Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 198: Tân cung chủ



Nam Cương quốc, Vạn Niên cung đã trở về Vạn Niên sâm lâm, cũng trú đóng giữa trung tâm Vạn Niên thành to lớn.

Tiếng nhạc hội cất lên cùng với từng cái thế lực khắp nơi trên Nam Cương hội tụ về đây, Cao gia và Cúc gia cũng đã công nhận Vạn Niên cung chính là đệ nhất thế lực Nam Cương.

"Hàn gia, Hàn Diệp sắc phong cung chủ, mang theo ý nguyện của Thiên cung chủ giúp Vạn Niên vượt xa hơn hiện tại, đại trưởng lão Cố Thân Giao sắc phong phó cung chủ Vạn Niên cung, phò tá tân chủ đoạt lấy thiên cơ, Lục Thánh Thú Hồ Sơ Hàn Tôn sắc phong đại trưởng lão."

Hàn Diệp quỳ gối trước bảo tọa cung chủ cung kính khấn vái 3 lạy, hai bên trái phải là Giao lão và Tiểu Hổ đều là làm y như vậy.

Bảo tọa cung chủ vậy mà hội tụ đại lượng linh khí làm cho toàn bộ đám người kinh ngạc, Cao Tiệm Ly, Cúc Loan và Cao Tùng Bách đang xem đại lễ sắc phong cũng kịch biến.

Đây chính là một lượng lớn pháp lực đủ để diệt xác một Thánh Tông thượng vị, tuy Cao Tùng Bách đã đột phá viên mãn, nhưng vẫn cảm thấy khiếp sợ trước pháp lực từ bảo tọa cung chủ phát ra.

"Hàn Diệp? Ngươi là con chủ nhân sao?"

Âm thanh một tiểu hài đồng vang lên, ai cũng bất ngờ ngước nhìn bảo tọa cung chủ, phía trên đã ngồi một tiểu tử ngũ quan như ngọc.

Đứa trẻ trông ngây thơ đáng yêu, nhưng khí tức toát ra lại làm người khác cảm thấy ngược lại hoàn toàn, khí tức bá đạo ngông cuồng xem thượng thế nhân.

Hàn Diệp ôm quyền chậm rải nói:

"Là ta, cho hỏi ngươi đây là?"

Đứa bé kia lắc lư đôi chân nhỏ cười nói:

"Ta là Thiên Địa Hoàng Kim Tọa, Vạn Niên Bảo Tọa."

Đứa trẻ giới thiệu tên làm ai cũng trợn mắt há hốc mồm, tên của nó không khác nào tên của một loại binh khí hay bảo vật vậy.

Giờ phút này đứa trẻ kia mới nhớ ra điều gì đó liền cười nói:

"Chủ nhân hay gọi ta là Tiểu Bảo."

Cao Tùng Bách lúc này híp mắt nhận ra điều khác thường liền nói:

"Đây là khí linh của bảo tọa kia, nó hiển nhiên chỉ mới ngưng tụ không quá 1000 năm."

Cao Tiệm Ly và Cúc Loan nghe vậy liền kinh ngạc không thôi, khí linh là linh hồn trong binh khí hoặc bảo vật, cả Nam Cương quốc từ xưa đến nay cũng chỉ có 1 kiện binh khí sinh ra khí linh, tên gọi Kỵ Thương đã thất lạc mấy trăm năm nay.

Khí linh rất khó được sinh ra ở Tô Lăng giới, dù là cường giả cưỡng ép luyện ra khí linh cũng chẳng thể làm được, nhưng một khi khí linh được sinh ra liền là cường đại khó mà so sánh kịp.

Một thanh binh khí có khí linh sẽ mạnh hơn gấp 50 lần binh khí không có khí linh, một trời một vực khó có thể đong đếm được hết.

"Ngươi là cung chủ đời tiếp theo, Hàn Diệp?"

Tiểu Bảo nhìn Hàn Diệp mà hỏi, hắn cũng nhẹ gật đầu lần nữa nói:

"Là ta."

Tiểu Bảo sát khí trùng thiên, một cổ pháp lực hất bay Hàn Diệp ra ngoài 10 dặm.

Tiểu Bảo lóe lên xuất hiện bên ngoài vẻ mặt không vui nói:

"Ta hỏi lại một lần nữa, ngươi là cung chủ đời tiếp theo, phải không?"

Âm thanh này tựa như thái sơn áp đỉnh đè ép lên thân tất cả mọi người, trừ Cao Tùng Bách không bị khí thế trán áp thì toàn bộ những người khác đều phải chịu đựng lực lượng kinh khủng.

Hàn Diệp ý thức được Tiểu Bảo trước mắt không đơn thuần chỉ hỏi hắn, mà là đang khảo nghiệm một điều gì đó.

"Là bản cung chủ."

Tiểu Bảo khí tức thu liễm lại, áp lực kinh người cũng theo đó mà tiêu tán như chưa hề xảy ra việc gì, Tiểu Bảo vẻ mặt có chút không vui nói:

"Đã là thân phận cung chủ, đừng quên phải xưng hô như thế nào, Vạn Niên cung dù có xảy ra gió tanh mưa máu rơi vào đường cùng, ngươi cũng phải cao cao tại thượng xưng bản cung chủ, nếu ngươi quỳ gối khuất phục trước bất kì ai, thì chính ta sẽ là người tự tay tiêu diệt đi Vạn Niên cung này, tránh làm ô nhục đi khí khái tôn nghiêm của chủ nhân."

Lời này vừa ra toàn bộ vừa sợ vừa thấy vô cùng đúng đắn, Vạn Niên cung chủ đời trước là người như thế nào chứ?

Đứng trước tuyệt cảnh vô số lần cũng đều có thể đánh bại tử thù, bản thân khí khái hiên ngang không hề khuất phục, một câu bản cung chủ của người ấy nói ra làm cho Vạn Niên cung cao ngạo mặt ngẳn tới cứu thiên, tín ngưỡng thần linh còn không bằng bọn họ sùng bái cung chủ Vạn Niên.

Mà cung chủ đương thời chính là nhi tử của hắn, nhất định tư chất, khí khái, thần thái đều phải giống như vị ấy, chẳng sợ trời hay đất, thần hay ma, tiên hay quỷ.

"Bản cung chủ tự biết phải làm gì."

Hàn Diệp lúc này phong thái đã hoàn toàn thay đổi như trở thành một người khác, ánh mắt cao thượng nhìn tới Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo lúc này mới ôm quyền thi lễ nói:

<!-- PC_Midle1 -->

"Chúc mừng tiểu chủ nhân thăng quan cung chủ vị."

Mọi người ngơ ngác không ngờ tới Tiểu Bảo ban đầu xuất hiện bá đạo ngôn cuồng, hiện tại lại cúi người xưng Hàn Diệp là tiểu chủ nhân.

Hàn Diệp bay về ngồi ở bảo tọa cung chủ, hắn ngước nhìn thế nhân âm thanh uy nghi nói:

"Trận chiến với Tiên tộc đã kết thúc, lãnh thổ phía nam đang trống, Vạn Niên cung ta nguyện ý chia thành 4 phần cùng các vị hưởng lợi."

Phải, sau lễ đăng quan cung chủ chính là phân chia lợi ích tài nguyên và lãnh thổ, tiên tộc chiếm lĩnh 200 năm ở phía nam Nam Cương.

Tuy nói 200 năm không dài, nhưng tiên tộc đã làm cho vùng đất phía nam phồn thịnh tới cực điểm, giàu nhất trong 4 thế lực đương thời.

Nếu chiếm được một phần trong đó, đủ để một tông môn Hợp Đan trùng thiên thành tông môn Thánh Nhân, khối tài sản lớn này Vạn Niên cung mà nuốt lấy toàn bộ sẽ dẫn động chiến tranh quy mô lớn.

Hàn Diệp khôn ngoan biết khó mà lui, chủ động phân chia tài nguyên cho các thế lực tham gia phản công tiên tộc, mọi người còn đang bàn tán thì trên trời rơi xuống 3 bóng người đập thẳng vào mặt đất tạo ra hố sâu.

Ba bộ thi thể Chí Thánh, đây không ai khác chính là thi thể ba tán tu Thái Hòa, Nhạc Tư và Mạc Tử, thi thể nguyên vẹn nhưng sinh mệnh đã bị rút cạn.

Thổ Tương từ không trung hạ xuống ngồi trên mặt đất, lão nét mặt đã có chút tái nhợt, đấu với 3 vị Chí Thánh thì dù là Thánh Tông sơ kì cũng phải chật vật không thôi.

Nếu không phải 3 tên tán tu nội tình không đủ thâm hậu, công pháp tu luyện chỉ là Thánh Pháp phổ thông thì cái xác ở đây hiện tại có lẽ là Thổ Tương.

Chí Thánh cường đại, nhưng không phải là không thể chết, Thánh Tông gặp Chí Thánh tuy không thể một kích miễu sát như gặp Thiên Thánh, nhưng mài chết Chí Thánh là điều có thể.

Dù gì đi nữa Chí Thánh chỉ là tồn tại vượt qua cực hạn của Thánh Nhân, còn Thánh Tông là cấp bậc sinh mệnh hoàn toàn khác, thể xác, lực lượng, pháp tắc, khôi phục đều vượt xa trăm lần.

Thổ Tương như suy tư một lúc lâu mới thấp giọng nói:

"Tiểu tử kia đâu? Sao lại là ngươi ngồi trên bảo tọa đó."

Hàn Diệp liền biết lão già Thổ Tương này dùng thần niệm dò xét là để tìm phụ thân, hắn thản nhiên nói:

"Phụ thân của bản cung chủ đã rời đi làm một việc quan trọng, không biết ngươi hỏi có việc gì chăng?"

Thổ Tương nhìn ba bộ thi thể Chí Thánh trên đất trong lòng không muốn, nhưng miệng vẫn là sảng khoái nói:

"Vậy tiểu cung chủ, ngươi thay mặt cung chủ nhận ba bộ Chí Thánh Thi này đi, quà mọn của lão phu đừng có chối từ."

Tất cả mọi người bao gồm cường giả Thánh Tông cũng hít vào một hơi khí lạnh, Thánh Thi đừng nói là Chí Cấp hay là Thiên Cấp, dù chỉ là Thánh Thi viên mãn đã là bảo vật hiếm thấy.

Một bộ Thánh Thi có rất nhiều tác dụng cho tu sĩ, Thánh Huyết một giọt có thể giúp Vũ Cảnh cường hóa nhục thân lĩnh hội pháp tắc, đạp nửa bước vào trong Thánh Nhân, nếu tắm trong Thánh Huyết viên mãn lại càng có thể đột phá Thánh Nhân, xưng bá một phương.

Thánh Cốt thì có thể rèn luyện binh khí, xác xuất thành công luyện chế tăng lên 80%, Thánh Khí được rèn từ Thánh Cốt có sức mạnh vượt trội hơn so với Thánh Khí thông thường, cầm một thanh trong tay đủ để ngạo thị thiên hạ.

Mà Chí Thánh Thi lại là một thứ tuyệt đối không ai dám mơ tưởng tới, Chí Thánh Thi chưa rõ công dụng, nhưng tuyệt đối vượt xa vài trăm lần với Thánh Thi viên mãn.

"Chuyện này..."

Hàn Diệp hơi đưa mắt nhìn về phía Giao lão và mẫu thân để chưng cầu ý kiến, Giao lão hiểu ý bước ra thấp giọng nói:

"Thổ Tương, ta hiểu rõ huynh không đơn giản là tặng không như vậy, đúng chứ?"

"Ha ha ha, Cố Thân Giao nhiều năm như vậy, chỉ ngươi là hiểu rõ ta."

Thổ Tương không giấu diếm trực tiếp nói:

"Lão phu muốn gia nhập Vạn Niên Cung."

Giao lão lắc đầu phất phất tay nói:

"Nếu là việc này thì hãy miễn đi."

Thổ Tương nhướng mày có chút không hiểu nói:

"Tại sao lại không được? Ba bộ Chí Thánh Thi, ta còn là Thánh Tông cường giả đã chịu cúi người xin gia nhập."

Giao lão thở dài nói:

"Ba bộ Chí Thánh Thi và tu vi Thánh Tông không quan trọng, nếu huynh thật sự muốn gia nhập thì hãy chờ công tử trở về rồi quyết định đi."

Thổ Tương không chút do dự thản nhiên nói:

"Chờ thì chờ, lão phu bao lâu cũng có thể chờ."

Giao lão và những người khác có chút bất ngờ, ai lại nghĩ tới Thổ Tương có thể đáp ứng mọi việc nhanh như vậy, nếu mọi chuyện đã thành ra như vậy, cũng không thể đuổi người ta đi được.

Giao lão ôm quyền với Hàn Diệp nói:

"Cung chủ, nếu Thổ Tương đã đáp ứng đợi lão cung chủ trở về, thì hãy sắp xếp một nơi cho ông ấy đi, lấy tư cách là khách của Vạn Niên Cung."

"Chuẩn."

Hàn Diệp nhẹ gật đầu đáp ứng, phó cung chủ dù sao cũng kinh nghiệm đầy mình, mọi chuyện để phó cung chủ làm sẽ thuận tiện hơn.

Hiện tại bọn họ lại bắt đầu bàn về việc phân chia tài nguyên phía nam, vài canh giờ trôi qua cuối cùng đã chia xong thành 4 phần.

Nam Cương thành lấy đi những thành trì nhỏ khắp phía nam và 7 thành trì tầm trung, tài nguyên tích lũy và nhân lực trong đó đều thuộc Nam Cương quản thúc.

Vạn Niên cung chính là một mình độc hưởng Tiên Thiên Thành mà tiên tộc để lại, thế gia đạo thống không ai cho ý kiến gì, bởi vì lão cung chủ trước đã một thân nghênh đón tiên đế, cứu Nam Cương quốc khỏi diệt vong, nếu có kẻ ý kiến thì là tên ngu xuẩn mà thôi.

Cao gia cùng Cúc gia trong trận chiến xuất ra 3 vị Thánh Tông trợ giúp, tài nguyên bọn họ lấy chính là một vài thành trì tầm trung ở phía tây, chính là Tây Phỉ khi xưa, bởi vì phía nam xa xôi mà Cao gia và Cúc gia lại là nhất tộc phía tây, lấy tài nguyên vận chuyển có chút bất tiện, nên Hàn Diệp đã để họ một vài phần đất ở phía tây.

Về phần ma tộc tất nhiên sẽ không hề có một phần đất đai nào được chia cho họ, thay vào đó là 2 bộ Chí Thánh Thi mà Thổ Tương đã tặng trước đó.

Trong lòng tất cả nhân tộc không cam lòng ma tộc hưởng lợi lộc lớn như vậy, nhưng vì ma tộc xuất ra bốn vị Thánh Tông chiến lực kinh người, cũng phải cắn răng chia cho họ 2 bộ Chí Thánh Thi.

"Vạn Niên Cung chi chủ, ban pháp lệnh thiên hạ cùng hưởng đại cơ duyên ở Lĩnh Nguyên Sơn, 20 năm sẽ mở một lần kì ngộ ở Lĩnh Nguyên Sơn cho tu sĩ khắp thiên hạ, chỉ cần là tu sĩ không phân biệt bất kì chủng tộc nào, lần mở cửa đầu tiên sẽ vào 1 năm sau."

Chiếu lệnh cung chủ truyền ra liền được Thanh Hoa lâu chuyển đi khắp Nam Cương quốc, chúng tu trong thiên hạ hô hào Vạn Nien Cung anh minh, đây cũng là quyết định cuối cùng được đưa ra giữa 4 phe thế lực.

Lĩnh Nguyên Sơn là một tòa bảo sơn tràn ngập những thứ kì quái của tiên tộc, cũng có công pháp và một vài thứ còn lưu lại, nếu chúng tu thiên hạ có cơ duyên đạt được thì tu vi tăng mạnh, càng giúp Nam Cương quốc phát triển hơn xưa.

Hoàn Thi quốc, ở một khe núi nằm giữa 2 tòa đại sơn, sâu trong bóng tối có một không gian thần bí, một lão già ôn nhu nho nhã đang uống chum trà, bên cạnh là một con mèo đen lười nhát.

"Không ngờ tới ước hẹn 3 năm lại nhằm vào ngày Tuần Thiên Giả hạ phàm, chúng ta lên kế hoạch lại quên mất Tuần Thiên Giả."

Lão già thật có chút hụt hẫn khi nghĩ lại chuyện trước đó, vốn dĩ kế hoạch tẩy rửa lại Hoàn Thi Quốc để nó trở thành một quốc gia bình thường sắp thành, thế nhưng lại bị Tuần Thiên Giả xuất hiện phá hỏng.

Lão không phải không có khả năng đấu với Tuần Thiên Giả, thậm chí còn có thể một mình nghênh chiến ba vị, nhưng thiên địa pháp tắc không cho lão động vào sinh linh cấp bậc Đạo Tổ.

Nếu làm trái nhất định sẽ bị thiên đạo giáng tội xóa sổ khỏi Tô Lăng giới, bao năm tu hành nhất định sẽ tan thành mây khói.

"Meow."

Hắc miêu chỉ lười biếng duỗi người rồi nằm ngủ, tựa như trời có sập cũng không quan trọng bằng việc ngủ.

Yêu Phù quốc, bầu trời nổi lên mây đen cùng sấm chớp, mặt đất rạn nứt muốn sụp đỗ hoàn toàn trước công kích của Thánh Tông.

Yêu đế Tô Hạo Nhiên của Yêu Phù quốc, tu vi Thánh Tông thượng kì đang cùng Funman giao thủ, cả 2 tu vi bằng nhau đánh đến thôn thiên địa ám vẫn chưa phân thắng bại.

"Tên ngoại tộc, bản đế nhất định sẽ chém ngươi thành trăm mảnh!"

Tô Hạo Nhiên yêu đế một đao bổ ra mang theo thiên địa pháp tắc bùng nổ, một đòn này tới trực tiếp đón đỡ sẽ là trọng thương.

"Ngươi nghĩ ta sẽ ngồi yên để bị chém sao?"

Funman rút ra một thanh kiếm tràn ngập huyết quang chém một đạo kiếm ý nồng đậm huyết tinh.

Hai đạo pháp lực chưa va chạm đã có một vòng xoáy tựa như hố đen xuất hiện ở giữa, một bóng người bước ra giơ 2 tay cong ngón búng ra liền phá vỡ thế công 2 bên.

"Hử?"

"Gì vậy?"

Tô Hạo Nhiên và Funman không ngờ tới công kích toàn lực của họ lại bị ngăn chặn, chỉ thấy một thanh niên với đôi tai mèo và chiếc đuôi màu đen xuất hiện.

Nhìn thì trẻ tuổi vô hại, nhưng lại mang đến cho bọn họ cảm giác nguy hiểm tốt cùng, đây chính là Tuần Thiên Giả Miêu Ảnh.

"Yêu Phù quốc, không kẻ nào tham gia thí luyện, Tuần Thiên Giả tiến hành bài trừ."

Miêu Ảnh vừa xuất hiện âm thanh đã uy nghiêm băng lãnh, một thứ sức mạnh vượt xa tưởng tượng của hai người bộc phát ra từ Miêu Ảnh.

"Đạo Tổ!"

Funman kinh hãi định xoay người bỏ chạy thì thấy toàn thân mình đã bị phong cấm bởi sức mạnh vô hình.

Tô Hạo Nhiên dâng lên tuyệt vọng thật sâu, tới chừng mọi chuyện tưởng rằng đã kết thúc thì một vòng tròn không gian kim sắc hiện ra, Xí Ly xuất hiện năm lấy cổ tay của Miêu Ảnh nói:

"Yêu Phù quốc, thí luyện lần này đã được miễn, thông tin xác thực không sai vào đâu."

Không gian phong cấm ngay thời khắc này đã biến mất toàn bộ, hai vị Tuần Thiên Giả cũng không nói lời nào mà biến mất, Tô Hạo Thiên và Funman trong khoảnh khắc đơ người không thôi, tử vong dâng trào lại đột nhiên biến mất, dù là ai cũng phải thất thần rất lâu.

Funman đạo hạnh cao thâm đã lấy lại bình tĩnh đầu tiên, hắn không động thủ với yêu đế mà quay người bay đi.

Tô Hạo Nhiên hồi thần trở lại thấy bóng dáng Funman đã đi xa, cũng không có truy kích mà trở về thủ đô yêu tộc.