Ta Là Nữu Hỗ Lộc Thị

Chương 4



Ngày hôm sau là Thứ Hai.

Uông Phương đã trở về ký túc xác vào buổi sáng.

Khi cô ấy quay lại, Tiểu Duệ vẫn đang ngủ, và tôi đã thức.

Cô ấy nhẹ nhàng hỏi tôi: "Tiểu Duệ thế nào rồi?"

Tôi không biết phải trả lời như thế nào.

Uông Phương do dự và nói: "Á Nam và bọn Oanh Oanh thật quá đáng với Tiểu Duệ.”

Tôi muốn biết Tiểu Duệ đã trải qua những gì, nhưng Uông Phương lắc đầu và không nói gì.

Quách Oanh Oanh, cùng với Ôn Á Nam và Lưu Linh Linh, đến giữa trưa họ mới quay lại ký túc xá.

Tiểu Duệ đã thức dậy. Cô ấy làm như không có gì và bắt đầu ngồi học từ vựng tiếng Anh.

Ôn Á Nam bước tới và vỗ nhẹ vào vai Hà Tiểu Duệ, nói: “Hi Quý phi, Thứ Bảy chơi có vui không?"

Tôi có thể cảm thấy rằng từ "vui" là Ôn Á Nam cố tình nhấn mạnh.

Cùng lúc đó, vai của Tiểu Duệ có vẻ hơi run rẩy.

"Á Nam, cậu... cậu đã làm gì với Tiểu Duệ vào cuối tuần?” Tôi đã hỏi.

Ôn Á Nam không nói gì, ngược lại Lưu Linh Linh lên tiếng:

"Có thể làm gì? Hát, uống rượu, nhảy, là mấy cái bọn tớ thường chơi thôi. Đưa Tiểu Duệ mở rộng tầm mắt một chút.”

Tôi nhìn Tiểu Duệ và thấy Tiểu Duệ đột nhiên quay đầu lại với nụ cười trên môi: "Vậy thì tôi thực sự phải cảm ơn các cậu nhỉ."

Ngay sau khi cô ấy nói xong, Ôn Á Nam và những người khác bắt đầu cười.

Ôn Á Nam mỉm cười và nói: "Con đ.ĩ nhỏ này điên rồi à?"

Tiểu Duệ đột nhiên đứng dậy, đi đến chỗ họ, và nói một cách khinh thường:

"Cậu cười vừa thôi. Cái cằm vừa mới được làm sợ là không chịu nổi đấy.”

Đám bọn họ chợt sửng sốt. Truyện Đông Phương

Ôn Á Nam mắng: "Hà Tiểu Duệ, mày dám cãi lại tao sao?"

"Tôi đương nhiên không có lá gan cãi lại cậu, cái miệng của cậu còn có tác dụng khác."

Sắc mặt Ôn Á Nam đột nhiên tái nhợt, cô ta tức giận đến muốn đánh người, nhưng bị Uông Phương ngăn lại: “Hôm qua cậu rất quá đáng, để cô ấy nói lại như thế thì có gì sai?”

Hà Tiểu Duệ mỉm cười với Uông Phương, rồi liếc nhìn Quách Oanh Oanh dường như muốn nói: "Nghe nói có một ông anh đang khắp nơi tìm cậu để đòi nợ, đừng vô tình làm hại mấy chị em khác nếu cậu bị họ c.h.é.m khi chạy về đây nhé."

Quách Oanh Oanh chưa kịp phản ứng thì Tiểu Duệ đã bước ra khỏi cửa ký túc xá.

Mấy người còn lại đứng đó vì sốc.

Sau đó, Tiểu Duệ dường như đã thực sự thay đổi thành một người khác.

Cô ấy tự coi mình là Hi Quý Phi và hành động như Quý phi trong một bộ phim cung đấu thời nhà Thanh.

Cô ấy đã không im lặng chịu đựng những lời khiêu khích từ Ôn Á Nam và những người khác thêm lần nào nữa, thậm chí còn nói ra những điều khiến bọn họ không thể đáp lại.

Ban đầu, Ôn Á Nam và những người khác đã cười nhạo về sự thay đổi của Tiểu Duệ.

Nhưng sau đó, họ dường như nhận ra Tiểu Duệ không hề giả vờ, mà thực sự có điều gì đó không ổn ở cô ấy.

Cô gái này thực sự phát điên vì bị họ b.ắ.t n.ạ.t sao?

Tôi có thể thấy họ đang cảnh giác trước những thay đổi của Tiểu Duệ.

Một mặt, họ sợ Tiểu Duệ phát điên lên sẽ làm chuyện gì đó.

Mặt khác, khí thế của Tiểu Duệ thực sự đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.

Vì vậy, Ôn Á Nam và những người khác đã bắt đầu tránh xung đột với cô ấy, dù cố ý hay vô ý.

Điều này càng khiến tôi lo lắng hơn về những gì Tiểu Duệ đã trải qua đêm hôm đó.

Nhưng ngoài việc tự xưng là Hi Quý Phi, Tiểu Duệ dường như vẫn bình thường ở những khía cạnh khác.

Cần lên lớp vẫn lên lớp, cần học vẫn học.

Hơn nữa, khi Ôn Á Nam và những người khác không có mặt ở ký túc xá, Tiểu Duệ sẽ nháy mắt với tôi nói: “Lệ Nhi, cậu cứ đợi xem náo nhiệt đi.”

Tôi nhớ lại những lời Tiểu Duệ đã nói với tôi đêm đó.

Cô ấy muốn trả thù.

Nhưng cô ấy sẽ làm gì?

Cô ấy chụp ảnh những chiếc túi và quần áo hàng hiệu mà Ôn Á Nam mua khi những người khác đi vắng.

Đây là kiểu trả thù gì vậy?

Lẽ ra tôi phải lo lắng cho cô ấy, nhưng khí thế mà cô ấy thể hiện khiến tôi cảm thấy mình không cần phải lo lắng.

Cô ấy dường như đang hoạch định chiến lược, chỉ chờ đợi cơ hội sẽ khiến tất cả những người coi thường cô ấy phải trả giá.

Và ngày đó thực sự đã đến.

Chỉ ba tháng sau, Ôn Á Nam đã xảy ra chuyện