thiên từ trên cao liếc mắt nhìn xuống như đã đoán được hành động tiếp theo của lão Quân, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nhìn đạo lôi kiếp thứ 16 nói:

"Khi hoàn thành đột phá, bản cung chủ muốn cho ngươi xem một bất ngờ, bất ngờ vô cùng lớn đây."

Mèo đen đột nhiên xù lông ánh mắt tràn nhập kiên kỵ, nó cào vào hư không mở ra một cái lỗ đen rồi dẫn 2 con yêu thú bên cạnh chạy đi mất.

Không gian đột nhiên vỡ nát lao ra một đầu cự long ngàn trượng khí tức bức người, một đầu cự long tu vi Đại Thừa viên mãn, Tây Hải Long Vương.

"Tiểu tử, ngươi là kẻ phong ấn bọn ta vào năm đó phải không? Đón nhận cái chết đi!"

Tây Hải Long Vương thân rồng màu chạm uốn lượn lao tới Hàn Vũ Thiên, đây là Đại Thừa viên mãn ra tay, nếu không kịp thời ngăn trở thì sẽ thụ thương không nhẹ, lại còn ảnh hưởng tới việc độ kiếp.

Long nha há to một quặm này chính là cửu tử nhất sinh, một cái cửa đồng chắn ngay trước mặt ngăn cản thân hình cự long to lớn kia.

"Hử?"

Tây Hải Long Vương bị va đập không nhẹ vẫn còn chóng mặt, tới khi nhìn rõ cửa đồng mấy trăm trượng có 2 người đứng trên đó.

Một là Lam Huyền ma nữ, người thứ hai là lão già Cao Tùng Bách giản dị, cả 2 xuất hiện lại tạo ra uy áp cho Tây Hải Long Vương, đặc biệt là Cao Tùng Bách, tuy không có gì đặc biệt nhưng khí tức Thánh Tông viên mãn trên người lão đã uy hiếp tới hắn.

"Tới rồi sao?"

Hàn Vũ Thiên quay đầu mỉm cười nhìn ma nữ, Lam Huyền hất cằm nói:

"Bản ma thần đã hứa sẽ giúp ngươi một lần độ kiếp, giờ thì đón nhận lấy món quà của hắc ám đi."

Lam Huyền vỗ lên cửa đồng một cái, liền thấy ma quan mở rộng tràn ra ma tức vô tận kèm theo tiếng ma vật gào rú ồ ạt xông ra, Hàn Vũ Thiên lúc này mới phất tay đánh ra một đạo pháo sáng.

"Là tín hiệu, mau xuất binh giết địch!"

Một quản sự vung tay ra hiệu đệ tử Vạn Niên cung tiến công, những cái mật đạo phía dưới của mấy tòa thiên không đảo mở rộng, quân đội Nam Cương ồ ạt chạy ra cùng với tiếng hô hào chém giết kinh người.

"Không cần phải sợ, củng cố đội hình sát phạt bọn chúng!"

Trung niên nam tử mặt sẹo tuy bất ngờ nhưng vẫn là kịp thời ra lệnh cho tiên quân củng cố lao vào tử chiến.

Cao thủ Thánh Nhân của Vạn Niên cung và Nam Cương quốc dù có hợp lại cũng không bằng tiên tộc, mới đầu giao chiến đã thấy đôi bên chênh lệch thực lực đến cỡ nào, nhưng mà ma tộc rất nhanh đã xuất quân ra khỏi Ma Luân Kiếp, Thánh Nhân ma tộc phải nói là ngang bằng với tiên tộc Hóa Thần, hiện tại gộp chung với 2 thế lực khác đã là vượt xa, cán cân chiến trường một lần nữa nghiêng về phía tam phương thế lực.

"Gia hỏa, mau xuất thủ còn chờ cái gì nữa?"

Tây Hải Long Vương gầm lên liền thấy một nam tử trẻ tuổi mang theo khí tức Đại Thừa trung kì, cùng với đó là 5 vị Đại Thừa sơ kì phía sau, bọn họ là đã ẩn nấp ở tiên thiên thành rất lâu, từ trận chiến 100 năm trước, nhưng một vài biến số nên phải ngủ say, hiện tại theo lệnh của lão long liền thức tỉnh toàn bộ.

Lam Huyền vung tay cầm Ma Thần Tam Long Kiếm hướng tới nam tử trẻ tuổi tên Bửu Đa kia.

"Chủ thượng."

Tủy Dực, Phục Lang, Hoàn Liêm, ma đế ba vị đồng thời xuất hiện cùng với 3 vị Đại Thừa tiên tộc giao thủ, chỉ một lần va chạm đã làm bầu trời nứt toát.

"Thái trưởng lão!"

Cao Tiệm Ly và Cúc Loan dẫn theo cao tầng của Cao gia và Cúc gia tới yểm trợ, không nghi ngờ gì nữa tiên tộc đang rơi vào thế bị động, tiên tộc chỉ còn trông chờ vào cao thủ Đại Thừa trong không gian phong ấn thoát ra mà thôi.

Hàn Vũ Thiên chú ý tới Cao Tiệm Ly và Cúc Loan, 2 vị Thánh Tông vừa tới vô cùng xa lạ, vậy mà cùng với bọn họ hợp thành liên minh, chuyện này ngoài dự kiến của hắn.

Hàn Vũ Thiên cảm nhận trong không gian đang ba động pháp tắc tựa như Tây Hải Long Vương, hắn lập tức chuyển tay đánh vào không gian một đạo cự chưởng.

Cự chưởng hấp thu linh khí thiên địa vỗ vào trận pháp phong ấn, trận pháp phong ấn lối đi tiên giới vào Tô Lăng giới vốn đang yếu ớt, nay đã được gia trì thêm pháp lực liền cấp tốc khép lại, ngăn cản một tồn tại Đại Thừa viên mãn khác hạ phàm.

"Lại phong ấn rồi."

Lão Quân cắn răng tức giận nhìn cổng không gian vừa mở ra chưa được 10 nhịp thở đã liền đóng lại, lão nếu không phải là đang bị thiên đạo khóa chặt thì đã sớm liều mạng với Hàn Vũ Thiên a.

Ở Lĩnh Nguyên Sơn, Hổ Thanh và Yết Huyên dẫn theo 40 vạn đệ tử và 10 mấy vị quản sự bao vây nơi đây lại, ngọn núi này chính là nơi tiên tộc trú quân đông nhất và có cường giả Hóa Thần lợi hại không kém tiên thành.

Hổ Thanh giao thủ với một tên Hóa Thần viên mãn đang tới mức kịch liệt, Yết Huyên Chí Thánh một mình chiến đấu với 3 vị Hóa Thần.

Thế nhưng là bên trong Lĩnh Nguyên Sơn vẫn còn vài vị Hóa Thần, bọn họ hiện tại vẫn còn đang ẩn mình chưa xuất thủ, nếu những kẻ kia xuất trận e là đám đệ tử phía dưới sẽ bỏ mạng, bởi vì không còn ai đủ chiến lực để ngăn Hóa Thần, dù là quản sự Thánh Nhân nhưng cao lắm cũng chỉ là trung kì.