Ta Là Nữu Hỗ Lộc Thị

Chương 2



Đối với một trường đại học cấp cơ sở như chúng tôi, việc vắng mặt trong kỳ thi hoặc gian lận là chuyện thường tình.

Hồi thi cuối kỳ, cả lớp bắt được mười mấy người gian lận.

Tuy nhiên, việc Hà Tiểu Duệ gian lận lại lan truyền khắp trường sau khi bước vào học kỳ mới.

Bởi vì mọi người kinh ngạc phát hiện không có tên Hà Tiểu Duệ trong danh sách gian lận học kỳ trước.

Cùng lúc đó, ảnh chụp màn hình của một cuộc trò chuyện bắt đầu lan truyền trong các nhóm Wechat của rất nhiều lớp.

Ảnh chụp màn hình nói chuyện phiếm từ đầu đến cuối chỉ có một nội dung:

[Biết gì không? Hà Tiểu Duệ không bị xử gian lận vì đã ngủ với trưởng khoa đấy.]

Đầu học kỳ, tôi đến trường muộn một ngày so với dự kiến.

Vừa bước vào ký túc xá, tôi đã nghe một trận ồn ào.

Có rất nhiều người vây quanh cửa phòng. Tôi cố chen vào và thấy Ôn Á Nam đang lôi mạnh Hà Tiểu Duệ ra khỏi giường.

Tiểu Duệ nắm chặt thanh chắn giường, hai mắt đỏ hoe.

Chiếc quần đã bị Ôn Á Nam kéo xuống, lộ ra bộ dạng chật vật đầy xấu hổ.

Quách Oanh Oanh và Lưu Linh Linh đứng một bên không nói lời nào.

Trưởng phòng Uông Phương cũng không ngăn cản.

Tôi ném hành lý chạy đến hỏi: "Á Nam, cậu đang làm gì vậy?"

Ôn Á Nam nói: "Lệ Lệ, cậu không biết Hà Tiểu Duệ làm ra vụ việc gì à? Vì không muốn bị xử phạt, nó đã ngủ với lão già trưởng khoa. Thật sự là không biết xấu hổ. Nó và đ.ĩ khác nhau chỗ nào? Tớ cũng không muốn loại người này ở cùng ký túc xá. Ở cùng nó, tớ chỉ thấy ghê tởm mà thôi.”

Tôi nói: "Á Nam, loại lời đồn đó mà cậu cũng tin sao?"

Quách Oanh Oanh đứng một bên cười lạnh, nói: "Vậy cậu nói xem tại sao tên của Hà Tiểu Duệ lại không có trong danh sách gian lận? Chính mắt tớ đã thấy nó bị bắt kia mà."

Tôi vội vàng nói: "Có lẽ Tiểu Duệ không gian lận. Đó chỉ là sự hiểu lầm mà thôi. Tiểu Duệ, cậu mau giải thích đi."

Hà Tiểu Duệ giữ chặt thanh chắn không nói gì, nước mắt cứ lăn dài.

Cô gái này, đây là lúc nào rồi mà còn không chịu mở miệng phân trần?

Quách Oanh Oanh lại châm chọc, khiêu khích nói: "Lệ Lệ, cậu kêu nó giải thích cái gì? Giải thích cách nó ở trên giường hầu hạ cái lão già kia thế nào à? Các cậu không biết, nhưng tớ và con đ.ĩ này học cùng lớp từ thời trung học. Thời đó, nó đã ngủ với cha dượng của mình rồi. Bây giờ có là gì đâu."

"Im đi!"

Tiểu Duệ đột nhiên cầm lấy gối đập tới tấp vào người Quách Oanh Oanh.

Quách Oanh Oanh nghiêng người tránh khỏi, sau đó nói với Ôn Á Nam: "Á Nam, con đ.ĩ này đang cầm gối nằm của cậu đấy. Cậu cẩn thận một chút, nó điên rồi, biết đâu trên người có bệnh đấy."

"Chát!"

Ôn Á Nam bỗng nhiên xông lên tát mạnh một cái vào mặt Hà Tiểu Duệ.

"Con đ.ĩ kia, sao mày dám lấy gối của tao? Mày bỏ ra cho tao! Mày dọn khỏi đây đi!”

M.á.u mũi của Tiểu Duệ chợt chảy ra. Cô ấy bị tát đến mức choáng váng, qua một lúc mới lẩm bẩm nói:

"Tôi, tôi không làm gì cả. Tôi sẽ không dọn đi."

Ôn Á Nam giơ tay lên tiếp tục đánh cô ấy.

Một số người đứng xem chịu không nổi lập tức la lớn: "Gọi quản lý đến đi!"

Tôi cũng vội vàng khuyên Ôn Á Nam hãy dừng lại.

Ôn Á Nam kéo tóc lôi Hà Tiểu Duệ đứng lên rồi quăng ra sàn phòng.

Sau đó, cô ta đạp mạnh lên người Tiểu Duệ: “Mày muốn ở đây đúng không? Vậy thì cứ ở đây đi, nhưng về sau mày sẽ không thể sống yên ổn đâu!