Ta Mở Thương Trường Tại Tây Huyễn

Chương 107



Ai biết hắn vừa mới mở ra bảng trò chơi, còn chưa kịp click vào hình ảnh cửa hàng trang phục, một cái tin tức mới liền hiện ra trên bảng.

[Hệ thống: Chúc mừng người chơi thăng cấp thành công, mở khóa cấp 9 cửa hàng: Khách sạn!]

Vưu Hạ nhấc lên lông mày, bởi vì dừng lại ờ cấp 8 cửa ải này quá lâu trước khi thăng lên cấp 9, mỗi ngày liền bận bận rộn rộn xử lý các công việc cửa hàng, hắn cơ hồ đều nhanh quên có vụ thăng cấp này.

Lúc này nhìn nhắc nhở thăng cấp, hắn đột nhiên phản ứng lại, hai ngày trước Tappler gia nhập liên minh hai cửa hàng mang đến cho hắn một số lớn kinh nghiệm EXP, hôm nay cùng viện thị chính kí xuống hai tờ hóa đơn đặt hàng, tuy nói khoản tri trả trước chỉ có một phần ba, mà chỉ là một phần ba cũng gần 500 tiền vàng, hơn nữa khoảng thời gian này thêm vào tích luỹ sáu cái cửa hàng tổng doanh nghiệp.. Tính tính quả thật cũng đến lúc phải thăng cấp.

Vưu Hạ tra xét bảng tin tức cá nhân, phía trên vừa đúng là 51 triệu EXP, khoảng cách đẳng cấp tiếp theo cần 100 triệu còn thiếu 50 triệu EXP.

50 triệu mới nhìn qua tựa hồ rất là nhiều, mà suy nghĩ kỹ một chút, hắn hiện tại không chỉ có mở sáu cái cửa hàng, tương lai còn muốn tiếp tục mở tiệm mới, cũng thu được càng ngày càng nhiều đến từ những cửa hàng liên minh đơn nhập hàng, kiếm tiền đối với hắn mà nói chỉ có thể càng ngày càng dễ dàng, tính toán như thế, kỳ thực khoảng cách hắn mở khóa đại thương trường đã càng ngày càng gần rồi.

Nhớ lại lúc trước mới xuyên qua, thời điểm đó cấp 10 phảng phất là cái mục tiêu xa vời không thể với tới, hiện tại thật đến cửa ải cuối cùng, trong lòng hắn ngược lại sinh ra một chút phiền muộn khó có thể dùng lời để diễn tả được.

Vưu Hạ dẹt dẹt cái miệng, lập tức đem tâm tình này đó bỏ qua một bên, đem tầm mắt phóng tới gói quà thăng cấp 9 đáng để chờ mong. Click mở gói quà, hệ thống lần thứ hai nhảy ra nhắc nhở: [Chúc mừng người chơi thu được gói quà thăng cấp [Mộc tinh linh rừng rậm pháo đài x1], vật phẩm đã để vào ba lô, nhanh đi click nhận đi!]

Là pháo đài! Nhìn thấy phần thưởng này, Vưu Hạ không khỏi trong lòng sinh ra sung sướng, hệ thống thật sự quá hào phóng rồi!

Trong đầu hắn nhất thời nhớ đến nơi ở mới của bộ tộc bên trong vẫn còn tòa pháo đài của trang viên rượu vang. Bởi vì nó không tiện tháo dở, cũng là tòa nhà thuộc về Vưu Hạ, mộc tinh linh lúc kiến thiết nơi ở mới liền trực tiếp bỏ qua nó, hiện tại vừa vặn thuận tiện Vưu Hạ đem hệ thống tặng pháo đài đè lên cải tạo.

Huống hồ nơi đó Vưu Hạ cũng rất hài lòng, bên cạnh là khu biệt thự nhà cây quay chung quanh, mặt sau lại có thuỷ tinh nhà kính trồng hoa, cách đó không xa chính là vùng đất trung tâm nơi có thánh điện cùng cây thần, đem pháo đài của loài người xây ở đó không quá thích hợp, tốt nhất vẫn là cải tạo một phen.

Vưu Hạ cứ như vậy mà ngồi ở trên ghế sa lông khu tiếp khách mặc sức tưởng tượng một phen, mãi đến tận nghe đến thanh âm Tilia dùng kéo cắt vải vóc, hắn mới đột nhiên nhớ tới chính mình mục đích ban đầu mở ra hệ thống.

Hắn vội vã click cửa hàng trang phục, liền thấy phía sau bộ 'Thục nữ' quả nhiên liền mở khóa hai cái hình ảnh. Hai bộ trang phục này đồng dạng là một cái hệ liệt dành cho nam nữ, tên gọi cũng gần giống nhau, phân biệt gọi là 'Ác ma Lycoris' cùng 'Thiên sứ Iris'.

Tên vừa trừu tượng vừa ý thơ, mới nhìn qua như dùng nhân vật thần thoại để làm chủ đề cho trang phục được thiết kế, nhưng khi Vưu hạ nhìn thấy hai tấm phác thảo đặt cùng một chỗ, lúc đó liền phát hiện đây rõ ràng là đôi lễ phục kết hôn.

"Ác ma Lycoris" là một lễ phục bộ ngắn gọn và trang trọng âu phục kiểu dáng, quần áo áp dụng phối màu là đen đỏ kết hợp, màu đỏ áo sơ mi, áo vest đen kịt cùng quần tây, tổng thể thiết kế ngắn gọn, duy nhất tô điểm chỉ có cổ áo nơ màu đen cùng trước ngực áo vest cài lên trâm hoa màu đỏ.

Cùng với 'Ác ma Lycoris' đối ứng nhau, thì bộ 'Thiên sứ Iris' tự nhiên chính là thuần trắng váy cưới.

Váy cưới là thiết kế phần thân ôm sát bó eo, ống tay áo là voan trong suốt sợi hoa, cổ áo nơi đó được thêu nhỏ nhắn nhẵn nhụi hoa thuỷ tinh, cực kỳ lóng lánh hào hoa phú quý, phía dưới là rất lớn làn váy bằng tơ tằm dáng bồng xoè xếp tầng, mấy tầng váy lót dài bên trong chống đỡ tạo ra hiệu quả phồng, phía sau lưng từ hông buông xuống duyên dáng nơ con bướm thắt eo cùng dán vào chủ thể liên tiếp hoa diên vĩ, thật dài làn váy phủ xuống đất kéo dư vài mét, cho người xem cảm giác vừa thánh khiết tao nhã, lại cực kỳ rực rỡ mộng ảo, tuyệt đối xứng với giá cả đắt đỏ mà hệ thống cho nó là '158 vàng'.

Có thể dự đoán ra được, khi bộ váy cưới này được làm ra thành phẩm sau, trên lầu hai quầy trưng bày phía trước tủ kính hướng đông nam, đều sẽ hấp dẫn biết bao nhiêu người qua đường dừng chân ngước nhìn.

Nghĩ như vậy, Vưu Hạ càng thêm không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy loại mới trang phục đặc biệt lần thứ hai được lên kệ.

Hắn đem hai loại mới cùng ngày hôm qua mở khóa bộ 'Thục nữ' bảng vẽ cùng nhau download xuống, cũng mang theo bản thảo thiết kế của công tước phu nhân gửi lại đây đặt ở cùng một chỗ, đợi đến khi hai nhà thiết kế hết bận, có một chút thời gian rãnh rỗi liền đem các bản thiết kế đều giao cho bọn họ.

Vưu Hạ đem bản vẽ của công tước phu nhân đặt ở phía trên, vì vậy Sepura trước hết nhìn thấy chính là bản thiết kế của nàng.

"Quả nhiên là phong cách của phu nhân." Hắn có mấy phần hoài niệm mà cảm khái, vừa lật xem vừa nói: "Kỳ thực nghĩ lại, ta đi tới nơi này làm việc giời gian cũng không bao lâu, nhưng bây giờ lại nhìn đến những kiểu mẫu lưu hành tại Bayswater, cảm giác như đang nhìn tranh sơn dầu của 100 năm trước."

Vưu Hạ lấy ra một tấm chính hắn cảm thấy được không tồi, nói: "Có chút nhìn vẫn rất đẹp, không phải sao?"

"Đúng vậy, ta cũng không nói là nó không đẹp." Chỉ lo Vưu Hạ hiểu lầm hắn có mới nới cũ, Sepura vội vàng bổ sung, "Công tước phu nhân rất có tài năng, nàng có rất nhiều ý tưởng kỳ diệu ta đều rất là thưởng thức."

"Như vậy chúng ta có thể chọn lựa vài tấm các ngươi cho là không tồi liền giữ lại, lúc đó chúng ta gộp chung với nhóm hàng mới thứ hai cùng lên kệ." Vưu Hạ nói.

"Không thành vấn đề."

Sepura ngại ngùng mà cười cười, mới vừa đồng ý như thế, ở bên cạnh hế sức chăm chú xem bản vẽ Tilia đột nhiên mở miệng: "Đây là ngươi lấy ra phải không?"

Bị nàng cầm trong tay chính là bản vẽ 'Thiên sứ Iris', xác thực nhìn phong cách thiết kế cũng biết là xuất phẩm từ trong trò chơi.

Vưu Hạ gật gật đầu: "Đúng, đây là váy cưới, cùng bộ 'Ác ma Lycoris' đều là lễ phục kết hôn."

"Mặc trong lễ cưới sao, thật xinh đẹp." Tilia nhìn bản vẽ thở dài nói, "Liền ngay cả ta nhìn thấy cũng có chút động tâm, muốn mặc nó lại cử hành lễ cưới thêm một lần nữa."

Sepura rướn cổ lên xem bản vẽ trong tay nàng, thấp giọng thì thào nói: "Xác thực rất đẹp, chỉ là bắt tay vào làm sợ là phí công sức, khiến một mình ta chế tác một cái váy như vậy, ít nhất hải tiêu hao thời gian nửa tháng."

Vưu Hạ chỉ nghe trưởng bối lời nói, không khỏi nổi lên lòng hiếu kỳ hỏi: "Mộc tinh linh cũng sẽ cử hành hôn lễ sao?"

"Đương nhiên, bất quá trong tộc không có nhiều quy tắc cùng nghi thức long trọng như vậy." Tilia vừa nói vừa cầm lấy tấm 'Ác ma Lycoris', nhìn bản vẽ tiện thể giới thiệu cho tinh linh nhỏ, "Ngày mà một đôi kết làm bạn đời, chúng ta sẽ mặc vào lễ phục, mang theo vòng hoa, trước đi tặng hoa cho cây mẹ, sau đó đi thánh điện cúng tế đại địa thần linh, cuối cùng dưới sự chúc phúc của đồng tộc cùng nhau uống qua rượu của đại tế ti sản xuất, như vậy xem như kết thúc nghi thức."

Vưu Hạ tưởng tượng đến hình ảnh kia, tuy rằng nghi thức lễ cưới không nhiều, mà nếu có thể được đến đông đảo mộc tinh linh chúc phúc, uống được rượu tự tay đại tế ti tự chế biến, vẫn là vô cùng tốt đẹp.

Hắn hỏi: "Vậy cùng ngoại tộc kết hôn, sẽ có nghi thức như vậy sao?"

Tilia nhấc mắt lên liếc nhìn hắn, giống như cười mà không cười hỏi: "Ngươi muốn cùng Rice cửa hành hôn lễ sao?"

Bị trưởng bối trực tiếp hỏi trắng ra như vậy, Vưu Hạ lỗ tai bùm một chút nóng đỏ.

Hắn hàm hồ đáp một tiếng, liền nghe Tilia nhớ lại nói: "Trước cũng có tộc nhân cùng ngoại tộc kết làm bạn đời, chỉ cần thật lòng yêu nhau, tinh linh trong tộc đều sẽ chúc phúc, nhưng bởi vì đối tượng là ngoại tộc, ai cũng không thể bảo đảm tương lai hắn có hay không tiết lộ bí mật của tộc, cho nên dựa theo quy định, không thể đem ngoại tộc đưa vào bên trong rừng rậm Oánh Đăng cử hành nghi thức chúc phúc."

"Như vậy sao.." Vưu Hạ hơi hơi nhíu mày lại.

"Bất quá bây giờ đã khác, hiện tại bộ tộc đã có nơi ở mới, Vua hẳn sẽ đồng ý ngươi ở nơi đó cử hành hôn lễ," Tilia suy nghĩ chút, chân tâm thật lòng mà suy tính cho Vưu Hạ, nói: "Thực sự không được thì ngươi có thể dùng ba cái điều kiện kia để trao đổi."

Vưu Hạ liếc nhìn dù mặt ngoài của Sepura tỏ vẻ cúi đầu xem bản thiết kế, mà thực ra cũng đang tò mò lắng tai nghe đoạn hội thoại. Hắn có chút lúng túng quẫn bách mà nói: "Ta chỉ là thuận miệng hỏi chút, không phải nhất định muốn làm như vậy."

"Cũng đúng," Tilia suy tư, "Ngươi bây giờ còn nhỏ, coi như muốn tổ chức nghi thức cũng phải đợi đến sau khi trưởng thành."

Vưu Hạ vội vàng gật gật đầu, nhanh chóng chuyển đề tài "Chúng ta vẫn là xem một chút bản vẽ của công tước phu nhân đi, sớm định ra một chút, để ta chuẩn bị tốt hợp đồng."

Lực chú ý của cả hai đều bị Vưu Hạ dời đi, tiếp liền nghiêm túc bắt đầu công việc tuyển bản vẽ.

Công tước phu nhân gửi tới bản vẽ tổng cộng có mười tám tờ, ba người thương lượng hơn một giờ, mãi đến tận ánh nắng chiều từ phía tây chiếu vào cửa sổ, bọn họ mới rốt cục định ra năm mẫu thiết kế.

Vưu Hạ đem vài tấm bản vẽ bị sàn lọc dư lại xếp gọn bỏ vào trong phong thứ mới, sau đó liền lấy ra một tờ giấy viết thư, nằm úp sấp tại trước bàn làm việc viết nguyên nhân tuyển chọn những bản thảo này cùng với quy trình cần thiết chuẩn bị hợp đồng.

Viết đến một nửa, lúc đó hắn chợt nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân quen thuộc, quay đầu lại liếc nhìn ai đến, Vưu Hạ nhất thời sợ đến mức buông bút rớt xuống.

Rice như trước mặc bộ quần áo lúc sáng sớm mới ra cửa, mà giờ khắc này trên trang phục tràn đầy vết rách cùng máu thấm vào ngưng tụ càng đen cứng, tóc tai cũng đính chất lỏng sền sệt, rất lâu cũng chưa từng bẩn loạn chật vật đến như vậy.

Sắc mặt hắn trắng như tuyết, màu môi ảm đạm, còn chưa bước đến gần liền có thể ngửi được một mùi tanh kỳ quái, ngoại trừ mùi máu tanh còn có mùi hôi thối nhàn nhạt không tài nào diễn tả thành lời.

Vưu Hạ liền vội vàng đứng lên muốn dìu hắn, Rice lắc lắc tay, ra hiệu Vưu Hạ đừng đến quá gần, sau đó xa xa mà chọn một cái ghế ngồi xuống nói: "Ta không sao, rất nhiều vết máu trên quần áo cũng không phải của ta."

"Nhưng mặt ngươi trắng bệch." Vưu Hạ vừa nói, vừa nhờ đi ngang qua nhân viên giúp đỡ xuống dưới lầu lấy một bộ sạch sẽ trang phục nam tính bình thường mang lên đây.

"Chỉ chịu một ít thương tổn, hiện tại đều khép lại." Rice giải thích, còn cố ý vén lên ống tay áo cùng ống quần cho hắn xem những chỗ bị thương, đúng như hắn nói, xác thực đều chỉ còn dư lại vết xẹo cùng một ít máu tươi đọng lại.

Những vết xẹo tuy rằng bé nhỏ mà rất nhiều, có vài chỗ như do đao kiếm thương tổn, có vài chỗ như bị quào trầy, còn có mấy chỗ như là động vật nào cắn thương. Vưu Hạ chỉ là nhìn chằng chịt trùng điệp vết xẹo rỉ máu liền không nhịn được đau lòng cùng nhăn nhó, hối hận chính mình tại sao không có cùng Rice đi chung.

Một lát sau, nhân viên đem hắn muốn bộ quần áo sạch sẽ cầm tới, Vưu Hạ liền vội vàng mang theo Rice đến gian phòng trên lầu đi tắm rữa vết máu, thuận tiện kiểm tra trên người hắn còn có hay không vết thương chưa lành.

Đợi đến khi hoàn toàn sạch sẽ, Rice thay quần áo xong liền sấy khô tóc tai, một lần nữa thơm tho hai người ra bên ngoài ngồi trên ghế sa lông, Vưu Hạ mới nghĩ tới điều gì liền hỏi: "Nàng đến cùng khiến ngươi làm cái gì?"

"Nàng dẫn ta đi đến một bải tha ma.." Dừng một chút, Rice nhẹ nhàng lắc đầu một cái, "Không đúng, là chiến trường cổ, nàng khiến cho tay sai của nàng là vu yêu, triệu hồi vong linh chiến sĩ cùng vong linh thú hoang ngủ say dưới lòng đất."

"Tất cả đều là vong linh?"

"Ừm." Rice ngữ khí bình tĩnh mà kể lại, nói "Vong linh giết không chết, trừ khi đem chúng nó thanh tẩy hoặc là đốt thành tro bụi, mà ta vừa vặn không biết làm những điều này, chỉ có thể sử dụng kiếm cùng những thứ có thể phục sinh vô hạn chiến đấu không ngừng, mãi cho đến khi vu yêu đình chỉ điều khiển."

Vưu Hạ nghe được tê cả da đầu, trước mắt hiện lên hình ảnh Rice bị rất nhiều lít nha lít nhít dữ tợn thi thể cùng xương khô vây quanh.

Hắc ám, dữ tợn, hôi thối, phía trước một đám vong linh ngã xuống, liền một đám tiến lên, đường như quái vật giết không hết, tất cả đều hướng về Rice nhào cắn xé.

"Liền như vậy mà chém giết cả ngày, cũng không có nghỉ ngơi một chút?" Vưu Hạ hỏi.

Rice lắc đầu.

"Tên vu yêu kia sẽ không mệt sao?"

"Rice vẫn lắc đầu, tiện đó nói:" Hắn rất mạnh mẽ, ta có thể cảm giác được lúc hắn đối phó ta thành thạo cùng điêu luyện, nếu là dùng toàn lực ta không nhất định có thể kháng được xuống dưới. "

Rice nói lời này xong mang theo trầm tư, đoán chừng hắn cũng không nghĩ tới đã xuống dốc đời trước Ma vương bên người còn lưu lại tay sai mạnh mẽ đến như vậy.

" Lợi hại như vậy sao.."Vưu Hạ nói thầm, nghĩ nghĩ ngày mai không quản có công việc gì hắn nhất định dời lại, phải cùng Rice đi xem xem hiện trường tình huống ra sao.

* * *

Cho nên, ngày hôm sau hắn liền đi tới chiến trường cổ mà Rice nhắc tới, gặp được vị Vu yêu mạnh mẽ kia.