Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 192: Đoạt hoa khôi



Bao Cốc nhẹ vuốt lại tóc của Ngọc Mật, lúc mái tóc mang theo hỏa văn rực rỡ xuyên qua bàn tay nàng, nàng có thể tin tường cảm giác được năng lượng hỏa tính bắt đầu khởi động. Nàng ngưng mắt nhìn dung nhan của Ngọc Mật, hàng mi này, đôi mắt này, cánh mũi này, đôi môi này đều quen thuộc như vậy, sư tỷ tính tình cương nghị ngay thẳng, toàn thân luôn lộ ra một cổ anh khí hào hùng, giờ phút này giữa mi mắt lại toát ra mấy phần quyến rũ, khiên sư tỷ đều nhu nhuyễn hơn rất nhiều. Trước đây đôi mắt của sư tỷ luôn lấp lánh, ánh mắt thản nhiên, vừa nhìn liền biết là một người phóng khoáng độ độ, lúc này, đôi mắt kia trở thành một khe nhỏ, lại tựa như ẩn giấu chút thất ý. Hành đông này của sư tỷ có thể nói là đập nồi dìm thuyền, tráng sĩ cắt cổ tay tỏ rõ tâm chí, như vậy, nàng làm sao lại không rõ tâm ý của sư tỷ. Lòng của nàng một mảnh mềm mại, chín năm ly biệt này, đối với nàng mà nói cũng không quan trọng, ủy khuất hay không, đau xót hay không, đều đã qua. Bao Cốc thấp giọng hỏi:

"Sư tỷ, lúc nào vậy?

Ngọc Mật ngẩng đầu nhìn bên ngoài rèm che, nói:

"Nên đứng lên, đoạt hoa khôi đã bắt đầu rồi."

Bao Cốc đè Ngọc Mật lại.

"Ta không phải hỏi ngươi giờ nào, ta là hỏi ngươi lúc nào thì đối với ta....Mà thôi, ta hiểu tâm ý của ngươi bây giờ là được rồi. Ngươi nằm một chút, ta chuẩn bị nước tắm cho ngươi."

Ngọc Mật ngây người, kinh ngạc hỏi:

"Tắm rửa?" Nàng kinh ngạc nhìn Bao Cốc, có chút không phản ứng kịp. Lúc này, hẳn không phải là nên ngâm linh trân bảo dục tẩy căn cốt thể chất sao? Đó là tắm? Trời!

Nàng cả kinh ôm chăn ngồi dậy, không xác định hỏi:

"Ngươi nói là tắm?"

Bao Cốc không hiểu, hỏi lại:

"Không tắm sao?" Ánh mắt hướng đến nơi ẩm ướt nào đó của Ngọc Mật, nàng cũng biết, người nào đó ngay cả bên chân đều là một mảnh dính dính. Tu tiên giả thể chất thuần thấu can tịnh, khiến cho thứ ẩm ướt kia cũng như ngưng tinh, nhưng cuối cùng vẫn phải tắm a! Không tẩy sạch, dính trên người sẽ rất khó chịu. Nàng lúc này cũng như thế, khiến nàng không thoải mái, lại rất xấu hổ.

Ngọc Mật chấn kinh hỏi:

"Ngươi không học công pháp minh thể tịnh thân sao?" Công pháp minh thể tịnh thân, dễ đến mức chỉ nháy mắt có thể giải quyết được vấn đề này. Đối với tu tiên giả quanh năm phiêu bạt sống trên lưỡi đao như nàng, nào có thời gian đi tìm nơi an toàn chuẩn bị nước tắm?

Bao Cốc lắc đầu.

Ngọc Mật dở khóc dở cười! Tiểu thuật pháp phổ biết nhất này đều có thể dễ dàng mua được trong cửa hàng tạp hóa, Bao Cốc cư nhiên không biết! Nàng nói:

"Nhìn kỹ." Tiếng vừa dứt, lại có vài phần ngượng ngùng cắn cắn môi, liếc nhìn Bao Cốc, lại cắn răng một cái, vạch chăn đứng dậy, xuống giường, đứng trước mặt Bao Cốc.

Bao Cốc thấy thân hình trơn bóng của sư tỷ, giữa hai chân còn lưu lại một mảnh ẩm ướt dính dính, chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt khí xông thẳng đến đỉnh đầu, xúc cảm lúc ngón tay bị sư tỷ bao lấy thoáng chốc hiện lên, trong lòng không khỏi kích động, khiến nàng thiếu chút nữa kiềm giữ không được mà xông lên mang sư tỷ áp xuống.

Ngọc Mật nhìn thấy khuông mặt Bao Cốc đỏ bừng, nhãn thần cũng thay đổi, cũng xấu hổ hồng mặt, quát lên:

"Nghĩ gì thế? Ngươi nhìn cái gì chứ?"

Bao Cốc vô tội đáp:

"Sư tỷ, không phải ngươi bảo ta nhìn sao?" Nàng ngay cả mắt cũng không chớp mà nhìn chằm chằm mảnh ẩm ướt kia của Ngọc Mật, ngô, thật muốn đưa tay che lấy mảnh cỏ nơi đó mà xoa a, sư tỷ 'ân' 'ân' 'a' kiều tích ngâm nga thật dễ nghe.

Ngọc Mật không nhìn Bao Cốc. Trên người của nàng cuốn ra một cổ linh lực hỏa tính tinh thuần quấn lấy toàn thân như dòng nước gột rửa mà qua, mảng ẩm ướt cùng mồ hôi trên da thịt tựa như lá vàng bị gió thu quét sạch, toàn thân chốc lát đã bị linh lực quấn lấy sạch sẽ. Nàng từ túi trữ vật lấy ra y vật mặc vào người, nếu còn tiếp tục như thế đứng trước mặt Bao Cốc, chỉ sợ sẽ bị Bao Cốc áp nữa.

Ngọc Mật mặc y phục vô cùng nhanh chóng, đảo mắt đã xiêm y chỉnh tề.

"Đi thôi."

Bao Cốc ngượng ngùng thầm nói: Đi như thế nào a, ta ướt.

Nàng từ Ngọc Mật lấy công pháp minh thể tịnh thân, dựa theo công pháp chỉ dẫn thi triển, chợt cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, so với cơn mưa cọ rửa thiên không còn sạch sẽ hơn.

So với ngâm mình trong dục trì toàn thân thả lỏng ngửi mùi linh trân bảo dược vẫn là thiếu thư thái hơn, công pháp này thích hợp dùng lúc khẩn cấp.

Bao Cốc vẫn là muốn tắm rửa. Tuy nói thân thể sạch sẽ, cũng không trải qua quá trình ngâm dưới nước, nàng luôn cảm thấy như chưa tắm. Nàng có chút do dự, quyết định phải tắm.

Thị tỳ tiến vào đem dục trì tẩy sạch, sau đó lại thêm nước, rồi lại để Bao Cốc tẩy sạch thân thể, y phục chỉnh tề đi ra ngoài, gần nửa canh giờ đều sắp qua.

Y sam cùng sức vật trên người Bao Cốc đều thay đổi. Đề phòng bị người của Quỷ Môn tập sát, nàng từ đầu đến chân từ trong ra ngoài đều dùng Nguyên Anh kỳ cực phẩm pháp bảo, sức vật trên người càng là tiểu sư thúc chuyên chế đầy đủ một bộ cực phẩm pháp bảo, bộ pháp bảo này đều có khí cơ tương liên, bảo vệ nàng trên dưới quanh thân vô cùng chặt chẽ.

Ngọc Mật ngồi ở khách đường nhìn thấy Bao Cốc đi ra, một đôi mắt đẹp không tự chủ được quét qua Bao Cốc một vòng, trong lòng thầm cảm khái Bao Cốc quả nhiên giàu! Một thân y phục này của Bao Cốc, đột nhiên nhìn lại, tố tịnh đạm nhã, nếu lại nhìn kỹ, chỉ có thể khiến người thán phục! Thán phục! Loại cực phẩm pháp khí luyện chế trọn bộ này, mặc dù không phải linh bảo, nhưng so với linh bảo còn đắt tiền hơn, khó có được. Cái này giống như được che phủ một thân pháp trận trên người, lực lượng phòng ngự bên ngoài có thể so với linh bảo, nhưng công hiệu đầy đủ vượt xa công hiệu của linh bảo đơn độc. Ngọc Mật tự nhiên biết đây là thủ bút của tiểu sư thúc, nhưng không nghĩ tiểu sư thúc bây giờ lại có thể ngay cả loại pháp bảo trọn bộ cực phẩm cấp đại sư này đều có thể luyện ra. Nói vậy, trung quá trình giúp Bao Cốc luyện chế rất nhiều khí vật mấy năm nay đã sớm đem trình độ luyện khí thuật đề thăng đến mức khiến người ta ngưỡng mộ.

Một phen bần thần, lúc hai người lại trở lại chủ lâu, 'Đoạt hoa khôi' đều đã sớm đến giai đoạn đấu giá.

Bao Cốc đảo mắt trên đài cao, cũng không nhìn thấy bóng dáng hoa khôi Phượng Khuynh Thành, chỉ thấy một tu tiên giả Nguyên Anh mạt kỳ ở trên đài chủ trì. Ở trong mắt Bao Cốc, việc Túy Hoa Lâu hoa khôi lấy chồng cũng không khác gì việc bán đấu giá, chỉ khác ở chỗ, sau khi đấu giá thành công nhiều ra thêm một nghi thức 'nghênh thú'.

Bao Cốc cùng Ngọc Mật trở lại nhã gian khách quý.

Bao Cốc vốn cho là mình cùng Ngọc Mật rời đi lâu như vậy, nhất định sẽ bị Ngọc Tu La chế giễu, lại thấy Ngọc Tu La cùng Linh Nhi cư nhiên giống như nhìn thấy cứu tinh.

Ngọc Tu La mặt đầy kinh hỉ.

Linh Nhi nhảy đến trước mặt Bao Cốc, giữ chặt cánh tay nàng, kêu lên:

"Nhanh nhanh!"

Nhanh!

Tâm tư của Bao Cốc không thuần khiết mà liếc mắt nhìn sư tỷ, diện vô biểu tình hỏi:

"Nhanh cái gì?"

Tu tiên giả chủ trì buổi đấu giá của Túy Hoa Lâu cất cao giọng:

"Đại công tử Quân phủ tiếp tục tăng giá, Bảo Cung Hóa Thần Kỳ một kiện, ba vạn ba trăm miếng trung phẩm linh thạch, còn có ai trả giá cao hơn Quân công tử không?"

Linh Nhi ôm cánh tay Bao Cốc.

"Ta muốn Phượng Khuynh Thành."

Bao Cốc vô cùng kinh ngạc mà liếc nhìn Linh Nhi.

Linh Nhi nói:

"Ngọc Tu La đã đặt một kiện pháp khí Hóa Thần Kỳ, nhưng linh thạch trên người hai chúng ta không đủ."

Trên đài đấu giá bắt đầu đếm ngược.

"Lần thứ nhất!"

Bao Cốc nói:

"Vậy đoạt được, ngươi tự an trí cho nàng."

Linh Nhi vội vàng gật đầu không ngừng.

Bàn đấu giá lại gõ búa.

"Lần thứ hai!"

Bao Cốc tiếp nhận kính bát quái đấu giá trong tay Linh Nhi, nhanh chóng lấy ra một viên Hóa Thần đan hoàn mỹ chiếu vào bát quái. Hóa Thần đan Thánh di tự tay luyện chế, phẩm chất hoàn mỹ, dùng ở lúc trùng kích từ Nguyên Anh kỳ lên Hóa Thần kỳ chí ít có thể tăng ba thành xác xuất.

Người đấu giá trên đài đầu tiên là sửng sốt, rồi lại kích động gào lên:

"Trời! Hóa Thần đan hoàn mỹ phẩm chất một viên! Truy Hồn Các thiếu các chủ ra giá một viên Hóa Thần đan hoàn mỹ!" Một bước nhảy từ Nguyên Anh kỳ đến Hóa Thần kỳ quá khó khăn, tu tiên giới có hơn chín phần người đều dừng ở một bước kia, khó có thể tiến thêm, Hóa Thần đan có thể tăng xác suất trùng kích một bước kia!

Bao nhiêu ngươi mơ ước Hóa Thần đan a, còn là phẩm chất hoàn mỹ! Tu tiên giới bây giờ, tài nguyên cực thiếu, đặc biệt là Huyền Nguyệt cổ thành vô cùng thiếu khuyết linh dược cao cấp, cho dù là đại thế lục cũng rất khó tìm ra luyện tài luyện chế Hóa Thần đan, phương thuốc của nó mọi người đều có, nhưng Hóa Thần đan chỉ có trong tay các đại thế lực có nội tình thâm sâu, nhưng cũng không nhiều. Dùng một viên thiếu một viên, tất cả đều dùng để bồi dưỡng các nhân vật lực lượng trấn phái cao nhất.

Ngay cả bảo khố của giao long đại yêu mà Bao Cốc sở hữu trước đây cũng không thể góp đủ, vẫn là sau này nàng kinh doanh mua bán mới tích góp đủ luyện tài, khẩn cầu Thánh di giúp nàng luyện chế mấy lô, chủ yếu nhất vẫn là dự trữ sẵn sau này sư tỷ trùng kích Hóa Thần Kỳ dùng. Chỉ bất quá trong tay nàng hiện giờ Hóa Thần đan hoàn mỹ còn hơn chục viên, xuất ra một viên cũng không sao.

Hóa Thần đan phẩm chất hoàn mỹ vừa ra, đừng nói lầu một, ngay cả lầu hai đều chấn động.

Nhã gian sát vách, các nhân vật của các đại thế lực đều vội vàng hướng ánh mắt trên người Bao Cốc, cũng đều hướng viên Hóa Thần đan trong tay nàng nhìn lại. Mấy người bọn họ có rất nhiều người đều là mượn Hóa Thần đan trùng kích Nguyên Anh kỳ thành công, tự nhiên biết giá trị của nó, huống chi còn là phẩm chất hoàn mỹ.

Bao Cốc sau khi bày Hóa Thần đan ra liền đặt lại trong bình ngọc, đem bình ngọc đựng năm viên Hóa Thần đan đưa cho Ngọc Mật.

"Luyện tài tích nhiều năm mới góp đủ, sau đó vẫn cầu Thánh di luyện mấy lô nhưng vẫn không có cơ hội cho ngươi. Nguyên Anh kỳ cũng có thể dùng Hóa Thần đan rất nhanh đề thăng cảnh giới, nhưng không thể ăn nhiều, đến lúc mượn Hóa Thần đan trùng kích Hóa Thần kỳ, công hiệu sẽ giảm bớt nhiều. Thánh di nói, ăn ba viên đề thăng cảnh giới không sao. Đây có năm viên, ngươi giữ ba viên trùng kích Hóa Thần kỳ."

Ngọc Mật kinh ngây ngốc tiếp nhận Hóa Thần đan mà Bao Cốc đưa đến.

Ngọc Tu La tròng mắt đều sắp rớt xuống. Sư phụ của nàng là Truy Hồn Các Chủ, nàng sau này muốn xung kích Hóa Thần kỳ tự nhiên là có Hóa Thần đan để ăn rồi, nhưng thấy Bao Cốc vừa xuất thủ chính là Hóa Thần đan hoàn mỹ, nhưng là có chút không thể đạm định. Nàng kêu lên:

"Bao Cốc, nếu ngươi có Động Huyền đan, ta liền phục ngươi."

Bao Cốc nói:

"Ngươi chém ta, ta cũng không xuất Động Huyền đan."

Tu tiên giả trên đài đấu giá lần nữa hô to:

"Hiện nay Truy Hồn Các thiếu các chủ Ngọc Tu La ra giá cao nhất, một viên Hóa Thần đan hoàn mỹ, một kiện hộ thân bảo giáp Hóa Thần kỳ, trung phẩm linh thạch hai vạn tám nghìn miếng. Còn có ai ra giá ao hơn hay không?"

Theo sát, hắn lại hô to một tiếng:

"Đại công tử Quân phủ lần nữa ra giá, một nghìn miếng cực phẩm linh thạch, một thanh bảo kiếm Hóa Thần kỳ!"

Một nghìn miếng cực phẩm linh thạch vừa xuất, toàn trường lần nữa oanh động. Một nghìn miếng cực phẩm linh thạch a, đây chính là trọn một nghìn vạn viên trung phẩm linh thạch! Một nghìn viên cực phẩm linh thạch công thêm bảo kiếm Hóa Thần kỳ, qua được Hóa Thần đan hoàn mỹ rồi!