Tắc Kè Hoa Và Chủ Nhân Của Nó

Chương 13-18



13.

Tắc kè hoa đã từng là một con người, cho nên nó cũng có thể dùng ánh mắt của con người để đánh giá người trên giường.

Người đang nằm trên giường này, ngũ quan rất sắc sảo, có thể nhìn ra được hẳn là đã từng rất tuấn tú, chỉ là bởi vì bệnh tình, tóc tai bị cạo hết, trên đầu còn có một vết khâu dài xấu xí, sắc mặt xám xịt.

Tắc kè hoa lại nhìn chủ nhân của nó.

Chủ nhân có ngoại hình rất đẹp, trắng muốt nõn nà, thân cao chân dài.

Nếu so sánh, liền thấy người này kém chủ nhân rất xa.

Vẫn là chủ nhân trông đẹp mắt.

Nghĩ như vậy, tắc kè hoa không khỏi vươn đầu lưỡi ra liếm mặt chủ nhân.

Chủ nhân ngây người.

Tắc kè hoa cũng sửng sốt.

Nó lẳng lặng bò xuống khỏi vai chủ nhân, chui vào trong túi.

Màu sắc toàn thân lại biến thành đỏ rực rỡ.

Tắc kè hoa vùi mặt vào hai chân trước, nó tuy rằng chẳng nhớ được gì cả, nhưng nhớ được nó là đàn ông, thì ra nó là gay sao?

Rầu quá, cảm giác tối nay sẽ hậm hực mà nuốt không trôi hai cái đùi gà.

14.

Chủ nhân ở bệnh viện chăm sóc người trên giường một hồi lâu, lau mình, mát-xa cho người nọ.

Lặp đi lặp lại.

Bởi vì bỏ tắc kè hoa vào trong túi áo thì hoạt động bất tiện, chỉ có thể đặt tắc kè hoa lên chiếc bàn ở bên cạnh.

Nó nhìn chủ nhân trèo lên trên giường, xoa bóp một cách vất vả, rốt cuộc cũng biết được mấy tiếng đồng hồ mà chủ nhân ra cửa mỗi ngày là đi làm cái gì.

Thì ra là đi chăm sóc cho vị "chủ nhân cũ" này của nó.

Tắc kè hoa hơi buồn ngủ, nó nằm lặng yên ở nơi đó, tính toán chờ chủ nhân bận việc xong rồi dẫn nó về nhà ăn đùi gà.

Lại tuyệt nhiên chẳng ngờ tới, sự việc xảy ra tiếp theo sẽ đổi mới tam quan của nó.

Cũng không biết có phải là do nắn bóp một hồi nắn trúng sợi dây thần kinh kia hay không, người trên giường thế mà lại nảy sinh phản ứng.

Tắc kè hoa nhìn chủ nhân của nó bò xuống khỏi người của vị kia với gương mặt đỏ bừng.

Đi khóa cửa.

Sau đó chui vào trong chăn của người kia, bắt đầu tiến hành một số công việc dơ bẩn nào đấy.

Tắc kè hoa trợn mắt há mồm.

Ây ây, ở đây còn có một con tắc kè hoa nữa đó nha!

15.

Chờ đến chủ nhân xong việc rồi chui ra khỏi ổ chăn, tắc kè hoa đã chết lặng.

Nó nhìn chăn bị giở ra, chủ nhân để lại một dấu hôn trên khoang ngực tái nhợt của đối phương, lại một lần nữa tin chắc rằng, người này tuyệt đối không được bình thường, ở trong chăn làm đúng là không ít việc.

Thậm chí ngay cả bệnh nhân, lại còn là một bệnh nhân tiều tụy, thoạt trông xấu xí như vậy cũng không buông tha.

Quá sức bệnh hoạn.

Cho đến khi nó thấy đôi môi của chủ nhân đỏ chót, bên trên còn dính chất dịch màu trắng đục, nó cảm thấy mình cũng rất bệnh hoạn.

Thế mà lại cảm thấy dáng vẻ này của chủ nhân quá mê người.

Quả thực muốn liếm một phát.

Chủ nhân đỏ mặt, rảo bước vội vã vào gian nhà tắm của phòng bệnh.

Tắc kè hoa len lén liếc mắt nhìn nửa người dưới nổi lên phản ứng của chủ nhân.

Thật đúng là dọa một con tắc kè hoa sợ chết khiếp.

16.

Chủ nhân ở trong phòng tắm có lẽ sẽ không ra ngoài trong chốc lát, tắc kè hoa bò từ trên hộc tủ xuống giường.

Người bệnh ở trên giường nhắm mắt lại một cách an tường, ngủ rất yên ổn.

Tắc kè hoa nhìn dung mạo của người này, cảm thấy đã xa lạ mà lại thân quen, trong lòng còn có một cảm giác kỳ dị không sao tả được.

Kỳ lắm.

Mặt mày mắt mũi của người này, đều quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, nhưng nó lại không nhớ ra được người này là ai.

Thân thể gốc của nó và người này có liên quan gì sao?

Nó đã từng là con người, nhưng nó không biết nó là ai, cũng không nhớ được mình trông như thế nào, hết thảy đều không nhớ được.

Khi vừa mới tỉnh dậy, thì đã là một con tắc kè hoa.

Nó đã từng hoảng hốt, từng sợ hãi, cuối cùng vẫn bình tĩnh lại.

Nó nghĩ, việc nó có thể nhập vào thân thể của con tắc kè hoa này, ít nhất sẽ có lý do, ít nhất, hẳn là có liên quan đến vị chủ nhân của con tắc kè hoa này.

Hiện giờ, nó đã chứng minh được mối liên quan này rồi, nhưng lại không biết, mình rốt cuộc là ai của người bệnh này.

Anh em, bạn bè, hay nó chính là hắn?

17.

Chủ nhân sau khi ra khỏi phòng tắm, thì trông thấy tắc kè hoa đang nằm kế bên mặt của người trên giường, dọa anh giật mình.

Anh lập tức chạy tới, cẩn thận vớt tắc kè hoa lên, trỏ vào đầu nó với vẻ hơi trách cứ: "Sao mới không trông chừng có một lát, mà mày đã chạy lung tung rồi. Cậu ấy hiện vẫn đang bị thương đó, mày không cẩn thận va đụng trúng cậu ấy, chủ nhân của mày lại phải chích thêm vài mũi nữa cho mà xem."

Tắc kè hoa có chút oan ức.

Nó cũng là một con người chứ bộ, sao có thể nhảy bổ vào miệng vết thương của người bệnh.

Nó đã rất cẩn thận rồi đấy chứ, chỉ là chưa kịp bò về thì đã bị bắt được mà thôi.

Chủ nhân nhét nó lại vào trong túi áo, đưa nó về nhà.

Vào bữa tối, chủ nhân làm cho nó hai chiếc đùi gà thơm phức, nhưng tắc kè hoa có chút rầu rĩ không vui.

Nó muốn nhớ lại được, rốt cuộc nó đã quên điều gì.

Nó không thể mơ mơ màng màng, chỉ làm một con tắc kè hoa suốt cả đời được.

18.

Người nọ nằm ở bệnh viện mấy tháng, chủ nhân vẫn đi đi về về mặc gió mặc mưa mỗi ngày như trước.

Thi thoảng còn sẽ đưa tắc kè hoa đến thăm người ở bệnh viện.

Những hành động dâm tà thì chẳng bao giờ làm nữa.

Bởi vì người trên giường chẳng có phản ứng, nên chủ nhân cũng chính trực vô cùng, nhìn lâu thêm một chút cũng không, nghiêm túc đứng đắn xoa bóp xong liền mặc quần áo tươm tất cho người ta.

Hôm ấy chủ nhân ra cửa, không mang tắc kè hoa theo.

Tắc kè hoa bèn bò ra khỏi bể thủy tinh, nó tính toán thu thập thêm một ít thông tin, ở trong căn nhà này.

Ít nhất nó phải nhớ được chút gì đó.

Thân mình của tắc kè hoa lại lớn thêm một chút, nhưng những việc có thể làm vẫn không đủ nhiều.

Nó bây giờ nhiều nhất chỉ có thể, bật tivi, xem truyền hình sau khi chủ nhân ra cửa mà thôi.

Bắt nó mở tủ, mở ngăn kéo, nhảy thoăn thoắt khắp nơi, vẫn là việc tương đối khó khăn.

================================================