Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 136: Ngu xuẩn phát khóc



Trong viện rất nhiều loại linh dược luôn phải tưới nước.

Bao Cốc việc vặt vãnh rất nhiều, bình thường luyện công cũng không có nhiều thời giờ, căn bản không thể mỗi ngày đúng hạn tưới nước cho dược điền. Sau khi nàng kiểm tra địa hình xung quanh, suy nghĩ một biện pháp – đào rãnh dẫn nước.

Biệt viện của nàng và sư tỷ hẳn là sư công dành thời gian cố ý chọn vị trí, chọn đặc biệt có thâm ý.

Biệt viện của hai người các nàng nằm cạnh nhau, cách giữa tám mươi trượng bên ngoài hai biệt viện chính là vách núi, vách núi cao khoảng hai ba trượng, trên vách núi đá có một khe lớn, dòng nước từ trong khe tuôn ra hình thành thác nước. Dưới thác nước có thủy đàm, thủy đàm hôm này trực tiếp được một biệt viện khác bao quanh. Biệt viện kia là độc lập, diện tích lớn hơn cả biệt viện của nàng cộng thêm cả biệt viện của sư tỷ, tình huống trong viện nàng nhìn không thấy, nhưng thấy chỉ nhìn diện tích, thác nước, thủy đàm liền biết là sư công chuẩn bị cho tiểu sư thúc.

Theo lý thuyết biệt viện của các nàng ở vào sơn cảnh, lại là ngọn núi cao nhất Lưỡng Giới Sơn, rất khó có nguồn nước hình thành thác nước nhưng mà nước của thác này chảy ra ẩn chứa linh khí còn mang theo lương khí trong địa mạch, Bao Cốc rất hoài nghi là sư công dùng số tiền lớn cố ý vì tiểu sư thúc tạo nên.

Biệt viện của nàng cùng sư tỷ cách biệt viện của tiểu sư thúc không xa, nhưng cách biệt viện của đệ tử Kim Đan kỳ rất xa, một tòa biệt viện gần nhất cũng phải cách đến ba dặm. Biệt viện của Kim Đan kỳ đệ tử cũng không có đãi ngộ như các nàng, đều là hơn mười tòa biệt viện cấu thành một cái sân.

Bao Cốc không khỏi nghĩ: Nhìn sư công nghiêm trang, không nghĩ tới cũng là một người thiên vị.

Bất quá thiên vị cũng là nghiêng về phía các nàng bên này, nàng đương nhiên là không có ý kiến.

Pháp trận trong biệt viện của tiểu sư thúc bao phủ cả thác nước, nàng muốn đào rãnh nước dẫn nước từ trong viện của tiểu sư thúc ra, cũng chỉ có thể bắt đầu từ phía trên thác nước. Biệt viện của tiểu sư thúc hiện tại không ai ở, nước là sạch sẽ trong suốt, một khi vào ở, trời mới biết trong nước có thể hay không có nước rửa chân, nước tắm, nước rửa nồi và vân vân, nếu là dùng tưới linh dược, toàn bộ dược trong dược điền xem như xong.

Bao Cốc khống chế phi kiếm bay đến bên cạnh thác nước, vô cùng thô bạo từ trong sơn thể đào một rãnh dẫn nước đến sau biệt viện nhà mình, đào rãnh nước xong mới đào một cái ao trong viện của mình. Ao không lớn, trung gian xây dựng một tòa giả sơn, do Đa Bảo Linh Hầu bày một pháp trận dẫn nước trong viện đến trên giả sơn. Nước từ đỉnh giả sơn chảy xuống, lại bị gió thổi hình thành một mảnh hơi nước lan tỏa trong viện, nước dư thừa lại dọc theo rãnh nước chảy ra biệt viện.

Viện này chia làm tiền viện hậu viện, đều có dược điền. Bao Cốc đem linh dược tính thích khô ráo thích ánh dương quang trồng ở tiền viện, đem linh dược thích râm thích nước trồng ở hậu viện, lại góc tường gần giả sơn ở hậu viện xây dựng một lương đình.

Mùa hạ trời nóng, nàng liền ở trong lương đình hóng mát tu luyện.

Nàng bố trí biệt viện trước sau tốn hao hơn một tháng thời gian, nếu không có việc gì, mỗi ngày sáng sớm tu luyện hai canh giờ, tất cả thời gian còn lại đều bận rộn tu chỉnh biệt viện.

Tháng sáu trung tuần, Phong Dịch lại đến, đem linh thạch có từ việc bán Hầu Nhi Tửu cùng linh dược cho Bao Cốc.

Phong Dịch nói:

"Hôm qua Tôn Địa Long phái người đến sơn môn truyền lời, nói nhà ở Nộ Yêu Tập xây xong rồi. Ta nghe nói qua ngươi muốn mở cửa hiệu ở Nộ Yêu Tập, ngươi dự định để Tôn Địa Long đứng ra xử lý? Không thích hợp đi?"

Bao Cốc nói:

"Huyền Thiên Môn chúng ta cũng không có người thích hợp để trông coi cửa hiệu, trước dùng Tôn Địa Long đi, ta mỗi ngày sẽ để Đa Bảo Linh Hầu đi một chuyến, sẽ không xảy ra vấn đề gì."

Phong Dịch gật đầu, ngược lại cũng chưa nói cái gì. Hắn lại nói:

"Chưởng môn cùng Nam Sơn Nhất Kiếm đi Yêu Minh gặp Ngọc Kỳ Lân, nói chuyện thật lâu. Chưởng môn sau khi trở về liền biến Kỳ Lân Phong thành cấm địa, hơn nữa ghi vào môn quy. Yêu Minh lại truyền ra tin tức Ngọc Kỳ Lân thoát ly Yêu Minh quay về Kỳ Lân Phong."

Những chuyện này đều nằm trong dự liệu của Bao Cốc, nàng hỏi:

"Yêu Minh hiện tại có phản ứng gì?"

Phong Dịch nói:

"Tan rã! Rối loạn! Không ai dám làm minh chủ, thế lực to nhỏ kết minh, kêu gào muốn đánh Huyền Thiên Môn, nhưng đều án binh bất động. Bất quá có tin tức nói có yêu tu dự định đi yêu vực mời đại yêu xuất thủ."

Bao Cốc hỏi:

"Sư công nói như thế nào?"

Phong Dịch nói:

"Ý tứ của chưởng môn là yên lặng chờ xem động tĩnh."

Bao Cốc nói:

"Lưỡng Giới Sơn nơi này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mặc dù sát ranh giới yêu vực lại không xen được vào chuyện yêu vực, không có thực chất uy hiếp, cũng không có điểm nào đáng cho đại yêu của yêu vực xuất thủ, chí ít bọn họ còn không biết Huyền Thiên Môn có chỗ nào đáng giá cho bọn họ xuất thủ. Nếu như yêu tu Lưỡng Giới Sơn có thể cùng yêu tu thực lực Động Huyền Kỳ thiết lập quan hệ, hơn nữa quan hệ sâu đến có thể mời được đối phương xuất thủ cùng Nam Sơn tiền bối liều mạng, thì cũng không cần quay về Lưỡng Giới Sơn nữa, mà nương tựa đối phương đặt chân ở yêu vực nơi có nhiều tu tiên tài nguyên hơn nơi này. Thực lực dưới Động Huyền Kỳ không động nổi Huyền Thiên Môn, không cần lo lắng." Nàng nhíu mày suy nghĩ một chút.

"Chúng ta môn hạ đệ tử phải giữ miệng cho kín, còn có chính là Thái Cổ di tích của Giao Long sợ rằng sẽ bị người mơ ước."

Phong Dịch nói:

"Người của Lưỡng Giới Sơn thậm chí Vạn Ma Quật tựa hồ cũng không biết Giao Long có Thái Cổ di tích trong tay." Nói đến rất có thâm ý nhìn Bao Cốc, tựa hồ nói: Ai lại rêu rao giống như ngươi, có cái gì tốt đều giấu không được toàn bộ lộ ra trước mặt người khác.

Bao Cốc biết nhãn thần của Phong Dịch là có ý gì, cũng không lên tiếng.

Phong Dịch nhìn Bao Cốc có chút mệt mỏi không hoạt bát như xưa, cũng không giống như trước trên mặt vẫn luôn nở nụ cười, biết là có liên quan đến chuyện Ngọc Mật rời khỏi. Hắn nói:

"Bao Cốc, tuổi còn trẻ nếu bị chữ tình trói buộc sẽ không có lợi cho tu luyện, ải tình khó qua, chính ngươi phải thông suốt một chút."

Bao Cốc đáp:

"Đa tạ sư bá."

Phong Dịch nói:

"Hảo hảo tu luyện đi! Còn nhiều thời gian." Lại cho một khối truyền âm lệnh bài của mình cùng một khối truyền âm lệnh bài Tôn Địa Long nhờ hắn chuyển cho Bao Cốc, đồng thời cho nàng một đống Trúc Cơ đan cùng Tẩy Tủy đan, sau đó đứng dậy rời đi.

Bao Cốc nhận lấy truyền âm lệnh bài, lấy ra túi trữ vật vừa rồi Phong Dịch cho nàng. Trong túi trữ vật chính là linh thạch bán Hầu Nhi Tửu cùng linh dược. Nàng từ đó lấy ra một ít linh dược rất thưa thớt hiếm thấy trồng vào dược điền, đem linh dược còn lại đều cho Đa Bảo Linh Hầu.

Đa Bảo Linh Hầu thu được lượng lớn linh dược Bao Cốc tặng, đặc biệt hài lòng, lại vui vẻ không thôi mà cho Bao Cốc một đống lớn Hầu Nhi Tửu.

Bao Cốc thu Hầu Nhi Tửu vào trong túi trữ vật siêu lớn, cũng đem linh thạch di chuyển vào túi trữ vật siêu lớn, sau đó ngồi vào lương đình hậu viện uống Hầu Nhi Tửu, dùng linh thạch tu luyện.

Nàng mất ba ngày ba đêm thời gian ăn một lọ Trúc Cơ đan, uống nửa hồ lô nhị giai Hầu Nhi Tửu, dùng hơn một nghìn hạ phẩm linh thạch mới đả thông những huyệt vị trọng yếu.

Sư huynh của nàng tùy tiện ngồi một chút là có thể đả thông những huyệt vị đó, hai viên Trúc Cơ đan hoặc Tẩy Tủy đan thì có thể đả thông một kinh mạch, chút tiến bộ của nàng đối với các sư huynh sư tỷ thật không đáng kể, nhưng đối với nàng mà nói đã là một bước tiến trên con đường tu luyện. Chí ít, thực lực của nàng có tiến triển, dù cho chút tiến bộ đó là cực kỳ nhỏ bé, nhưng ít ra cũng có tiến bộ mà không phải giẫm chân tại chỗ!

Bao Cốc thấy tiến bộ, lại có thêm vài phần động lực tu luyện. Nàng lại bế quan thêm mười ngày nữa, đả thông hai huyệt vị, lúc này mới thu công. Nàng nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau liền thẳng đến Huyền Thiên Viện. Nàng cho rằng bản thân thức dậy đã đủ sớm, có thể vượt qua tảo khóa, kết quả lúc đến sư công đã bắt đầu truyền công, các sư huynh đệ đều đã ngồi đầy đủ.

Bao Cốc chỉ đành lui ở phía sau khoanh chân nghe giảng bài. Lần này sư công truyền dạy chính là đan đạo (thuật luyện đan), mỗi sư huynh đều đang dùng một đan lô luyện đan. Nàng không nhớ rõ bản thân có đan lô hay không, chỉ đành tìm kiếm trong túi trữ vật siêu lớn, tìm nửa ngày mới từ trong một đống tạp vật kéo ra một cái đan lô. Nàng quen thuộc dược tính, nhưng không quen thuộc phương thức cùng quá trình luyện chế, luyện đến đan lô phát nổ, cũng may nàng phản ứng nhanh chạy đúng lúc, nhưng hai vị sư huynh ngồi phía trước cách nàng gần nhất lại không may mắn như vậy, bị nổ đến lưng đều nở hoa rồi.

Bao Cốc chịu tội. Nàng không có y phục đền người ta, một người bồi thường một trăm hạ phẩm linh thạch cho bọn hắn đi mua bộ y phục chân truyền đệ tử khác.

Hai người kia tuy nhờ có hộ thân pháp bảo chưởng môn ban thưởng nên không có thương tổn, nhưng một thân y phục đang êm đẹp bị nổ mất, toàn bộ phía sau lưng đều lộ ra ngoài, lưng bị nổ đến cái mông đen cũng lộ ra, cho dù có nhanh tay hơn nữa lấy ra một bộ y phục che lại thì cũng đỡ không được thần thức nhạy cảm của sư tỷ muội nhìn vào, sớm bị thấy hết. Êm đẹp mà luyện đan lại xảy ra sự cố bất ngờ, nhìn thấy hung thủ cư nhiên là Bao Cốc thực sự không tiện phát tác, hôm nay nhìn thấy Bao Cốc vừa xin lỗi vừa đền linh thạch, ngược lại trở nên xấu hổ.

Tử Thiên Quân đứng dậy đi đến bên cạnh Bao Cốc, quan sát Bao Cốc vài lần.

Hai người bị Bao Cốc nổ đan lô thức thời nhận lấy linh thạch ôm quyền hướng Tử Thiên Quân hành lễ.

Tử Thiên Quân bảo hai đệ tử kia tiếp tục chuyên tâm luyện đan, tầm mắt rơi vào trên người Bao Cốc. Người khác không biết, hắn cũng biết Bao Cốc được Yêu Thánh hứa hẹn truyền dạy đan thuật, tạo nghệ của Yêu Thánh hơn xa hắn, Bao Cốc còn phải đến đây học tập đan đạo của hắn? Bao Cốc không thiếu đan dược, lúc này tu luyện đan đạo đối với nàng mà nói chỉ là lãng phí thời gian, đến lúc Yêu Thánh trở về rồi hãy tu luyện đan thuật thì tốt hơn.

Bao Cốc bị ánh mắt xuyên thấu tâm tư của Tử Thiên Quân nhìn đến chột dạ, nhỏ giọng nói thầm một câu:

"Ta.... Ta không có ý gì khác, sư công ngài không cần quan tâm đến ta." Rụt cổ tiếp tục trốn ở phía sau, lại lấy ra một đan lô bắt đầu luyện đan.

Tử Thiên Quân thật sâu nhìn Bao Cốc, lắc đầu, nặng nề mà thở dài nói:

"Ngươi cũng đừng lãng phí tài nguyên nữa!" Sau đó qua lại chỉ điểm các đệ tử luyện đan.

Bao Cốc nhìn đan lô mới tinh trước mặt, lại nhìn linh dược được ném vào, phát hiện các sư huynh muội đều dùng thần niệm nhìn nàng. Nàng trong lúc nhất thời luyện cũng không phải, không luyện cũng không phải. Luyện tiếp, nếu như lại phát nổ, mặt mũi phải đặt ở đâu, không luyện, linh dược cũng đã bỏ vào rồi, lẽ nào lại lấy ra? Còn không bị đồng môn đang nhìn chằm chằm nàng cười đến chết! Trong nháy mắt, Bao Cốc tràn đầy bi ai muốn rơi lệ. Cuối cùng cắn đem đan lô đẩy về phía sư huynh mới vừa bị nàng nổ, nói:

"Sư huynh, sư công không cho ta luyện đan, cái này tặng ngươi!" Nàng thật muốn đứng lên vòng quanh Huyền Thiên Viện ba mươi vòng mà rơi lệ.

Nàng thật hối hận, trong lòng điên cuồng gào khóc: Ta đến sớm như vậy làm gì, ta nên đến lúc bọn họ sắp tan khóa a!

Nhưng nếu như nàng chờ bọn họ sắp tan khóa mới đến, nàng tuyệt đối sẽ bị ánh mắt của sư công giết chết! Thời gian tảo khóa không đến, tảo khóa sắp kết thúc mới đến, không phải là ngươi định đến dạo đó chứ?

Bao Cốc chỉ đành ngồi ở bên cạnh nhìn các sư huynh sư tỷ luyện đan. Nhưng đến lúc qua thời gian tảo khóa, bọn họ vẫn còn đang luyện đan. Nàng lúc này mới nhớ đến, luyện đan đều rất lâu, hơn nữa theo trình độ hiểu biết về luyện đan thuật, cảnh giới tu luyện khác nhau, thời gian luyện đan cũng khác nhau.

Nàng suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định thừa dịp hiện tại đang đông đủ, nói ra những chuyện muốn nói!

Nàng đứng dậy đi đến bên cạnh Tử Thiên Quân.

"Sư công, ta có việc muốn nói."

Tử Thiên Quân nhìn Bao Cốc, hỏi:

"Chuyện gì?"

Bao Cốc nói:

"Chính là chuyện thu mua đan dược cùng pháp bảo của các sư huynh đệ."

Tử Thiên Quân yếu ớt nhìn Bao Cốc, nâng ngón tay chỉ vào một tấm bảng cao hai trượng rộng nửa trượng, nói:

"Bao Cốc, thấy tấm bảng thông cáo kia không? Có chuyện gì muốn công bố với đồng môn, viết trên giấy hoặc quyên bố dán tại bản thông cáo là được."

Bao Cốc: "......" Nàng nhất thời âm thầm kêu rên một tiếng: Mất công chờ hai canh giờ, mất hết thể diện rồi! Nàng sắp bị sự ngu xuẩn của mình làm phát khóc!