Ta Vì Biểu Thúc Họa Tân Trang

Chương 79



Editor: Hardys

Trong lúc Từ Diễn dưỡng thương, Dung Hoa trưởng công chúa bị Từ lão thái quân trừng phạt giam ở hậu viện một tháng, nhưng mà dù không giam cầm bà, bà cũng sẽ không đến thăm Từ Diễn.

Nam nhân kia, ngay cả một cái liếc mắt, Dung Hoa trưởng công chúa cũng không muốn bố thí cho ông, nếu không có nhi tử và tôn tử, Dung Hoa trưởng công chúa đã muốn rời khỏi Từ gia.

Sau khi bỏ lệnh cấm, Dung Hoa trưởng công chúa cần rời phủ làm khách thì sẽ rời phủ, cần chơi đùa tôn tử để vui thì sẽ chơi đùa, giống như phu quân của mình đã chết rồi vậy.

Ung dung tự tại một khoảng thời gian, hôm đó sau khi nghe Thái y đã hoàn thành nhiệm vụ và rời khỏi, Dung Hoa trưởng công chúa buồn cười mà sai Thu ma ma: "Ngươi phái người đi thăm dò tình hình, xem Quốc Công gia có còn "lên" được hay đã bất lực."

Gần đây tóc Thu ma ma đã bạc không ít, đều vì sầu, nghe vậy thì thở dài: "Người vẫn có tâm trạng nói giỡn sao, vị kia cũng không phải là người mềm yếu, lần này người hại hắn ăn nhiều đau khổ như vậy, không sợ hắn sẽ trả thù người sao? Mặc dù thân phận của người tôn quý, nhưng ở đây là Từ gia, bên cạnh người không có nhiều thị vệ, nếu hắn thật sự đến đây, thì chúng ta phải làm sao bây giờ? Nhưng mà ta sẽ liều cái mạng già này để ngăn cản hắn bằng mọi giá."

Dung Hoa trưởng công chúa quan sát kỹ móng tay dài đã được dày công bảo dưỡng của mình, mỉa mai nói: "Nếu hắn có lá gan đó, cũng sẽ không chỉ dám hành hạ ta nhiều năm trên giường như vậy."

Trải qua hai tháng nay, tức giận của Dung Hoa trưởng công chúa đã vơi đi phân nửa, tuy Từ Diễn có ức hiếp và phụ bạc bà, nhưng có lẽ hai mươi mấy năm qua trong lòng Từ Diễn cũng vô cùng bực tức nhỉ, có lẽ lúc ông còn trẻ đã có nữ nhân mình thích nhưng bởi vì một đạo thánh chỉ nên không thể không cưới bà, một mặt ngấm ngầm ghét bỏ bà, mặt khác lại phải diễn cảnh phu thê ân ái cùng bà.

Tính tới tính lui, bà và Từ Diễn, hai người cũng chưa chiếm được lợi ích gì từ đối phương, còn về phần tổn thương trên thân thể thì...

Chỉ cần nghĩ tới tiếng kêu thảm thiết vào ngày đó của Từ Diễn, Dung Hoa trưởng công chúa lập tức thoải mái mà muốn cười to.

"Phu nhân, Quốc Công gia...Quốc Công gia thỉnh người qua đó nói chuyện." Tiểu nha hoàn đột nhiên truyền lời tới.

Dung Hoa trưởng công chúa nhíu mày.

Thu ma ma lo lắng nói: "Người tuyệt đối không thể đi đâu!"

Dung Hoa trưởng công chúa càng muốn đến xem Từ Diễn sẽ nói gì với bà.

Giấu một con dao nhỏ trong người, Dung Hoa trưởng công chúa mang theo nha hoàn Phẩm Nguyệt đi đến tiền viện, mới vừa đến cửa phòng ngoài đã nghe phòng trong truyền đến một giọng nói lẳng lơ của nữ nhân: "Quốc Công gia!"

Dung Hoa trưởng công chúa nhíu mày.

Phẩm Nguyệt cúi đầu càng thấp hơn.

Dung Hoa trưởng công chúa tiếp tục đi về phía trước, trong phòng không có hạ nhân, bà đi một đường tới cửa phòng trong, tiếng động bên trong càng lúc càng lớn, âm thanh phát ra có thể khiến cho người ta tưởng tưởng bọn họ thật sự đang rất sung sướng.

Dung Hoa trưởng công chúa nắm chặt bàn tay lại.

Tuy bà không có tình cảm với Từ Diễn, nhưng mà người này lại là phu quân trên danh nghĩa của bà, Từ Diễn cố ý dùng cách này để làm bà xấu hổ, sỉ nhục bà, Dung Hoa trưởng công chúa vốn kiêu ngạo chịu không được!

Bà đẩy mạnh cửa ra.

Tiếng kêu của nữ nhân trên giường dừng lại, thấy rõ người tới, nàng hoảng hốt mà trốn vào lòng Từ Diễn, lợi dụng Từ Diễn để che thân thể của mình.

Nhưng Dung Hoa trưởng công chúa đã nhận ra nàng! Đúng là nha hoàn trong thư phòng của Từ Diễn!

Lại nhìn Từ Diễn vẫn không biết thẹn mà ôm tiểu nha hoàn vào lòng, Dung Hoa trưởng công chúa giận quá mà bật cười, nhìn chằm chằm gương mặt hơi ửng đỏ của Từ Diễn: "Quốc Công gia vẫn rất oai phong, mạnh mẽ, xem ra nước lẩu ngày đó vẫn chưa đủ nóng nha."

Từ Diễn cười nhạt: "Ta còn muốn cảm ơn ngươi, nếu không có nồi nước lẩu kia của ngươi, bây giờ ta vẫn phải cùng ngươi diễn trò, bắt buộc bản thân mình phải lên giường với người, do trước đó đã bị ngươi hành hung, hiện tại cho dù ta có thêm vài thê thiếp xinh đẹp trong phòng, chắc chắn mẫu thân cũng sẽ không trách ta hủy hoại gia phong."

Từ Diễn tạm thời sẽ không động đến Dung Hoa trưởng công chúa, nếu bây giờ động, người người đều nghi ngờ ông hạ thủ, nhưng ông cũng sẽ không để Dung Hoa trưởng công chúa dễ chịu. Năm đó bà bị Tào Đình An cự tuyệt lời cầu hôn, trong cơn tức giận đã gả cho ông, kiêu ngạo như vậy, bây giờ ông sẽ phỉ nhổ thân thể của bà trước mặt nha hoàn....

Thái độ Từ Diễn giống như xem kịch vui mà nhìn Dung Hoa trưởng công chúa.

Bàn tay Dung Hoa trưởng công chúa nắm chặt thành hai đấm, cố kìm nén lắm mới không lấy dao nhỏ ra, uy hiếp mà hỏi Từ Diễn: "Ngươi không sợ hoàng huynh sẽ hỏi tội ngươi sao?"

Nụ cười của Từ Diễn vẫn không đổi, một tay khoác lên vai tiểu nha hoàn: "Sợ, ta rất sợ, nhưng mà, nếu ngươi có thể bỏ thể diện mà đến trước mặt Hoàng Thượng để tố cáo, thông báo với thiên hạ rằng ngươi đường đường là Trưởng công chúa mà lại bị phu quân mình chán ghét hai mươi mấy năm, dù ta bị Hoàng Thượng trách cứ thì cũng không tính là gì, phu thê chúng ta có phúc cùng hưởng, có nhục cùng chịu."

Những lời này, rốt cuộc cũng chọc đến điểm yếu của Dung Hoa trưởng công chúa.

Có hoàng huynh làm chỗ dựa vững chắc, bà biết bản thân mình làm Từ Diễn bị thương cũng không sao, nên bà lựa chọn trả thù, nhưng chỉ cần Từ lão thái quân còn sống, hoàng huynh tuyệt đối sẽ không vì bà mà xử lý phủ Trấn Quốc Công.

Còn về phần tố cáo?

Dung Hoa trưởng công chúa chưa bao giờ nghĩ sẽ đi tố cáo, bà vẫn không thể ném thể diện được, bị Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Tứ phu nhân, nha đầu A Ngư chết tiệt kia, còn có cả nhi tức phụ, chất tức phụ, thậm chí là toàn bộ phủ Trấn Quốc Công xem trò cười của bà đã đủ nhục, bà không thể dễ dàng để cho những người ngoài Từ gia biết được!

Nhưng mà, cứ ở lại Từ gia, trơ mắt nhìn Từ Diễn ung dung tự tại, sung sướng, ôm ấp một thông phòng bên phải rồi lại thêm một di nương bên trái sao?

Dung Hoa trưởng công chúa không làm được!

Xoay người, Dung Hoa trưởng công chúa tức giận mà rời đi.

Rốt cuộc Từ Diễn ngồi thẳng dậy, kéo chăn che mình lại.

Tiểu nha hoàn nơm nớp lo sợ mà quỳ bò ở dưới giường.

Từ Diễn liếc nhìn nàng một cái, hỏi: "Ta nâng ngươi làm di nương, ngươi có bằng lòng không?"

Tiểu nha hoàn là người duy nhất hiểu rõ tình huống thân thể của Từ Diễn, nàng cũng biết, nàng vốn không có lựa chọn là làm di nương hay không.

"Nô tỳ rất sẵn lòng, đa tạ Quốc Công gia đã coi trọng!" Nàng mừng rỡ mà ngẩng đầu lên, biểu diễn dáng vẻ thật lòng thật dạ còn hơn lúc nãy.

Từ Diễn lập tức nở nụ cười.

Hậu viện, Dung Hoa trưởng công chúa đã bắt đầu ra lệnh cho Thu ma ma thu dọn hành lý, bà phải rời khỏi Từ gia, trở về phủ Trưởng Công Chúa của mình thôi! Dù sao ở lại Từ gia cũng trở thành trò cười, về phủ Trưởng Công Chúa nàng còn có thể yên tĩnh được, còn về phần hai nhi tử, có lương tâm thì sẽ đến chỗ bà thỉnh an, còn nếu không có lương tâm, dù bà ở đâu thì bọn họ cũng không hiếu thuận.

Thứ duy nhất khiến Dung Hoa trưởng công chúa không nỡ đó là đứa Trưởng tôn bảo bối của bà.

Nhưng mà bản thân bà quan trọng hơn.

- --

Không lâu sau, động tĩnh của chính viện đã truyền tới Xuân Hoa Đường.

Từ Tiềm vẫn còn đang trực chưa về, A Ngư nhận được tin, khiếp sợ nói: "Thật không vậy? Không ai ngăn cản tẩu ấy sao?"

Bảo Thiền lắc đầu, vừa than thở vừa nói: "Ta đã thăm dò kỹ càng, ngay cả Nhị phu nhân đến khuyên cũng bị Dung Hoa trưởng công chúa tát một bạt tay, Lão thái quân ở bên kia chắc cũng nhận được tin, nhưng một chút động tĩnh cũng không có."

A Ngư im lặng một lúc lâu.

Dung Hoa trưởng công chúa bị Từ Diễn làm nhục bằng loại phương pháp kia, tức giận đến mức bỏ đi hoàn toàn phù hợp với tính tình của bà ta, Nhị phu nhân đến thể hiện sự vui sướng khi thấy người gặp họa, ăn một cái tát cũng không oan, nhưng Dung Hoa trưởng công chúa rời khỏi là chuyện lớn như vậy, sao Lão thái quân không ra mặt chứ? Nếu Lão thái quân đến khuyên, chắc chắn Dung Hoa trưởng công chúa sẽ nể mặt bà ấy.

Nhưng Lão thái quân không đi.

Nghĩ tới đây, A Ngư mơ hồ đoán được gì đó.

Có lẽ Lão thái quân cũng muốn Dung Hoa trưởng công rời khỏi đây nhỉ?

Là mẫu thân, ai sẽ chấp nhận ở cùng một chỗ với nhi tức phụ đã hành hung nhi tử mình chứ? Bởi là do Kiến Nguyên Đế tứ hôn nên Từ lão thái quân không tiện trừng phạt Dung Hoa trưởng công chúa, bây giờ Dung Hoa trưởng công chúa tự mình rời khỏi, có khả năng Lão thái quân sẽ nhẹ nhàng thở ra.

"Phu nhân uống chút trà đi." Bảo Điệp bưng bát trà đến.

A Ngư nhìn nàng, trong lòng chợt căng thẳng.

Dung Hoa trưởng công chúa đi rồi, thân phận Từ Diễn không còn ngại bị chính thê áp chế, có thể không kiêng nể gì so với đời trước hay không?

A Ngư nhìn náo nhiệt hai tháng qua, rốt cuộc cũng ý thức được chuyện này từ đầu tới cuối đều quan hệ chặt chẽ với nàng.

- --

Tùng Hạc Đường.

Dường như Dung Hoa trưởng công chúa vừa đi, Từ Diễn đã đến thỉnh tội rồi.

"Mẫu thân, nhi tử thật sự không còn cách nào ở chung với nàng dưới một mái hiên được nữa, cầu xin mẫu thân bao dung và tha thứ." Quỳ trước mặt Lão thái quân, Từ Diễn bình tĩnh nói.

Từ lão thái quân nhìn trưởng tử, giờ ông cũng đã là tổ phụ, thở dài: "Năm đó ngươi phải cưới nàng là do tình thế ép buộc, nàng ép buộc ngươi, ngươi hành hạ nàng, chuyện này cũng coi như là huề nhau đi, bây giờ nàng đi cũng tốt, trong phủ có thể thái bình rồi."

Từ Diễn âm thầm thở phào, ngừng một lát lại hỏi: "Vậy chuyện của Thải Cầm..."

Thải Cầm chính là tiểu nha hoàn mà ông sủng ái ở thư phòng.

Từ lão thái quân mệt mỏi nói: "Di nương thì không, nhưng con thu làm thông phòng đi, sau đó truyền tin đồn ra ngoài, cho họ biết rằng con say rượu rồi lỡ vui vẻ với nàng ta, miễn cho bọn họ mù quáng đoán mò, đoán được chân tướng thì lại không tốt."

Từ Diễn cúi đầu nói: "Nhi tử hiểu rõ, đã khiến mẫu thân lo lắng rồi."

Từ lão thái quân khoát tay: "Lui ra đi, con tự giải thích với Thận Nhi và Khác Nhi đi, đừng khiến lòng của hai hài tử kia nguội lạnh, dù sao cũng là mẫu thân ruột thịt của bọn nó."

Mẫu thân đã hiểu, mẫu thân muốn ông ôm tất cả trách nhiệm lên đầu mình.

Nhưng mà, thân thể cũng đã phế rồi, những thứ này có là gì đâu?

Sắc mặt Từ Diễn u ám mà cáo lui.

Cứ chờ xem, ông sẽ không bỏ qua cho nữ nhân kia.