Ta Vì Nàng Mà Từ Bỏ Tất Cả

Chương 38: Cái kết cho Trình Đan



Nhưng Hoa thần có thể làm được gì chứ?

Trình Đan ở trên đài Thanh Long cười lớn: "Rõ ràng ngài biết ta là kẻ giết Sở Hoàng đổ mọi tội lỗi lên người Trích Tâm vậy tại sao ngài lại không bắt ta mà lại dụng hình với muội ấy? Bây giờ chắc chắn Trích Tâm đang rất thù hận ngài." Khi thấy được cảnh tượng đó tất nhiên Trình Đan rất vui và thỏa mãn rồi. Cô cũng thừa biết Đế tôn thầm thích Trích Tâm, bởi vì chuyện này mà khiến Trích Tâm từ mặt với anh, đúng là một chuyện vui đối với cô nàng Trình Đan.

"Cô nghĩ ta sẽ dụng hình Trích Tâm cho nên mới hiên ngang không sợ ta phát hiện có đúng không?" Đế tôn hỏi.

Đế tôn sau khi biết đó là Trình Đan chứ không phải Trích Tâm, thật sự anh muốn bắt cô đem đi rút hết Tiên lực, vứt xuống hạ giới, sống khổ cực mới vừa lòng hả dạ. Nhưng ngay từ ban đầu cả hai cô nàng đều được Hoa thần đích thân mang đến Thiên giới, cũng được làm lễ ra mắt và được ban cho Phủ Ngọc Dịch. Nếu không phải vì Hoa giới, vì chúng thần tiên thì với bản tính nóng nảy của Đế tôn, Trình Đan đã bị xử phạt lâu rồi. Từ cái lúc cô lén đeo dây tơ hồng cho anh, lúc vô tình phát hiện bí mật của anh với Huyền Khương là anh chẳng thèm để ý gì đến cô rồi. Đế tôn xem Trình Đan như người vô hình và đặc biệt quan tâm đến Trích Tâm nhiều hơn cho nên đây cũng chính là lý do lớn nhất khiến sự việc hôm nay xảy ra.

"Ta nên xử phạt ngươi sớm mới phải, để ngươi càng ngày càng lộng hành." Đế tôn chắp hai tay ra phía sau nhìn những tia sét đang dần hội tụ lại trên đầu Trình Đan.

Trình Đan nhân cơ hội còn nói chuyện được nên đã nói hết nỗi lòng của mình. Người đẩy cô vào con đường này không phải là Đế tôn hay sao. Là một cô gái, thích một nam nhân là sai à? Đế tôn không thích Trình Đan thì cũng đành, sao lại còn đối xử tốt với em gái của cô. Rõ ràng Hoa thần biết một trong hai sẽ nhập ma sao còn đưa cả hai đến Thiên giới. Nói tóm lại tất cả đều là do cái ngày hôm đó, chính Hoa thần đã dẫn hai chị em đến gặp Đế tôn, cũng chính vì tình cảm dành cho anh khiến Trình Đan đánh mất đi lý trí trở thành người như ngày hôm nay. Đế tôn nói nếu nguyên nhân xuất phát từ anh sao cô không tìm anh mà tính sổ lại đi giết Sở Hoàng làm gì. Thì bởi vì Trình Đan cho rằng Sở Hoàng là kẻ ngán đường, anh ta cũng thích Trích Tâm, Trình Đan giết đi anh ấy không phải là đang giúp Đế tôn diệt đi một đối thủ hay sao. Cô cười lớn trên đài Thanh Long và rồi một tia sét đã đánh xuống người cô khiến cô đau đớn vô cùng. Hoa thần lắc đầu nhìn Trình Đan: "Sao con lại trở nên như vậy hả Đan Nhi?"

"Bà cũng không thoát tội, rõ ràng tôi được định sẵn là người theo tiên, nhìn chung tất cả tôi đều hơn Trích Tâm vậy mà bà lại yêu thương nó hơn tôi." Trình Đan uất ức trong lòng.

"Ta cứ nghĩ con làm chị thì sẽ nhường nhịn em mình vì từ khi sinh ra con đã hơn Tâm Nhi rất nhiều." Hoa thần đau lòng nói cho cô nàng hiểu.

Bà cũng cho cô biết luôn mặc dù cô luyện được sức mạnh ma lực khiến linh lực của cô tăng cao hơn so với trước đây nhưng cô là một nửa của phần Tiên, cô không thể nào luyện ma lực được, càng không thể nhập ma. Tuy lúc luyện Tiên lực, sức mạnh chưa phát huy nhưng chỉ cần cô chăm chỉ, làm việc thiện, lịch kiếp độ chúng sinh như Đế tôn và Trích Tâm từng làm thì một ngày nào đó sức mạnh tiềm ẩn của hoa sen hai màu sẽ bộc phát. Nhưng vì bản tính xấu xa bị nhiễm từ phần Ma cho nên Trình Đan mới có suy nghĩ không đúng đắn như vậy.

Đế tôn lắc đầu: "Mọi chuyện cũng đã thành ra như vậy rồi, không thể cứu vãn được nữa." Sau một đợt sét dài khiến cô như bị thiêu trụi cả người, Trình Đan đau đớn nằm gục trên mặt đất. Đế tôn tiếp tục lấy đi Tiên lực và Ma lực trong người của cô, biến cô thành một người tàn phế linh lực, không còn tu luyện được nữa và đưa cô xuống hạ giới. Trình Đan rớt từ trên trời rớt xuống đất, trong một vườn trúc um tùm. Đế tôn và Hoa thần ở trên cao nhìn xuống, bà nói: "Đây là cái kết mà nó muốn nhận."

Anh tiếp lời: "Sống hay chết, để xem cô ấy như thế nào." Nói xong cả hai biến mất.

Đế tôn và Hoa thần cùng đến Hoa giới, vừa hay tỳ nữ đang đỡ Trích Tâm đi ra. Hoa thần đi lại đỡ cô không cần hành lễ với bà kèm câu nói ân cần: "Sao con không nằm nghỉ ngơi đi ra đây làm gì."

Trích Tâm nói: "Con muốn đi dạo một chút." Đồng thời cô cũng đi lại bái kiến Đế tôn. Anh cũng như Hoa thần đỡ cô dậy nhưng cô đã thụt người lại để cho anh không động vào mình. Đế tôn hiểu hành động đó của cô là như thế nào, chắc chắn cô vẫn còn hận anh lắm. Đế tôn có giải thích, anh không phải là không tin cô mà là anh đang cho mọi người nhìn thấy bộ mặt thật sự của Trình Đan, chỉ khi làm theo đúng kế hoạch của cô ấy thì cô ấy mới lơ là, không cảnh giác. Chứ không Đế tôn có thể vì tư thù cá nhân mà lục tung khắp Tam giới lên để tìm Trình Đan về xử phạt cho bằng được mà. Tuy biết là bất đắc dĩ nhưng niềm tin của Trích Tâm dành cho Đế tôn đã không còn nữa. Cũng bởi vì Trình Đan ghen cho nên mới dẫn đến người vô tội là Sở Hoàng chết, nếu cô không xuất hiện trước mặt Đế tôn nữa thì có lẽ mọi chuyện đã khác rồi. Thà bây giờ không gặp nhau nữa sẽ tốt hơn, biết đâu chừng ở đâu đó trên Thiên giới sẽ xuất hiện một Trình Đan thứ hai thì làm sao.

"Nàng đừng nói vậy mà, cho ta một cơ hội nữa có được không?" Đế tôn van xin.

Trích Tâm lắc đầu nhẹ: "Ngài là Đế tôn, Thiên giới là nơi dành cho ngài, hy vọng sau này ngài đừng đến đây nữa."

"Nhưng đây cũng từng là nhà của ta mà." Đế tôn có Hoa thần làm nhân chứng. Từ nhỏ anh đã được bà ấy nuôi dưỡng ở Hoa kính, cũng là nơi ở hiện giờ của Trích Tâm. Hoa thần vẫn luôn hoan nghênh anh đến Hoa giới chơi, thăm mọi người. Sao có thể kêu không đến là không đến chứ.

"Khi nào ngài đến cho người báo với ta trước để ta đi chỗ khác, không làm phiền ngài." Trích Tâm căn dặn.

"Nàng thật sự muốn đoạn tuyệt với ta sao?" Đế tôn dùng ánh mắt cầu cứu Hoa thần nhưng đây là chuyện riêng của hai người, Hoa thần đành phải tránh mặt. Lần này không ai cứu Đế tôn được rồi cũng như lúc đó không ai cứu nỗi Trích Tâm khỏi cơn thịnh nộ của anh.