Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 102: Vấn trách



Bao Cốc nói:

"Sau khi Nam Y bọn họ rút đi, Nam Y lại cùng Trữ Dĩnh dẫn đầu người của Trữ gia, còn có một đám tu tiên giả liên thủ vây giết ta. Trước sau có Trữ Dĩnh của Trữ gia, Tiên Môn Hàn Vũ, Nam Y bọn họ cùng một số tu tiên giả ta căn bản không nhận ra hướng ta xuất thủ. Trữ gia, Hàn Vũ đều xuất ra trọng bảo Nguyên Anh Cảnh, ta đây dĩ nhiên cũng không thua kém, xuất ra Nguyên Anh Phù oanh kích, sau đó ta bị phù nổ bị thương rơi xuống đất. Lúc giao đấu cùng Hàn Vũ, sư tỷ ta tay cầm Hóa Thần Kỳ bảo kiếm liều mạng một chết một sống, chờ ta tỉnh lại liền thấy nàng nằm trên đất. Ta uy sư tỷ hai viên đan dược chữa thương sau đó nàng đi truy sát Nam Y. Lúc này Ngọc Tu La xuất hiện đến tìm ta làm buôn bán, nàng bán một tin tức cho ta, đó chính là Nam Y thật ra là người của Thái Âm Môn, là nhi tử của Trường Sinh thiên tôn. Nam Y mang thân phận lớn như vậy lại đến Huyền Thiên Môn làm nội gian, còn kích động nhiều người đến truy sát, cướp đoạt ta, ta dĩ nhiên không thể buông tha hắn, vì vậy dùng số tiền lớn mời Ngọc Tu La bắt hắn, là dùng giá cả Nguyên Anh Cảnh mua hắn."

Quân công tử hỏi:

"Ngươi nói những chuyện này có liên quan gì đến chuyện Thi Thành cùng Thái Cổ di tích biến mất?"

Bao Cốc nói:

"Quân công tử ngươi nghe ta chậm rãi nói đi, lập tức sẽ đến trọng điểm. Ta bị thương, lúc ẩn thân bị Ngọc Tu La tìm được, dĩ nhiên phải đổi chỗ khác. Vì vậy ta đổi đến trong một khe sâu chữa thương, sau khi ta dưỡng thương xong thấy nơi này thiên địa linh khí dày đặc, vì vậy bày một Tụ Linh Pháp Trận ở nơi đó đột phá cảnh giới, chờ ta trùng kích vào Trúc Cơ Kỳ thành công thu hồi Tụ Linh Pháp Trận thì thấy một con đại Bạch Xà yêu thú cảnh giới Kim Đan kỳ hấp thụ thiên địa linh khí bên cạnh ta, ta cho rằng đại Bạch Xà sẽ tấn công ta nhưng kết quả nó cư nhiên chạy vào một khe động nhỏ. Tiểu hồ ly bên cạnh nói với ta nơi đó có chí bảo, ta lo lắng an nguy của sư tỷ nên mặc kệ chí bảo, đi tìm sư tỷ trước. Tiểu hồ ly thấy sư tỷ liền nói với sư tỷ chuyện có chí bảo, sư tỷ ngay cả Nam Y cũng không truy sát nữa, quay đầu lại theo tiểu hồ ly đi tìm chí bảo. Chúng ta theo khe hẹp đại Bạch Xà đã chui vào tiến đến trong một sơn động. Bên trong tất cả đều là bạch cốt, nham bích là sống, tự mình cử động, còn có rất nhiều thứ giống như quỷ, ta sợ hãi, sư tỷ dùng Ly Hỏa kiếm phóng hỏa bảo vệ ta, chúng ta còn ở bên trong tìm được một cây Tiểu Long Thảo mới thành hình, để cho tiểu hồ ly của ta một ngụm nuốt mất...."

Nàng nói đến sơn động cùng Tiểu Long Thảo, xung quanh thoáng chốc yên tĩnh.

Bao Cốc hoãn khẩu khí nói tiếp:

"Sau đó bọn ta đi vào sơn động phát hiện thông đạo, bên trong có rất nhiều xương sườn." Nàng từ trong túi trữ vật siêu lớn lấy ra một cái xương sườn Giao Long dài hơn một trượng, nói:

"Nha, đây này! Chúng ta thấy nó là nguyên liệu luyện chế rất tốt nên có thể chặt được đều chặt mang về. Chém gãy rất lao lực, bất quá chúng ta vẫn rất hài lòng,như ta nghĩ, quả nhiên ta có phúc duyên thâm hậu a....."

Quân công tử ho nhẹ một tiếng nhắc nhở Bao Cốc đang rơi vào tự kỷ, hỏi:

"Sau đó thì sao?"

Bao Cốc nói:

"Sau đó chúng ta thấy người của Ngự Thú Cốc và một con Hoàng Kim Lão Thử từ một chỗ khác trong thi hài Giao Long đến... Tiểu công tử Ngự Thú Cốc âm hiểm, bọn ta đánh nhau một trận, sư tỷ ta thiếu chút nữa chết trong tay hắn, ta còn phải dùng trọng bảo phù Nguyên Anh Cảnh oanh kích mới cứu được sư tỷ, nhưng ta lại bị thương. Tiểu công tử Ngự Thú Cốc cư nhiên toàn vẹn trở ra! Có lẽ hắn kiêng kỵ Nguyên Anh Phù trên tay ta nên phóng xuất ngự thú tới giết, kết quả hắc hắc.....bọn ta dùng một chút thủ đoạn nhỏ khiến yêu thú của hắn tự giết lẫn nhau, hắn sợ đến thu yêu thú trở lại, chỗ dựa lớn nhất của hắn đã mất nên rút lui."

Người của Ngự Thú Cốc lập tức hỏi:

"Sau đó?"

Bao Cốc nói:

"Ta cùng sư tỷ dĩ nhiên không muốn buông tha bọn họ nha, dù sao thì ta nhiều phúc trạch, không sợ cùng bọn họ liều mạng, mà ngự thú chỗ dựa lớn nhất của bọn họ lại không còn, dĩ nhiên phải truy đuổi, vừa muốn truy theo thì thấy Ngọc Tu La cùng Nam Y xuất hiện trong tầm mắt. Người của Ngự Thú Cốc cùng Nam Y đều xuất hiện, dĩ nhiên là Nam Y trọng yếu, nên bọn ta nhắm vào Nam Y. Nam Y sức cùng lực kiệt bị bọn ta dồn đến đường cùng, sư tỷ khuyên hắn đầu hàng, muốn dẫn hắn về giao cho Trần sư bá xử lý nhưng hắn cười ha ha nói tất cả mọi người đều phải chết ở nơi đó, đây là Thi Thành gì gì đó, sau đó cười thảm dùng bảo kiếm Hóa Thần Kỳ trong tay tự sát!" Nàng lại nhìn về phía người của Ngự Thú Cốc nói:

"Về phần người của Ngự Thú Cốc sau đó chạy đi đâu ta cũng không biết, ta nghĩ a, dữ nhiều lành ít...."

Một gã lão giả Ngự Thú Cốc trầm giọng nói:

"Ngươi không phải nói bọn họ đều chết trong Thi Thành rồi sao?"

Bao Cốc hô lên:

"Nếu không gặp phải tòa tháp kia, bọn ta thiếu chút nữa cũng chết ở bên trong. Aizm, ngươi đừng đau buồn a!"

Lão giả Ngự Thú Cốc trong nháy mắt thu được vô số bạch nhãn. Ngoại trừ người của Ngự Thú Cốc. Ai sẽ đi quan tâm hơn mười người đệ tử Ngự Thú Cốc cùng yêu thú chết sống a, mọi người quan tâm trọng điểm dĩ nhiên là Thi Thành cùng Thái Cổ di tích vì sao biến mất.

Ngọc Mật yên lặng trong lòng nói thầm: Bao Cốc, ta thế nào không phát hiện ngươi cư nhiên còn có bản lĩnh mở to mắt nói dối!

Nàng tinh tường biết được người của Ngự Thú Cốc toàn bộ chết trên tay Bao Cốc. Nàng nghĩ đến Bao Cốc bởi vì nàng mà lần đầu tiên cùng người liều mạng, liều mạng đến cả người đều bị thương cũng muốn vì nàng xả giận, nghĩ đến người của Ngự Thú Cốc chết ở nơi đó, lòng tràn đầy kinh ngạc. Nàng là sư tỷ, tu vi của nàng so với Bao Cốc cao, sức chiến đấu so với Bao Cốc cường, nhưng mỗi khi gặp chuyện luôn là Bao Cốc đứng phía trước thay nàng chống đỡ tất cả, tựa như hiện tại, đối mặt nhiều thế lực tu tiên vẫn cố sức bảo vệ nàng, không run không sợ. Ngọc Mật không chú ý đến ánh mắt của nàng hiện giờ một khắc cũng không rời khỏi Bao Cốc.

Bao Cốc nói:

"Ta cùng sư tỷ đều là lần đầu đến Thái Cổ di tích Lữ Các chủ lại chưa cùng nói qua về Thi Thành ta cùng sư tỷ còn tưởng rằng đây là Thi Sơn Táng Địa, bọn ta gặp đại cơ duyên rồi nữa chứ! Nghe được Nam Y nói như vậy, bọn ta mới cảm thấy không thích hợp, hỏi Ngọc Tu La mới biết được chuyện Thi Thành. Bọn ta sợ hãi, lập tức tìm đường ra! Bọn ta vòng quanh bụng Giao Long dạo qua một vòng, phát hiện cư nhiên là một vòng tròn không ra được. Sau lại càng nóng nảy, bọn ta bắt đầu đào đất, còn dùng thanh kiếm Nam Y tự sát để đào. Kiếm kia sắc bén a, bảo kiếm Hóa Thần Kỳ a! Nhưng bọn ta đào ra bao nhiêu thì đất lại nở ra bấy nhiêu, vừa sống vừa kiên cố, đào mãi không hết, vì vậy sư tỷ ta lại dùng Ly Hỏa kiếm phóng hỏa. Mùi đất bị hỏa thiêu cùng mùi thi thể bị thiêu cháy giống y như nhau...Sau đó bọn ta dùng thần thông Đa Bảo Linh Hầu truyền cho ta mới quật qua một cái hố sâu, sau đó bỗng nhiên nghe được tiếng tim đập...." Nàng đem chuyện quật lên bộ xương khô lão quỷ lại đào đến bảo tháp hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuật lại một lần, bao gồm chuyện Ngọc Tu La dùng mười hai con yêu sủng của nàng phá trận cũng nói ra.

Một vị Tiên Môn Trưởng Lão lo lắng nói một câu:

"Nói như thế, bảo tháp này sớm đã rơi vào trong tay Ngọc Tu La, mà không phải Bao Cốc ngươi cho nàng?"

Bao Cốc ném bạch nhãn về phía Tiên Môn Trưởng Lão, thầm nghĩ:

"Ngươi muốn chia rẽ quan hệ giữa ta cùng Truy Hồn Các cũng phải tìm một cái cớ tốt một chút!" Nàng nhẹ xích một tiếng:

"Ngươi nghĩ vậy!" Nàng lại đem những chuyện phát sinh sau khi thu tháp, quá trình tiến nhập bảo tháp đều nói ra.

Một đám tu tiên giả nghe đến đặc biệt nhập thần.

Bao Cốc dĩ nhiên không thể thừa nhận là nàng toàn lực phóng xuất Giao Long đại yêu tinh, nếu như nàng thừa nhận, trách nhiệm Thái Cổ di tích biến mất phải rơi xuống trên đầu nàng rồi, nàng sẽ trở thành kẻ thù chung của Huyền Nguyệt Cổ Thành. Nàng nói:

"Sau đó ta tranh giành chạy vào trong tháp trước sư tỷ, ta trở ra liền phát hiện cấm chế trong tháp buông lỏng, quan tài còn mở ra, linh khí từ đỉnh tháp đổ xuống toàn bộ rót vào trong quan tài, trong quan tài còn phát ra âm thanh, ta sợ hãi... làm hết biện pháp cũng không thể ngăn cản động tĩnh bên trong, cuối cùng ta nghĩ, dù thế nào cũng không thể để thứ gì đó trong quan tài tiếp tục hấp thu linh khí, vì vậy ta hất vật ô uế lên quan tài... Tuy rằng không hề có linh khí rót vào quan tài nữa, nhưng phù chú cùng xiềng xích trên nắp quan đều bị hủy —"

Một đám tu tiên giả đều phát sinh tiếng thở dài "Ai nha —"

Không ít người chỉ trích Bao Cốc không hiểu chuyện, nói nàng phá hỏng phong ấn phù chú.

Bao Cốc chu môi không lên tiếng.

Quân công tử sắc mặt trầm ngưng hỏi:

"Sau đó?"

Bao Cốc suy nghĩ một chút, nói:

"Ta hất uế vật lên thì phát hiện phong ấn phá hủy, cũng biết không xong rồi, không giam được đại yêu trong quan tài nữa, ta đơn giản giả vờ muốn cứu hắn, chủ động giúp hắn chặt đứt dây xích, sớm thả hắn ra. Ta cũng có phòng bị a, dán một loạt linh phù trên trán đề phòng hắn đoạt xác. Ta còn lấy lòng cho hắn một hồ lô Hầu Nhi Tửu, kết quả hắn cư nhiên đánh lén ta, nhưng —" Một tiếng nhưng của nàng nói ra đặc biệt nặng, tu tiên giả ở đây ngưng thở yên lặng nghe nàng nói tiếp. Bao Cốc nhìn quanh hừ lạnh một tiếng, nói:

"Hắn tu vi xác thực đủ lợi hại, có thể nhìn thấy Huyền Thiên Kiếm trong cơ thể ta, cư nhiên muốn đoạt kiếm của ta. Hắc, Huyền Thiên Kiếm này của ta tuy rằng vẫn vô thanh vô tức, nhưng nó vẫn đang tỉnh a, chỉ là quá đáng nhất chính là chiếm lấy đan điền không cho phi kiếm của ta thu vào, hại ta mỗi lần đều chỉ có thể ném phi kiếm vào túi trữ vật...."

Tử Thiên Quân nhắc nhở:

"Bao Cốc, trọng điểm!" Chuyện Huyền Thiên Kiếm đã sớm bị Thái Âm Môn truyền ra, giấu không được nữa, hắn cũng tùy ý Bao Cốc nói ra.

Bao Cốc nói:

"Thanh kiếm này xác thực lợi hại, ta lúc đó cảm giác trong đan điền có một trận kiếm ý phiếm động...." Nàng đem phản ứng của Giao Long cùng những đối thoại sau đó đều nói một lần.

"Tổ sư gia dĩ nhiên không tại thế nữa, nhưng Giao Long đại yêu tinh này bị giam cầm so với lịch sử Huyền Thiên Môn còn lâu hơn, nên hắn không biết tổ sư gia đã sớm không tại thế. Huyền Thiên Kiếm đã chứng minh phía sau ta là một tu tiên giả sắp bước vào độ kiếp. Ta có Hầu Nhi Tửu chứa thần tính Nguyên Thần quả nói rõ ta địa vị bất phàm, cho nên hắn sợ đến không ra tay hạ thủ với ta, sau đó ta lại nhân cơ hội vơ vét tài sản của hắn, khiến hắn đem bảo tháp trấn áp hắn cho ta, sau đó ta lại cho Ngọc Tu La. Ta ở Thái Cổ di tích tổn thất lớn như vậy, cửu tử nhất sinh dĩ nhiên không thể tay không mà về, vì vậy ta lại đòi hắn bảo vật, hắn giận dữ ném ba người bọn ta ra khỏi Thái Cổ di tích, lúc chúng ta bị ném ra thì gặp Lữ Vấn Đạo bọn họ, ta biết Giao Long này bị sư phụ ta dọa, vì phòng sư phụ ta đi vào giết hắn nhất định sau khi ta ra ngoài sẽ lập tức bỏ chạy, sau đó ta lập tức bảo Lữ Vấn Đạo bọn họ thông tri đồng môn cùng rời khỏi!"

Người của Tiên Môn trầm giọng nói:

"Bao Cốc, ngươi vì sao không trấn an hắn, tạm trì hoãn gọi bọn ta vào giết hắn? Nếu như ngươi có thể giữa chân Giao Long kia, há có thể khiến nó mang theo Thái Cổ di tích bỏ chạy lưu lại hậu hoạn?"

Bao Cốc nhìn chằm chằm người kia của Tiên Môn:

"Giao Long kia ngay cả bảo tháp Động Hư Kỳ đều có thể không chớp mắt mà ném cho bọn ta, nó ngay cả Thái Cổ di tích đều có thể thao túng, đủ chứng tỏ thực lực của nó. Ta muốn hỏi những người ở đây, ai có thể cùng Giao Long đối địch? Giao Long kia nếu như không bị ta dọa chọc tức, ta cũng không ngại để người khác kiểm chứng thực hư lời nói của ta, ta chỉ biết Huyền Nguyệt Cổ Thành này căn bản không có tu tiên giả nào thực lực gần bước vào độ kiếp, nếu hắn chạy ra gây ác, ai có thể chống đỡ được hắn? Cho dù tất cả thế lực tu tiên liên thủ có thể hơn được người đã phong ấn hắn không? ta muốn hỏi, các ngươi giữ được tất cả tu tiên giả Huyền Nguyệt Cổ Thành sao? Các ngươi có thể cam đoan hắn sẽ không liên thủ với yêu tộc bên ngoài Huyền Nguyệt Cổ Thành tiến công Huyền Nguyệt Cổ Thành sao? Thực lực của đại yêu kia chí ít là đã ngoài Động Hư Cảnh, lại có Thái Cổ di tích, cho dù dùng thực lực hiện tại của Nam Sơn Nhất Kiếm cũng không chắc là đối thủ của hắn! Ta có Huyền Thiên Kiếm bảo mệnh, ta không lo tính mệnh, nhưng các ngươi... còn có thể đứng ở chỗ này chất vấn ta?"

Trong đám người lần thứ hai vang lên tiếng hừ lạnh:

"Bao Cốc, ngươi phóng xuất Giao Long khiến Huyền Nguyệt Cổ Thành mất đi Thái Cổ di tích, ngươi còn già mồm?"